ĐÂU LÀ NGỐC TUYỆT!
Có một người đang mộng chiêm bao
Đong đếm cơn mê bằng muôn tình lữ thứ
Có một người đi sắt se con chữ
Tự nhận cho mình là ngốc nghếch ngu ngơ
Người hay đâu trong từng ý lời thơ
Đã ánh lên đây biết bao điều tư lự
Những từng trải hay nỗi niềm quá khứ
Chẳng ngốc chút nào bởi thực tại còn vương
Những đớn đau những xa xót can trường
Người đã đi qua đã đôi lần rơi lệ
Người đàn bà mà trong thơ người kể
Có đấng râu mài nào so sánh được đâu
Ôm hợp tan, mang ước vọng hoang sâu
Tự lầm lũi đi khi cõi tình cạn kiệt
Tự cay đắng trong niềm đau khôn xiết
Tự vực tim mình trong giông bão nát tan
Chẳng phải ngốc đâu mà trái lại vẻ vang
Hãy tự hào đi vì mình đang rực sáng
Cống hiến mình và sống trong cháy rạng
Để những hoang tàn cũng chẳng đáng chùn chân!
HT CHUC NT MỘT NAM MỚI VUI VẺ VA HẠNH PHÚC
HY VONG ĐƯỢC THAM GIA CHỦ ĐỀ NÀY CÙNG BẠN!