Không đề cho anh yêu của em
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 31 bài trong đề mục
nhóc bướng bỉnh 06.01.2008 10:03:13 (permalink)
Anh yêu ơi
Em đã chờ anh rất lâu rồi nhưng làm sao để có thể gặp đc anh đây.Em nhớ anh nhiều lắm,vì lâu rồi chúng mình chưa đc gặp nhau.Em không biết  là anh có nhớ em không còn em thì nhớ anh nhiều lắm anh ạ.
Mọi ng có vẻ hoài nghi về tình yêu của chúng mình nhưng em thì ko vậy.Em không cần biết họ nói gì,em chỉ biết rằng em rất yêu anh mà thôi.
Vậy là chúng mình cũng đã yêu nhau đc 8 tháng rồi anh nhỉ.Một khoảng thời gian không phải là dài nhưng nó đủ để em hiểu về anh và tin vào tình yêu mà em dành cho anh.
Anh hơn em những 18t,đó là điều khiến cả hai phải suy nghĩ nhiều nhất phải không anh?
Anh ơi,đã bao lần em mơ ước anh không phải là thầy giáo,giá như là như vậy thì anh đã không phải suy nghĩ nhiều khi yêu em.Em còn ít tuổi quá so với anh,nhưng tình yêu dành cho anh lại là vô tận.Rồi tình yêu này sẽ ra sao và sẽ đi về đâu hả anh.Liệu anh có đủ tự tin để cùng với em vượt qua những khó khăn,để chúng ta có thể ở bên nhau mãi mãi.
Em đã quen với việc có anh luôn ở bên cạnh em,nếu một ngay nào đó anh rời xa em thì em biết phải làm sao đây anh.
Anh yêu ơi
Hãy nói cho em biết,hãy nói rằng anh mãi yêu em,anh sẽ không bao giờ rời xa em đi anh.
Em sẽ chờ,chờ đến khi nào chúng mình đc ở bên  nhau anh ạh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2008 16:59:04 bởi nhóc bướng bỉnh >
#1
    redeyes 06.01.2008 14:51:12 (permalink)
    Tôi không biết rằng em có mong gặp mình gặp nhau không bởi chính tôi cũng không biết tôi đang mong gặp em (?). Ta sẽ ra sao nhỉ? Chi bằng giữ cho mình hạnh phúc mong manh khi ta bên nhau. Có lẽ là kỉ niệm, nhưng ta sẽ giữ trong ta để khỏi 1 lần mất đi tất cả.
    Em hãy đi trên con đường đó, tôi muốn nhìn thấy nó, lung linh với nụ cười trên đôi môi em. Con đường tôi đi, ở đó có em không nhỉ?
    Bao giờ 2 con đường đó gặp nhau?
     
    Thân ái.
    #2
      nhóc bướng bỉnh 08.01.2008 11:03:02 (permalink)
      Anh ơi
      Làm sao em biết đc điều đó.Con đường mà em đang đi không có anh bên cạnh em,bởi chúng ta ở xa nhau quá.Nhưng em,với lòng kiêu hãnh khi yêu và lòng tin chung thuỷ vào tình yêu của chúng ta vẫn tự tin bước trên con đuờng đó.
       Một ngày kia khi hai con đuờng gặp nhau,rồi cùng nhau tiến về phía trước cũng là lúc chúng mình đc ở bên nhau phải không anh?
       Nhiều điều em nói anh chẳng đc biết đến bởi anh đâu có ở bên em.
      Tương lai em sẽ đi về đâu?Con đuờng nào là con đường mà em đi?Em không biết cũng ko biết làm thế nào để nhận ra nó.Liệu rằng con đuờng đó có anh cùng em snáh bước không?
       Em không biết và ngàn lần hi vọng rằng anh sẽ nói cho em biết điều đó,anh yêu ạh!
      #3
        nhóc bướng bỉnh 08.01.2008 16:49:25 (permalink)
                      Thật là ngu ngốc.
        Lần thứ bao nhiêu rồi tôi  thất vọng về chính bản thân mình.Có phải tôi là ke ngu ngốc.Bao năm qua tôi gắn bó  và chỉ biết học môn văn vậy mà bây giờ tôi buồn vì sự lựa chọn đó của mình.
            Chỉ là một đề văn thi học kì mà tôi cũng ko có đủ kiến thức để viéte trong 90' làm bài.Vì sao?Tôi đã quá chủ quan.Tôi đâu có ngờ nó lại vào tác phẩm và tôi không hề đọc lấy một chữ.Khi đó tôi cay ghét môn văn.
        Tôi buồn và hối hận vì sự lười biếng của mình.Đây là một bài học mà sẽ không bao giờ tôi quên.
         
        #4
          redeyes 08.01.2008 20:25:52 (permalink)
          Thật ngu ngốc,
          Từ bé đến giờ tôi không giỏi môn văn, vậy mà giờ đây tôi viết nó nhiều hơn mình nghĩ. Có lẽ tôi ghét cảm giác này vì em.
          #5
            nhóc bướng bỉnh 09.01.2008 15:54:44 (permalink)
            Anh ơi
            Em xin lỗi,xin lỗi anh vì em đã không làm đc như lời em đã hứa với anh.
            Em thực sự rất buồn và thất vọng về bản thân mình.Mặc dù đã cố gắng rất nhiều nhưng kết quả chỉ có như vậy.
            Em xin lỗi vì điều mà em nói đã không làm đc.
            Anh đừng mắng em anh nhé,
            Em thực sự chưa biết phải làm sao cả khi giờ này không có anh bên em.
            Em buồn lắm anh ạh.
            Nhưng đó là lỗi của em và em không hề oán trách điều gì cả.
            Nhưng anh ơi làm sao em có thể quên đc những lời em đã nói với anh trước khi kì thi này diễn ra.
            Tất cả những gì em muốn nói lúc này là em xin lỗi anh.
             
            #6
              redeyes 11.01.2008 15:04:00 (permalink)
              Cảm ơn em đã đến cùng anh
              Trong những ngày thu nắng mong manh
              Đời tưởng nghèo đi, nhưng bỗng chốc
              Giàu thêm không biết đến bao lần
              #7
                nhóc bướng bỉnh 13.01.2008 09:44:16 (permalink)
                Lại một chiều thứ 7 không anh.
                (Chẳng biết vì sao lại nhớ anh)
                Hoa buồn,phố vắng,nắng mong manh.
                Hồn thơ bỗng dục tình lai láng.
                Ai biết cùng ai chút tình này.
                #8
                  redeyes 13.01.2008 09:59:55 (permalink)
                  Thứ bảy ơi nỗi buồn sao da diết
                  Có bao giờ em hiểu hết lòng anh
                  Rằng : Chỉ mong một phút yên lành
                  Trọn vòng tay bên em chiều thứ bảy
                  #9
                    nhóc bướng bỉnh 24.01.2008 11:02:44 (permalink)
                    đã lâu rồi mới lại viết trong thư quán.Nhớ thư quán quá trời trời.Người bạn của tôi vẫn chưa trả lời tôi.Tôi chnẳg biết ng ấy là ai cả,đến cái tên cũng ko hay.NHưng từ lâu tôi vẫn hay tâm sưj với ng ấy.Tôi thấy thoải mái.Hôm nay tôi thấy hơi buồn,vì nhiều lí do lắm.
                    Lớp A đc đi HN,lớp tôi chưa tổ chức,tôi muốn đi cùng lắm nhưng thực sự dạo này nhà tôi hơi kẹt tiền.Tôi vốn sinh ra trong gia đình chnẳg mấy khá giả.Nhưng ko sao,rồi mọi thứ sẽ qua đi.Nhiều lần tôi buồn vì điều đó lắm,chính vì thế mà tôi ko có cơ hội để thửu sức mình vào trường chuyên.
                    Nhưng dù sao:cuộc đời vẫn tươi đẹp.
                    #10
                      redeyes 24.01.2008 13:01:53 (permalink)
                      Lâu không gặp em, mọi thứ trở nên tẻ nhạt, tả nhạt ngay cả với công việc bận bịu khi gần Tết. Tại sao ko? Tại sao em không để anh dìu em đi, dù rằng 2 ta chỉ có 1 chiếc bánh mỳ. Điều quan trọng anh cần là ta vững bước bên nhau. Em có hiểu điều đó là hp của đôi ta?
                      #11
                        redeyes 01.02.2008 22:18:07 (permalink)
                        Buồn ở đâu?
                        Nhớ ở đâu?
                        Và em ở đâu?
                        Khi buồn anh ghé thăm em nhưng anh ko biết nên để lại lời nhắn ở đâu? Nói anh nghe nơi em đã chiếm giữ trái tim anh.
                        #12
                          nhóc bướng bỉnh 04.02.2008 16:08:32 (permalink)
                          Những ngày cuối năm tẻ nhạt và nhiều thứ đen đủi.Sáng nay tôi và chị đã cãi nhau.Nói cãi nhau nhưng tôi cũng chỉ nói có 1 câu,
                          Tôi không biết ai là ng sai,có lẽ là cả hai nhưng tôi sai nhiều hơn.Tôi nghĩ thế.Tôi rất buồn,rất giận và bực tức nhưng hình như tôi đã làm chị buồn và tổn thương vì  chị tôi khóc.
                          Tôi không biết vì sao tôi lại làm như thế?Tôi đã tự nhắc nhở mình không đc làm bất cứ điều gì trong khi đang tức giận nhưng dốt cuộc chi tôi đã khóc.
                          Tôi nghĩ chị tủi thân nhiều hơn là giận.
                          Chúng tôi tuy không cùng mẹ sinh ra nhưng chưa bao giờ tôi có ý nghĩ phân biệt đó.Tôi yêu quý chị hơn đứa em cùng cha cùng mẹ của tôi.
                          Có lẽ vết thương ngày hôm nay sẽ khắc sâu vào tim chị,cho dù tôi có cố gắng thế nào thì cũng ko bù đắp đc điều đó.Tôi không ghét chị,tôi chỉ thấy bực bội khi mà lúc nào cũng phải dọn dẹp tất cả mọi thứ còn ng khác thì cứ bày ra cho tôi làm.
                          Tất cả ko thể quay lại đc,tôi buồn và hối hận nhiều.Chị không nhìn tôi cng ko noid gì với tôi cả
                           
                          #13
                            redeyes 04.02.2008 23:21:35 (permalink)
                            Tôi không giận thằng em tôi, nó cũng như em cùng cha cùng mẹ. Tôi cũng chả trách số phận bởi bố mẹ tôi ko cùng đường đi. Dù vẫn có điều gì khoảng cách nhưng nó vẫn là em tôi, em ruột tôi.
                            Đôi khi tôi trộm nghĩ, hình như nó được chiều chuộng hơn tôi, nó được quan tâm hơn tôi, nhưng thực ra mọi ng cũng quan tâm tôi, có lẽ tôi chỉ cần cảm nhận được tình cảm nó dành cho tôi để biết nó cũng thương tôi như tôi thương nó.
                            Mà..nếu tôi ko nói với nó trước, liệu nó nói với tôi ko nhỉ?
                            #14
                              nhóc bướng bỉnh 06.02.2008 22:19:36 (permalink)
                              Tức quá,tức chết mất.Chuẩn bị xong hết rồi cuối cùng ko cho ng ta đi HN,đúng là đồ ki bo,tức quá hu...hu..uu.Bạn thì cũng ko đc gặp mà Hn thì ko đc đi.
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2008 13:15:21 bởi nhóc bướng bỉnh >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 31 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9