Nhật ký cho riêng tôi
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 70 bài trong đề mục
redeyes 05.01.2008 23:02:22 (permalink)
Tôi có gia đình, em cũng vậy...
Một ngày kia, tôi chợt nhận ra tôi yêu em nhiều hơn những gì em đã yêu tôi? Tôi tham lam bởi tôi cũng yêu gia đình tôi, nó đã có từ trước khi tôi yêu em. Tôi trách nhiệm với gia đình nhiều hơn trách nhiệm với tình yêu dành cho em, tôi vô tình lợi dụng tình yêu em dành cho tôi và tôi mất em.
Tôi yêu em, điều đó đâu cần một ngày em xa tôi , em thừa nhận. Tôi yêu em, điều đó đâu thể là niềm hãnh diện cho em khi em nói xa tôi. Tôi yêu em, điều đó làm tôi không tìm hiểu lý do nào khác ngoài lý do em đưa ra để em xa tôi. Tôi yêu em, điều đó tôi nói với em không phải để "muốn" một tình bạn khi em đã xa tôi. Tôi yêu em bởi chính tình yêu em dành cho tôi. Tôi yêu em bởi những gì thuộc về em. Tôi yêu em, và tôi đã mong em luôn hiện hữu trên một con đường tôi sẽ đi, con đường đó quan trọng đến nhường nào với tôi.
Có người nói "người phụ nữ khi yêu, người yêu là tất cả, khi không còn yêu thì người đàn ông hoàn toàn không còn ý nghĩa gì", tôi đang nghĩ... Phải chăng, em là vậy... Em đã khác xa ngày đầu ta gặp nhau, tôi đã nói, nhưng tôi không trách em điều đó mỗi khi ta tranh luận về sự quan tâm, tôi không nêu để trách em như em đã nghĩ. Ngày đầu tiên ta gặp nhau, em mộc mạc, đam mê và nhút nhát. Em không đủ tự tin khi tôi nhìn thẳng em. Em trách tôi về những gì tôi đã làm, tôi biết mình có lỗi, tôi biết. Nhưng những việc khác tôi làm, tôi nói cùng em đâu chỉ để thanh minh, mà nếu tôi không yêu em tôi đã không làm vậy, tôi chỉ muốn nói lên một điều rằng tôi yêu em. Nhưng việc đó không đủ...
Tôi buồn, tôi buồn khi một ngày em nói xa tôi sau bao ngày em suy nghĩ còn tôi nhận được thông báo từ em. Tôi không kịp suy nghĩ cho cả những điều thanh minh hay giãi bày tình cảm với em. Em có mọi lý do để em xa tôi. Không phải tôi vô tình với sự thay đổi từ em mà tôi tin em, tin rằng em bận bịu trong công việc, luôn tin vào tình yêu em dành cho tôi, tôi đã luôn tin. Tôi ngây thơ quá phải không em, và tôi đã không giữ được em như chính em ngày đầu tiên ta gặp, tôi mất em.
Tôi có gia đình, em cũng vậy...nhưng điều làm tôi bất ngờ nhất là tôi quá yêu em.
#1
    nhóc bướng bỉnh 06.01.2008 09:40:03 (permalink)
    có phải không anh tình là món nợ
    mà muôn đời suốt kiếp phải mang
    #2
      redeyes 08.01.2008 20:39:50 (permalink)
      Điều gì đây nhỉ? Tôi nghĩ về em nhiều quá nhưng tôi không thể, tôi không thể dù chỉ liên lạc với em...
      Ngày qua ngày, tôi như săn tìm những người như em, tôi trở nên thích những ai cùng năm sinh với em, những ai có nghề nghiệp như em...
      Ngày qua ngày, giá mà ai đó giống em...
      Ngày qua ngày, tôi trở về gia đình, nơi gần gũi nhất với tôi, nơi tôi có tình yêu lớn nhất và là nơi tôi không bao giờ quên trách nhiệm.
      #3
        nhóc bướng bỉnh 09.01.2008 16:13:00 (permalink)
        Em chỉ tiếc gặp anh quá muộn.
        Khi hai ta số phận đã an bài.
        Em yêu anh và anh yêu người khác.
        Biết người ta có thực lòng với anh không?
         
         
        #4
          redeyes 11.01.2008 09:13:43 (permalink)
          Chẳng bao giờ gặp nhau là muộn
          Bởi tình yêu em cũng tiếc sao?
          #5
            nhóc bướng bỉnh 11.01.2008 14:19:18 (permalink)
            Có lẽ nào anh chẳng nhận ra,
            Đôi khi có những điều không thể nói.
            Đó là khi cô đơn buồn tủi,
            Vây quanh em khi bóng tối chợt về.
             
            Đừng vội đi nếu vẫn còn đam mê,
            Còn tha thiết với dấu yêu ngày ấy.
            Em thầm mong chúng ta lại có được,
            Phút mặn nồng như thuở bắt đầu yêu.
            #6
              redeyes 11.01.2008 14:57:58 (permalink)
              Có phải mùa xuân sắp sửa về
              Hay là gió lạnh lúc đêm khuya
              Hay là em chọn sai màu áo
              Để nắng thu vàng giữa lối đi
              ...
              Ui, sao tôi lại tìm thơ nhỉ?
              #7
                redeyes 12.01.2008 19:18:14 (permalink)
                Tôi không thể đề nghị em quay lại bên tôi. Bởi nơi em, tình yêu không còn, em cáu gắt ngay cả với tình tôi. Tôi biết đó là sự đổi thay, tự nhiên tôi thấy sợ, tôi sợ những người phụ nữ như em nhưng tôi vẫn nghĩ về em.
                #8
                  nhóc bướng bỉnh 13.01.2008 09:41:23 (permalink)
                  Có những lúc tưởng vùi chôn tất cả,
                  Có những lúc tưởng hồn hoá đá ,
                  Có những lúc co mình trong vỏ ốc nằm yên,
                  Người lại về gõ cửa trái tim.
                  Cánh cửa mở và mọi điều vẫn thế..............
                  ................
                  #9
                    redeyes 13.01.2008 10:42:44 (permalink)
                    Đêm qua ngồi máy tính, tôi nhìn tấm hình để desktop tôi thấy vợ tôi cười với tôi nó hiền dịu vô cùng. Tôi chợt ấm lòng và nhận ra 1 điều...thực tại.
                    #10
                      nhóc bướng bỉnh 14.01.2008 16:08:18 (permalink)
                      Anh ơi phải chăng em là một ket ích kỉ chỉ biết sống cho riêng mình.Người ta nói em phá vỡ hạnh phúc của ng khác,nhưng em ko thế.Em phải nói gì lúc đó đây.Trái tim em đang rỉ máu,chỉ là một lời nói dù cố ý hay vô tình nó cũng làm em đau khổ và suy nghĩ nhiều.
                      Chưa một phút nào em sống vì bản thân mình cả c vậy mà ng ta quy cho em cái tội đó.
                      Anh ơi!vì sao anh không lên tiếng.Hạnh phúc của em là đc nhìn thấy ng em yêu hạnh phúc.Em luôn cầu chúc cho anh và ng ấy hạnh phúc vậy sao em có thể làm nhg việc khiến hai ng xa nhau.
                      Em yêu anh rất nhiều nhưng cũng ko vì thế mà em muốn độc chiếm anh.Em bằng lòng rời xa anh khi anh không còn yêu em nữa,khi anh muốn chúng mình chia tay.Vậy mà giờ đây ng ta nói em như vậy.Em không nói gì có lẽ em cũng sai,em cố nén lòng mình để nước mắt ko rơi nhưng suy cho cùng em vẫn  khóc.Với em nụ cười trên môi ko phải là nụ cười trong lòng.
                      Em không hiểu vì lí do gì hai ng giận nhau nhưng sao lại nói là do em.Em cũng là con gái,cũng icks kỉ và hẹp hòi khi yêu,nhưng em đủ  lòng kiêu hãnh để hiểu rằng cuộc đời này còn nhièu điều đnág để quan tâm hơn là anh và tình yêu diệu vợi đó.
                      Chúng ta đã ko cònh cùng nhau đi trên một con đg,đã tìm cho mình 1 hạnh phúc riêng vậy nên xin anh đừng làm khổ em nữa.Trái tim em đã quá băng giá rồi,anh có hiểu ko.Hãy bằng lòng với hanhj phúc mói mà anh vừa tìm,đừng đem những sai lầm ra để em phải rơi lệ nữa.Em cầu xin anh đấy,anh có hiều không anh
                       
                      #11
                        redeyes 14.01.2008 21:27:57 (permalink)
                        Em đừng nói vậy, em đừng nói như thể ta đang đổ lỗi cho em. Em nói 2 ta tự ái quá cao, phải vậy không? Phải vậy không khi anh hằng đêm nhớ em, hằng đêm viết cho em. Anh đâu muốn mỗi lần tranh luận là 1 lần làm em đau, đâu phải mỗi lần đổ tội cho em, đâu phải quy kết. Anh chỉ muốn ta hiểu nhau hơn, hiểu rằng trong lòng em còn có anh, để em hiểu tình cảm anh dành cho em. Sao lúc đó, em không khóc bên vai anh, sao em không là 1 ng đàn bà thực thụ khi bên anh. Em sợ giọt lệ khi bên anh còn hơn là sợ xa anh. Em biết không? Dù em có nặng lời, dù em có xa anh vì bất kỳ điều gì nhưng chưa 1 phút giây nào anh nghĩ xấu về em. Anh chợt thấy đó là tình yêu, và bất giác anh mỉm cười.
                         
                        #12
                          nhóc bướng bỉnh 17.01.2008 11:20:52 (permalink)
                          Anh nghĩ rằng anh nói như vậy sẽ làm cho vết thương trong lòng em đc an ủi phần nào sao?Không đâu anh ạh.Anh chẳng hiểu em gì cả.
                          Anh đâu có thưc sự hiểu em,nếu như anh hiểu em thì anh đã không để em phải chịu những điều như thế,hay ít nhất anh cũng ko để em rời xa anh.
                          Thời gian đã trôi qua nhưng cũng như anh,trong lòng em chưa một giây phút nào thôi nghĩ về anh cả,nhưng hai chúng ta số phận đã an bài.Em phải rời xa anh thôi.Anh đã có gia đình của riêng anh,người phụ nữ đó cần có anh hơn em,anh đừng khiến cho nỗi đau này trở lại nữa.
                          Em cũng cần có anh nhưng không thể đc nữa rồi,dù rất muốn anh ạh.
                          Đã bao đêm em khóc thầm và mong có anh bên cạnh em để em có thể dựa vào đôi bờ vai anh,nhưng anh ơi điiêù đó giờ đây mãi mãi chỉ là một mơ ước mà thôi.Vì em biết chúng ta không thể ở bên nhau nữa rồi anh ạh.
                          Em không ngờ rằng mình lại là một ng đa sầu đa cảm như vậy.Em đã cố gắng rất nhiều đểquên đi nỗi đau này,nhưng anh ơi,khó quá anh ạh.
                          Nó lúc nào cũng soáy sâu vào tâm trí em.
                          Giờ chúng ta đã bước đi trên hai con đg riêng vậy nên xin anh đừng làm phiền em nữa,đừng đem đau khổ reo vào trái tim đang rỉ máu của em.Đừng nhẹ nhàng với em như thế nếu ko em sẽ ko rời xa anh đc đâu.
                          #13
                            redeyes 17.01.2008 20:53:17 (permalink)
                            Không. Anh không muốn làm em đau. Mà không biết nữa, có lẽ em đúng, ta chỉ thêm đau. Nhưng sao vậy, chẳng nhẽ ta đang đau bởi chính điều đang xẩy ra? Còn cái đau, còn cái buồn nào ko em?
                            Tôi lộn xộn quá. Tôi không nghĩ được gì nữa. Tôi đang muốn em không rời xa tôi được hay muốn em vững bước trên con đường riêng???
                            Hãy nói tôi nghe đi em.
                            #14
                              nhóc bướng bỉnh 19.01.2008 11:37:56 (permalink)
                              Đến một lúc nào đó dù chỉ là trong giấc mơ anh có về bên em?
                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 70 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9