ngốc tuyệt

Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 61 bài trong đề mục
Tác giả Bài
huongtuyet274
  • Số bài : 892
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.08.2006
  • Nơi: Đà Nẵng
RE: ngốc tuyệt - 09.01.2008 12:50:42
0
   TÌNH YÊU XƯA VÀ NAY
Cứ đi trên một con đường
Đôi khi lại thấy nghê thường...tình yêu
Từ hoang lạc đến cô liêu
Từ trong ray rứt đến nhiều nhạt hoang
Xót xa rồi lại đa mang
Kiếm tìm hạnh phúc như vàng đổi thau
Yêu nay chỉ mộng sang giàu
Đâu như xưa cũ là màu mộng mơ
Là tim thấp thỏm mong chờ
Là quên gian dối hững hờ lẻ loi
Càng xa càng thấy mặn mòi
Những yêu thương lại rặt ròi chẳng thay
Yêu trong cuồng nhiệt mê say
Trong tình ái mộng đêm ngày vấn vương
Ôi!Nay yêu thấy đoạn trường
Kiếm tìm một nửa thê lương thấu trời
Kén tìm lựa chọn khắp nơi
Mà tâm chẳng lặng chẳng ngời thật hay!
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!

tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 13.01.2008 20:19:07
0
lời riêng

mưa toan phá vỡ trời đêm
để  buồn  lặng lẽ rơi trên má hồng
bởi vì tại lá diêu bông
mưa  lăn trên lá mưa còng  đời nhau
gió toan  thổi những nhạt nhàu
cho thu đậm nhạt  theo màu thời gian
để xuân không đến ngỡ ngàng
khúc ru bồi lỡ tím vàng tơ vương
sóng toan xé nát bờ thương
từ trong mắt bão náu nương chính mình
đất trời  xin hãy hồi sinh
mở lòng đón hạt nắng tình nhân gian .

chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 15.01.2008 22:41:47
0
lời riêng

mưa toan phá vỡ trời đêm
để  buồn  lặng lẽ rơi trên má hồng
bởi vì tại lá diêu bông
mưa  lăn trên lá mưa còng  đời nhau
gió toan  thổi những nhạt nhàu
cho thu đậm nhạt  theo màu thời gian
để xuân không đến ngỡ ngàng
khúc ru bồi lỡ tím vàng tơ vương
sóng toan xé nát bờ thương
từ trong mắt bão náu nương chính mình
đất trời  xin hãy hồi sinh
mở lòng đón hạt nắng tình nhân gian .

chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 16.01.2008 16:18:16
0
góc đời


chữ nghèo sao mãi chạy song đôi
khắc khoải từng đêm ướt má môi
áo rách quanh năm đời đánh vật
gạo thưa từng bửa bụng co đòi
anh em thiết nghĩa vờ quay mặt
bụi muỗi chung tình đến với tôi
lấy gió đan mành che nước mắt
yêu nhiều ghét lắm thế gian ơi !
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 16.01.2008 16:26:45
0
yêu


gặp gỡ làm chi nhớ biết bao
trách ai khéo đến tự khi nào
ghẹo tim hoang dại thương tim đắng
phá giấc hồn nhiên tỉnh giấc đau
soi bóng bóng mờ hay khói phủ
gọi tình tình lặng để đêm gào
nuôi dòng dấu ái vay thao thức
triệu triệu sầu tư vỗ quyện nhau.

chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


huongtuyet274
  • Số bài : 892
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.08.2006
  • Nơi: Đà Nẵng
RE: ngốc tuyệt - 16.01.2008 17:05:10
0

Trích đoạn: tocnguyet

yêu


gặp gỡ làm chi nhớ biết bao
trách ai khéo đến tự khi nào
ghẹo tim hoang dại thương tim đắng
phá giấc hồn nhiên tỉnh giấc đau
soi bóng bóng mờ hay khói phủ
gọi tình tình lặng để đêm gào
nuôi dòng dấu ái vay thao thức
triệu triệu sầu tư vỗ quyện nhau.

 
Bởi lẽ từ lâu cái sự yêu
Đã vương đã nặng biết bao điều
Cõi chờ, mong nhớ hay thương cảm
Là lặng xốn xang những mỹ miều
Thôi cứ để im chuyện phù vân
Chuyện tình trăng gió mấy xa gần
Cũng là kiếp nợ cho số phận
Của một lần thôi... nhuốm hồng trần!
 
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!

Nguyên Đỗ
  • Số bài : 5703
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2005
  • Nơi: Windy City
RE: ngốc tuyệt - 17.01.2008 09:27:26
0

Trích đoạn: huongtuyet274

   TÌNH YÊU XƯA VÀ NAY
Cứ đi trên một con đường
Đôi khi lại thấy nghê thường...tình yêu
Từ hoang lạc đến cô liêu
Từ trong ray rứt đến nhiều nhạt hoang
Xót xa rồi lại đa mang
Kiếm tìm hạnh phúc như vàng đổi thau
Yêu nay chỉ mộng sang giàu
Đâu như xưa cũ là màu mộng mơ
Là tim thấp thỏm mong chờ
Là quên gian dối hững hờ lẻ loi
Càng xa càng thấy mặn mòi
Những yêu thương lại rặt ròi chẳng thay
Yêu trong cuồng nhiệt mê say
Trong tình ái mộng đêm ngày vấn vương
Ôi!Nay yêu thấy đoạn trường
Kiếm tìm một nửa thê lương thấu trời
Kén tìm lựa chọn khắp nơi
Mà tâm chẳng lặng chẳng ngời thật hay!



Yêu Xưa Yêu Nay

Xưa đời đơn giản hơn nay
Tình yêu cũng chút thơ ngây lạ thường
Nay đời phức tạp nhiễu nhương
Tình yêu cũng chút bi thương hơn nhiều

Tình yêu vẫn một tình yêu
Phải con mắt, lựa theo chiều cùng đi
Xưa yêu đơn giản khó gì
Nay yêu phức tạp tại vì rộng ra

Biết yêu, tình mãi đậm đà
Dại khờ, có thể tình xa bất ngờ
Thoạt tiên yêu, rất tình cờ
Về lâu dài, phải tùy cơ theo tình

Tình yêu một cuộc hành trình
Chẳng toàn vẹn buổi đôi mình cưới nhau
Càng lâu, càng thắm, đậm màu
Tan mau, thêm nhạt, xa nhau chuyện thương

Hỡi người hãy biết yêu thương
Tình yêu muôn thưở thiên đường cõi tiên
Tình yêu chẳng dựa bạc tiền
Tình yêu sinh trưởng tại duyên mặn nồng

Nguyên Đỗ

tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 17.01.2008 13:21:17
0
Trong tình yêu có muôn ngàn ngóc ngách, triệu triệu màu sắc. Trong cái triệu và cái ngàn đó dù hạnh phúc hay đau khổ dù được hay không tất cả đều có một đểm xuất phát ấy là "TÌNH YÊU".
 
 
ủ tình

 
trăng sao không còn trẻ
vẫn mãi hoài xa nhau
 
nắng mưa không còn trẻ
gọi đêm ngày xôn xao
 
sao đôi ta khờ khạo
để đời níu vào nhau
 
núp mình nơi quán trọ
gói tình gửi chiêm bao
 
mặc thu đông xuân hạ
ta ủ tình bên nhau.

chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 21.01.2008 12:45:08
0
cuối cùng của một cuộc tình


cuối cùng của một sân ga
là bàn tay vẫy lướt qua cuộc tình
là anh trong nỗi gập ghềnh
tàu đi như vội lãng quên một người
chưa gì đã tắt nụ cười
cho sông nước xoá tơi bời trăng sao.
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


huongtuyet274
  • Số bài : 892
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.08.2006
  • Nơi: Đà Nẵng
RE: ngốc tuyệt - 21.01.2008 21:36:06
0

Trích đoạn: tocnguyet

cuối cùng của một cuộc tình


cuối cùng của một sân ga
là bàn tay vẫy lướt qua cuộc tình
là anh trong nỗi gập ghềnh
tàu đi như vội lãng quên một người
chưa gì đã tắt nụ cười
cho sông nước xoá tơi bời trăng sao.

 
CUỐI CÙNG CỦA MỘT SÂN GA...
 
"Cuối cùng của một sân ga"
Là căn nhà nhỏ cụ già ngóng trông
Là kia hạnh phúc vợ chồng
Tay bồng tay bế ngất nồng ước mơ
Là đâu đó thoáng xa mờ
Gập ghềnh bỏ lại mong chờ chiêm bao
Là nơi mơ đến ngọt ngào
Nụ cười thỏa nguyện dạt dào tin yêu
Là nơi... chôn dấu cô liêu
...Cuối cùng của một kiếp nhiều đắng cay!
 
Xin lỗi cô, cho cháu mượn ý nhé!Đôi khi cũng cần phải lạc quan cô nhỉ? Mơ ước về một cái gì đó chẳng hạn, như cô từng nghĩ!
 
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!

tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 27.05.2008 00:33:49
0
Xoá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2008 22:38:10 bởi tocnguyet >
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 29.05.2008 23:25:40
0
Con cuốn chiếu buồn với lời từ biệt
Tóc Nguyệt

nắng rụng xuống một màu nhạt đỏ
niềm yêu về phủ bụi quanh phòng
con cuốn chiếu chiều hôm len vào ngạch cửa
lặng lẽ nằm run sợ trước trời không

con cuốn chiếu một hình hài nhỏ bé 
cuộn tròn
ai chạm vào thân
con cuốn chiếu nép mình tìm tỉnh lặng
lá cũng không tha
gió cũng không tha

con cuốn chiếu không thể nói lời từ biệt
như vung tay ném đá qua trời
con cuốn chiếu giận
cuộn tròn mình buồn xơ xác
ngã  xuống mặt đường với chiếc bóng tái tê

con cuốn chiếu buồn bởi lá, gió hoài trêu
làm tan vỡ một yên bình hiện hữu

con cuốn chiếu
chỉ xin
lá, gió đừng trêu
chỉ xin một góc bình yên trú ngụ
“dẫu xa xôi thương nhớ cứ dày thêm…”

con cuốn chiếu buồn với lời từ biệt
giọt thơ rơi vào khoảng trống của ngày đêm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2008 23:26:52 bởi tocnguyet >
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 30.05.2008 22:34:36
0
Hư  không
Ngọc Tuyết 
 
Nắng lạc bên thềm nhuộm thế gian
Vẳng đâu tiếng mõ giục bên đàng
Bụi bay gió cuốn lời nhân bản
Trên đỉnh vô thường ngộ bước sang


chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 30.05.2008 22:42:11
0
Biển nhớ
Ngọc Tuyết
 
Nhấp nhô
trắng xóa ngàn khơi
Cuộn tròn bãi nhớ
đầy vơi sóng buồn
Rập rờn
gió cuốn ngày buông
Tà dương rũ bóng
nhớ thương quê nhà
Hồn thu
biêng biếc trông xa
Hoàng hôn ngây ngất
là đà ca dao.


chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 30.05.2008 22:47:59
0
Tận cùng
Ngọc Tuyết
  
 
Dưới cát là gì?
Dưới cát là đất
Dưới đất là gì?
Dưới đất là đá
Dưới đá là gì?
Dưới đá là kỷ niệm
Mấy tầng lấp một chân dung
Mịt mù phủ kín trùng trùng nhớ thương
Dưới đá là kỷ niệm vương
Nằm sau kỷ niệm là vườn tình yêu
Tình yêu chải tóc mỗi chiều
Xe từng sợi nhớ quấn đều thời gian
Thời gian như bánh xe hoang
Lăn trên kỷ niệm để hằn dấu đau
Dưới đất dưới cát là sầu
Dưới tầng kỷ niệm đêm thâu trắng tàn. 
 

chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 30.05.2008 22:50:53
0
Ngõ  tình
Ngọc Tuyết
 
Thu tìm qua gió nắng tương tư
Nhặt kết vòng tay dấu cổ thư
Mốt nọ mai kia trời không nắng
Che đầu tôi đội lá vàng như …
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 04.06.2008 19:13:19
0
Aó trắng
Tóc Nguyệt
 
Nằm đây
nghe gió song thưa
Nằm đây em nhớ
ngày xưa chất chồng
Ngày xưa
xanh tóc má hồng
Ngày xưa áo trắng
bềnh bồng ước mơ
Vạt dài
em đựng lời thơ
Vạt dài em đựng
mộng mơ một đời
Sân trường
ngập lá thu rơi
Sân trường ngập tiếng-
Tình ơi đâu rồi!
Tình đi bỏ lại mắt môi
Tình về nắng nhuộm
màu môi rộn ràng
Bây giờ
áo trắng có vàng
Tóc mai có ngắn-
Xin ngàn năm thương
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 05.06.2008 20:15:38
0
Điệp khúc tình
tóc nguyệt
 
Một chút màu môi một chút hương
Một chiều xa vắng một chiều vương
Một thu rơi một đông quay quắt
Lạc lối một ngày ngợp nhớ thương
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


Chu Ha
  • Số bài : 537
  • Điểm: 10
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.03.2008
RE: ngốc tuyệt - 05.06.2008 23:04:55
0

Trích đoạn: tocnguyet

Ngõ  tình
Ngọc Tuyết
 
Thu tìm qua gió nắng tương tư
Nhặt kết vòng tay dấu cổ thư
Mốt nọ mai kia trời không nắng
Che đầu tôi đội lá vàng như …

 
 
Ừa phải là Ngọc Tuyết mới đúng... Chu Hà hổng thấy ngốc tuyệt chút nào hết
 
 
Vườn Hồng
 
Từ thu và nắng biết tương tư
Sắc đỏ vàng lên áo tiểu thư
Sương khói âm thầm ru bước khẽ
Ngõ lòng hé mở, tiếng lòng như... 
 
Chu Hà

Chu Ha
  • Số bài : 537
  • Điểm: 10
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.03.2008
RE: ngốc tuyệt - 05.06.2008 23:12:01
0

Trích đoạn: tocnguyet

Điệp khúc tình
tóc nguyệt
 
Một chút màu môi một chút hương
Một chiều xa vắng một chiều vương
Một thu rơi một đông quay quắt
Lạc lối một ngày ngợp nhớ thương
 
 
Xin được phá tiếp ... mong chủ nhà không đóng cửa hihihihi
 
Điệp khúc vô đề
 
Ai rải tơ tình, ai rải hương?
Ai người cột mối, ai người vương?
Ai gom lá rụng, ai hong ấm?
Ai nhớ, ai chờ, ai mến thương? 
 
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2008 23:18:06 bởi Chu Ha >

tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 06.06.2008 14:22:48
0
Chu Hà ơi!
Xin cứ tiếp tục phá! Vì phá trong tình thân nên rất vui.
Nếu không là ngốc tuyệt thì đã có thơ họa lại rồi, xin miễn tội nhé!
Mong được đọc thơ phá...
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


Chu Ha
  • Số bài : 537
  • Điểm: 10
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.03.2008
RE: ngốc tuyệt - 06.06.2008 23:55:07
0
 
 
 
 
say
 
đắc ý hồn hoa lả lướt say
rượu mời sao nỡ vội dừng tay
ngả nghiêng chân đảo ta còn tỉnh
sóng sánh chén tràn đất cứ quay
phóng khoáng nâng lên trời có rớt
ngấm ngầm lan tỏa bút tung bay
men đời chếnh choáng hồn còn khát
cạn hết đêm rồi ai có hay

tóc nguyệt

Ngốc Tuyệt xin được đáp lễ.
 
Cha Hù xin được họa
 
 
 
Say
 
Say giống nàng thơ Ngốc Tuyệt say
Tây Thi cũng nể... được bao tay
Má hồng ửng dạ cho người mếch
Mắt chẳng ba đào lắm kẻ quay
Lục bát ngân nga nghe sảng khoái
Bốn câu trầm bỗng ý cao bay
Hồn hoa cứ lả cho đời mộng
Say giống Nàng Thơ... say thật hay
 
Cha Hù
 
 
 
 

Chu Ha
  • Số bài : 537
  • Điểm: 10
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.03.2008
RE: ngốc tuyệt - 07.06.2008 01:13:41
0

Trích đoạn: tocnguyet

Góc đời


chữ nghèo sao mãi chạy song đôi
khắc khoải từng đêm ướt má môi
áo rách quanh năm đời đánh vật
gạo thưa từng bửa bụng co đòi
anh em thiết nghĩa vờ quay mặt
bụi muỗi chung tình đến với tôi
lấy gió đan mành che nước mắt
yêu nhiều ghét lắm thế gian ơi !
 
TocNguyet
 
 
Nghịch họa Góc đời
 
 
Nghèo đâu phải tội hỡi người ơi
Sướng, khổ, cơ hàn, đã ghé tôi
Có lúc khoai sùng thèm nhỏ dãi
Đôi khi gạo hẩm thử đua đòi
Mồ hôi trộn muối vương trên mắt
Nước mắt thay canh mặn thấm môi
Nếu chẳng gian nan sao hiểu thấu
Nghĩa tình hạt muối cắn làm đôi
 
Cha Hù
 
 
 
 

tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 07.06.2008 21:23:08
0

Trích đoạn: Chu Ha


Trích đoạn: tocnguyet

Góc đời


chữ nghèo sao mãi chạy song đôi
khắc khoải từng đêm ướt má môi
áo rách quanh năm đời đánh vật
gạo thưa từng bửa bụng co đòi
anh em thiết nghĩa vờ quay mặt
bụi muỗi chung tình đến với tôi
lấy gió đan mành che nước mắt
yêu nhiều ghét lắm thế gian ơi !
 
TocNguyet
 
 
Nghịch họa Góc đời
 
 
Nghèo đâu phải tội hỡi người ơi
Sướng, khổ, cơ hàn, đã ghé tôi
Có lúc khoai sùng thèm nhỏ dãi
Đôi khi gạo hẩm thử đua đòi
Mồ hôi trộn muối vương trên mắt
Nước mắt thay canh mặn thấm môi
Nếu chẳng gian nan sao hiểu thấu
Nghĩa tình hạt muối cắn làm đôi
 
Cha Hù
 
 
 
 


 
Chu Hà ơi! Rinh bài Góc Đời của tóc nguyệt ở đâu về, giỏi quá vậy! Cám ơn bài họa.
 
 
thơ tôi nào có gì đâu?
có chăng chỉ có một màu hoàng hôn
trong thơ đặc quánh nỗi buồn
niềm đau lắng xuống đáy hồn đó ai!
tóc nguyệt
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


Chu Ha
  • Số bài : 537
  • Điểm: 10
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.03.2008
RE: ngốc tuyệt - 10.06.2008 00:32:39
0
 



Chu Hà ơi! Rinh bài Góc Đời của tóc nguyệt ở đâu về, giỏi quá vậy! Cám ơn bài họa.

Hì hì... ngốc hay sao cho biết ...  bí mật cung hằng hihihihi  
 
 
thơ tôi nào có gì đâu?
có chăng chỉ có một màu hoàng hôn
trong thơ đặc quánh nỗi buồn
niềm đau lắng xuống đáy hồn đó ai!

tóc nguyệt


Ai đó mần thơ tỏ nỗi buồn
Khi trầm, khi bỗng, lúc tuôn tuôn
Chiều buông... ngọn cỏ... dàu dàu  ủ
Trâu, Cuội... chồn chân bước lại chuồng ... hihihii 
 
Cha Hù
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2008 00:35:04 bởi Chu Ha >

tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 11.06.2008 18:39:25
0
vỗ về
tóc nguyệt
 
 
nắng vỗ về cánh diều đang lộng gió
ca dao vỗ về trên  bến đục trong
năm tháng  vỗ về một thời nông nổi
em vỗ về cơn khát cháy chiều không.
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 13.06.2008 23:23:29
0
Ốc gửi hồn
tóc nguyệt
 
Ốc ơi
Ốc có mượn hồn
Biển đang nổi lửa
hoàng hôn trở về
Thun mình
trong cát chở che
Nhốt hồn đáy vỏ
phong ba nổi chìm
Đập tan
vỏ ốc để tìm
Sầu riêng hồn gửi
đem dìm biển khơi
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 23.06.2008 09:11:52
0
Xin trả lại
tóc nguyệt

 
Một sớm nào
 về ngang qua núi
Mây có bồng gió có lao xao
Hãy đếm hộ núi cao bao bậc
Thức bao ngày nhân chứng ngày sau
Một sớm nào
 về ngang qua núi
Mây ít bồng gió lá lao xao
Vách đá cao chơ vơ loang lổ
Vỗ vào lòng vang tới trời cao
 Một sớm nào
về ngang qua phố
Những hàng sao tóc xõa bồng bềnh
Cây nhả nhịp bầy chim hòa điệu
Chim lại về chiều  đã lênh đênh
Một sớm nào
 về ngang qua phố
Gió ít nồng chút gió vấn vương
Nhà cao tầng hàng cây nghiêng đổ
Chim không về tối đã chênh vênh
Một sớm nào
 về ngang qua phố
Mang gió lành chim đậu cành sao
Mang đá lấp cho đầy loang vỡ
Chim lại về
 phố núi xôn xao.
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


tocnguyet
  • Số bài : 124
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2008
  • Nơi: ngôi nhà tình yêu
RE: ngốc tuyệt - 02.11.2008 18:47:26
0
Ra khơi
 
Rạng sáng ngày mai lại phải đi
Buồm căng thả lưới một màu ghi
Xanh xanh nắng gọi thuyền trêu sóng
Trắng trắng biển đùa gió cợt mi
Mỗi khắc rong rêu tìm dấu hỏi
Bao giờ sông biển cạn tình si?
Mờ sương trăng nổi dồn xa cách
Gió lặng đợi chờ sóng biệt ly
 
Tóc Nguyệt
chiếc gương buồn nằm ngủ
với vết xước vô tình
soi một thời quá khứ
dẫu không còn lung linh.


BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: ngốc tuyệt - 02.11.2008 20:27:26
0
Hihihi sis.....vu vơ cùng sis nè.....rất vui được sis chia thơ ở đây nha....thương nhiều...



Trích đoạn: tocnguyet

Ra khơi
 
Rạng sáng ngày mai lại phải đi
Buồm căng thả lưới một màu ghi
Xanh xanh nắng gọi thuyền trêu sóng
Trắng trắng biển đùa gió cợt mi
Mỗi khắc rong rêu tìm dấu hỏi
Bao giờ sông biển cạn tình si?
Mờ sương trăng nổi dồn xa cách
Gió lặng đợi chờ sóng biệt ly
 
Tóc Nguyệt


Hỏi người...

Cuối cùng rồi cũng sẽ ra đi
Dù trăm thương nhớ đã khắc ghi
Người còn mãi mê như triền sóng
Để mặc buồn ai vương đọng mi,
Ẩn chứa trong lòng bao câu hỏi
Có yêu ta không sao sân si,
Chỉ mới một mùa hai phương cách
Chẳng lẽ suốt đời mình chia ly...



Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 61 bài trong đề mục