Kỉ niệm còn đây lòng đầy tha thiết Người xưa ơi nàng có biết cho chăng? Bao đêm rồi giọt mưa mãi lăn tăn Gió thét gào giá băng lòng lạnh lẻo. -SD-
Gom Về Kỷ Niệm
Em gom về đây lời biển rạt rào
Mưa còn lưu luyến từ ở trên cao
Mưa đổ xuống đời cho mình tầm tã
Sóng đau lòng gầm thét những cơn đau!
Còn lại đêm này và ngàn đêm nữa
Mưa ở ngoài trời mưa ở trong lòng
Mưa từ đâu về mưa giăng thương nhớ
Sóng đánh vào bờ cát vỡ long đong!
Em gom lời gió về đây vi vút
Ngỡ lời anh còn thủ thỉ ở bên tai
Em gom hoài kỷ niệm ấy chưa phai
Nghe gió nói thiết tha lời tình ái...
Em gom những tiếng lòng đêm nức nở
Dạo cung buồn cho phím nhện giăng tơ
Sầu ngập đầy trên vùng đêm thao thức
Em biết anh chưa ngủ vẫn đang chờ...
Em gom nghìn nụ hôn còn khao khát
Vụn trên môi yêu tan nát đêm mưa
Em gom lại mảnh tình yêu đêm nhàu nát
Gom một đời ôm ngập dấu yêu xưa
Lam Hồng Minh
VÌ ĐÂU
Ta mải miết lo toan cuộc sống
Bước chân đi quên bóng bên mình
Khi lầm lủi khi nhìn dáo dác
Khi vui mừng khi bi đác khôn nguôi!
Lúc bay cao lúc ngược xuôi mọi ngả
Lúc sầu bi lúc hối hả hân hoan...
Ôi, cuộc sống lo toan...quằng nặng
Chưa nghỉ ngơi ngắm rặng tre làng
Chưa thông thả tắm làn gió mát
Mãi chơi vơi nắng rát tâm hồn
Mãi vương mang tuyết dồn kí ức
Đã bao niên thao thức canh tàn
Hơn nửa đời gió càn, mưa gỡ...
Trĩu vai gầy, nghẹt thở buồng tim
Nhịp cầu duyên nổi, chìm mấy độ
Hoài ước mơ mới rộ vội phai.
Sương cài tóc gió lay rét buốt
Gió bốn mùa lạnh suốt châu thân
Hơi sức tàn dừng chân ngẫm nghĩ...
Hít thật sâu... cung hỉ... chán chường!
Thở hắt mạnh...đời thường là thế(!)
Tủi phận mình chẳng kế mưu sâu(!)
-SD-