ngốc tuyệt
Ngõ tình Ngọc Tuyết Thu tìm qua gió nắng tương tư Nhặt kết vòng tay dấu cổ thư Mốt nọ mai kia trời không nắng Che đầu tôi đội lá vàng như …
Aó trắng Tóc Nguyệt Nằm đây nghe gió song thưa Nằm đây em nhớ ngày xưa chất chồng Ngày xưa xanh tóc má hồng Ngày xưa áo trắng bềnh bồng ước mơ Vạt dài em đựng lời thơ Vạt dài em đựng mộng mơ một đời Sân trường ngập lá thu rơi Sân trường ngập tiếng- Tình ơi đâu rồi! Tình đi bỏ lại mắt môi Tình về nắng nhuộm màu môi rộn ràng Bây giờ áo trắng có vàng Tóc mai có ngắn- Xin ngàn năm thương
Điệp khúc tình tóc nguyệt Một chút màu môi một chút hương Một chiều xa vắng một chiều vương Một thu rơi một đông quay quắt Lạc lối một ngày ngợp nhớ thương
Trích đoạn: tocnguyet
Ngõ tình
Ngọc Tuyết
Thu tìm qua gió nắng tương tư
Nhặt kết vòng tay dấu cổ thư
Mốt nọ mai kia trời không nắng
Che đầu tôi đội lá vàng như …
Ừa phải là Ngọc Tuyết mới đúng... Chu Hà hổng thấy ngốc tuyệt chút nào hết

Vườn Hồng Từ thu và nắng biết tương tư Sắc đỏ vàng lên áo tiểu thư Sương khói âm thầm ru bước khẽ Ngõ lòng hé mở, tiếng lòng như... Chu Hà
Trích đoạn: tocnguyet
Điệp khúc tình
tóc nguyệt
Một chút màu môi một chút hương
Một chiều xa vắng một chiều vương
Một thu rơi một đông quay quắt
Lạc lối một ngày ngợp nhớ thương
Xin được phá tiếp ... mong chủ nhà không đóng cửa hihihihi


Điệp khúc vô đề
Ai rải tơ tình, ai rải hương?
Ai người cột mối, ai người vương?
Ai gom lá rụng, ai hong ấm?
Ai nhớ, ai chờ, ai mến thương? 

Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2008 23:18:06 bởi Chu Ha >
Chu Hà ơi!
Xin cứ tiếp tục phá! Vì phá trong tình thân nên rất vui.
Nếu không là ngốc tuyệt thì đã có thơ họa lại rồi, xin miễn tội nhé!
Mong được đọc thơ phá...
say
đắc ý hồn hoa lả lướt say
rượu mời sao nỡ vội dừng tay
ngả nghiêng chân đảo ta còn tỉnh
sóng sánh chén tràn đất cứ quay
phóng khoáng nâng lên trời có rớt
ngấm ngầm lan tỏa bút tung bay
men đời chếnh choáng hồn còn khát
cạn hết đêm rồi ai có hay
tóc nguyệt
Ngốc Tuyệt xin được đáp lễ.
Cha Hù xin được họa 
Say
Say giống nàng thơ Ngốc Tuyệt say
Tây Thi cũng nể... được bao tay
Má hồng ửng dạ cho người mếch
Mắt chẳng ba đào lắm kẻ quay
Lục bát ngân nga nghe sảng khoái
Bốn câu trầm bỗng ý cao bay
Hồn hoa cứ lả cho đời mộng
Say giống Nàng Thơ... say thật hay
Cha Hù
Trích đoạn: tocnguyet
Góc đời
chữ nghèo sao mãi chạy song đôi
khắc khoải từng đêm ướt má môi
áo rách quanh năm đời đánh vật
gạo thưa từng bửa bụng co đòi
anh em thiết nghĩa vờ quay mặt
bụi muỗi chung tình đến với tôi
lấy gió đan mành che nước mắt
yêu nhiều ghét lắm thế gian ơi !
TocNguyet
Nghịch họa Góc đời
Nghèo đâu phải tội hỡi người ơi
Sướng, khổ, cơ hàn, đã ghé tôi
Có lúc khoai sùng thèm nhỏ dãi
Đôi khi gạo hẩm thử đua đòi
Mồ hôi trộn muối vương trên mắt
Nước mắt thay canh mặn thấm môi
Nếu chẳng gian nan sao hiểu thấu
Nghĩa tình hạt muối cắn làm đôi
Cha Hù
Trích đoạn: Chu Ha
Trích đoạn: tocnguyet
Góc đời
chữ nghèo sao mãi chạy song đôi
khắc khoải từng đêm ướt má môi
áo rách quanh năm đời đánh vật
gạo thưa từng bửa bụng co đòi
anh em thiết nghĩa vờ quay mặt
bụi muỗi chung tình đến với tôi
lấy gió đan mành che nước mắt
yêu nhiều ghét lắm thế gian ơi !
TocNguyet
Nghịch họa Góc đời
Nghèo đâu phải tội hỡi người ơi
Sướng, khổ, cơ hàn, đã ghé tôi
Có lúc khoai sùng thèm nhỏ dãi
Đôi khi gạo hẩm thử đua đòi
Mồ hôi trộn muối vương trên mắt
Nước mắt thay canh mặn thấm môi
Nếu chẳng gian nan sao hiểu thấu
Nghĩa tình hạt muối cắn làm đôi
Cha Hù
Chu Hà ơi! Rinh bài Góc Đời của tóc nguyệt ở đâu về, giỏi quá vậy! Cám ơn bài họa. thơ tôi nào có gì đâu? có chăng chỉ có một màu hoàng hôn trong thơ đặc quánh nỗi buồn niềm đau lắng xuống đáy hồn đó ai! tóc nguyệt
vỗ về tóc nguyệt nắng vỗ về cánh diều đang lộng gió ca dao vỗ về trên bến đục trong năm tháng vỗ về một thời nông nổi em vỗ về cơn khát cháy chiều không.
Ốc gửi hồn tóc nguyệt Ốc ơi Ốc có mượn hồn Biển đang nổi lửa hoàng hôn trở về Thun mình trong cát chở che Nhốt hồn đáy vỏ phong ba nổi chìm Đập tan vỏ ốc để tìm Sầu riêng hồn gửi đem dìm biển khơi
Xin trả lại tóc nguyệt
Một sớm nào về ngang qua núi Mây có bồng gió có lao xao Hãy đếm hộ núi cao bao bậc Thức bao ngày nhân chứng ngày sau Một sớm nào về ngang qua núi Mây ít bồng gió lá lao xao Vách đá cao chơ vơ loang lổ Vỗ vào lòng vang tới trời cao Một sớm nào về ngang qua phố Những hàng sao tóc xõa bồng bềnh Cây nhả nhịp bầy chim hòa điệu Chim lại về chiều đã lênh đênh Một sớm nào về ngang qua phố Gió ít nồng chút gió vấn vương Nhà cao tầng hàng cây nghiêng đổ Chim không về tối đã chênh vênh Một sớm nào về ngang qua phố Mang gió lành chim đậu cành sao Mang đá lấp cho đầy loang vỡ Chim lại về phố núi xôn xao.
Ra khơi Rạng sáng ngày mai lại phải đi Buồm căng thả lưới một màu ghi Xanh xanh nắng gọi thuyền trêu sóng Trắng trắng biển đùa gió cợt mi Mỗi khắc rong rêu tìm dấu hỏi Bao giờ sông biển cạn tình si? Mờ sương trăng nổi dồn xa cách Gió lặng đợi chờ sóng biệt ly Tóc Nguyệt
Hihihi sis.....vu vơ cùng sis nè.....rất vui được sis chia thơ ở đây nha....thương nhiều...
Trích đoạn: tocnguyet
Ra khơi
Rạng sáng ngày mai lại phải đi
Buồm căng thả lưới một màu ghi
Xanh xanh nắng gọi thuyền trêu sóng
Trắng trắng biển đùa gió cợt mi
Mỗi khắc rong rêu tìm dấu hỏi
Bao giờ sông biển cạn tình si?
Mờ sương trăng nổi dồn xa cách
Gió lặng đợi chờ sóng biệt ly
Tóc Nguyệt
Hỏi người... Cuối cùng rồi cũng sẽ ra đi
Dù trăm thương nhớ đã khắc ghi
Người còn mãi mê như triền sóng
Để mặc buồn ai vương đọng mi,
Ẩn chứa trong lòng bao câu hỏi
Có yêu ta không sao sân si,
Chỉ mới một mùa hai phương cách
Chẳng lẽ suốt đời mình chia ly...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: