CÁNH CHIM CÔ LẺ
.................................................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2009 12:33:32 bởi SĨ ĐOAN >
.........................................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2009 21:47:44 bởi SĨ ĐOAN >
CHƯƠNG V: BẮC THUỘC LẦN 3 1. Nhà Tùy. 2. Nhà Đường: Năm kỉ mão thuộc đường thống trị (1) Đất Giao Châu cũng bị phân chia: Mười hai châu, năm mươi chín huyện(2) Cải đổi- An Nam đô hộ phủ Tục từ đó gọi là An Nam. Đời sống chẳng kham dân tình khổ Bởi nội bang lật đổ tranh quyền Bởi ngoại bang triền miên lấn chiếm. a- Mai Hắc Đế: Năm nhâm tuất, thuộc miền Châu Hoan(3) Mai Thúc Loan- hưng binh khởi nghĩa Da đen sì, sức khỏe vô biên Chán giặc giã triền miên khổ ải Mộ tráng sĩ cùng trãi ước mơ... Chiếm Châu Hoan, xây thành đắp lũy(4) Tự xưng vua, xả hỉ láng giềng (5) Ngươi tương truyền vua Mai Hắc Đế. Kế không lâu quân Đường sang đánh Hắc Đế thu, ngài lánh dương trần. Núi Vệ Sơn còn tầng tích cũ (6) Huyện Nam Đường hiện có đền vua (7) b- Bố Cái Đại Vương: Năm đinh vị, giặc bể xua vào (8) Cướp Giao Châu vây chặc phủ thành... Trương Bá Nghi cùng Cao Chính Bình (9) Xuất tinh binh cả bọn lui về. Xây La Thành dễ bề chống giữ (10) Kể từ đất giặc dử hết vào. Năm tân vị, bởi Cao Chính Bình(11) Bắt nhân dân gồng mình cống nạp... Lòng oán hận trồi đạp non xanh Tại Đường Lâm -Phùng Hưng nổi trận (12) Chiếm giữ Thành- hả giận Rồng Tiên. Cao Chính Bình hóa điên mà chết. Rồi Phùng Hưng cũng hết nợ đời. Dân ái mộ lập đền cúng bái Tôn Phùng Hưng- Bố Cái Đại Vương. Lập Phùng An noi gương kế thừa... Nhưng sức yếu mới vừa giao đấu Vội xin hàng- thật xấu tiên vương(!)
Nước Hoàn Lương hằng năm khuấy nhiễu (13) Chiếm Châu Hoan, Châu Ái trị vì. Niên mậu tý, quân Đường xâm lấn Vua Hoàn Lương tạm lánh phía nam (14) Đổi quốc hiệu gọi ra Chiêm Thành. Cuối đời Đường quan trường tham nhũng Cũng lợi danh...ức hiếp dân đen Như Lý Trác men chợ Máng, Mường Mua trâu, ngựa khinh thường hách dịch...(15) Giết Tù trưởng Máng- Đỗ Tồn Thành. Dân xứ ấy xúi người Nam Chiếu Mang quân sang cướp phá Giao Châu... Mười năm trời, ngậm sầu nuốt thảm! Năm bính thìn Giao Châu gặp nạn (16) Thủ phạm định dạng quân Nam Chiếu (17) May nhờ Nguyên Dụ đánh đuổi đi (18). Năm mậu dần khắc ghi Vương Thức (19) Người mưu lược đức tài hội đủ Trị lê dân khuông phép rõ ràng Giặc ngòai biên chẳng dám bừa càn(20) Mọi dân làng an cư lạc nghiệp.
Năm canh thìn, Vương Thức triệu về (21) Sai Lý Hộ sang làm đô hộ- Lòng ích kỷ lồ lộ ác tâm Giết Tù trưởng là Đỗ Thủ Thừng Dân bản Mường hừng hực huyết sôi Dụ Nam Chiếu sang lôi cẩu tặc Vây thành trì kẻ giặc trốn chui. Quân Nam Chiếu mừng vui chiến thắng... Tướng Vương Khoan mang quân tiếp cứu Chiếm lại thành- Nam Chiếu rút lui. Năm nhâm ngọ đánh vùi Giao Châu (22) Thế lún sâu, Đường sai Thái Tập Lập sách lược- ba vạn băng ngàn Quân Nam Chiều vượt đàng về nước. Niên quí mùi thêm bước tiến công (23) Năm vạn quân khó mong bảo toàn Thái Tập bí chỉ còn tự tử Tướng dưới quyền là Nguyên Duy Đức Gắng sức mình đem bốn trăm binh Ra bờ sông- tâm linh bấm loạn: Chẳng thuyền bè biết chọn thế chi? Đành khuyên sĩ cùng nhau giết giặc: "Mở đường máu hơn là ngạt nước Bước đường cùng đành phải liều thân." Cả quân sĩ đồng tâm nhất quyết Hai ngàn người bị giết phơi thây. Nhưng đêm xuống bị vây hết thảy Xác đầy đàng kinh hãi khôn nguôi!!! Quân Nam Chiếu mừng vui thắng lợi Tiến vào thành giết hại muôn dân.
Dương Tư Tấn được nâng Thống lĩnh Quân- hai mươi ngàn- tỉnh như mơ(!) Đoàn Tù Thiên thăng Tiết độ sứ Giữ Giao Châu chứ chẳng cho về. Năm giáp thân, Cao Biền chinh phạt (24) Tài thao lược thêm giỏi văn chương Đặng lòng dân yêu thương mến phục. Năm ất dậu cùng Lý Duy Chu (25) Đóng Hải Môn mưu ngày tiến binh... Năm ngàn quân- Cao Biền ra trước. Lý Duy Chu thí nước cờ đi Chẳng tiếp ứng ngồi lì một chỗ Mượn việc quân- lật đổ Cao Biền Lòng ích kỉ gắn liền mưu sát Hại tướng tài- giẫm nát thanh danh. Trước tình thế Biền đành cất mẻ Tại Phong Châu bao kẻ gặt mùa (26) Cướp lương thực, đuổi hùa giết lọan Nuôi quan binh đợi chọn thời cơ. Non năm sau bất ngờ được cứu Bảy ngàn quân- Trọng Lễ sang liền Nhân dịp ấy Cao Biền tấn binh Được trận lớn- phát tin chiến thắng Đến Hải Môn Duy Chu giữ lại... Vua đương triều bức hại người ngay Triệu Cao Biền trói tay chịu tội. Vương Án Quyền tiến vội thế thay. Ngay khi ấy La Thành vây hảm Không lâu sau bảo đảm thu thành. Hiểu rành rành lòng lang dạ sói Cho thân tín bẫm báo sự tình: Việc quân cơ tự mình lo liệu... Hiểu nguồn cơn Cao Biền thăng trật Sang Giao Châu đánh bật quân thù Giết Tù Thiên và người hướng đạo Chiếm La Thành ủy lạo chúng dân. Động máng, thổ ân cần quy thuận Đất Giao Châu chẳng luận về Đường. An Nam thân thương nên Tỉnh Hải ( 27) Biệt đãi Cao Biền- Tiết độ sứ. Thiên chức anh tài trãi non sông: Lập đồn ải chống ngăn giặc giã, Trị lê dân trên cả nhân hòa... Được kính yêu gọi là Cao Vương.
Thành Đại La bên dòng Tô Lịch Được chỉnh trang xây đắp vững vàng... Phá gềnh thác các sông trắc trở Để thuyền bè chuyên chở thuận yên. Năm ất tỵ Cao Biền dời chỗ (28) Thay Cao Tầm- chẳng trổ hoa xuân(29) Bởi thế sự dần dần chuyển đổi Do nước Tàu loạn lạc nổi lên Kéo Giao Châu chẳng đặng yên lành Tiết độ sứ sẳn dành họ Khúc (30) Đấy thời lúc vào năm bính thìn(31) Được gia phong Đồng Bình Chương Sự. Năm đinh mão Đường tự mất ngôi(32). Khúc Thừa Dụ bề tôi cũng thác Trao binh quyền các con - Khúc Hạo. Ngài tiếp bước thông thạo tình hình Lập lộ, phủ nhận nhìn sáng suốt Đặt quan lại, sửa sang việc thuế... Kế sai con là Khúc Thừa Mỹ Lập phái đoàn sang xứ Quãng Châu: Ngòai thông hiếu, trong dò hư thực... Năm đinh sửu Khúc Hạo qui tiên (33) Khúc Thừa Mỹ kế thừa sự nghiệp Thuận nhà Lương bất giao thiệp Hán triều Năm quí tỵ, Hán liều đánh sang (34) Bắt Thừa Mỹ xóa tan hiềm tị Sai người qua giữ, trị Giao Châu. Năm đinh tỵ,thuộc tướng Khúc Hạo(35) Thừa đức tài thông thạo binh thư Mộ tráng sĩ đánh nhừ tướng Hán. Xưng Tiết độ sứ- đáng anh tài! Tên gọi thường ngày- Dương Diên Nghệ(36) Sáu năm liền chẳng nệ chăn dân...
Kiều Công Tiện bất nhân vô tính Lựa thời cơ- quyền bính cướp đi Giết họ Dương đoạt giàng kế vị... Được tin Chúa bị người hảm hại Tướng Ngô Quyền lại là con rễ Cất binh phạt chẳng kể đêm ngày... Kiều Công Tiện van nài vua Hán (37) Đưa quân sang che chắn cho mình... Hán nghe qua thuận tình cứu giúp Thoả xâm lăng ẩn núp bấy lâu Sai Hoằng Tháo dấn sâu đất nước Rồi tự mình cất bước theo sau. Kẻ phản Chúa vùi sâu đất trời Đền tội lỗi- muôn đời nguyền rủa Dưới làn gươm tua tủa Ngô Quyền. Quân Hoằng Tháo đến triền non nước Nghe Công Tiện bị tước mạng rồi Thoáng bồi hồi hoá chuyển thành vui (!) Hét quân sĩ đánh vùi tốc chiến Dàn hàng ngang thẳng tiến Bạch Đằng. Chúng chẳng ngờ chịt chằng cọc nhọn Luỹ chông hào cắm trọn bãi sông. Nước triều xuống- thuyền tông bãi cọc... Binh Ngô Quyền xồng xộc tấn công- Thuyền lủng đáy nước sông tràn ngập Lớp bị chìm, lớp gặp hoả công Thêm mưa tên giông bão dập dồn Cờ trống dậy gọi hồn non nước!!! Gần nửa quân chậm bước - sống còn Chạy trối chết sức mòn, lực kiệt Gặp đại quân báo việc đau buồn- Hoằng Tháo chết giữa nguồn sóng nước. Xót xa thay! Vua Hán khóc oà Rút quân về chẳng mò qua nữa. Thật kính thay, con người trung nghĩa Trong giết nghịch báo thù cho chủ Ngoài phá địch giữ vững non sông Gỡ xiềng gông nô lệ thiên thu Đinh, Lý, Trần, Lê dựng nền tự chủ Cõi trời Nam hội đủ anh tài!!!
PHẦN III
THỜI ĐẠI TỰ CHỦ
A.THỜI KÌ THỐNG NHẤT
CHƯƠNG I: NHÀ NGÔ ( 939-965)
Năm đinh hợi Ngô Quyền xưng Vương (1)
Đóng Cổ Loa, chỉnh trang việc nước
Chế triều nghi, định tước quan sai...
Dựng nghiệp bá lâu dài muôn thuở!
Khắp non sông bừng nở hoa tươi!
Nhưng tiếc thay! Người hùng mệnh đoản
Sáu năm trời gió thoảng bên tai.
Con lên thay là Ngô Xương Ngập.
Dương Tam Kha vùi dập cướp quyền(2)
Sai quan binh trước tiên tìm giết
Giữ người em theo miết bên mình (3)
Nhận con nuôi thêm tình thắc chặc (!)
Năm canh tuất, Thái Bình dấy lọan
Dương Tam Kha quyết chọn Xương Văn,
Dương Cát Lợi cùng Đỗ cảnh Thạc
Đưa quân đánh địa hạt Thái Bình.
Đến Từ Liêm- Văn Trình hai tướng(...)
Đem quân về bắt nướng Tam Kha.
( CÒN NỮA)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2008 23:25:40 bởi SĨ ĐOAN >
Lịch sữ Việt Nam bạn thuộc lào Văn hiến bốn ngàn viết thao thao Muốn sang thăm bạn còn e ngại Dốt sữ luận bàn giúp gì nhau ... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2008 17:45:33 bởi Mac Nhan Son >
Cám ơn Mac Nhan Son đã viếng thăm. Mến nhau đâu hẳn chung sở thích Tình đã trao nhau xích lại gần! Dẫu cho đôi kẻ chân trời lạ... Mượn mấy vần thơ tạ tình SON! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2008 23:58:29 bởi SĨ ĐOAN >
( TIẾP THEO)
Tình máu mủ- đành tha khỏi chết Giáng Tam Kha, lột hết chức quyền(5) Xưng Nam Tấn Vương, rước anh về Cùng làm vua đề huề sum hợp (6). Thiên Sách Vương muốn đợp binh quyền Nhưng mệnh đổ vào năm bính thìn (7). Thế lực Ngô tình hình mỗi kém Giặc nổi lên giết chém mọi miền... Nam Tấn Vương xuất liền mấy trận Đến Thái Bình- nuốt hận ra đi (8). Con Thiên Sách trị vì thiên hạ Nhưng nước nhà loạn xạ Sứ Quân (9) Gây nội chiến trầm luân chẳng dứt Hai mươi năm- đau nhức khôn nguôi!!! CHƯƠNG II: NHÀ ĐINH ( 968-980) Đinh Bộ Lĩnh ngược xuôi chinh phạt (1) Thu gian san- thành đạt ước mơ (2) Năm mậu thìn lên ngôi Hoàng đế (3) Thế thay quốc hiệu- Đại Cồ Việt; Duyệt, Kinh đô tọa ngự Hoa Lư; Dựng cung điện, phân chế triều nghi; Định phẩm hàm chi li văn, võ; Phong công hầu rạng tỏ bá quan Như Nguyễn Bặc mang Định Quốc Vương, Ông Lê Hoàn- Thập Đạo Tướng quân, Còn Đinh Liễn ưng Nam Việt Vương. Năm canh ngọ- niên hiệu Thái Bình (4) Ngôi Hoàng Hậu hình thành từ đấy; Phái sứ sang thông hiếu Tống triều (5). Niên mậu thìn đưa nhiều cống phẩm Nam Việt Vương đảm trách vụ này. Được vua Tống mến tài, tọai ý Sai sứ sang dùng lý ôn hòa Phong Tiên Hoàn Giao Chỉ Quận Vương, Đinh Liễn- Tỉnh Hải Quân Tiết độ sứ. Ngài chăn dân, giữ lễ cống triều, Đặt phép nước ra điều luật lệ Trị ác gian bảo vệ sơn hà Như vạc dầu và nuôi hổ báo... Vỗ yên dân hết náo lọan xà. Việc binh nhung phân chia mười đạo (7). ... Bỏ trưởng, lập ấu- lọan trong nhà (8) Nam Việt Vương tỏ ra tức giận Xúi tay chân trút hận- Hạng Lang (9) Hòng chiếm đọat ngai vàng Thái Tử. Năm kỉ mão Đỡ Thích làm liều (10) Thấy Tiên Hoàng uống nhiều rượu say Nằm trong cung sãi dài ra ngủ Liền giết vua chưa đủ- Việt Vương. Cả đình thần khóc thương- uất hận!!! Tìm Đỗ Thích trút giận nguồn cơn... Tôn Vệ Vương Đinh Tuệ kế thừa (11) Tuổi lên sáu- nô đùa yêu thích Nên chính quyền nằm khít Lê Hoàn Thêm Thái Hậu ngày càng tư thông. Bọn đại thần mắt trông chán nản Bèn cử binh- di tản Lê Hoàn Nhưng bất tài họa mang cả thảy! Bên Tống triều bỗng nảy xâm lăng Hội đại binh ở gần biên giới... Tin quân thù sắp xới non sông Cử Cự Lượng cầm binh chống giữ. Trước điện rồng quân sĩ reo to: Tôn Lê Hoàn chăm lo việc nước Lập làm vua mới bước ra đi... Dương Thái Hậu khắc ghi nguyện ước Khoát lông bào- tự tước quyền con! (12) Thập Đạo Tướng Quân còn quyết định: Giáng Đinh Tuệ xuống làm Vệ Vương. Khắp nhân gian vừa thương vừa tiếc Biết làm sao gọi là Phế đế.
CHƯƠNG III: NHÀ TIỀN LÊ (980-1009)
Lê Hoàn lên ngôi -hiệu Đại Hành Lấy niên hiệu rành rành Thiên Phúc(1) Thúc sứ sang- dối thư Đinh Tuệ Xin thụ phong hòng chậm trễ việc binh. Tống không tin trách vua Đại Hành: Sao xưng đế lấn giành chức vị? Nhà họ Đinh chuyên trị ba đời! Trách nhiều lời- Đinh Tuệ - Thống soái, Còn Lê Hòan đoái phận phó thôi. Nhược bằng Đinh Tuệ tuổi chưa cao Đưa mẹ con - mau mau chầu Tống, Rồi thụ phong bao đấng trung thần(!) Biết âm mưu dần dần thôn tín Ngày mỗi ngày cho lính dự phòng... Trong niên tân tỵ- quân Tống tràn(2) Lục quân theo đàng qua Lạng Sơn (3) Thủy quân ít hơn tiến Bạch Đằng... Vua Đại Hành cho rằng giặc mạnh Bèn lui nhanh chờ đợi phản hồi. Hầu Nhân Bảo trườn trồi- Chi Lăng (4) Đi đến đâu hung hăng đến đó. Vua giả vờ chịu bó tay hàng Dụ Nhân Bảo lọt đàng hiểm chém (5) Rồi đuổi giết lém đém quá nửa Bắt lần lửa hai tướng Tống triều. Bọn Lưu Trừng thấy điều thảm bại (6) Vội lui binh rút chạy trở về. Tài thắng trận- vẹn bề non nước! Đức hiếu sinh - bại tướng phóng sanh, Lòng nhân từ - thương dân con trẻ, Thuận cùng Tống theo lễ cống triều. Vua nhà Tống hết điều chọn lựa Phong Đại Hành mái tựa che dân- Tiết độ sứ- xả thân vì nghĩa!!! Năm quí tỵ, sách phong Quận Vương (7). Năm đinh dậu, phong Nam Bình Vương (8). Khi phụng chiếu vưa thường không lạy Bởi hào hùng trỗi dậy uy nghi Giữ thanh danh một khi vương đế!!! Tống biết thế vẫn phải làm ngơ.
Phá quân Tống khép hờ mặt Bắc Đem quân về đánh bắt vua Chiêm (9) Chiếm Kinh Thành- thu người, đọat của Phạt vua Chiêm dám bủa xứ Ngài. Rồi từ đó dài dài cống ta. Vua Đại Hành vạch ra luật lệ... Luyện quan binh bảo vệ sơn hà, Bình các động gần xa dấy loạn, Đánh dẹp yên cái bọn nghịch thần... Nên thuở ấy lẫy lừng thanh thế Vang núi sông bậc đế anh hùng!!!
Năm ất tị vô cùng thương tiếc (10) Vua Đại Hành về cõi Niết bàn Truyền ngôi báu cho chàng Long Việt. Các hoàng tử muốn triệt giành ngôi Bảy tháng trời, ôi thôi đẫm máu! Ngồi ngai vàng chưa ráo mồ hôi Bị Long Đỉnh tranh ngôi giết chết(11) Một con người mất hết tính người So tích xưa ngang đời Trụ Kiệt(12) Anh chung dòng dám diệt chi ai! Bọn tù phạm- chặc tay, đốt sống Kẻ nào chống- bỏ sọt nhấn sông Hoặc leo cây- đốn hông gãy ngã Mượn đầu Sư- sóc mía- hả buồn! Tìm vui thích trước luồng huyết đỏ Chơi sa đọa, ngự triều nằm đó Ai muốn tâu cần có thằng hề Bẫm khôi hài vua mê tít mắt(!) Một ông vua quá quắc nước nhà Nên thành tục gọi ra Ngọa Triều(!) Năm kỉ dậu, bao điều sẽ đến?(13) Lonh Đỉnh mất ai mến, ai thương? Con còn bé- ai vương triều đại? Tôn Công Uẩn- sáng khai sơn hà!(14) CHƯƠNG IV: NHÀ LÝ (1010-1225)
1. Lý Thái Tổ (1010-1028)
Lên ngôi đế hiệu là Thế Tổ Dời Kinh đô ra chỗ La Thành(1) Lấy cớ thấy Rồng đổi Thăng Long Cải Hoa Lư làm Trường An Phủ Và Cổ Pháp làm Thiên Đức Phủ Xuất tiền kho xây đủ chùa chiền... Năm mậu ngọ sai liền bá quan (2) Nguyễn Đạo Thành, Phạm Hạc... sang Tàu Thỉnh Kinh Tam Tạng đưa vào Đại Hưng (3) Nhận cầu phong- Giao Chỉ Quận Vương. Thời gian sau phong Nam Bình Vương. Nước láng giềng Chiêm Thành, Chân Lạp Giữ phận mình cống nạp luân phiên. Việc giao bang bình yên suông sẻ Tuy trong nước lẻ tẻ nổi lên (4)
Nhưng dập tắt bởi lệnh oai hùng!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2008 14:01:04 bởi SĨ ĐOAN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: