Vì ông ấy cần tôi
quoctrung69_25 31.12.2007 22:38:57 (permalink)
Cô y tá dẫn một người thanh niên trông mệt mỏi và lo lắng đến giường của một bệnh nhân già.
“Con trai của ông đã đến đây” cô y tá thì thầm vào tai người bệnh nhân già. Cô ấy đã phải lặp lại từng từ một nhiều lần cho đến khi người bệnh nhân già có thể mở mắt ra.  
Ông được cho dùng thuốc giảm đau liều mạnh vì những đau đớn khi bệnh tim tái phát. Ông ấy chỉ lờ mờ nhìn thấy anh thanh niên đang đứng bên ngoài lồng oxy.
Khi người bệnh nhân già đưa tay ra, người thanh niên nắm chặt lấy và cố nói một điều gì đó để động viên ông. Cô y tá mang đến một chiếc ghế và đặt bên cạnh giường. Suốt đêm đó người thanh niên vẫn ngồi giữ chặt tay người bệnh nhân già và nhẹ nhàng an ủi ông. Người đàn ông sắp mất đi kia không nói được lời nào nhưng vẫn giữ chặt lấy tay con trai mình.
Khi bình minh đến, người bệnh nhân già ra đi. Người thanh niên đặt bàn tay anh đã nắm suốt đêm qua xuống giường rồi đi thông báo cho cô y tá.
Trong khi cô y tá  làm công việc của mình thì người thanh niên ngồi đó chờ. Sau khi làm xong, cô bắt đầu hỏi han, chia sẻ với nỗi mất mát của người thanh niên.
Tuy nhiên, anh ngắt lời cô. “Người đàn ông ấy là ai vậy?”, anh hỏi.
Cô y tá hoảng hốt đáp: “Tôi cứ nghĩ ông ấy là cha của anh chứ.”
“Ông ấy không phải cha tôi đâu,” anh trả lời, “Tôi chưa từng gặp ông ta lần nào.”
“Thế tại sao anh không nói gì cả khi tôi dẫn anh đến chỗ ông ấy?”, cô y tá hỏi lại.
Anh chỉ đáp rằng “Tôi biết rằng ông ấy cần có con trai bên cạnh nhưng anh ấy lại không có ở đây. Khi tôi nhận ra rằng người bệnh nhân già này bệnh nặng đến nỗi không thể nhận ra tôi không phải là con trai ông ấy thì tôi biết được rằng ông ấy cần tôi đến nhường nào…”


HOÀNG TRỊNH UYÊN PHƯƠNG dịch
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9