Trích đoạn: HÀN PHONG
Chào huynh Truong soi, quả thật câu đối kia chỉ đối chơi chứ không có câu nào hay và sát nghĩa, Tú nghĩ cũng nát óc mà chỉ ra như vậy thôi, không biết huynh có vế đối của câu ấy không, nếu có mong huynh đăng lên cho mọi người thưởng thức nha. Thấy huynh chơi một câu đối quá hiểm, Tú cũng mạo muội ra một câu mời huynh đối cho vui ha. câu này chỉ vui vui chứ không khó. (phiền huynh LyenSon chút nha)
Thách:
Vợ Lẽ Một Đôi Cô - Hủ Hỉ Hù Hì Khi Tắt Nắng
Tú Lòng...Thòng
mời đối
Tiền lẻ có đôi đồng - khật khà khật khưỡng lúc nửa đêm
Thưa thầy tú
Vế đối trên kia là của một thầy giáo tôi ra, thầy tốt nghiệp đại học tổng hợp toán loại giỏi nhưng lại về dạy ở trường huyện quê tôi.Thầy ra rồi bỏ lửng chứ cũng không giải cho chúng tôi hiểu. Sau ngày về thăm lại thầy tôi mới đọc trộm quyển nhật ký của thầy mới biết nguyên do.Trong đó Thầy có chép bài thơ đối thoại của Cụ Nguyễn Trãi Khi gặp Cụ Bà Thị Lộ:
HỎI:
Ả ở đâu đi bán chiếu gon
Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn
Xuân thu nay độ bao nhiêu tuổi
Đã có chồng chưa được mấy con
ĐÁP:
Tôi ở Tây Hồ bán chiếu gon
Nỗi chi ông hỏi hết hay còn
Xuân thu vừa mới trăng tròn lẻ
Chồng còn chưa có có chi con
Thầy ra vế đôi để bày tỏ tâm sự của thầy là chưa gặp được ý trung nhân.Thầy quê ở Hà Nội nơi ba mươi sáu phố phường trong đó có phố Hàng chiếu.
Vế ra đầy đủ là: Chiều chiều qua phố hàng chiếu-nắng chiều chiếu xiên khoai.Cái khó ở đây sự tích để ra vế đối và cái nắng chiều chiếu xiên khoai. Cái nắng quái chiều hôm bày tỏ ý gì tôi cũng không hiểu.Thầy là một người rất mực thước và tôn kính nên cả bọn chúng tôi không dám hỏi sợ thầy buồn.
Hơn ba mươi năm qua hình ảnh thầy cùng vế đối không bao giờ mờ phai trong tâm trí tôi.Có anh bạn giờ là nhà văn nhưng cũng không dám hỏi vì đó là kỷ niệm thiêng liêng về thầy.
Nay để vui cùng các thầy tôi cũng mạo muội đưa ra một vế đối mong chớ chê cười:
Sớm sớm dạo núi Chí Linh- Bình minh soi rực rỡ
Mong các thầy tìm thêm để có những ý hay.Trương mỗ xin cảm ơn.