Dừng bước giang hồ
Mỗi năm có được bao ngày?
Rượu bia thoả mái không say không về!
Từ khi rời bỏ bến mê,
Giang hồ dừng bước về quê đuổi gà!
Chỉ vì thương lũ đàn bà
Đại bàng cụp cánh về nhà với con
Ra đường trông vẩn còn ngon
Về nhà ủ rũ héo hon vì buồn
Buồn nên sanh chứng vĩ cuồng
Tối ngày mỡ net ngồi luôn trên này
Tưởng rằng văn giỏi thơ hay,
Dạo qua chợ chử thấy ngày càng đông...
Càng xem càng thấy đau lòng
Té ra chử rớt còn không được nhiều
Thôi thì thương nó phải yêu
Văn mình vợ bạn ít nhiều vẩn hơn.
LS