Thơ Nguyên Cương (trang lưu, có sửa & bổ xung )
CON NGƯỜI TRẦN THẾ Có phải tôi Trong dòng đời vội vã Đi qua thế giới này Như một vết thương Có phải tôi Trong đoàn người hồi hương Rời bỏ chiến trường Với bàn tay trắng Có phải tôi Trên luống cày xa vắng Con chim dẽ giun lặng lẽ nhảy theo sau Phía chân trời nắng tắt Có phải tôi Mãi mãi trên đường về Vẫn mỉm cười khi được ban ân huệ Mà trong lòng che giấu nỗi đau mê Có phải tôi Con người trần thế ... Nguyên Cương -------- NGỌN LỬA Ngọn lửa sáng chiếu rọi lòng nhân ái Lời yêu thương xin truyền lại cho nhau Vì cuộc sống đã nhiều chuyện khổ đau Thêm một chút tình đời cho ấm lại Ai cũng có những phút giây tê dại Khi con tàu định mệnh gặp bão giông Dù vượt qua hay còn đang chèo chống Luôn rất cần ngọn lửa thắp niềm tin Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2008 20:14:06 bởi Nguyên Cương >
SA PA . GIÁNG SINH
Giáng Sinh đêm nay trời trở lạnh
Xa cách lâu rồi xin về lại Sa Pa
Về với biển sương ngập nhòa tháp đá
Với giọt hào quang nơi Chúa Hài Đồng
Bỗng thấy mình hòa vào giữa mênh mang
Như mây bay dưới chân cột đèn vàng
Đêm tuôn chảy từ núi cao rừng thẳm
Trôi vào lòng năm tháng không tên
Thêm một lần ướt lạnh sương đêm
Đón Giáng Sinh giữa mịt mù giăng tỏa
Sa Pa ơi ! Cho ta chung lạnh giá
Đi tìm Santa lạc giữa rừng già ...
Nguyên Cương
-------------
SA PA . TRĂNG LẠNH Ta đi tìm trăng lạnh giữa Sa Pa Khi đêm đen phủ kín ngọn thông già Con đường xuống phiên chợ đời vắng lặng Chốn hoang vu còn lại có mình ta Hỏi mây bay khắp tháng ngày tơi tả Mây vội vàng vì gió đợi ngoài xa Hỏi mưa rơi trên bàn tay giá lạnh Mưa còn đang náo nức giữa mù sa Sa Pa ơi ta về miền sương giá Như tình yêu trở lại với quê nhà Một giây phút cũng là niềm phúc hạnh Ta đi tìm trăng lạnh giữa Sa Pa ... Nguyên Cương ---------------- SA PA . MÂY Anh đi tìm em trong mây Sa Pa Gió không thổi mà mây bay vội vã Bay về đâu - nơi cùng trời là núi Cả một đời, ta vô định sao em ? Đường quanh co lên dốc xuống đèo Từng bước nhỏ, mây bay theo lặng lẽ Như ngón tay lùa tóc em khe khẽ Bàn tay buồn cho sợi bạc lang thang Mây vội vã, để mưa về núi lạnh Anh ngẩn ngơ - Em hư ảo trong mây Trời Sa pa, sương khói giăng đầy Cho hồn anh theo mây em trọn kiếp Nguyên Cương ---------------- SA PA . CHỢ TÌNH Chợ tình ai bán mà mua
Lời tình ai đã dăng bùa yêu thương
Đường lên dốc núi mù sương
Mắt say trong mắt lòng vương trong lòng
Điệu khèn tha thiết chờ mong
Ai người trống vắng đem lòng ước ao
Sương chiều thấm lạnh lời trao
Chợ tình ai bán ai vào ướm mua ... Nguyên Cương ------------- SA PA . NHỚ Đây Sa Pa - núi khuất sương mây Thung lũng rộng, ruộng sâu, rừng biếc Đường quanh co, đoàn xe bò như kiến Ta say tình. Thả mình bay bay bay Đây Sa Pa - giọt mật giữa núi đầy Phố nghiêng nghiêng, vườn cây rực rỡ Nắng lấp lánh hắt từng ô cửa nhỏ Long lanh - mưa đọng cỏ bên đường Đây Sa Pa - thoáng thu vào ống kính Rồi mai xa, run rẩy mãi cành sương Hẹn trở lại khi nào xuân trở lại Nụ đào tươi thấp thoáng núi lùi dần Đây Sa Pa - ta gặp gỡ một lần Dấu bàn chân còn để lại vườn lan Chốn địa đàng trên trần gian có thật Chỉ có người không ở lại Sa Pa ... Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2008 21:17:18 bởi Nguyên Cương >
PHÙ DU Có hay không Cát bụi phù du Hay hư ảo Mãi mãi là hư ảo Có hay không Cuộc đời này phù du Như gió bụi Thoảng qua gió bụi Đi như mơ Lạc mãi chẳng bến bờ Giật mình tỉnh giấc Vẫn như mơ Nguyên Cương ----------
VỀ XUÔI
Đã mấy lần ngang qua rừng cọ
Tán lá xanh như vành nón ai che
Đã mấy lần say ngát hương chè
Mà chưa được một lần sầu ai bỏ
Thôi cứ đành nhớ nhớ quên quên
Về một vùng quê núi đồi trăng tỏ
Câu hát xưa lời trao duyên còn đó
Mà con đò trôi mãi đã về xuôi ...
Nguyên Cương
------------
RƯỢU SÔNG ĐÀ
Đã bao lần anh về qua sông Đà
Đêm chập chờn ánh lửa bản làng xa
Rừng núi chắt vò rượu đầy men lá
Tay vít cần cho tình nghĩa sẻ chia
Kìa như đã nghiêng nghiêng bình rượu đổ
Mây đêm tràn loang ố khắp vòm trời
Giữa phiêu phiêu em về trong thác gió
Cho ai say, hồn ai bay chơi vơi
Rượu sông Đà anh uống đã cạn rồi
Điệu múa em xô lạc cả vầng trăng
Lời nói bay ra, bờ môi sao ngăn lại
Ánh mắt long lanh suốt đêm dài
Rồi sớm mai anh ra đi biền biệt
Sóng sông Đà cuồn cuộn tiễn sau lưng
Anh nào biết rừng xanh bao mắt lá
Con mắt nào còn lệ ướt đưa xa
Nguyên Cương -------------------
ĐẢO CÒ
Chiều rơi
Rợp cánh cò
Mây nước vọng
Một góc trời xao xác
Chốn an lành
Đồng quê bùn đất
Hạt lúa nẩy mầm
Ấm lạnh nắng mưa
Cánh cò về
Khơi động ráng chiều xưa
Có ngàn năm
Chìm đáy hồ sâu thẳm
Đôi cánh trắng
Khua trời cao tít tắp
Dài rộng không gian
Khép lại ngày
Muôn nhịp sống thu về đảo nhỏ
Theo cánh cò
Trở gió
Trời xa
Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2009 09:52:25 bởi Nguyên Cương >
Biệt ly
Đêm qua Trăng về lối vắng
Nói lời ly biệt trần gian
Cỏ cây vật mình đau lắm
Xiết rên trong bão đại ngàn
Kim Giang
KHÚC BIỆT LY
... 1 Trần gian nhiều nỗi đa đoan Đâu chỉ một lời ly biệt Trăng ơi buồn đau mấy kiếp Buông lời oán giận tràn lan ... 2 Để lại buồn trên cỏ vắng Bao giờ trở lại Trăng ơi Trần gian đã lạnh lắm rồi Nỡ đâu thêm lời cay đắng ... 3 Mơ về dòng sông phẳng lặng Thuyền xưa quen lối đi về Mà sao bước chân trống vắng Trăng mờ khuất nẻo vườn khuê ... 4 Nghẹn ngào câu hát chân quê Cỏ hoa đồng chiều vụt ngã Ngày mai Trăng về tơi tả Có còn lạnh giá Trăng ơi ... 5 Rồi Trăng về lại giữa trời Quên hết những lời ly biệt Trách chi vơi đầy bóng nguyệt Ai người say đắm vì Trăng ... 6 Hãy rẽ sương mù trong mắt Trở về cùng ánh Trăng Rằm Nước nguồn kia còn trong vắt Lo gì khô cạn sông ơi ... 7 Nguyên Cương
CHUYỆN ĐỜI Hãy quên Những tháng ngày quyến rũ Mê mải sắc thu Không thấy hè ... cháy bỏng hết một đời Hãy quên Những đêm dài mất ngủ Chuyện đời vần vũ Đêm cuối cùng ... trơ trụi cánh đồng hoang Hãy đi Tìm lời giải thoát Mặt trời loang Tím dải chân trời ... Vọng tiếng kêu từ nơi xa thẳm Nguyên Cương ---------- ĐI TÌM CƠN MÊ Đi tìm cơn mê Giữa mùa gió bụi Đâu rồi những mảnh đời bay Tình người trong cát Mê man bước lạc Linh hồn đói khát Hương cỏ hoa thơm ngát Thiên đàng ở đâu xa Kia kìa kia kìa mạch nước quanh ta Cây Chà Là xanh Hạt Lúa Mạch nở hoa Sự sống đó hay chỉ là ảo ảnh Không là ảo ảnh Mà là sự giả dối chân thành Trái tim trong lành Đi tìm cơn mê Nguyên Cương
XÍCH LÔ TÀU Ba gác xích lô đã hết thời Ta lên biên giới đạp cuốc chơi Kiếm sống bằng mồ hôi nước mắt Còn hơn ối kẻ cướp của trời ... Số nghèo sinh lại chẳng đúng nơi Nên đời rặt những chuyện dở hơi Bây giờ thiên hạ ô tô hết Ta vẫn xích lô đạp giữa đời ... Nguyên Cương -------------- HỘI ĐỀN HÙNG
Tháng ba anh đi hội đền Hùng
Nhớ về em nơi đồng chua nước mặn
Vất vả quanh năm rám da bạc mặt
Ôi văn minh lúa nước bốn ngàn năm
Thắp nén nhang giữa vùng đất tổ
Anh lạc vào huyền thoại vàng son
Gặp vua Hùng nhắc anh mau tỉnh ngộ:
- Vợ con mày còn khổ lắm nghe con ...
Nguyên Cương ----------------------- CHI LĂNG
Núi cao hào sâu ... Đâu ải Chi Lăng ?
Tiếng reo ngàn quân, đâu nơi đồng hoang Chiến địa Chi Lăng đã đi vào dĩ vãng
Chi Lăng làng mạc đang chiều bình an ...
Bao trang sử vàng ám ảnh tuổi thơ Râu tóc lơ phơ nửa đường say tỉnh
Đâu Chi Lăng - Ải ngăn giặc ngoại xâm
Đâu Chi Lăng ngăn lũ giặc vô hình ...
Nguyên Cương -------------------- SÔNG KỲ CÙNG
Sông Kỳ Cùng chảy về đâu
Khi dòng nước ngược lên phương bắc
Qua biên giới thành con sông khác
Có còn mang khí sắc trời nam
Người dân Việt quen xuôi về biển
Nên ngược dòng sông cụt gọi Kỳ Cùng Dù dòng nước đục ngầu chảy mãi
Đem phù sa trải khắp xứ người
Đoạn khởi nguồn của một con sông dài
Gọi Kỳ Cùng phải chăng rất lạ
Những giọt nước đi mãi về biển cả
Đến tận cùng có quay lại đầu sông ?
Nguyên Cương ----------- SÔNG BẰNG Sông Bằng ơi sông Bằng Đến và đi đều từ nơi đất lạ Xuyên qua ta một dải sông Bằng Mưa nắng đủ bốn mùa thay sắc lá Giữa thị xã Cao Bằng xinh xắn Sông quanh co uốn lượn ngắm mây ngàn Như cô gái vùng cao say đắm Trong vòng tay rừng Việt Bắc chân phương Ta bỗng thương dòng sông Bằng lưu lạc Hai đầu đi biền biệt xứ người Như cuộc sống dẫu từng ngày đổi khác Đã đi qua là để lại nhớ thương ... Nguyên Cương ------------
BUỔI SỚM BIÊN THUỲ
Sớm thức dậy trên phố lạ
Im lìm núi, im lìm nhà
Đường vắng lạnh mây bay tất tả
Thị xã còn đắp tấm chăn sương
Chỉ có rừng vẫn thức
Vài ngọn đèn đỏ lựng trong đêm
Như mắt thú rình mò
Trước lúc bình minh lên
Rồi ngày lại đến
Xôn xao phố núi biên thuỳ
Như chợt quên trước mặt
Con thú dữ ngàn năm nhìn liếm mép
Nguyên Cương ---------- DÒNG SÔNG TRONG TÔI Trong tôi chỉ có một dòng sông Thao thức chảy như dòng máu đỏ Giữa đục trong đôi bờ cách trở Giữa dòng đời luôn nhớ luôn thương Tôi thường đi dọc theo triền nước Nghe thầm thì lời nói quê hương Nghe ước vọng hoà chung biển lớn Tôi hoá thành con sóng long đong Tôi thường đi ngược tới ngọn nguồn Nghe tiếng nước vượt muôn ghềnh thác Nghe mưa rơi trên tầng lá bạc Tôi hoá thành cơn gió lặng bay Tôi muốn chìm dưới đáy sông sâu Ngửa mặt nhìn ánh dương gãy góc Nhìn đời qua tháng năm chắt lọc Để hoá thành nhân chứng vu vơ ... Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2008 23:10:42 bởi Nguyên Cương >
Xin hỏi
Thầy Nguyên Cương vừa rồi đi đâu? Dám xin chho hỏi nhỏ một câu Cuối năm mới chờ về Thư Quán Lại rộn vui như thuở ban đầu Từ buổi đột nhiên thầy vắng xa Nỗi nhớ niềm thuơng những bộn bề Những mong thầy sớm ngày trở lại Giờ đây toại nguyện đón thầy về./.
GẶP BẠN THƠ XA
Giáng sinh gặp mặt giữa quê nhà
Ngỡ ngàng giây phút chợt nhận ra
Người bạn thơ quen trên Thư Quán
Giờ đang hiện diện trước mắt ta
Có phải ta đã từng chờ đợi
Phút giao thoa của những tấm lòng
Những rung cảm xa nửa vòng trái đất
Những phận người qua máy viễn thông
Có phải ta lần đầu gặp mặt
Bỗng bao lần cảm nhận thân quen
Không chỉ bởi đôi lời hò hẹn
Mà vì tất cả những gì đã sống cùng ta
Vì tất cả những gì ta yêu mến
Cho lời thơ rộng cánh bay xa
Vì nghĩa tình nơi mảnh đất ông cha
Dẫu xa cách vẫn có ngày trở lại ...
Nguyên Cương
Gửi Chàng Nguyên Cương Tết này Nguyên Cương qua Đà nẵng Cho Trạc gàn diện kiến chút nha Nhà nghèo không có tiền mua rượu Tình nghĩa thâm giao đãi chén trà
Nhân dịp Giáng Sinh, một số bạn đã gửi thiếp chúc mừng đến Nguyên Cương. Dưới đây là những bài đáp lễ của NC: Cám ơn Thụy Du
Gửi tặng nhau gói quà
Dưới cành thông năm mới
Gói nào dành cho đời
Gói nào dành cho ta
Gói nào câu thơ lạ
Cho tuyết trắng nở hoa
Gói nào tình bạn hữu
Cho đời bớt cách xa ...
Nguyên Cương ------------- Cám ơn Nhân Sơn :
Đêm Giáng Sinh đầy trời tuyết trắng
Lặng lẽ hàng thông đứng đợi chờ
Dẫu ngoài xa chân trời hửng nắng
Dẫu ngàn sao lấp lánh ... vẫn bơ vơ ...
Nguyên Cương ------------ Cám ơn T.T.K
Xin chúc Thanh Thanh Khiết
Mùa Giáng sinh an lành
Như bông hoa trên tuyết Rạng rỡ trong mắt xanh
Như ngôi sao năm cánh
Lấp lánh giữa tầng cao
Trong đêm đông giá lạnh
Gọi xuân về xôn xao
Nguyên Cương ------------ Cám ơn Tô Vĩnh Nghiêm
Cám ơn người bạn chưa quen biết Đã tặng tôi một tấm thiệp rất xinh
Có lũ trẻ hớn hở chờ năm mới
Và ông già bận rộn giữa Giáng sinh
Những cánh thiếp là lời nói chân tình Tôi xin nhận cả niềm vui trẻ nhỏ
Cả hạnh phúc của người đã hiến cho
Trong giá lạnh ngày Chúa ra đời ...
Nguyên Cương ---------- Cám ơn Sĩ Đoan Xin cám ơn cánh chim cô lẻ
Mang cho ta lời chúc đầu năm
Cùng hình ảnh thằng cu mắt lé
Ôm hòm quà biết san sẻ cùng ai
Ừ thì ta cũng xin chúc lại
Một Giáng sinh vui vẻ yêu đời Giữa tuyết lạnh hãy "hun" nhau mãi
Sưởi ấm trái tim cô lẻ Sĩ Đoan ...
Nguyên Cương
CÀNH ĐÀO XUÂN Xuân đến rồi Cánh hồng bay trước gió Em có nhớ Cành đào về Phú Xuân * Phải chăng em Thời gian là bất tận Màu hoa đào Rực rỡ Mỗi sớm mai Cơn gió lạnh Uốn cong cành giông bão Hạt mưa nào Đọng lại nụ cười tươi Chào năm mới Muôn cành khoe sắc thắm Hoa hay người Luôn ước hẹn cùng xuân... Nguyên Cương ----------------- ĐÀO PHAI Đào trong gió, cuối đông, xuân hàm tiếu Lấm bàn tay, vun gốc, tạo dáng kiều Đời sương gió, vươn vươn thân gày yếu Phận hoa đào chìm nổi cánh đào phai Rồi một sớm mai về, xuân tê tái Thấm mồ hôi ai nhỏ lẫn sương mai Ta lặng lẽ, ngạt ngào dâng hư ảo Giọt máu đào ta nhuộm sắc đào phai Nguyên Cương
Chào năm mới 2009. Photo by Vũ kim Thanh
GỬI BẠN QUÊ HƯƠNG
( Thân tặng Nguyên Cương và các bạn thơ quê hương )
Trời quê huyên náo tiếng Xuân reo
Bạn hữu miền xa tình không nghèo
Ðọc thơ hội ngộ lòng êm ấm
Quên chuyện phong trần sấm chớp theo
Tôi khắc tình thơ vào tâm huyết
Cho dù xa cách mờ bóng Nguyệt
Men rượu quê hương ngấm trang thơ
Hoan hỉ bến tình bờ sương tuyết
Một mai tôi lại về quê nhà
Bên nhau trải rộng mộng hòa ca
Cất tiếng thơ vang trên gác nhỏ
Nàng thơ chẳng bỏ chuyện tình ta.
Giờ này sắp bước sang năm mới
Hoa Xuân khoe sắc tươi vời vợi
Nỗi niềm gửi cánh sóng xa khơi
Chúc bạn muôn nơi luôn thắng lợi
Vũ kim Thanh
LỜI CHÚC ĐẦU XUÂN
Thân tặng Vũ Kim Thanh và các bạn thơ
Giữa tiếng pháo reo mừng năm mới
Mở trang hội ngộ đón tin xuân
Gặp lời chúc tết như mây ấm
Sáng tình bằng hữu đẹp hồn thơ
Xin tặng cho nhau lời thân ái
Vượt qua khoảng cách mọi chông gai
Về đây kết nối vòng tay lớn
Nghĩa bạn tình quê toả rộng dài
Nguyên Cương ------------------ TRẢY HỘI MÙA XUÂN Mùa xuân đi trảy hội Bỏ lại sự đời sau lưng Náo nức đưa nhau lên rừng xuống bể Tìm về những chốn linh thiêng Nam mô chắp tay nguyện cầu Hồn theo khói mây lên trời Lòng theo sóng gió ra ngoài bể khơi Còn gì ở lại với đời Ngàn năm rồi vẫn vậy Vết chân đi đã vẹt mòn đá núi Lời khẩn cầu thấm đẫm khắp cỏ cây Mà phận người nào có đổi thay Xuân này ta đi trảy hội Mượn hơi xuân rong ruổi hồn nhiên Cho lòng giây phút bình yên Cầu mong chi nữa thêm phiền ... Nguyên Cương ----------------- BÓNG XUÂN QUA Mùa xuân đã đi qua Dòng sông đầy mê dại Có bao giờ trở lại Khi mình đã cách xa Hơn một mùa thu lạ Lá vàng rơi ... lá rơi Miên man bay đầy trời In nghiêng hình con mắt Nụ cười sao thấm mặn Khát từng giọt nắng quê Từng cánh chim đi về Bạc trong chiều lộng gió Bóng người xưa còn đó Lao xao bờ lách lau Rung rinh đầu ngọn cỏ Xuân đã đi xa vời... Nguyên Cương ---------------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2009 09:43:52 bởi Nguyên Cương >
NẮNG THỊ THÀNH
Nắng thị thành chia lẻ
Những mảnh màu nhân gian
Nơi hoàng hôn lặng lẽ
Nơi trưa hè chói chang
Khi cuộc sống ngổn ngang
Nắng đâu còn nguyên vẹn
Những bóng hình chật hẹp
Trên phố lớn thênh thang
Nắng vàng ở trên trời
Dưới chân tường cỏ nhặt
Có bông hoa tím ngắt
Đi tìm hạt nắng rơi ...
Nguyên Cương
--------------------
NGÕ NHỎ Tặng Lachanh
Ngõ nhỏ nhà ai như cái tổ cuộn tròn
Lót đầy cỏ khô và hương hoa thơm ngát
Cứ đi mãi... chẳng bao giờ đến được tận cùng
Niềm hạnh phúc của con người được sinh ra trên trái đất
Bình dị như vạn vật có từ ngàn xưa
Như cây lá đan vào nhau dưới ánh mặt trời
Niềm vui và nỗi buồn... Ánh sáng và bóng tối ...
Cuộn vào nhau thành lối nhỏ cuộc đời
Đã từng qua Khải Hoàn Môn và cả Cổng Trời *
Cánh hải âu vượt biển khơi bão tố
Vẫn trở về đây - Cái tổ chim bé nhỏ
Mang hình bóng đợi chờ...
thương nhớ mãi không thôi ...
Nguyên Cương
------------------
TẤM ẢNH TUỔI THƠ Tặng Mayngan Ngày xưa... ngày xửa... ngày xưa Vô tư như vạt nắng bên hè Như bày sẻ líu lo ngoài khung cửa Mải nô đùa nào biết đến mai sau Năm tháng qua hình ảnh cũ phai màu Tuổi ấu thơ dại khờ đâu còn nữa Quay về đây gặp lại mình một thuở Chặng đường dài đôi lúc lãng xa nhau Cuộc sống đã bao lần đổ vỡ Những phận đời chen lấn đổi thay Ngày xưa ơi ! Thương nhớ đến bao giờ Cho hồn thơ thêm một lần vỗ cánh Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2009 14:20:15 bởi Nguyên Cương >
CON ĐƯỜNG MỚI Con đường mới mở Chạy giữa núi đồi Chỉ có đất trời Cỏ hoa Và gió ... Có con thuyền nhỏ Dập dềnh ngoài khơi Thuyền ơi nắng gió Cho ta gửi lời ... Gửi lên mây trời Cánh chim bay bổng Gửi về biển rộng Nỗi niềm chơi vơi ... Những con đường mới Dọc ngang cuộc đời ... Nguyên Cương -----------------------
ƯỚC MƠ
Mơ về
Khoảng lặng bình yên
Nửa mong manh nhớ
Nửa liu hiu buồn
Trời xanh
Xanh đến mê cuồng
Vẫn con sóng nhỏ
Khơi nguồn
Yêu thương
Bóng ai
Hao hút bên đường
Lời ai gió thoảng
Vấn vương mây chiều
Cuộc đời
Lắm nỗi liêu điêu
Mượn câu thơ
Chắp
Cánh diều ước mơ
Nguyên Cương
----------------
CON DIỀU
Thương vời vợi
Cánh chim bay
Tấm thân nhỏ bé
Chân mây cuối trời
Đoái về quê mẹ xa xôi
Nào đâu lối cũ
Đâu lời
Hẹn xưa
Con đò lạc giữa chiều mưa
Dòng sông lạc giữa
Biển đời
Quanh co
Xin cho
Giữ lại đường tơ
Con diều
Thoát kiếp bơ vơ
Giữa dòng
Nguyên Cương
-----------------
VẤN VƯƠNG
Nhẹ nhàng
Con sóng cuốn trôi
Nguồn cơn bối rối
Đầy vơi
Cõi lòng
Ví như
Cái phận con tằm
Nhả tơ
Dệt mối duyên thầm
Mà thôi
Một đời
Cho đến mai sau
Nghe câu hát
Lý qua cầu
Gió bay
Như sương
Như khói như mây
Hợp tan chốc lát
Rồi lây lất
Buồn
Nguyên Cương
---------------
LẺ LOI
Tìm câu thơ
Bắc nhịp cầu
Tìm mưa tìm nắng
Cho rầu lòng nhau
Cuộc đời
Đã lắm thương đau
Lá diêu bông
Cũng phai màu
Thời gian
Dặm dài
Cát bụi tiêu tan
Mượn đời người
Chút mơ màng mà thôi
Lẻ loi
Dưới nắng mặt trời
Đâu hồn xưa cũ
Hát lời
Biệt ly ...
Nguyên Cương --------------------
LỜI THƠ BAN SỚM
Sớm ngày bắt gặp vần thơ
lời yêu thương
đến sững sờ
thịt da
Biết là
ảo ảnh thoáng qua
trong cơn gió bụi
đường xa cát vùi
Vẫn mong chờ
giấc mơ vui
cho quên đêm tối
ngậm ngùi thương đau
Tình trong
mưa nắng dãi dàu
thêm xơ xác lá
thêm rầu rĩ hoa
Hồn thơ
ai thả giữa trời
nín lòng
tôi nợ
một lời sớm mai
Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2009 14:22:02 bởi Nguyên Cương >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: