Nhật ký cho riêng tôi
Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 70 bài trong đề mục
redeyes 27.03.2008 21:53:13 (permalink)
Chúc mừng sinh nhật em!
Tôi như muốn nói điều này cả ngày hôm nay. Sáng, là quần aó, chọn bộ đồ trông mình đỡ gầy, mấy hôm nay gầy quá, trưa nay chắc gặp em, hy vọng vậy... Em bận, dù em có thời gian cho tôi nhưng tâm lý tôi ko tốt, tôi sợ tôi ko giữ đc mình khi bên em, tôi ko muốn tôi gặp em, chưa kịp gặp đã chia tay. Tôi để dành quà cho em, một món quà nhỏ vội vã... Tôi bực mình với tất cả ai dành mất thời gian cuả em ngày hôm nay mà ko phải cho tôi. Tự nhiên tôi nghĩ, là ai nhỉ, dù có thể tôi biết em bận vì cv.
Chúc mừng sinh nhật em! Để không gian và thời gian mang đến cho em nụ hôn của anh.
#46
    hanoi_lover 28.03.2008 12:28:29 (permalink)
            Anh làm tôi thực sự cảm động vì những gì anh đã dành cho tôi. Tôi cảm thấy hạnh phúc. Tôi cũng giống anh, vừa muốn gặp anh, vừa muốn như trốn chạy một điều gì đó. Có lẽ ko gặp nhau lại tốt hơn cho cả hai. Có lẽ ông trời hiểu được những gì đang diễn ra, để tôi bận rộn cả ngày với công việc, để tôi bị cuốn vào núi công việc đó mà không có thời gian để nhìn lại, để làm điều tôi muốn làm. Chỉ có anh, có lẽ anh đã phải chịu đựng, phải suy nghĩ vì tôi. Tôi cảm thấy mình có lỗi với anh.
            Hôm nay ko thấy anh, mặc dù công việc vẫn bận rộn, nhưng tôi lại cảm thấy trống trải. Một chút gì đó quen thuộc mà tôi tìm kiếm. Một chút nhớ nhung.....
     
    #47
      hanoi_lover 28.03.2008 23:43:49 (permalink)
      Ngày hôm nay anh đi đâu nhỉ? Tôi đã nghĩ anh đi học? Hay anh đi công tác? Nhưng chằng lẽ anh đi công tác mà ko thể nói với tôi sao? tự nhiên tôi thấy lo lắng và một chút trống vắng.........
       
      #48
        redeyes 29.03.2008 22:34:09 (permalink)
        Tôi vui khi em nhớ tới tôi, 2 ngày loay hoay bận bịu với công việc và nghĩ đến em...không biết em có mong tôi không? Tôi chợt nhớ em đang rất bận với núi cv của mình, chắc em rất bận... nhưng em đã nhớ đến tôi.
        Ngày mai em đi chơi, ko biết em đi cùng mọi ng bằng ôtô hay xe máy? Mà hỏi em điều đó làm gì nhỉ? Chỉ là quan tâm và 1 chút...ghen nếu em ngồi sau ai đó. Anh trẻ con và buồn cười nhỉ?
        Xem ảnh em gửi, anh thấy em trẻ hơn nhiều, nhưng sao trong lòng anh có điều gì đó, biết nói sao đây, cái hàng rào giữa anh và em như đã quá lớn. Em như 1 ng khác, lạ lẫm và khoảng cách trong anh dù em vẫn là em. Có lẽ anh nghĩ nhiều quá...
        #49
          redeyes 02.04.2008 23:03:34 (permalink)
          Trong đầu tôi cứ ngổn ngang suy nghĩ? Tôi không biết rằng mình đang gần em hay xa em hơn? Lòng tôi đâu có nhẹ hơn, để thời gian vậy...
          #50
            redeyes 02.04.2008 23:16:43 (permalink)
            Sao cái cảm giác yêu thương gần gũi mà lại xa cứ ám ảnh tôi. Ngay đó mà như xa quá, lại khi như thật gần.
            Phải chăng tình yêu tôi dành cho em đã được gói chặt trong bàn tay, trong khối óc... Em có cái búa nào ko?
            #51
              hanoi_lover 04.04.2008 18:05:29 (permalink)
              Tôi hiểu cảm giác của anh. Tự nhiên tôi thấy buồn. Tôi đã làm gì sai chăng? Giờ đây tôi thấy làm bạn với anh khó đến thế sao? Anh chẳng làm gì ảnh hưởng đến tôi cả, nhưng tôi lại cảm thấy không thoải mái.
              Những gì anh làm cho tôi, vì tôi, tôi hiểu và cảm động rất nhiều. Nhưng có một điều khôgn thể thay đổi được: Tôi và anh đều có cuộc sống riêng, đều có những người để yêu thương và thực hiện trách nhiệm. Đi bên anh, nhận quà của anh, tôi có cảm giác giống như trước đây, ngày này của 2 năm về trước. Đó có lẽ cũng là cảm giác của anh, tôi cảm nhận được điều đó. Nhưng thôi, hãy để quá khứ ngủ yên, hãy để em làm bạn với anh, chỉ như vậy thôi nhé anh?
               
              #52
                redeyes 05.04.2008 01:52:46 (permalink)
                Hôm nay là ngày ko vui của tôi. Tôi thấy chán, thực sự chán, tôi chán cả người mẹ sinh ra tôi, tôi chán người vợ tôi, tôi chán em... Đôi lúc tôi thèm mình sống trong hoàn cảnh khác, tự nhiên tôi thấy nản nhưng tôi phải cố gắng thôi, có lẽ ko vì tôi nữa rồi.
                Tôi không biết kể từ khi nào tôi đánh mất tình yêu của em nhưng tôi biết khi nào em mất tôi. Có thể tiếng gọi của tình yêu nơi xa xăm làm tôi và em vui, đó cũng là điều mà 2 ta buồn. Vết thương lòng tôi gây cho em cũng như tổn thương em làm với tôi - nó quá lớn, liệu chăng nó có mờ đi sau thời gian đã qua không? Tôi luôn dành thời gian cho món quà tặng em, tôi chưa làm vậy với ai, nhưng mọi điều trở nên ko còn ý nghĩa, ko do em mà là do tôi. Tôi sai rồi, nó còn ý nghĩa, ý nghĩa lớn nhất là em vui nhưng nó lại vô nghĩa với tôi, bởi dường như tôi đang cố thực hiện điều mà khi bên em tôi ko làm đc, phải chăng đó là những gì tôi muốn dành cho em kể từ ngày em đến bên tôi cho đến khi em ra đi. Hôm nay tôi ko muốn ol cùng em nữa, điều đó khiến tôi thừa nhận tôi và em có 2 cuộc sống khác nhau, có những suy nghĩ cho riêng mình, có những mối quan tâm ko chung đc, tôi trở nên 1 ng bạn quá bình thường của em. Vậy ta đã là bạn rồi nhé em!!!
                Tôi dạo này dễ xúc động, dường như tôi trở nên ủy mị hơn, ko lãnh cảm, ko dửng dưng. Nhưng dù sao tôi cũng sẽ không để em nhắc tôi lần nữa bởi ta đã là bạn rồi nhé em!!!
                Ngày mai, tôi lao vào cuộc chiến mới. Mà ko nó lặp lại cuộc chiến cũ, lại vất vả đây. Tôi thấy cô đơn, gì đó buồn, gì đó tủi thân... Tôi sẽ vững tay chèo con thuyền của tôi...sóng nhiều quá...mà các con tôi còn nhỏ, cả vợ tôi cũng ko thể hiểu hết đc tôi nhưng cô ấy sẽ giúp tôi vượt qua.
                Tôi chợt nhớ em, xin lỗi em về tất cả những gì tôi đã làm và sẽ làm...
                #53
                  hanoi_lover 05.04.2008 12:39:46 (permalink)
                  Một ngày thật buồn, từ khi sáng thức dậy vào Web xem điểm, thấy điểm ko được cao do mình ko cẩn thận, đến khi đến Công ty muộn bị sếp mắng trước mặt các nhân viên của mình. Rồi những lời nói của anh. Ngồi nhìn màn hình mà chẳng biết mình đang nghĩ gì? mình sẽ làm gì nữa? Một ngày cuối tuần buồn, thật buồn.... Bao nhiêu hào hứng của ngày hôm qua đâu rồi? Bao nhiêu dự định đều tan biến.
                  Cuộc sống của anh không được êm đềm như mọi người, nó phức tạp và làm anh đau khổ. Tôi thương anh nhiều, nhưng cũng chỉ có thể đứng ngoài và thầm trách móc những người sống bên anh. Anh gầy quá, dường như cuộc sống đang vắt kiệt con người anh. Tôi đã thấy đau lòng, đã thầm trách người vợ của anh đã không thể lo cho anh. Nhưng điều đó là vô nghĩa, tôi ko thể can thiệp vào cuộc sống của họ, tôi là ai cơ chứ? Vợ anh, anh nuôi. Con anh, anh sinh ra nó. Anh cũng đã làm khổ họ, chỉ có tôi thôi, tôi hay đi lo chuyện của người khác. Đó chẳng phải là điều vô nghĩa sao?
                  Khoảng cách giữa tôi và anh đã quá xa. Đó là do suy nghĩ của 2 người đã quá khác nhau. Cho dù hoàn cảnh có thế nào, vẫn có thể hoà hợp được, nhưng suy nghĩ khác nhau quá. Tôi đã thật bất ngờ khi anh có đứa con thứ 2, bởi nếu là tôi, trong khi hoàn cảnh của mình như vậy, khi mình chưa thể cho con một điều kiện tốt nhất thì tôi sẽ ko sinh ra nó. Cuộc sống của anh khác tôi, suy nghĩ của anh cũng khác tôi. Anh tham vọng nhiều quá, mong muốn nhiều quá. Ngày hôm nay anh nói lời xin lỗi tôi, đó là suy nghĩ của anh sao? Để làm gì hả anh?
                  Tôi phải tự quyết định thôi, tôi phải làm theo cảm nhận của tôi. Khi anh nói cần có tôi ở bên đã làm tôi suy nghĩ, rồi khi tôi chưa kịp có câu trả lời, tôi đã trở thành vô nghĩa đối với anh. Điều đó có thật sự tốt hơn cho anh ko? Tôi chẳng biết phải nghĩ gì nữa, buồn và trống trải. Trong suy nghĩ của tôi giờ này chỉ còn hình ảnh con tôi và người chồng của tôi thôi.....và một điều nữa, tôi thấy tôi có lỗi thật nhiều. Với họ, với anh....


                  #54
                    redeyes 05.04.2008 23:20:42 (permalink)
                    Tôi có cảm giác đã làm ảnh hưởng đến em, việc học của em, cuộc sống của em. Em còn gia đình mình, em có công việc bận bịu của mình, em có những quan hệ của mình. Với ngần đó thôi, thời gian của em đã quá vất vả, còn tôi, tôi ko muốn chiếm nhiều thời gian của em nữa, cũng đâu có đc... Chỉ đôi khi em dành cho cho tôi, biết tôi đang sống và làm gì vậy là bên tôi rồi, hãy là bạn như vậy, như tôi đã ở rất xa. Bên em nhiều, cuộc sống em đang theo đuổi chỉ sát muối thêm tổn thương thôi, vết thương chỉ 1 chút là đã nhói đau, đã trở nên suy nghĩ, đã trở nên ích kỷ, như vậy phải chăng có vô nghĩa ko em?
                    Tôi lại nói làm em buồn, tôi thấy nhói đau khi em có 1 ngày buồn, tôi biết mình lỡ lời... Hôm nay tôi nghe ở đâu đó ng ta nói HP là không là khi được ng ta yêu mà cả là khi dành tình yêu cho ng đó, rõ ràng ko là điều vô nghĩa. Trong khi đó, tôi và em, ta vẫn nói về điều vô nghĩa.
                    Chiều nay tôi chợt nhớ là ngày em yêu cầu tôi đi khám, tôi đã nghĩ chắc em quên... Tôi chạnh lòng, em thấy ko? Giờ này đây chỉ 1 hành động nhỏ cũng làm vết thương nhói đau, điều đó em hiểu tôi ko?
                    Tôi có ng con thứ 2, có những điều mình ko đợi hòan cảnh đc, đó là niềm vui cuộc sống ban tặng, ko thể khi là đk tốt nhất. Cuộc sống của tôi bây giờ tôi đủ tự tin và phấn đấu cho những đứa con tôi, để tham vọng tôi lớn hơn nữa. Chỉ đôi khi, tôi thấy mình sẽ vất vả hơn ng này ng kia, nhưng tôi vui bởi nó là SP của ý chí khối óc và đôi bày tay tôi, cũng là có khi tôi thấy mình ko tập trung tòan tâm tòan ý đc. Tôi suy nghĩ về sự thành đạt, định nghĩa là gì nhỉ? Chưa hẳn đã là chức, chưa hẳn đã là quyền, chưa hẳn đã là tiền, nó gắn liền với niềm vui cv, sự tôn trọng của đồng nghiệp, và sự ủng hộ của gia đình. Tôi luôn mong mình đi đúng hướng, tôi luôn cố gắng dù biết có thể mình muộn hơn bất kỳ ai nhưng tôi lại mỉm cười với các con tôi. Bất chợt tôi nghĩ về em, em cũng vất vả với tham vọng của chính mình, tôi đã thương em, bởi trong tôi em là 1 ng PN, thành công của ng Pn trong sự nghiệp thường gắn liền với 1 thất bại. Tôi mong đó chỉ là suy nghĩ khô cứng của tôi...tôi mong em thành công.
                    Tôi ko muốn em buồn, cứ mỗi khi em buồn tôi lại nhói đau. Tôi vẫn nghĩ em quyết định theo suy nghĩ và cảm nhận của em, nói với em ko để em suy nghĩ, nói với em ko để vì điều đó em về như xưa, nói với em để em hiểu tôi, để biết về tôi và cho tôi biết về em. Điều đó làm tôi vui rồi, uh, có lẽ vậy, cõ tôi chỉ nên mong như thế thôi.
                    Em hãy tập trung cho cv của mình, thời gian em dành cho tôi sẽ ảnh hưởng đến cv khác. Tôi ko muốn vậy vì 1 ngày em lại hối tiếc, dù có thể em ko đổ lỗi cho tôi...
                    Đêm nay tôi muốn em ngủ thật ngon, và đêm nay tôi muốn em đọc đc ý nghĩ của tôi, vẫn là ngày hôm nay, hy vọng đó là nụ cười nơi cuối ngày, 1 ngày cuối tuần.
                    Tôi yêu em. 
                    #55
                      redeyes 06.04.2008 01:34:52 (permalink)
                      Tôi biết hôm qua em ko đọc, cuối tuần của em mà. Tôi đã cố ngủ mà ko đc.
                      Tôi với em đều bận, nhưng sao tôi cứ nghĩ về cv của em nhỉ? Tôi sợ em quá tải, biết vậy thôi.
                      Turn off computer.
                      #56
                        redeyes 09.04.2008 12:52:35 (permalink)
                        Không thấy em, tôi buồn. Tôi biết em cảm nhận được sự trống trải trong hơi thở của tôi, nhưng chắc em đã lựa chọn và quyết định cho riêng mình. Tự nhiên tôi chạnh lòng bởi có thể việc đó em làm tốt hơn tôi...
                        #57
                          hanoi_lover 10.04.2008 14:36:19 (permalink)
                          Tất cả dường như là một khối mâu thuẫn. Khi đến với nhau, anh luôn nhắc nhở tôi về trách nhiệm, không phải của tôi mà là của anh đối với gia đình anh. Khi tôi quay trở về với trách nhiệm của tôi, anh ko thể hiểu và tôi là người đáng trách. Giờ đây, anh bảo rằng tôi hãy tập trung vào công việc, hãy dành thời gian cho những điều tôi muốn thực hiện, tôi cũng đáng trách vì đã ra khỏi cuộc sống của anh....
                          3 ngày ở nhà, không đi làm. Một tâm trạng mệt mỏi của người ốm, đầu óc trống rỗng của người thất bại, dường như thời gian chưa chuyển động, trong tôi vẫn là những ngày của tuần trước. Giá như thời gian ngừng chuyển động khi tâm trạng vui vẻ nhỉ? Có khi nào tôi làm được điều này ko?
                          Đi xem bói đầu năm, bà ấy bảo tôi phải cẩn thận tháng 3, nhất là những ngày đầu tháng. Mà bà ấy còn bảo, cháu đừng suy nghĩ nhiều. Mọi chuyện dù to cũng phải nghĩ thành bé, tại sao cháu luôn nghĩ ngược lại mà làm khổ bản thân mình vây?....... Tôi biết trả lời bà sao đây, tôi cũng đâu muốn vậy, nhưng tôi ko làm được, tôi mong mình được giải thoát, được thanh thản đầu óc lắm chứ....
                          Anh nói đúng, tôi làm sao có thể là người phụ nữ thành công? Tôi chỉ cố gắng để làm được điều mình mong muốn, để đem lại hạnh phúc cho những người tôi thương yêu thôi, những người đặt niềm tin vào tôi và thực sự mong tôi có được sự thành công trong cuộc sống. Tôi hiểu ý anh nói, những người phụ nữ thành công, thường gia đình họ ko thể hạnh phúc. Và cho dù tôi biết mình chưa phải là người phụ nữ thành công, tôi cũng đã nhận thấy sự thất bại của mình. Làm sao tôi có thể nói cho chồng tôi rằng tôi đã đi chơi với người khác, đã có thời gian ỏ bên cạnh người khác và thậm chí đã làm ảnh hưởng đến gia đình bằng cách lấy tiền của của anh đi giúp đỡ người khác. Rằng không chỉ vậy, mà còn rất nhiều chuyện khác nữa, khi tôi mua xe chồng tôi thật ngạc nhiên khi tôi ko đủ tiền, trong khi rõ ràng anh biêt được thu nhập của tôi là bao nhiêu? Rồi còn khoản nợ vói đửa bạn thân của tôi nữa, thật không may vì nó dã nói đến chuyện đó khi vợ chồng nó đến nhà tôi chơi. Chồng tôi làm sao mà hiểu được, nhưng ngay thậm chí cái người khác đó cũng không bao giờ hiểu, mà anh cũng không bao giờ biết anh chỉ nghĩ rằng anh có lỗi vì không có tài chính ổn định để lo cho tôi cho dù chưa bao giờ tôi đòi hỏi anh phải lo cho tôi điều gì. Sau tất cả những chuyện đó, liệu có bao giờ tôi được thanh thản, có bao giờ tôi là người thành công? Nhưng đến giờ tôi hiểu được chồng và con tôi quan trọng với  tôi thế nào, tôi ko cho phép mình làm tổn thương họ. Họ là tài sản quý giá nhất của tôi. Hạnh phúc hay ko là do mình tự định đoạt. Trải qua bao sóng gió trong suy nghĩ, tôi thực sự nhận ra hạnh phúc của mình là gì và tôi sẽ phấn đấu vì nó.
                          Anh chỉ nghĩ rằng anh yêu tôi, tình cảm đó lẽ ra tôi phải biết ơn anh nhiều lắm, anh dành thời gian rất nhiều cho tôi, điều mà anh chưa bao giờ dành cho ai khác. Điều đó tôi không phủ nhận. Nhưng tôi nghĩ đó là một kết quả tất yếu. Tôi chưa bao giờ muốn kể ra những điều đó bởi tôi nghĩ anh hiểu. Liệu có thể có ai đó vì anh như tôi? Khi chia tay, anh đã nói rằng bên anh có rất nhiều người đàn bà, nhưng chỉ có tôi làm cho anh buồn và đau lòng. Đó là tất cả những gì anh để lại cho tôi sau tât cả những gì tôi đã làm cho anh. Liệu tôi có thể bên anh được nữa ko? điều này tôi ko thể. Tôi cố gắng để làm bạn với anh, nhưng điều đó lại trở nên vô nghĩa, có lẽ thời gian của anh không dùng để làm bạn với tôi....
                          "Tôi suy nghĩ về sự thành đạt, định nghĩa là gì nhỉ? Chưa hẳn đã là chức, chưa hẳn đã là quyền, chưa hẳn đã là tiền, nó gắn liền với niềm vui cv, sự tôn trọng của đồng nghiệp, và sự ủng hộ của gia đình. Tôi luôn mong mình đi đúng hướng, tôi luôn cố gắng dù biết có thể mình muộn hơn bất kỳ ai nhưng tôi lại mỉm cười với các con tôi". Đó là câu nói của anh. Tôi mong anh làm được như vậy. Tôi đã nói về đứa con thứ 2 của anh, vì tôi thấy lo cho nó. Tôi ko muốn nó phải sống trong cảnh giống anh nó. Khi tôi còn bên anh, liệu anh có nhớ những khi nó đi viện, bố nó thường phải đến để lấy tiền của tôi? Liệu đó có là điều kiện tốt nhất? Khi cả nhà nó đi nghỉ mát nữa.... Giờ đây tôi không còn ở bên anh để có thể lo được những chuyện đó, liệu rằng có một ai khác ko?
                          Tôi thực sự không muốn nhắc lại những chuyện này, nhưng có lẽ tôi bức xúc quá......... Tôi đã không muốn làm tổn thương anh...........
                           
                           
                          #58
                            redeyes 10.04.2008 15:48:44 (permalink)
                            Tôi ko biết nói sao nữa, chính vì cách suy nghĩ của em mà tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi đã cố làm, có thể như 1 điều gì đó trả nợ em, ngoài tình cảm nó là những món nợ mãi trong tôi kể từ bó hoa tặng sinh nhật em (tôi đã nghĩ đó là việc đầu tiên, và bắt đầu từ đó...). Đã có lần tôi hỏi rất kỹ địa chỉ em, chắc em cũng không để ý đâu nhưng tôi muốn mình thanh thản. Chỉ có điều tôi đau đớn khi ng mình yêu trở nên như vậy, cũng là tôi từng nói, em bây giờ ko phải là em của tôi như xưa, vì điều gì uh? Ko phải vì những giá trị mà em đã và đang nghĩ... Mà thôi, từ khi chia tay, tôi cũng chỉ nhận lỗi vì biết lỗi mình nhưng em biết tôi với con mắt khác.
                            Em lạ lẫm, lạ lẫm trong suy nghĩ, mà xa thật.
                            Tôi đã cố gắng ko làm em tổn thương vì tôi nghĩ tôi có lỗi, Giờ này đây em đã đã hiểu tôi, rõ ràng em ko hiểu nhầm phải ko em?
                            #59
                              redeyes 10.04.2008 21:55:02 (permalink)
                              Tôi chợt nhận ra, em tầm thường...
                              Tôi sẽ trả những gì của em, những gì mà em nghĩ điều đó để trịch thượng, ngay cả với những người em nói yêu.
                              Tôi nhận ra sự xa cách giữa tôi 1 phần bởi cái vẻ ngoài sành điệu, cái vẻ ngoài mà em lên giọng với tôi :"tội gì". Tôi nhận thấy cách em suy nghĩ về con ng, về cuộc sống nó theo bản chất của lối sống mới, em nghĩ mình học với giáo dục của Mỹ, của Anh mà em có thể coi thường nền GD của mình. Ngay cả với tôi, tôi thừa biết nền GD của mình, nhưng  em và tôi đều biết tôi đang theo học nó.
                              Tự nhiên tôi thấy mình ko nói đc nhiều như mình đã nghĩ. Lần đầu tiên tôi ân hận từ khi quen em, tôi ân hận bởi 1 điều: thà tôi ko lại gần em hơn, thà tôi nghĩ về em như bây giờ tôi nghĩ, tôi xa em ngay từ khi em nói lời chia tay. có lẽ khi đó tôi vẫn nghĩ đẹp về em...
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 70 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9