CÁNH CHIM CÔ LẺ
TÌNH THU Thu buồn là bởi vì đâu Cho hoa lá rụng u sầu héo hon? Thu buồn giấc ngủ chẳng ngon Nỗi niềm vương vấn nước non ngàn đời! Lá rơi lác đác rơi rơi Bầu trời xanh thẳm mà tơi tả lòng!!! SĨ ĐOAN
VÌ ĐÂU Sông thương, bể nhớ rạng vâng mây Sóng lòng cuồn cuộn khắp đó đây Thuyền tình rẽ sóng bon bon lướt... Ngờ đâu bão tố chợt bủa vây!!! SĨ ĐOAN
EM GÁI DỈ AN Ngủ... ngủ đi em- nàng Tiên bé nhỏ!!! Chúa...Chúa nhìn em thỏ thẻ mĩm cười... Ban... ban nước Thánh khắp người ngoan đạo Cầu... cầu mong em tạo phúc dâng đời!!! SĨ ĐOAN
Tiếng Lòng Một dòng chát cũng trở thành kỷ niệm Biết ai đó có còn nhớ hay không? Chiều phố hoa mình anh đứng lặng Công viên buồn ghế đá một mình ai Bụi phấn viết bạc trắng giảng đường Màu năm tháng xóa phai màu dĩ vãng Và sau này trên dòng đời xuôi ngược Biết đâu chừng gặp ánh mắt ngày xưa Bao năm dài ta cứ mãi lạnh lùng Sao ánh mắt khiến hồn ta sao động Nữa nụ cười sưởi ấm trái tim ta Rồi mỗi chiều với đoạn code cõi cằng Ta lại muốn vẽ nguyên hình bóng cũ Với bóng dáng như lần đầu mới gặp Vẫn biết một ngày em sẽ mặc áo hoa Và lúc đó thinh không một tiếng lòng sẽ vỡ Giọt nước mắt sẽ lăn tròn trên má Giấc tao phùng thành lời chúc trăm năm
Nhưng… Còn năm tháng là vẫn còn hy vọng
Hương thời gian mùi quá khứ bốc hơi Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó……………………
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2008 19:04:36 bởi BaSa2902 >
Cám ơn BaSa đã viếng thăm và để lại bài thơ khiến cho trái tim mình rung động nhớ về dỉ vãng - một mối tình không về bến đỗ. Cám ơn. SĨ ĐOAN
HỒI TƯỞNG ( Tặng vợ)
CẢNH CŨ CÒN ĐÂY NGƯỜI XƯA VẮNG BÓNG
MÁI NGÓI RÊU PHONG MỘT MÌNH CÔ LẺ
NGƯỜI XƯA ƠI! EM Ở PHƯƠNG NAO?
TRONG TÂM TƯỞNG NHỚ NHUNG DA DIẾT!!!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 09:24:29 bởi SĨ ĐOAN >
BẤT NHẨN KIẾP HỒNG TRẦN - KHÓ LẦN HẠNH PHÚC!
CHÁN DƯƠNG GIAN, NHIỀU LÚC MUỐN ĐI
CHO VƠI BỚT NHỮNG GÌ TRẮC ẨN...
VÙI CHÔN BAO BẤT NHẨN CÕI LÒNG!!!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 09:25:46 bởi SĨ ĐOAN >
KÍNH BÁI VONG LINH BÀ TRIỆU PHÚT LẶNG YÊN CÚI ĐẦU TƯỞNG NIỆM NỮ ANH HÙNG BẤT KHUẤT KIÊN TRUNG XUÂN XANH GÁT LẠI - ĐỀ NON NƯỚC! SÁNG MÃI THIÊN THU ĐÁNG TỰ HÀO!!! SĨ ĐOAN
KHÍ PHÁCH TIỀN TRẦN Trận Hàm Tử phá tan Toa Đô Dồn Thiên Trường cấm vô Thăng Long. Trận Chương Dương vở mộng Nguyên triều Đuổi Thóat Hoan thiếu điều trối chết. Trận Tây Kết Toa Đô đền tội Gởi thân xa đầu đội ngự bào. Trận Vạn Kiếp anh hào trổi sóng Thu giang san sạch bóng quân thù. Trận Vân Đồn Khánh Dư phí phách Cướp thuyền lương sát nát Mã Nhi. Trận Bạch Đằng bắt đi Ô Mã Vây giặc Nguyên mọi ngã đường về... Từ Bắc Nam tứ bề hoa nở Thắm tim son rực rỡ đất trời !!! SĨ ĐOAN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2008 17:44:32 bởi Viet duong nhan >
NGHIỆP TRẦN XIÊU ĐỔ Cơ nghiệp Trần xiêu đổ từ đâu??? Từ Minh Tông kém sâu tường tận Nắm chính quyền ép nhận hai vua... Từ Nghệ Tông thua kẻ tiếm quyền Tự chặt cánh cho thuyền nghiêng ngửa... Muôn ngàn năm gội rửa chưa phai !!! Ôi, tiếc thay con cháu họ Trần!!! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2008 13:50:08 bởi SĨ ĐOAN >
HỒ QUÝ LY (1400-1407) Tham danh vọng bắt chước người xưa Giết tướng tài tự chôn quyến thuộc(!) Kém đức nhân để vuột lòng người Nơi chín suối nên cười, nên khóc??? Khóc đời mình hay khóc non sông??? Dẫu biết rằng ông giỏi, ông hay Tài trí ấy chẳng lay chuyển nổi... Luồng sóng ngầm đang trỗi muôn dân!!! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2008 18:37:40 bởi SĨ ĐOAN >
CẢNH CHÂN, ĐẶNG TẤT (HẬU TRẦN- 1407-1413) ... Thế lực yếu chia bè kết cánh Giết tôi trung nặng gánh sơn hà. Lòng ly gián quả là tai hại Mất giang san hỏi tại vì ai??? Thương anh tài trải gai nếm mật Sáng thiên thu một bậc tôi hiền! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2008 18:38:36 bởi SĨ ĐOAN >
LÊ THÁI TỔ (1428-1433) Lúc giang nan kề vai sát cánh Lúc vinh quang lộ tánh đa nghi... Đại công thần ra đi uất hận!!! Bởi vì đâu- ông nhận ra chưa??? Ôi khiếp thay ,bởi ưa danh lợi... Lời giem pha chẳng đợi tỏ tường! Đáng mắng thay, thói thường đen bạc Mắng tiểu nhân muốn đạt ý mình Gieo bất bình mắng luôn Thái Tổ Một vị vua khuyết chỗ anh minh. SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2008 18:39:37 bởi SĨ ĐOAN >
LÊ THÁI TÔNG(1434-1442) Nơi Kinh thành thiếu người hầu hạ??? Nơi thâm sơn gái lạ bắt đi??? Luận tuổi tác cũng dì ngang mẹ Sao biến mình thành kẻ thất phu??? Chết bất tử- tru di ba họ Rõ căn nguyên -Thị Lộ hay chăng??? Lòng đố kị nói năng hàm hồ(!) Lũ xu nịnh- đáy mồ hối chưa??? Mãi thiên thu chẳng ưa- nguyền rủa... Thương anh tài suốt thủa nằm gai Cùng Thái Tổ sáng khai sơn hà Thác oan uổng quả là nuối tiếc!!! Nguyễn Trãi ơi ! Ông biết cho chăng? Khi đọc đến lệ lăn đôi má Khóc thói đời thật quá khắc khe(!) Hại công thần bởi nghe xu nịnh. Nơi thanh tịnh đuổi cùng diệt tận... Thương Thị Lộ nuốt hận ra đi. Ông yên nghỉ- Sử ghi muôn thuở Tài đức Ông nẩy nở thanh bình. Thế hệ sau giữ tình thắm thiết Thắp nén hương da diết cõi lòng!!! SĨ ĐOAN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2008 15:46:40 bởi SĨ ĐOAN >
HOÀNG THÁI HẬU (đời LÊ NHÂN TÔNG) Hoàng Thái hậu buông rèm nhiếp chính Vững non sông yên thịnh dân lành Bởi bên Bà sẳn dành hiền sĩ Đại công thần bền bỉ kiên trung Phò vua trẻ phục hưng cơ nghiệp Nới giang san đánh dẹp láng giềng... Công đức ấy lẻ nào phủ nhận? Giết trung thần để hận thiên thu! Bài học trước chưa tu chỉnh sửa? Hoàng Hậu ơi! Nghiêng ngửa từ đây Hậu qủa nầy bây giờ Bà gánh Lụy Nhân Tông bị đánh tơi bời Mất sự nghiệp đang thời phơi phới. Nhơ sử xanh cho tới bao giờ??? SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2008 17:54:42 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: