Trong câu chuyện cổ tích "ngày xửa ngày xưa..."
Bà kể cháu nghe có vị thần
Lỡ tay đánh rơi bình rượu quý
Từ đó nhân gian... đã biết say
Có lúc người say.. rồi người tỉnh
Có lúc người tỉnh.. cũng như say
Điên đảo thần hồn say lắm lắm
Cũng bằng lúc tỉnh cứ muốn say...
Mới hay cái khổ người dương thế
Một giọt rượu sầu... vạn kiếp say.
Trích dẫn: Có nhiều lý do để mà say quá, nhưng người ta đổ lỗi hết cho ông trời, ừ đấy, ông trời thật là bất công này, thật là tàn nhẫn này... Cứ như ông trời đã mời gọi nhân gian miếng rượu sầu vậy.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2004 01:20:46 bởi hellomy9 >