Thơ Nguyễn Mạnh Hùng
Nguyen Manh Hung 31.12.2007 22:49:02 (permalink)
0
Lãng Tử




Dặm đường phiêu lãng tháng ngày trôi.
Sương gió độc hành, chỉ một tôi.
Áo chợ cơm đường, ngao ngán nỗi.
Nhân tình thế thái, chán chường thôi.
Nhẹ nhàng em đến, lung linh mộng.
Rạo rực ta nghe, khao khát đời.
Ly rượu hôm qua, môi nhạt đắng.
Bước đường lãng tử, hãy dừng thôi?...

Nguyễn Mạnh Hùng.
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2008 01:24:54 bởi Viet duong nhan >
#1
    Nguyen Manh Hung 31.12.2007 22:57:28 (permalink)
    0
    MƯa Rào

    Tình em như trận mưa rào,
    Hôm qua khô hạn tưới vào đất anh.
    Thành dòng nước mạch trong xanh.
    Em âm thầm chảy trong anh tháng ngày.
    Cơn mưa đã tạnh bên ngoài.
    Tình ta một khối ai hay trong lòng!

    Nguyễn Mạnh Hùng.
    #2
      Nguyen Manh Hung 03.01.2008 22:24:12 (permalink)
      0
      ANH TÔI
      (Kính tặng anh Hai!)

      Anh tôi đó người là anh cả,
      Khổ đau nhiều tôi tả ra đây!
      Trên trời xanh thắm màu mây,
      Làm sao anh thấy cỏ cây như người?
      Bởi năm xưa nụ cười mẹ tắt!
      Lưới tử thần vây chặt lấy anh,
      Cướp đi ánh sáng màu xanh,
      Còn đâu đôi mắt long lanh rạng ngời?
      Đời anh đó cuộc đời bất hạnh,
      Nghĩ đến anh là chạnh lòng thương!
      Ước chi có thể em nhường,
      Phần nào nguồn sáng cho đường anh đi!
      Nhìn anh bước có khi chập choạng,
      Cánh tay anh sờ soạng đâu đây?
      Anh ơi! Sao lại thế này,
      Bàn tay tạo hóa sắp bày bất công!
      Thế nhưng anh vẫn không buồn chán,
      Biết đùa vui với bạn với em.
      Tay anh cũng biết nghe thèm,
      So dây nhấn phím bên em anh đàn.
      Những âm thanh ngập tràn sức sống,
      Quyện vào nhau lồng lộng bay xa.
      Đời anh nay đã nở hoa,
      Chim xuân đã cất tiếng ca đầy trời!
      Đời anh đó cuộc đời lao động.
      Với đôi tay chèo chống hết lòng!
      Thách ngài tạo hóa bất công,
      Anh tôi sóng gió bão giông ngại gì ?



      Nguyễn Mạnh Hùng
       
      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2008 01:27:44 bởi Viet duong nhan >
      #3
        khanhchan 04.01.2008 00:25:53 (permalink)
        0
        Đã lâu lắm chưa xem Song Thất
        Cùng hai vần lục bát tài hoa
        Chào ngừoi bạn mới phương xa
        Vài câu thơ nhạt như quà làm quen
        #4
          Nguyen Manh Hung 10.02.2008 21:49:11 (permalink)
          0
                          TIỄN ANH
                                      (Kính viếng hương hồn anh Hai! )





          Anh hai, anh đã xa rồi,
          Chuyến tàu ga cuối bên trời ngủ yên!
          Còn chi nữa, ngày êm tháng ấm.
          Nghĩa đệ huynh, nồng thắm thân tình.
          Tiếng đàn lạc phím lặng thinh,
          Cây đàn còn đó anh mình… thì không!
          Trời đất hỡi, từ nay trong mộng!
          Đã mãi xa còn ngóng đợi gì?
          Anh em ngày sống có khi,
          Đôi điều vô ý để chi đau tình.
          Hôm nay có hiển linh anh hỡi,
          Hãy về đây lại gợi bản đàn!
          Ca bài Dạ cổ hoài lang.
          Ngẩn ngơ em nhớ lệ tràn xót xa.
          Thương lúc sống mù lòa tăm tối.
          Cuộc đời đau bao nỗi bi hài!
          Giờ anh về với gió mây.
          Hồn riêng yên nghĩ tháng ngày thênh thang.
          Đâu còn nữa anh đàn em hát,
          Chỉ còn đây giọng lạc mắt tràn!
          Thôi thì dây đứt tình tang…
          Khói hương mây nước ngút ngàn tiễn anh!
           
          Nguyễn Mạnh Hùng
                 Ngày 5 tháng 10 âl 1996
          R
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2008 01:31:59 bởi Viet duong nhan >
          #5
            Nguyen Manh Hung 10.02.2008 21:53:34 (permalink)
            0
            CÒN MÃI LỜI RU





            Không gì bằng em được yêu anh!
            Đêm chiêm bao nghe anh hát dỗ dành-
            ”Sông dẫu có rộng, đôi bờ chia cắt;
            ”Em hãy tin có một điều rất thật!
            ”Suốt cuộc đời ta chẳng mất nhau!

            Em nghẹn ngào cố nuốt nỗi đau,
            Cho hạnh phúc dâng trào lên khóe mắt!
            Thổn thức tim em bao điều chân thật.
            Không gì bằng em được yêu anh!

            Biết tuổi mình chẳng giữ mãi màu xanh.
            Khi hạnh phúc dập vùi trong dông tố.
            Anh cũng khổ và em cũng khổ!
            Trong muộn màng ta đã có nhau…

            Đêm Sài Gòn trời đổ mưa mau,
            Nơi Đất Tháp chắc mây mù giăng khắp?
            Giọt mưa nào tan trong nước mắt?
            Gợn mây nào se thắt tâm tư?
            Lời ru buồn man mát nghìn thu…
            Không gì bằng được yêu anh tha thiết!

            Nguyễn Mạnh Hùng
                                                  Tháng  9-1998.
             
            R

            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2008 01:34:38 bởi Viet duong nhan >
            #6
              Nguyen Manh Hung 10.02.2008 21:57:27 (permalink)
              0
              BIỂN THẦN TIÊN






              Đất Tháp chiều nay anh nghe biển hát.
              Biển trong lòng xanh ngát như tình em.
              Từ độ em đưa anh về thăm biển.
              Sóng vẫn thét gào một nỗi nhớ thương!

              Về Phan Thiết dong ruổi trên đường trường.
              Lên đồi hoang hai đứa cùng thăm mộ.
              Gió mơn man lời ru người thiên cổ.
              Đồi tắt nắng vàng bóng lẫn về đêm.
              Đốt nén nhang bên nhau mình khấn nguyện.
              Có đất trời chứng chiếu chuyện tình ta!

              Đi bên em anh chợt yêu tất cả!
              Vì yêu em thêm yêu biển bạt ngàn!
              Yêu Sa Mạc cát vàng nắng chói chang!
              Đường Mũi Né hàng dừa xanh gió lộng,
              Yêu lắm Hòn Rơm yêu cả Suối Hồng!

              Bãi Ông Địa ngày nào anh mãi nhớ,
              Dáng em ngồi nhặt ốc đẹp như thơ!

              Chia tay em anh cùng chia tay biển,
              Với gió núi mây ngàn xứ thần tiên!
              Rồi một mai đời chông gai gió bụi.
              Anh vẫn mơ màng nhớ biển không nguôi.
              Dù ngày kia muối biển không còn mặn,
              Anh vẫn yêu em, yêu buổi hôm này!
               
              Nguyễn Mạnh Hùng
                                                                                         ( 1998 )

              :: Bài thơ đưa vào TV ::
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2008 01:05:44 bởi Viet duong nhan >
              #7
                Nguyen Manh Hung 12.02.2008 00:25:20 (permalink)
                0
                BÀI THƠ MANG TÊN ANH

                Hãy nhìn vào đôi mắt,
                U uẩn buổi chiều êm.
                Nghe tim em se thắt.
                Gọi tên anh bao lần!

                Hãy hỏi trái tim anh,
                Uẩn khúc ở nơi nào?
                Nỗi niềm không phân tỏ?
                Gieo lòng em đớn đau!

                Hôm trời thiếu trăng sao,
                U ám mây giăng mờ.
                Nữa hồn em cô quạnh,
                Giữa đất trời bơ vơ.

                Hôn anh đến dại khờ.
                Uyên ương không là nợ.
                Nên bao đêm trăn trở.
                Gởi hồn dệt vần thơ!

                                                            Tháng 09/1998
                #8
                  Nguyen Manh Hung 12.02.2008 00:27:59 (permalink)
                  0
                  DÒNG SUỐI HIỀN HÒA




                  Ước là dòng suối nhỏ,
                  Len lỏi giữa đời anh,
                  Qua cuối bãi đầu gành,
                  Dòng trong xanh vẫn chảy!

                  Khi mặt trời thức dậy,
                  Rực rở ánh nắng hồng,
                  Khi hoàng hôn buông phủ,
                  Đêm tối dày mênh mông!
                  Lúc lòng anh dậy sóng.
                  Hãy về bến suối mơ.
                  Em vẫn đợi vẫn chờ.
                  Ru hồn anh tha thiết!

                  Dòng suối xanh biên biếc,
                  Năm tháng vẫn chảy dài.
                  Mơ đầu ghềnh cuối bãi,
                  In trọn bóng hình ai!


                                                                                                                                                                                      Tháng 09/1998

                  #9
                    Nguyen Manh Hung 12.02.2008 00:30:29 (permalink)
                    0
                    NHƯ TÌNH BIỂN TRĂNG


                    Em không xứng là vầng trăng tha thướt!
                    Trút ánh vàng trên sóng nước mênh mông.
                    Nhưng em muốn anh biển dài và rộng,
                    Ôm tình trăng tha thiết mãi trong lòng!

                    Lỡ mai này không về miền gió cát!
                    Xin giữ hoài lời biển hát cùng trăng.

                    Đêm trung thu trăng vỡ vụn âm thầm,
                    Hồn đã chết giữa cơn tình khao khát!
                    Anh không thể làm dã tràng se cát,
                    Tát bể đông tìm xác một vầng trăng!

                    Trăng giẫy chết muôn lần trăng đã chết,
                    Nghe cơ hồ biển khóc đến ngàn năm…




                                                                     Trung thu 98.

                    #10
                      Viet duong nhan 12.02.2008 01:40:37 (permalink)
                      0
                      Chào Thi Sĩ Nguyễn Mạnh Hùng đến vơí Vườn Thơ VNTQ - Nhân dịp Xuân Mậu Tý, mến chúc Thi Sĩ & bảo quyến AN KHANG THỊNH VƯỌNG.
                      Thân
                      VDN
                      #11
                        Nguyen Manh Hung 12.02.2008 23:09:53 (permalink)
                        0
                        Cảm ơn Viet duong nhan nhiều nhé! Chúc bạn 1 năm mới thật hạnh phúc !

                        MỘT THỜI ĐƯỢC YÊU


                        Dặn em năm tháng đợi chờ.
                        Tưởng là thật hoá ra mơ một thời…
                        Ta từ xa tít mù khơi.
                        Trải bao sương khói đất trời thực hư…
                        Nửa đời chao đảo riêng tư.
                        Gặp nhau hư thực thực hư ngỡ ngàng!
                        Ngỡ ngàng lạc bước quan san,
                        Say mê ngây ngất mộng vàng uyên ương.
                        Đâu hay chưa hết đỗi đường.
                        Nghe tan tác mảnh đời thường lụy rơi.
                        Trở về chốn cũ mù khơi.
                        Chơi vơi một mảnh tình sầu chơi vơi…
                        Cô đơn gặm nhấm cuộc đời.
                        Đêm đêm nhức nhối một thời được yêu!

                        (1998)


                        #12
                          Nguyen Manh Hung 13.02.2008 01:01:15 (permalink)
                          0
                          CẢM TÁC TÌNH CÂY VÀ ĐẤT

                          Em muốn mình tan ra như bọt nước
                          Để quyện vào biển lòng anh.
                          Em muốn mình là mây
                          Được hoà tan trong gió.
                          Anh là gió, em là mây.
                          Bọt nước là em và anh là biển.
                          Hãy cuộn em vào biển lòng anh nhé.
                          Hãy để em tan, tan trong gió tình anh.
                          Như cây xanh có đất trải dài.
                          Đất ôm vào lòng vun nguồn sống cho cây.
                          Rồi mai đây,
                          Anh là đất, em lại là cây.
                          Em mãi là mây để anh là gió.
                          Bọt biển muôn đời…
                          Vẫn thuộc về biển phải không anh?

                          #13
                            Nguyen Manh Hung 14.02.2008 21:34:33 (permalink)
                            0
                            SI TÌNH

                            Đêm đêm có kẻ si tình.
                            Gác chuông điện thoại tim mình quặn đau.
                            Bởi vì tháng bảy mưa Ngâu.
                            Yêu nhau nên lỡ nhịp cầu nhớ thương.

                            Em thao thức suốt đêm trường.
                            Tiếng chuông rộn rã tiếng chuông chập chờn.
                            Làm sao hết nỗi cô đơn.
                            Làm sao hết nỗi vấn vương những chiều.
                            Người yêu, ơi hỡi người yêu!
                            Có nghe tiếng gọi tiếng kêu xé lòng?

                            Đêm dài tĩnh mịch mênh mông.
                            Nhớ anh nước mắt thành dòng sông Ngân…

                            (1998)

                            #14
                              Nguyen Manh Hung 15.02.2008 20:28:59 (permalink)
                              0

                              NẾU LÀ HỌA SĨ


                              Sao anh không thử là họa sĩ,
                              Lấy máu tim mình vẽ bức tranh?
                              Hai dòng lả lướt, biển thật xanh,
                              Nét khoanh tròn, vầng trăng huyền bí!
                              Ôi, cái điều giãn đơn em nghĩ,
                              Mà suốt đời cũng chỉ là mơ!
                              Ai vô tình lãnh đạm thờ ơ,
                              Trăng với biển mịt mờ đôi ngả?

                              Hay anh vẽ một chiều thôn dã?
                              Đôi cánh cò bay lả bay la.
                              Bỗng đâu một mũi tên qua,
                              Thương đôi cò trắng lìa xa cõi trần!
                              Điếu văn em sẽ viết rằng:
                              ”Thủy chung, sống chết được gần bên nhau!”

                              Hay anh vẽ núi, cao thật cao?
                              Hai đầu ngọn núi tựa vào nhau.
                              Trăm năm dáng núi in sừng sửng,
                              Bất chấp mưa nguồn, núi vẫn đôi!

                              Mơ màng em nghĩ chuyện xa xôi.
                              Nếu mai em chết mộ xây trên đồi.
                              Anh đừng vẽ mộ đơn côi.
                              Kẻo hồn phiêu dạt nổi trôi một mình!
                              (1998)

                              #15
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9