Nợ Vẫn nhớ mình còn nợ một bài thơ
Không trả được cứ thấy lòng canh cánh
Ai bảo đấy là chân trời mầu tím
Ăm ắp nhớ thương nên đây biết viết gì?
Một đồi sim tím buổi phân ly
Một nhành hoa mua tím trời thương nhớ
Một tà áo dài xứ Huế
Nhuộm tím sông hương ,nhuộm tím đất trời
Nhưng Chân trời tím em ơi
Tôi chưa gặp và bây giờ bỗng gặp
Một chân trời chỉ có trong cổ tích
Mà hôm nay bỗng hóa thành người
Gặp em tim tím nụ cười
Mắt nhìn tím cả lòng người đấy em
Giấc mơ nhuộm tím hoàng hôn
Tình yêu nhuộm tím nỗi buồn xa xăm
Một mầu tím của thủy chung
Câu thơ cũng tím trong tâm một người
Bỗng dưng vương nợ người ơi
Tưởng viết bài thơ này là trả được nợ nhưng lại vương vào mối nợ lớn hơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2008 23:46:23 bởi nguyễn thế duyên >