Giếng nước
quoctrung69_25 19.01.2008 22:48:27 (permalink)
Có một loại người như thể giếng nước.
Mới nhìn, cái giếng chẳng qua là một vũng nước đọng, mãi lặng yên, dù gió có thổi đến cũng không hề gợn sóng. Kẻ qua đường chẳng mấy ai dừng lại ngắm xem.
Nhưng có một ngày, nếu bạn khát nước, lấy gàu đến múc uống, bấy giờ bạn mới kinh ngạc phát hiện : cái giếng ấy sao mà sâu, nước múc lên sao mà trong, mà mát, vị nước ấy thật ngọt ngào !
Cái tài, cái đẹp không lộ ra ngoài đã là điều đáng quý. Kẻ đại trí mà có vẻ như ngu lại càng khó làm được.
Người đời lắm kẻ cứ nóng vội đem những điều mình có phô ra cho thiên hạ xem, trong bụng có một phần nói ra thành hai ba phần, có được hai ba phần, thì không biết sẽ nói ra thành bao nhiêu nữa ! Câu " Hữu xạ tự nhiên hương" đâm trở thành hoang đường, vớ vẩn, phải là " vô xạ toả hương dởm" mới là chân lí xử thế của họ !
Chính vì như vậy mà khi gặp giếng nước, lòng tôi vui mừng như gặp được núi vàng. Những tưởng nước bằng mà cạn, hoá ra nước sâu, rất sâu, trên có thiên văn, dưới có địa lí, không có gì là không biết, không có điều gì biết mà không nói. Bạn múc hoài mà giếng không cạn. Mỗi lời nói múc ra từ giếng ấy đều lấp lánh trí tuệ, từ đó bạn sẽ có được những gợi mở quý báu, bạn có thêm niềm tin kiên định ở đời.
Cái giếng ấy không khoe công, chỉ lẳng lặng lập đức, nhìn bạn đổi thay, xem bạn khôn lớn. Nếu bạn có thành tựu, nó vui bên trong mà không lộ ra ngoài.
Giếng nước ấy có thể gặp mà không thể cầu, nếu được gặp đó là duyên của bạn.

( Theo Vưu Kim, TĐS dịch trong Tản văn đẹp )
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9