Nỗi buồn không tên.......
Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 43 trên tổng số 43 bài trong đề mục
Ngô Như Quỳnh 20.01.2008 10:59:40 (permalink)
0
Cảm ơn anh đã làm cho em một bài thơ rất hay! Em rất thích....nhưng anh ạh! Có lúc nào làm được những điều này không? đứng trước mọi người, có lẽ em đã sống được như vậy, hòan hảo hơn....nhưng khi chỉ còn một mình em.......em không biết phải làm gì?
Em bất hạnh! Em tự nhận thấy mình là một người bất hạnh! Bố em mất khi em còn nhỏ. Gia đình em thì phức tạp lắm! Thế là em chỉ có một mình. Cho đến một ngày, người đó xuất hiện, cho em niềm tin, một niềm hp mà từ trước đến giờ em không thể có?!!!!!!!!Em coi người đó như là người thân của em vậy. Mỗi khi buồn, em chỉ có thể nghĩ về " người" và tự nói với mình là phải mạnh mẽ hơn. Nhưng " người" đã ra đi. Người abỏ xa " người"em sẽ hp. "người" chỉ toàn mang đến bất hạnh cho em àm thôi...........
#31
    Ngô Như Quỳnh 20.01.2008 11:10:30 (permalink)
    0
    Có lúc nào........
    Có lúc nào trong giấc mơ em
    Em sẽ sống với bình minh hạnh phúc
    Không nước mắt không tình yêu nguội lạnh
    Không bóng hình nhưng nhức một miền yêu
     
    Có lúc nào em sẽ khóc một lần
    Trước mọi người em tỏ ra mạnh mẽ
    Nhưng cái mẽ ngoài làm em như thể
    Đau xót hằng đêm trong những cơn mê
     
    Có lúc nào em sống thật với chính mình
    Khóc và cười với mọi người thành thật
    Sống giữa cuộc đời đầy lừa lọc
    Phải làm sao để mình được là mình?
     
    Làm sao đây để vứt bỏ tình cảm của mình
    Để quay về - một con người lãnh đạm
    Để được thờ ơ khi hoàng hôn đỏ rực
    Chở niềm yêu về xa thẳm cuối trời.
     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2008 13:29:40 bởi Ngô Như Quỳnh >
    #32
      Ngô Như Quỳnh 21.01.2008 14:11:50 (permalink)
      0
      " Hãy hạnh phúc nghen em! "

      Ừh! Thì lá cũng phải xa cành
      Như người đi chẳng thể nào trở lại
      Vậy mà ta cứ chờ mong mãi
      Hy vọng nhiều rồi lại khóc đơn côi
       
      Ta mải miết chờ đợi gì xa xôi
      Về những kỉ niệm của một thời xa vắng
      Dấu nước mắt sau nụ cười cay đắng
      Anh nói với ta rằng:"hãy hạnh phúc nghe em"
       
      Ừh! nếu có thể ta muốn hạnh phúc thêm
      Vui vẻ nữa, cắt nỗi buồn trăm mảnh
      Ngắm trăng đêm ngồi một mình thơ thẩn
      Về những vì sao lấp lánh trên bầu trời
       
      Hóa bông quỳnh hương,tô điềm cho đời
      Nhấp chén đắng để thấy đời đẹp đẽ
      Hát khúc ca gọi xuân về lặng lẽ
      Ướp thêm hương cho quỳnh mãi xuân tươi
       
      Vậy mà sao vẫn buồn vẫn chơi vơi
      Chơi vơi chán trong cùng cực tuyệt vọng
      Lời anh nói như một câu cổ vọng
      Cứ vang lên trong tiếng dế ru tình.
       
       
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2008 14:13:09 bởi Ngô Như Quỳnh >
      #33
        Ngô Như Quỳnh 21.01.2008 14:19:59 (permalink)
        0
        Hãy.........
         
        Hãy khóc đi em hãy khóc một lần
        Mang hơi ấm thổi hồng đôi má đỏ
        Thổi cái gió lạnh của đêm đông đầy gió
        Cái trưa hè của lá đỏ xốn xang
         
        Hãy trút đi em để dạ bớt ưu phiền
        Cho sự sống căng tràn lên đôi mắt
        Cho nụ cười tươi xinh không còn héo hắt
        Để bình minh mang cái ấm an lành.
         
         
         
         
        #34
          huongtuyet274 21.01.2008 22:05:41 (permalink)
          0

          Trích đoạn: Ngô Như Quỳnh

          Cảm ơn anh đã làm cho em một bài thơ rất hay! Em rất thích....nhưng anh ạh! Có lúc nào làm được những điều này không? đứng trước mọi người, có lẽ em đã sống được như vậy, hòan hảo hơn....nhưng khi chỉ còn một mình em.......em không biết phải làm gì?
          Em bất hạnh! Em tự nhận thấy mình là một người bất hạnh! Bố em mất khi em còn nhỏ. Gia đình em thì phức tạp lắm! Thế là em chỉ có một mình. Cho đến một ngày, người đó xuất hiện, cho em niềm tin, một niềm hp mà từ trước đến giờ em không thể có?!!!!!!!!Em coi người đó như là người thân của em vậy. Mỗi khi buồn, em chỉ có thể nghĩ về " người" và tự nói với mình là phải mạnh mẽ hơn. Nhưng " người" đã ra đi. Người abỏ xa " người"em sẽ hp. "người" chỉ toàn mang đến bất hạnh cho em àm thôi...........

           
              SỐNG THẬT VỚI LÒNG
           
          Em thấy không ngọn gió mát trong lành
          Cũng thả sức thổi căng hồn trời đất
          Hay con kiến từng ngọn cây...rất thật
          Cũng ôm lòng ôm mộng sống bao la
           
          Nên xá gì một chút phôi pha
          Người ta bỏ xa!Biết đâu là duyên số
          Đất trời đấy, sự công bằng rất rõ
          Lấy của em rồi sẽ trả lại bù thôi
           
          Một gia đình, một kí ức nổi trôi
          Em phải gắng lên trên đường đời xa rộng
          Biết đâu đấy...một ngày trời lặng sóng
          Em lại vui mừng lại cất tiếng hát vang
           
          Em ơi em! Đâu phải ở địa đàng
          Ta mới yên vui mới ươm nguồn hạnh phúc
          Đâu phải những người luôn gửi ta lời chúc
          Họ cũng là người cũng cay đắng buồn đau
           
          Hãy thử một lần em ạ mất gì đâu?
          Hãy thử vững tin đứng vào đời vui sống
          Hãy mang tâm hồn lạc quan em trải rộng
          Gian khổ xa mờ...Em se gặt thành công!
           
          Hy vọng sẽ làm cho em mạnh mẽ và cứng rắn hơn trong cuộc sống!
           
           
          #35
            Đặng Anh Chiến 28.01.2008 22:25:17 (permalink)
            0
            Quỳnh !
            Thơ em càng ngày càng hay đấy.
            anh bất ngờ kho dọc bài "Hãy" của em.
            cố lên. anh hết thơ rồi. Nay bố dang ốm anh không viết được, chỉ viết thế thôi. viết tiếp nhé, anh sẽ đọc. chào em!




            Hãy khóc đi em hãy khóc một lần
            Mang hơi ấm thổi hồng đôi má đỏ
            Thổi cái gió lạnh của đêm đông đầy gió
            Cái trưa hè của lá đỏ xốn xang
             
            Hãy trút đi em để dạ bớt ưu phiền
            Cho sự sống căng tràn lên đôi mắt
            Cho nụ cười tươi xinh không còn héo hắt
            Để bình minh mang cái ấm an lành.




            #36
              huongtuyet274 29.01.2008 09:54:06 (permalink)
              0
              CHÚC XUÂN!
               
              Xuân về rồi
              Anh chúc cho cô bé
              Rời mộng mơ ôm ước vọng mong manh
              Vương đam mê trong những chuyện học hành
              Để xa xót vụt bay rời lãnh cảm
               
              Anh chúc cho cô bé càng can đảm
              Sống tự tin trong gian khó cuộc đời
              Vui trong lòng và mãi rộn thảnh thơi
              Ươm thơ mới với dạt dào sức sống
               
              Anh chúc cho tâm hồn luôn mơ mộng
              Được thướt tha trải rộng với thời gian
              Hạnh phúc vui em sẽ lại rộn ràng
              Như én nhỏ líu lo cùng mây gió
               
              Và cuối cùng là lời cầu sức khoẻ
              Cầu hạnh duyên và cao vọng an lành
              Cho cô bé.. hay giận hờn..và khóc...lúc mong manh
              Bình yên nhé!Đóa hoa quỳnh bé nhỏ....
               
              HAPPY NEW YEAR!
              #37
                Ngô Như Quỳnh 29.01.2008 19:53:43 (permalink)
                0
                Anh chiến àh! hãy cố lên nhé! Em bệnh nên chẳng viết được bài nào cả! Thôi thì dùng lời nói vậy....Gắng lên!!! Em biết lúc này anh đang rất rất buồn. Em cũng vậy...cảm giác như mình tội lỗi. Mình chả làm được gì cho bố mẹ.. để bây giờ hối hận. Thôi thì anh hãy làm những gì có thể nhé! hết sức mình..........và cầu nguyện!
                #38
                  Ngô Như Quỳnh 29.01.2008 19:56:24 (permalink)
                  0
                  Em cảm ơn anh về bài thơ nha! Em đã lấy alị được sức mạnh và niềm tin rồi. Em buồn và bất lực như thế là quá đủ. Thời gian của em còn dài mà phải không. Em phải cố gắng để sống ếht mình chứ nhỉ! Em chúc anh năm mới hp và thành công nha!
                  #39
                    Ngô Như Quỳnh 29.01.2008 20:01:30 (permalink)
                    0
                    Gọi " nhớ " quay về!
                    Tặng Yến và Khánh! Chúc hai người mãi mãi hạnh phúc!
                     
                    Trong đêm tối
                    Em hỏi một vì sao
                    Sao sáng trên cao một mình và đơn lẻ
                    Sao có nhớ ánh trăng rằm lặng lẽ
                    Trên bầu trời rộng mở một miền yêu
                     
                    Còn em thì day dứt với tình yêu
                    Có nỗi nhớ cồn cào, nhức nhối
                    Có một không gian trầm tư mỗi tối
                    Để đêm nay em hỏi ánh sao trời
                     
                    Sao có nhớ anh cho dạ bồi hồi
                    Nghe gió khẽ thổi luồn qua kẽ lá
                    Nghe nhớ thương qua từng câu thơ lạ
                    Mơ hồ, xa xăm em gọi " nhớ " quay về!
                     
                    #40
                      huongtuyet274 04.02.2008 11:36:08 (permalink)
                      0
                                 GỌI HẠNH PHÚC!
                       
                      Mỗi người đều có cõi riêng
                      Để mang hoang lạnh ưu phiền trải gieo
                      Từ sang giàu đến hèn nghèo
                      Cũng mưu hạnh phúc cầu kèo yêu thương
                      Giấc mơ đôi lúc hoang đường
                      Nhưng trong đau khổ lại mường thượng yêu
                      Hạnh phúc khi ấy mỹ miều
                      Gọi về dễ lắm những điều vu vơ
                      Người cơ hội, kẻ thờ ơ
                      Nhá nhem tĩnh lặng chỉ vờ hư không
                      Hạnh phúc cứ gọi về trông
                      Bặt xa , tăm cá theo dòng ngược xuôi
                      Lôi từ dưới đáy chôn vùi
                      Tạc hình hạnh phúc...ngậm ngùi trào dâng
                      Thế nên cứ gọi ái ân
                      Là nền hạnh phúc vẹn phần duyên mơ!
                       
                                                    huongtuyet274
                       
                      #41
                        Ngô Như Quỳnh 02.07.2008 13:29:15 (permalink)
                        0
                        VÔ ĐỀ

                        Có phải hạ về rồi đấy phải không anh?

                        Mà sao chú ve cứ ca khúc ca gọi hạ
                        Để nỗi buồn vương bầu trời trong xanh diệu lạ
                        Giọt mực buồn, trang vở xếp mong manh

                        Em mới chỉ là cô bé 17 tuổi xanh
                        Còn bỡ ngỡ còn run run khi hạ vừa chớm đến
                        Xa thầy cô mái trường già nua bao mùa thương mến
                        Để rồi một ngày kia.........bỡ ngỡ bước vào đời

                        Rồi ước mơ, rồi ảo vọng dần trôi.........
                        Còn lại gì........mà sao chú ve ơi
                        cứ rộn lên nức nở
                        Cánh phượng vĩ tả tơi dưới cơn mưa mùa hạ
                        Gốc me già còn in bóng thân quen

                        Có bao giờ em được trở về nơi căn lớp ngày xưa
                        Êm đềm tiếng thầy cô trên bục giảng
                        Lũ quỷ học trò cứ mộng mơ bảng lãng
                        Nắng mai hồng vương mây tóc em xanh

                        Rồi có còn bên anh...............
                        Sẻ chia những buồn vui giận dỗi
                        Hay cuộc đời cứ cuộn lên sóng dội
                        Hai chúng ta mỗi đứa một góc trời

                        Rồi chuyện buồn vui.......
                        Sẽ ra sao khi em chợt lớn.........
                        Có còn giận hờn anh
                        khi chiều mưa bất chợt?
                        Hay lại là mưa sầu rắc mi cong?

                        Để rồi hoài mong
                        Có còn thả trôi theo cánh gió
                        Niềm tin, tình yêu tuổi học trò bỡ ngỡ
                        Úa màu tàn trên trang vở mong manh............?
                        #42
                          Ngô Như Quỳnh 13.02.2012 23:21:52 (permalink)
                          0
                          Mẹ

                          Mẹ ngồi lặng ngắm dòng sông
                          Mẹ thờ chồng
                          không đi bước nữa
                          Giọt lệ buồn trên đôi mắt đỏ
                          Mẹ khóc
                          một mình nuôi con
                          Mắt đong đầy hoàng hôn
                          Xa xăm những nỗi buồn vô hạn
                          Bàn tay chai sạn
                          Cả một đời
                          mẹ nhọc nhằn nuôi con
                          Gánh nặng mài mòn
                          trên đôi vao mẹ
                          Tóc mẹ bạc trắng
                          màu sương
                          Con lớn lên
                          trở thành thiếu nữ
                          Mẹ một mình cô đơn
                          Hoàng hôn...
                          lại đong đầy mắt mẹ...
                          #43
                            Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 43 trên tổng số 43 bài trong đề mục
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9