PHÚ QUỐC MẾN YÊU ƠI!
BUỔI XUỐNG TÀU Có những chiều hôm tựa mái tàu
Trông về quê cũ biết là đâu
Xa xa chỉ thấy muôn ngàn sóng
Lớp lớp dâng cao hoá bạc đầu
Hỡi muôn ngàn lớp sóng kia ơi
Hãy lặng nghe ta nhắn mấy lời
Nhắn những người thân trên lục địa
Rằng ta đang ở tít mù khơi
Cái sống bơ vơ ở giữa trời
Hai ngày chẳng biết phải đi đâu
Đến nơi hoang đảo hay rừng núi
Đời sống hoang vu với oán thù
Nhắn người thân mến cứ vững lòng
Đừng sầu, đừng tủi hãy chờ mong
Ngày tin,tin một ngày mai đến
Ngày ấy dân ta sẽ thoát vòng
Thế mới biết ngày giờ nhớ thương
Ngồi trên lớp sóng vượt qua dương
Trở về trên đất quê hương cũ
Gây lại mối tình xưa dở dang
Đây ta nhắn sóng có mấy lời
Sóng nhớ đưa về cho tới nơi
Nhắn hộ ta xong rồi sóng lại
Dọc ngang vùng vẫy sợ chi đời.
Đảo Phú Quốc ,1950.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2008 12:17:48 bởi LÊ VĂN CHÍNH >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: