em sẽ vá tim anh bằng tiếng thơ rộn rả
Tóc Nguyệt em sẽ vá tim anh bằng nỗi nhớ
với những chiều xơ xác quạnh hiu
giọng âm trầm tình tứ biết bao nhiêu
buồn lặng lẽ về bên kia quá khứ
em sẽ vá tim anh bằng nụ hôn mộng mị
trên chuyến tàu thế kỷ hẹn bình minh
đêm thức giấc em tan vào anh không hẹn trước
những yêu thương theo gió định hình
em sẽ vá tim anh bằng tiếng thơ rộn rả
hoa lá vàng bay ngập dưới chân yêu
con đường nắng mênh mang hồn theo gió
câu lục không buồn câu bát khỏi cheo leo
em sẽ vá tim anh...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2008 19:26:32 bởi tocnguyet >
hồn nhiên Tóc Nguyệt
đêm mãi hồn nhiên thức cạnh trời
ai hồn nhiên ngủ ở trong tôi
chiếu chăn ích kỷ hồn nhiên lệch
đời lắm hồn nhiên ngẩng mặt cười
đời lắm hồn nhiên ngẩng mặt cười
nắng hồn nhiên nhả ánh vàng tươi
gió chiều cõng lá hồn nhiên lượn
em cấy hồn nhiên giữa biển đời
em cấy hồn nhiên giữa biển đời
hồn nhiên kỷ niệm cuốn sầu trôi
âm vang mùa cũ hồn nhiên vọng
giấc mộng hồn nhiên đắm nửa vời
giấc mộng hồn nhiên đắm nửa vời
mưa hồn nhiên xối hạt buồn rơi
thời gian xâu nhớ hồn nhiên nhớ
đêm mãi hồn nhiên thức cạnh trời.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2008 19:28:32 bởi tocnguyet >
trên triền thơ Tóc Nguyệt
mưa đổ bụi quanh thềm
hạt mềm vương cửa sổ
lấm tấm hàng mi đêm
xôn xao mùa thu cũ
hun hút giữa đời em
trăng ngày soi thơ thẩn
nhung nhớ cứ đầy thêm
gió mưa bao giờ tạnh
duyên nợ chồng lênh đênh
ngón tay gầy vụng dại
buông lỏng tình ngỡ quên
chắt chiu ngày con gái
giận hờn thả nhớ quên
để lời thơ lạm pháp
lầm lũi gõ vào đêm
lá buồn ngơ ngác khép . . .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2008 19:30:18 bởi tocnguyet >
đêm tìm lại bóng ngày gió nhớ ai đột khởi
bới tung cả nắng chiều
tan mình trong bóng tối
đốt lửa tìm hương yêu
ta trở về trước biển
đêm chạm phải bóng ngày
nỗi buồn sao đơn điệu
dốc ngược tình về đây
mắt chạm phải bóng gầy
đêm tìm lại bóng ngày Tóc Nguyệt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2008 19:31:46 bởi tocnguyet >
ngày xưa ấy
đâu rồi
chiêm bao tôi về lại
ngày xưa ấy đâu rồi
biển chiều nay đẹp quá
cát một mình chơi vơi
sóng chồm bờ ghi dấu
gọi thuyền hãy ra khơi
biển nồng nàn hương mặn
gió ngàn phương no lời
đi tìm đi tìm lại
ngày xưa ấy đi đâu
tôi đi tìm đêm ấy
con đường cứ dài lâu
quấn quýt cây và cỏ
quyến luyến một đời nhau
hương đêm va nỗi nhớ
hởi tình ở nơi nao ?
đêm ngược mùa
với bao nhiêu là giấc mơ
cắn vào đêm với hằng hà dấu răng
đêm không còn ánh sáng của loài đom đóm
chỉ còn ánh sáng những dòng tin
một hiu hắt trườn qua đỉnh ngực
những ngôn từ
message chật ních
dốc ngược vào đêm kèn cựa
lập loè...
đánh cược ngày mai...