ngốc tuyệt
gọi em
thu quyến rũ !
ôi chiều thu hà nội
nắng vàng gieo trải lối em về
hãy nhẹ gót xin em đừng bước vội
kẻo vô tình sực tỉnh cơn mê.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/45913/9E46879D382645F9819A8BD8A4A21D47.jpg[/image]
Hay quá !
chênh vênh... Tóc Nguyệt em bỏ quên đồi cát vết rong rêu phiêu bồng em bỏ quên dòng sông ngậm ngùi nghe gió hát em giấu trong hạt cát chút nắng chiều mênh mông rắc hết vào nhớ thương từng cánh hoa ngan ngát em giấu cả đại dương... tình vào từng tiếng sóng đứng bên đời chiếc bóng thèm sương khói núi rừng em giấu cả mùa thu như chim chen trong lá như ve xong mùa hạ em giấu vào câu ru chênh vênh - trái tim buồn gập ghềnh - đời dâu bể.
Giấu
Anh giấu cả đại dương
Trong vỏ sò mới nhặt
Đấu biển xanh bát ngát
Trong màu vẽ yêu thương
Anh giấu chuyện vô thường
lúc thả hồn thơ thẩn
Dấu cuộc đời lận đận
Trong vần chừ vô tư
Nguyên Đỗ
ẩn náu Ngọc Tuyết em ẩn mình trong vỏ làm con ốc vô tư với muôn trùng sóng vổ vẫn ngẩng đầu an như em náu mình trong kén làm con sâu hồn nhiên một mai kia thoát xác làm con bướm tuyệt xinh.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: