CÁNH CHIM CÔ LẺ
Bâng khuâng gom ánh trăng ngà
Tặng người con gái mượt mà tóc mây
Mượn cánh hoa cài lên đây
Đượm màu tim tím hây hây má hồng.
-sd-
ÁNH BÌNH MINH Nhớ ai thao thức đêm trường? Nhớ ai, ai nhớ ta dường ngẩn ngơ! Đâu rồi một ánh trăng thơ Thuở thời hai đứa mộng mơ...xa rồi. Dư âm tồn đọng- bồi hồi...! Cho ta hương vị...bờ môi thơm nồng. Ái tình bể khổ mênh mông Lúc xanh, lúc đỏ, lúc hồng...xám đen. Trường đời lắm cảnh bon chen Tình đời lừa lọc mon men rập rình...(!) Mộng mơ chim hót bình minh Tắm làn gió mát hữu tình thiên nhiên. -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2009 08:55:32 bởi SĨ ĐOAN >
NGẮM BIỂN Biển chiều nay đẹp quá Sóng là đà Gió se se mây núi quyện vào nhau Xa xa thuyền lướt nhẹ mây nước chập chùng Nghe lòng chìm đắm giữa mênh mông! -sd-
Bâng khuâng trên vạn nẻo đường Trăng lồng mây gió du dương núi rừng Lạc loài vực thẳm chập chùng Nhớ nhung, nuối tiếc... ngập ngừng...sải chân! -LL-
Từ trái sang phải:
SĨ ĐOAN, HÀN PHONG, LYSON, CHÍ HẢI, CÔNG LIỆT,KÔNLINH, HKBT,TÂM,NHẬT HẠ, HÀ THU,con HÀ THU ,QUỲNH, MINH THANH LOVE. mẹ con BĂNG NGUYỆT.
Sĩ Đoan quân tử nhất đời Hàn Phong nhân nghĩa chẳng dời dổi thay Lý Sơn đôn hậu song tài Chí Hải minh mẫn thẳng ngay anh hào Công Liệt vui vẻ đổi trao Kôn Linh trí sáng bóng đào xuyến xao! Tuấn hiền tuổi trẻ tài cao Nhật Hạ lời lẽ thanh tao ngọt ngào Tâm vui đồng cãm dạt dào Hà Thu chơn chất thấm bao nghĩa tình Quỳnh rực rỡ - ánh bình minh Minh Thanh sảng khoái, lung linh nắng hồng Băng Nguyệt da ngọc trắng trong Tính tình hòa nhã -cho lòng mến thương. -SD-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2009 09:58:37 bởi SĨ ĐOAN >
Anh Sĩ Đoan à... Tới hôm nay MT mới đem bài thơ vào post cho anh đây, vì chờ hoài mà thuquan không cho kích hoạt nick, đành post cho anh trong cái topic này, úi... sao mà thơ buồn ơi là buồn á! ... Thăm anh nha....!
BAO GIỜ
Kiếp đời dang dỡ phận cô liêu
Người trở gót son cảnh quạnh hiu
Rất tiếc thanh xuân chìm uất ức
Ngắn niềm mộng ước rã bao điều.
Phải chi ta thác thuở chào đời
Không ố, ái, si… bởi mệnh trời
Nào trỗi buồn vui vùi mộng tưởng
Sầu thương duyên phận mãi đầy vơi!
Trĩu nặng tâm tư dạ ngỡ ngàng
Đa phần ảo não hận sang ngang
Mang điều ô nhụt trong trời đất
Giọt ngọc tuôn sa khóc bẽ bang.
Lệ sầu chất ngất thấm tim gan
Trào ngược suối nguồn nén chứa chan
Khốn nạn đời ta tình mặn đắng
Khổ đau hờn tủi chết chưa an.
8:18
Bao cay chua chat nén trong lòng
Giờ gửi nơi đâu- thả bến song?
Trôi nổi niềm riêng vùi đáy bể?
Đáy nào chứa hết những niềm mong?
Vực nào lấp kín những nguồn đau
Ươm quả ngọt ngon khó biết bao!
Đời chẳng nhiệm mầu theo ý nguyện
hạnh, cầu duyên lứa lệ tuôn trào.
Phúc phận mong manh chẳng nợ tròn
Hết ân hết ái hết thề non
Thương mình cô lẻ lê chân bước
Đau đớn nào hơn dạ héo hon!!!
- sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2009 03:51:41 bởi Mỹ Trinh >
Anh Sĩ Đoan, đọc thơ anh buồn quá nên Mỹ Trinh họa như vầy nè... mà không phải chỉ họa bằng thơ đâu nhé! họa bằng trọn một tấm lòng cơ....
Thôi đừng buồn nữa!
Anh đừng buồn thế nữa nghe anh
Bao giờ trời trở lại nắng xanh
Buồn tan theo khói thành mây trắng
Xuân lại trở về lá hoa cành
Anh đừng uất hận mệnh ông trời !
Ổng thích bày điều lắm trò chơi
Buồn vui thử thách người trần tục
Lúc cười, khi khóc cũng tuyệt vời...
Hãy để nhẹ nhàng cõi tâm tư
Nghiêng bút bài thơ nét chân như
Vẽ con tim rộn ràng nhịp đập
Như thuở nào mình mới tương tư...
Hãy để cho em lau lệ sầu
Liếm hết giọt tình mặn mưa ngâu!
Đường vào tình yêu trăm cay đắng
Một lần vui mà vạn lần sầu !
Anh hãy thả lòng về bến sông
Chảy xuôi con nước về cuối dòng
Em còn ngồi đợi bờ sông cuối
Sông tình sông nghĩa sông hoài mong!
Xin anh lắng đọng những niềm đau
Trong tim ta đó mãi ngọt ngào
Bao giờ xóa được dòng ân ái?
Đơm hoa kết trái để đời sau...
Em sẽ vì ai gom vầng mây
Gom gió muôn phương kết mộng đầy
Vẻ tranh mầu sắc tô ân ái
Thơ mãi là thơ ...mộng tình say
Mỹ trinh
Ta đi tìm bến mù khơi Lãng quên ngày tháng đầy vơi chập chùng Có ai muốn bước theo cùng Buồn vui san sẻ tránh vùng đau thương.
Theo anh muộn nẻo chặng đường
Mù khơi gió núi quãng trường không tên
Theo anh sông nước bấp bênh
Miễn sao chung bóng bồng bềnh gió mây..!!!
Có em mạnh dạn tỏ bày
Dầu sôi lửa bỏng chẳng nài rát đau
Từ nay bước thấp bước cao
Ta dìu nhau bước cùng trao ân tình.
Có em bên cạnh anh chẳng sợ gì cả, tối tối ôm nhau ngủ nghe cô trùng hát ru giấc mộng. Vui hén? Không quay về nha!!!
Anh ơi...anh ru hay là đọc thơ cho em ngủ đi nha, đừng có để cho côn trùng hát ru nghe buồn lắm !
-sd-, MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2009 05:27:54 bởi Mỹ Trinh >
LUYẾN...
Lòng còn lưu luyến bên đường
Bước đi bước ở còn thương không đành
Ngoảnh tìm một chút mong manh
Trong thơ có bóng người anh chạnh lòng
NHỚ
Nhớ như in chiếc bóng hồng
Hành trình vạn dặm cõi lòng xuyến xao!
Nhất là giây phút đổi trao...
Tâm hồn ngây ngất chẳng sao quên nàng.
THƯƠNG
Thương về rải nắng chiều vàng
Rơi lên mi mắt của chàng.. nụ yêu
Phố tình nhân dạo muôn chiều
Môi hôn tay nắm đã liều vì thương!
-sd- , MT
__Cả MT và Ja đều Vương Vấn và Luyến Tiếc cho anh Sĩ Đoan đó huh ? anh có nghe chưa SD ???
__Anh đã nghe rồi, cám ơn hai người đã san sẻ, còn gì hạnh phúc bằng phải không em? Cám ơn , Cám ơn.
__Anh ơi...Bài NHỚ của anh đọc sao mà thấm thía, em còn hạnh phúc hơn anh nữa đó. Một triệu lần cám ơn anh chắc còn chưa đủ huh ?
CHỪNG ẤY Chừng ấy ta đã tỏ bày Chừng ấy sao rạng anh cày tóc em Bao giờ trăng rạng bên thềm Con chim nó hót ta tìm hôn môi Bây chừ vạn dặm xa xôi Sông ngăn núi cách vực đồi tách chia Nhờ cơn gió thoảng canh khuya Xây cầu bắt nhịp tay chìa nắm tay. Đường đời dẫu rộng thêm dài Tơ lòng thương tưởng tháng ngày đoàn viên. Ước mơ trọn vẹn bình yên Trao em tất cả nhân duyên đời này. Tuy xa - tình mãi tuôn hoài Cung ngân bốn bến trãi dài năm châu Nén yêu, nén nhớ, nén sầu... Đêm đêm tao ngộ nên bầu yêu thương. -sd-
Chừng như
Chừng như em nhớ anh nhiều
Không còn muốn giận cơm thiêu canh sầu!
Bao giờ trời tạnh mưa ngâu
Thì trời lại sáng giàn bầu nở hoa
Chừng như mắt lệ đã nhòa
Thôi mình hết giận anh qua đón về
Khói lam chiều thổi cơm mê
Cho anh ở lại cận kề bên em
Chừng như trái chín đã mềm
Thơm ngon thơm ngọt bắt đền ngày xa
Đi đâu em cũng nhớ nhà
Đi đâu em cũng thở ra vì buồn !
Chừng như thác lủ mưa nguồn
Chảy về tìm cội tình suông ân tình
Chắt chiu một tấm lòng trinh
Nén hờn nén giận cho mình gần nhau.
Mỹ trinh
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Bâng khuâng gom ánh trăng ngà
Tặng người con gái mượt mà tóc mây
Mượn cánh hoa cài lên đây
Đượm màu tim tím hây hây má hồng.
-sd-
Hoa Còn Vẫn Tím... Miên man con nước xuôi dòng Hoa còn vẫn tím má hồng đã phai Trăng khuya thay cánh hoa cài Tóc Mây thôi nét trang đài người ơi Từ trong giấc mộng đầy vơi Màu hoa tím vẫn rạng ngời ánh xưa Nhớ ai biết nói sao vừa Lỡ làng duyên nợ như mưa kiếp người... jacaranda Chúc ngày đẹp và bình an trong tâm hồn...
Mến
Anh Sĩ Đoan à... Tới hôm nay MT mới đem bài thơ vào post cho anh đây, vì chờ hoài mà thuquan không cho kích hoạt nick, đành post cho anh trong cái topic này, úi... sao mà thơ buồn ơi là buồn á! ... Thăm anh nha....!
BAO GIỜ
Kiếp đời dang dỡ phận cô liêu
Người trở gót son cảnh quạnh hiu
Rất tiếc thanh xuân chìm uất ức
Ngắn niềm mộng ước rã bao điều.
Phải chi ta thác thuở chào đời
Không ố, ái, si… bởi mệnh trời
Nào trỗi buồn vui vùi mộng tưởng
Sầu thương duyên phận mãi đầy vơi!
Trĩu nặng tâm tư dạ ngỡ ngàng
Đa phần ảo não hận sang ngang
Mang điều ô nhụt trong trời đất
Giọt ngọc tuôn sa khóc bẽ bàng.
Lệ sầu chất ngất thấm tim gan
Trào ngược suối nguồn nén chứa chan
Khốn nạn đời ta tình mặn đắng
Khổ đau hờn tủi chết chưa an.
Bao cay chua chat nén trong lòng
Giờ gửi nơi đâu- thả bến sông?
Trôi nổi niềm riêng vùi đáy bể?
Đáy nào chứa hết những niềm mong?
Vực nào lấp kín những nguồn đau?
Ươm quả ngọt ngon khó biết bao!
Đời chẳng nhiệm mầu theo ý nguyện
Hạnh, cầu duyên lứa lệ tuôn trào.
Phúc phận mong manh chẳng nợ tròn
Hết ân hết ái hết thề non
Thương mình cô lẻ lê chân bước
Đau đớn nào hơn dạ héo hon!!!
-sd- Anh Sĩ Đoan, đọc thơ anh buồn quá nên Mỹ Trinh họa như vầy nè... mà không phải chỉ họa bằng thơ đâu nhé! họa bằng trọn một tấm lòng cơ....
Thôi đừng buồn nữa!
Anh đừng buồn thế nữa nghe anh
Bao giờ trời trở lại nắng xanh
Buồn tan theo khói thành mây trắng
Xuân lại trở về lá hoa cành
Anh đừng uất hận mệnh ông trời !
Ổng thích bày điều lắm trò chơi
Buồn vui thử thách người trần tục
Lúc cười, khi khóc cũng tuyệt vời...
Hãy để nhẹ nhàng cõi tâm tư
Nghiêng bút bài thơ nét chân như
Vẽ con tim rộn ràng nhịp đập
Như thuở nào mình mới tương tư...
Hãy để cho em lau lệ sầu
Liếm hết giọt tình mặn mưa ngâu!
Đường vào tình yêu trăm cay đắng
Một lần vui mà vạn lần sầu !
Anh hãy thả lòng về bến sông
Chảy xuôi con nước về cuối dòng
Em còn ngồi đợi bờ sông cuối
Sông tình sông nghĩa sông hoài mong!
Xin anh lắng đọng những niềm đau
Trong tim ta đó mãi ngọt ngào
Bao giờ xóa được dòng ân ái?
Đơm hoa kết trái để đời sau...
Em sẽ vì ai gom vầng mây
Gom gió muôn phương kết mộng đầy
Vẻ tranh mầu sắc tô ân ái
Thơ mãi là thơ ...mộng tình say
Mỹ trinh ANH KHÔNG BUỒN NỮA Anh không buồn nữa bởi tình em Thánh thiện, trắng trong mãi dịu êm Rực rỡ cung Hằng soi mỗi bước Cho đời tươi thắm đêm hằng đêm. Mặc kệ gió sương ta cứ vui Se ân kết ái nếm hương bùi Nhớ chi duyên cũ- lòng tan nát Phó mặc cho trời dẫu ngậm ngùi! Tình thơ mộng thắm ngộ kỳ duyên Tình nghĩa thâm giao giữ mộng yên Trao gửi tơ lòng vươn khát vọng Thỏa mơ bao kiếp bước thuyền uyên. Hãy đến bên anh trọn tấm lòng Gạt sầu vươn đọng giữa chiều đông Tiêu tan buồn khổ tìm hơi ấm Hương lửa từ đây phủ nẻo dòng. Mãi mãi yêu em cuối cuộc đời Đong đầy tình nghĩa chẳng buông lơi Hòa vui hạnh phúc bên con cháu Chẳng chút lãng quên bởi chuyển dời. Niềm thương nỗi nhớ gửi trao ai Lắng đọng trong ta những đắng cay Lấp hết u hoài ray rứt đó Cùng nhau đơm mộng vẹn niềm say. Anh sẽ vì em kết trái xanh Cho hoa quả ngọt trĩu thân cành Tô hồng má thắm vui chung lối Mãi mãi bền duyên giữa em- anh. 22h30. 26.06.09 -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2009 23:39:12 bởi SĨ ĐOAN >
Ta đi tìm bến mù khơi Lãng quên ngày tháng đầy vơi chập chùng Có ai muốn bước theo cùng Buồn vui san sẻ tránh vùng đau thương.
Theo anh muộn nẻo chặng đường
Mù khơi gió núi quãng trường không tên
Theo anh sông nước bấp bênh
Miễn sao chung bóng bồng bềnh gió mây..!!!
Có em mạnh dạn tỏ bày
Dầu sôi lửa bỏng chẳng nài rát đau
Từ nay bước thấp bước cao
Ta dìu nhau bước đổi trao ân tình.
Nắm tay anh gửi niềm tin
Bước dài bước ngắn bến, đình, chân mây...
Em không còn sợ ốm gầy
Có anh ru ngủ trên tay tình mềm
Đàn chim đang hót bên thềm
Véo von muôn khúc báo điềm bình an
Đan tay xiết chặt dặm đàng
Vừa đi vừa hát cho nàng reo vui.
Có em bên cạnh anh chẳng sợ gì cả, tối tối ôm nhau ngủ nghe cô trùng hát ru giấc mộng. Vui hén? Không quay về nha!!!
Anh ơi...anh ru hay là đọc thơ cho em ngủ đi nha, đừng có để cho côn trùng hát ru nghe buồn lắm !
Anh sẽ hát, hát thật hay hát say sưa đưa em vào mộng, được chứ!!!
-sd-, MT
LUYẾN...
Lòng còn lưu luyến bên đường
Bước đi bước ở còn thương không đành
Ngoảnh tìm một chút mong manh
Trong thơ có bóng người anh chạnh lòng
NHỚ
Nhớ như in chiếc bóng hồng
Hành trình vạn dặm cõi lòng xuyến xao!
Nhất là giây phút đổi trao...
Tâm hồn ngây ngất chẳng sao quên nàng.
THƯƠNG
Thương về rải nắng chiều vàng
Rơi lên mi mắt của chàng.. nụ yêu
Phố tình nhân dạo muôn chiều
Môi hôn tay nắm đã liều vì thương! VƯƠNG Cho lòng mãi mãi vấn vương Dâng nguồn khao khát tận miền thiên thai Cho cơn gió thoảng chiều nay Mang hương tình ái lượn bay cuối trời.
-SD- MT
__Cả MT và Ja đều Vương Vấn và Luyến Tiếc cho anh Sĩ Đoan đó huh ? anh có nghe chưa SD ???
__Anh đã nghe rồi, cám ơn hai người đã san sẻ, còn gì hạnh phúc bằng phải không em? Cám ơn , Cám ơn.
__Anh ơi...Bài NHỚ của anh đọc sao mà thấm thía, em còn hạnh phúc hơn anh nữa đó. Một triệu lần cám ơn anh chắc còn chưa đủ huh ? Không cần cám ơn đâu, đây là trách nhiệm của anh mà- Nhờ gió hôn lên suối tóc em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2009 00:38:45 bởi SĨ ĐOAN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: