Người đi chẳng thể quên
Người đã đi qua khoảng lòng yêu vội
Bước đi cùng cô gái khác xinh tươi
Bỏ lại ta cô đơn xứ cô liêu
Thật giá lạnh trong đêm mùa đông đến
An tình xưa đó có lẽ anh quên
Em vẫn nhớ nên lòng đau vô bến
Bước đi trên con đường xưa ta đến
Lòng em vương vấn chẳng thể quên.
Như Hằng
Phút gặp nhau đem lòng lưu luyến
Trải tình yêu mãi đến thiên thu
Tình tha thiết - khúc ru vang vọng
Trỗi liên hồi- ước mộng xinh tươi!!!
Dòng thời gian giễu cười đôi lứa
Bẫy dòng đời như cứa cổ, chân...
Tình em- anh ân cần vụn vỡ
Hẹn lai sinh - nẩy nở duyên tình.
-sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2009 21:50:43 bởi SĨ ĐOAN >