CÁNH CHIM CÔ LẺ
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                      
Trích đoạn: SĨ ĐOAN 
   
   
  Tình đi
 
Nhưng tình em nay đã...
Vuột mất tình yêu thương...
Dong ruổi cả đoạn trường
Chưa có ai chung bước...
Như Hằng
 
Anh xin chấp mộng ước
Cùng em vượt suối ngàn
Đan tay muôn dặm đàng
Khó khăn cùng san sẻ...!
-sd-
 
Em sợ ...
 
Lời đó chỉ có lẽ...
Thoáng chốc, rồi vụt bay...
Bên đó anh có hay ...
Em sợ tình gian dối  !...
Như Hằng
 
  
         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Em vẫn ...
 
Em vẫn lạc trong mộng
Ôm hoài một giấc mơ
Em cô bé ngu ngơ...
Đang đi tìm một nửa...
Như Hằng
 
...CHƯA MƠ
Mộng khi em biết lạc:
-Nó lại thực hơn mơ
Khi yêu ai hiểu rõ!
Nửa tình yêu...chơ vơ
tvt
      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64144/6C3E71E132D64336AF41F2C9BBF81DE3.jpg[/image] 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                           Tình đi
 
Nhưng tình em nay đã...
Vuột mất tình yêu thương...
Dong ruổi cả đoạn trường
Chưa có ai chung bước...
Như Hằng
 
Anh xin chấp mộng ước
Cùng em vượt suối ngàn
Đan tay muôn dặm đàng
Khó khăn cùng san sẻ...!
-sd-
 
Em sợ ...
 
Lời đó chỉ có lẽ...
Thoáng chốc, rồi vụt bay...
Bên đó anh có hay ...
Em sợ tình gian dối  !...
Như Hằng
 
Nẻo đường đời muôn lối...
Sương mù phủ giăng giăng
Mưa trút cuốn băng băng...
Làm sao trách tình đời...!!!
-sd-
 
 
 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NHỚ CỐ NHÂN       Vạn dặm về đâu hỡi cố nhân!   Phương xa còn nhớ dạ ân cần?   Người đi thử hỏi lòng thanh thản?   Kẻ ở suy tư não bội phần.   Bến mộng ngời xa nhòa ước vọng   Bờ mơ rạng tỏ bởi tương thân   Sông sâu cách trở... cầu yên phận   Đỡ thẹn - tao phùng- buổi tri ân!   -SD-        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ÁNH TRĂNG THU         Chiều nay mây xám vây quanh    Ta nghe thổn thức năm canh lặn chìm    Gió sầu lẩn trốn nhẹ êm    Sao buồn ngơ ngẩn- con tim sục sùi!         Trăng ngà thuở ấy ngọt bùi?    Cớ sao vắng lặng hay vui phương nào?    Về đi Trăng nhé- tình trao...    Bên dòng sông mát tuôn trào thơ ca.    -sd-     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trích đoạn: SĨ ĐOAN               
Bước đường không còn em  
  
    
o0o
Anh đang trong cuộc đời
Thay lời anh :
*
Nay bước đường không em
Chỉ có buồn trống vắng
Với trái tim chết lặng
Vì tình em mất đi
 
*
Đường đời làm chia ly
Khi tình đang chất ngất
Giờ không còn thân mật
Vì hai chữ hợp tan.
 
*
 
Tình yêu còn chứa chan
Mà em xa rời anh
Lòng anh như băng lạnh
Đứng giữa đời ... không em !
 
Như Hằng
 
Biết làm sao hỡi em !!!
Khi âm dương cách biệt
Nhưng tình riêng chẳng tiệt
Vẫn nhớ hoài xa xưa.
 
Trời khi nắng khi mưa...
Đất bằng còn dậy sóng
Làm sao quên hình bóng
Giữa đêm trường cô liêu.
 
Tình thương chan chứa nhiều
Ép tận đáy tim yêu
Những cơn gió hiu hiu
Đưa ta về quá khứ.
-SD
 
 
Khi mất đi người thuơng ai cũng đau buồn, xin anh đừng buồn nữa, mong cho năm tháng nỗi buồn của anh sẽ nguôi ngoai.
 
Lời chân thành của em anh xin nhận và cũng mong sao sẽ có nhiều nhiều lần khóc cho những mối tình trớ trêu....
 
 
VẪN EM
 
Em vẫn lạc trong mộng
Ôm hoài một giấc mơ
Em cô bé ngu ngơ...
Đang đi tìm một nửa...
Như Hằng
 
 
VẪN ANH
 
Anh dật dờ hiện tại
Bao ước mơ sụp đỗ
Tim anh giở loang lỗ
Chán ngán giữa tình trường.
-SD-
 
    Sĩ  Đoan  thân  thuơng , không  có  nỗi  đau  nào  bằng  nỗi  đau  mất  người  mình  thuơng , và  nhất  là  Thiên  Trang  còn  quá  trẻ , cũng  như  tôi  vừa  đột  ngột  mất  thằng  em (hôm  nay  cúng  49  ngày  cho  nó) [sm=mecry.gif]đau  đến  đứt  ruột  luôn , rất  thông  cảm  với  Sĩ  Đoan.   Tặng  SĐ  bài  thơ  như  là  một  chia  sẽ  nhé :    
Mây  Thu  Buồn  Trôi  Mau
*-*-*-0-*-*-*
    Những  bài  thơ  anh  viết
Bây  giờ  sầu  thuơng  thôi
Yêu  đương  chừ  giẫy  chết
Một  mảnh  tình  đơn  côi...
 
Vòng  tay  đầy  nhung  nhớ
Mang  thương  tích  vào  đời
Độc  hành  lê  bước  mỏi
Nghe  trái  sầu  rụng  rơi...
 
Ưu  tư  nhoà  khói  thuốc
Con  phố  vắng  người  xưa
Dấu  chân  in  kỷ  niệm
Cúi  đầu  thôi  đón  đưa...
 
Anh  trở  về  cô  độc
Bờ  vai  nghiêng  tủi  sầu
Hồn  thơ  anh  bỏ  ngỏ
Mây  Thu  buồn  trôi  mau...
 
(mến  tặng  Sĩ  Đoan)
HS
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Nào phải đâu có một mình em    Ta đây lửa cháy rụi tèm lem    Cháy mày cháy mặt cháy chân cẳng...    Cháy cả hồn thơ lẩn lệ nhèm.    -SD-       CHÚT TÌNH CHO ANH       Thôi đừng buồn nữa anh của em    Gửi dòng nước mát trong dịu êm    Dập tan ngọn lửa mang hơi độc    Để anh sống lại phút êm đềm         Anh à biển sóng đã im lìm    Em gửi về anh theo cánh chim    Mang đến cho anh làn gió nhẹ    Gửi cả cho anh suối nước mềm         Đừng buồn anh nhé em nhói tim    Anh hãy bình an đừng mãi chìm    Lắng vào dĩ vãng đau lòng ấy    Đời càng u buồn , xót xa thêm.         Gửi anh giọt nắng vương bên thềm    Sưởi lòng anh bớt nỗi cô đơn    Bao nhiêu buồn tủi xin thả hết    Từ nay anh hãy sống vui hơn.    MT*love       em gái ghé thăm anh đây , nghe em đừng buồn nữa anh nhé !
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NHỚ CỐ NHÂN         Vạn dặm về đâu hỡi cố nhân!    Phương xa còn nhớ dạ ân cần?    Người đi thử hỏi lòng thanh thản?    Kẻ ở suy tư não bội phần.    Bến mộng ngời xa nhòa ước vọng    Bờ mơ rạng tỏ bởi tương thân    Sông sâu cách trở... cầu yên phận    Đỡ thẹn - tao phùng- buổi tri ân!    -SD-       NHỚ CỐ NHÂN         Cách trở đôi bờ nhớ cố nhân    Nhớ khi tiếp đãi rất ân cần    Không đi một nẻo do duyên phận    Đã ở hai phương bởi số phần    Vững dạ bền gan mà luyện chí    Tu tâm dưỡng tánh để rèn thân    Đường trần sóng gió đang chia cắt    Hẹn buổi tương phùng thắm nghĩa nhân    Thi Nang         SĨ ĐOAN ơi ! Hãy bình tỉnh nhé!Bởi vì : "Tâm có tỉnh thì trí mới sáng suốt"        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       Trong lòng  
   
  Đâu có khi nào kỷ niệm xa  
  Quẩn quanh về lại ở trong ta  
  Có khi đau nhói khi tha thiết  
  Cho dẫu bình minh hay chiều tà  
   
  Đâu có khi nào ta sẽ quên  
  Càng quên càng nhớ một cái tên  
  Đôi khi chìm xuống nằm yên ngủ  
  Phút chốc trở mình lại gọi tên  
   
  Mỹ Trinh       Ước gì tên ta - người trong mộng   Ấp ủ tim em đọng men nồng   Tìm đâu giữa cõi mênh mông   Tâm đầu ý hợp cho lòng nguôi ngoai!       Ước gì trong ai có tên ta   Dịu xoa cay đắng thế là giãi khuây   Hồng trần chìm đắm cơn say   Bao giờ tỉnh giấc cùng ai theo về...!   -SD- 
   
  Như thiết tha về đàn ngâm khúc 
  Rơi nốt trầm vào khoảng mùa thu 
  Trói tên nhau từ miền dĩ vãng 
  Siết vào  nhau chìm cõi sương mù 
   
  Như du dương mộng về ru ấm 
  Có bàn tay xoa dịu hồng trần 
  Dù tỉnh mê ta nguyền ở lại 
  Ghép tên nhau thu hát đàn ngân 
  MT  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                              Sĩ  Đoan  thân  thuơng , không  có  nỗi  đau  nào  bằng  nỗi  đau  mất  người  mình  thuơng , và  nhất  là  Thiên  Trang  còn  quá  trẻ , cũng  như  tôi  vừa  đột  ngột  mất  thằng  em (hôm  nay  cúng  49  ngày  cho  nó) [sm=mecry.gif]đau  đến  đứt  ruột  luôn , rất  thông  cảm  với  Sĩ  Đoan.    Tặng  SĐ  bài  thơ  như  là  một  chia  sẽ  nhé :        
Mây  Thu  Buồn  Trôi  Mau
*-*-*-0-*-*-*
        Những  bài  thơ  anh  viết
Bây  giờ  sầu  thuơng  thôi
Yêu  đương  chừ  giẫy  chết
Một  mảnh  tình  đơn  côi...
 
Vòng  tay  đầy  nhung  nhớ
Mang  thương  tích  vào  đời
Độc  hành  lê  bước  mỏi
Nghe  trái  sầu  rụng  rơi...
 
Ưu  tư  nhoà  khói  thuốc
Con  phố  vắng  người  xưa
Dấu  chân  in  kỷ  niệm
Cúi  đầu  thôi  đón  đưa...
 
Anh  trở  về  cô  độc
Bờ  vai  nghiêng  tủi  sầu
Hồn  thơ  anh  bỏ  ngỏ
Mây  Thu  buồn  trôi  mau...
 
(mến  tặng  Sĩ  Đoan)
HS
 
CẢM TẠ TRI ÂN
 
Tình nàng thật bao la
Tình thơ đượm thiết tha
Mong sao mãi chan hoà
Cho trời ngát hương hoa.
 
Cám ơn tình cãm nàng
Vương mang muôn đặm đàng
Trải tình rộng thênh thang
Tủi sầu lấp mồ hoang.
 
Dòng đời vốn đa đoan
Mưu mô những tính toan...
Lòng sầu mãi hoang mang
Khóc người dạ nát tan...!
 
Lòng tôi vốn đa mang
Khóc mãi nấm mồ hoang
Và tình luôn xốn xan
Cám ơn người sẻ san.
 
SĨ ĐOAN chân thành cám ơn Hồng Sang đã an ủi, chia sẻ tấc lòng. SD xin nghiêng mình đa tạ.
 
 
 
 
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2009 12:48:46 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NGẨN NGƠ GIỮA ĐẤT TRỜI         Bước lên Thư Quán ngẩng, nhìn, trông...  
  Luống thẹn tổ tông bị chửi chồng  
  Ngơ ngẩn trời trong, mây lác đác  
  Thẩn thơ lòng trống cát mênh mông    Buồn thay cơn gió không còn nhủ  
  Thảm não mưa ngâu giũ lệ lòng  
  Lẩn thẩn lui về trong tuyết gió  
  Đêm trường thao thức có buồn không?  
  -SD-           
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2009 10:07:09 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
   
    Khuyên Bạn 
   
  Khuyên bạn vững lòng chớ sầu bi 
    Thử thách luôn theo..chớ tự ti 
    Trần thế vô thường quanh ta đó 
    Duyên còn duyên hết thật lâm ly 
    Niệm niệm nhất tâm lòng định tỉnh 
    Hồi hướng cho người đã ra đi 
    Giải thoát buồn vui nuôi trí tuệ 
    Dần dà gội sạch vết sầu bi  
    Mytutru_14.6.2009 
     
  
  
      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64420/1F7F0F8403C6419C810489758C9B6698.gif[/image] 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2009 23:25:24 bởi Tứ Trụ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              KHỈ 
    
  
       Vạch đá chui ra... ngạo nghễ đời
Vun tay... ma quỉ...giãy tơi bời...!
Tăng nhân dại gái quỳ run rẫy...!
Yêu quái mê trai lạy rụng rời...!
Tuởi nhỏ- Hài Nhi lòng độc ác...!
Thế Âm Bồ Tát trị thay trời.
Tồn sinh quỉ quái...ai ưng thuận???
Cựa nhọc Tề Thiên- Thiết bản ngời!
-SD-
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2009 08:36:15 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 VỮNG BƯỚC 
  Đời buồn như một kiếp hoa 
  Xin người chớ để xót xa trong lòng 
  Ngoài kia trời đã ửng hồng 
  Gió lùa chim hót hương đồng dịu êm
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Giận người hận mình       Giận kiếp nhân gian bạc mái đầu   Hận mình cô lẻ chuốc nên sầu   Bi thương nát dạ vương hờn tủi   Sầu đọng tâm tư nhạt tương cầu.       Giọt buồn lấp lánh ướt bờ môi   Ngọc đọng hoen mi khóc kẻ tồi!   Sa ngã vì đâu- tình nhỏ mọn(!)   Trào tuôn dăm chữ thả xa xôi...       Dâng nguồn nước lũ ngập nhân gian   Uất hận thay ai sóng cuộn trào?   Ức chế bao niên giờ đổ trút?   Nuốt nhanh chẳng nghỉ - cổ đeo mang(!)       Châu thân ngà ngọc sao chẳng thương?   Sà- tụ ba năm mãi vấn vương(!)   Kiếp trước nợ nần chưa trả hết(?)   Đời nay đòi nữa chẳng cho vương(?)       Ngắn hạn nặng vay thuộc bọn tà   Vắn dài  phước đức nghỉ không ra   Vương mang hệ luỵ đa phiền não   Hoài gợi ưu tư sẽ chẳng xa!       Xót thương dai dứt nén trong lòng   Thiên hạ bây chừ khó vẹn mong   Kỉ niệm xa xưa đành vứt bỏ?   Còn lưu cất giữ …thả trôi sông?       Đau đớn nào hơn một chữ tình!   Kẻ cười người khóc… hận riêng mình.   Tâm tư bấn loạn trời xoay chuyển…   Xà cẩu bên đàng trắng mắt nhìn.   -SD- 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2009 09:22:09 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  12 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: