Ngẩn ngơ rơi vỡ giọt đàn, 
  Lam Giang Đoạn Khúc lỡ làng từ đây. 
  Trách gì nhau một chút này, 
  Chùng tơ, lỗi phím... cho ngày mênh mông. 
  Nào ai đưa sáo sang sông, 
  Nào ai muốn sáo sổ lồng bay xa.  
  Người về về với người ta 
  Mình tôi tôi lại xót xa ru lòng. 
  Hết rồi ngày đợi, tháng mong, 
  Hết rồi là những đèo bòng cùng nhau. 
  Lam Giang Đoạn Khúc tình sầu, 
  Tiếng đàn tôi lỡ nhịp cầu tri âm. 
  Người bình yên chốn xa xăm... 
  Tôi ôm đàn tiễn... âm thầm... tình tôi...      
  Xuân Lynh - tháng 3.2012    
  “Tóc mai sợi vắn sợi dài… 
  Kết duyên chẳng đặng thương hoài ngàn năm…” (CD) 
  Tôi giờ về chốn xa xăm 
  Sống mòn như chết, âm thầm nhớ thương 
  Phải chi tình chỉ một đường 
  Ngày nay đâu phải tơ vương lệ sầu 
  Qua sông ai nỡ rút cầu 
  Ái ân ngần ấy dễ đâu quên tình. 
  Tôi về em lại một mình… 
  Nhớ chăng những lúc bóng hình cùng nhau 
  Nhớ lời thương mến ta trao, 
  Qua đuôi con mắt xiết bao mặn nồng. 
  Nhớ hoài một mảnh trời không, 
  Con chim Sẻ nhảy cạnh bông Lan rừng 
  Nhớ anh bạn vẫy đuôi mừng… 
  Nghĩa tình chủ tớ đã từng rất quen… 
  Nhớ hương hoa tỏa bên đèn, 
  Từng đêm hòa quyện hơi quen của người… 
  Nhớ nhiều… thương lắm em ơi ! 
  Đàn tri âm lỡ là lời tình chung.    
  LYên Sơn – tháng 8.2012       
  Nào thì nhớ, nào thì đau 
  Cung tơ đứt. Nối vẫn dào dạt rung 
  Huống chi chỉ một thoáng chùng 
  Nhịp đàn lỡ, nhịp tim cùng. Có sao?    
  Lỡ làng bởi lẽ thấp cao 
  Muộn phiền đành chuốc cho nhau say mèm 
  Lắng nghe tiếng gió bên thềm 
  Sau cơn giông, đã êm đềm có nhau!    
  Lê Uyển Văn - tháng 8. 2012