Em sẽ vá tim anh ...
lòng cạn tóc nguyệt chiều nghiêng biển rộng quá chân trời nỗi mặn trăm năm trú ngụ đời lòng cạn vô tình đong cát trắng gió mùa khản giọng trắng tay vơi .
Lời riêng tóc nguyệt
Trăng nằm ngã bóng mộng thềm tiên Cắt nửa vầng yêu gởi nét huyền Đó dấu chân in mòn lối nhớ Đây mùa nắng giữ ngập đường quên Ai đi bỏ lại ngày thơ dại Kẻ đến tìm về giấc ngả nghiêng Hạ đỏ thu vàng đông lạnh quá! Mấy mùa khắc khoải đọng lời riêng
Xa bay Vén cọng buồn lên tóc Vắt sợi tình ngang vai Vô tình gió thổi Cọng buồn rớt… Sợi tình rơi… Tôi ngồi nhặt Tôi ngồi chờ Tháng năm Dẫu tình bay cao Dẫu đời hư hao. Tóc Nguyệt
Xanh màu tóc nguyệt
(Tặng nàng Tóc Nguyệt dễ thương )
Thổi mình đi hết ngày xuân Còn xanh tóc nguyệt bâng khuâng gọi mời Ngân trong từng sợi tơ trời, Tuyết Ngọc phủ bóng mùa vơi hay đầy,
Thổi mình dạt hết thơ ngây Cõng trăng mười sáu về đây nghiêng nằm, Vỗ về chuổi vắng xa xăm, Sắc vàng là để dễ tầm bóng nhau ?!
Phuợng hoàng hút bóng về đâu, Tóc nguyệt đổ xuống thành sầu trăm năm, Thổi mình qua phố lạc vân, Đêm đang úp ngửa cung vần lên thơ,
Đà Lạt sương trắng hồ mơ , Dốc đồi lưu dấu, tóc chờ buộc nhau, Thu đang xanh tận xưa sau, Thổi mình qua những nơi nào có anh ...!
11/10/2008, 17:42
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2008 20:50:46 bởi BĂNG NGUYỆT >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: