NGẨN NGƠ
Tìm ai chẳng biết tìm ai
Trời quang mây tạnh gió lay- hững hờ!
Tìm ai tìm đến bao giờ?
Tim ai thổn thức đợi chờ ai đây!
Rảo quanh mấy lượt nắng đầy
Trăng nghiêng mấy nẻo vẫn ngây trơ nhìn.
Tìm đâu sương đọng lung linh
Tiếng chim lảnh lót bình minh gợi lòng...!
Ta về nhớ mối tơ hồng...
-SD-
........................ Ngẩn ngơ !
Tìm ai.... tờ tả đêm ngày
Nắng mai xa hút....trưa đày...dài thêm
Hắt hiu...chiều xuống... buồn tênh
Cánh chim chùng.... mỏi... dập dềnh xa xa
Đêm về....như cổ dài ra
Hẩm hiu... héo rũ.....đen... xa vẫn tìm
Đi luôn vào.... cõi lim dim
Mà sao...chỉ thấy muộn phiền vây quanh !
Bao ngày... qua !.....với.... năm canh !
Hỏi sao...chỉ thấy viền quanh mộng tìm ?
Phải chăng.... ?....đời quá... oan khiên !
Khổ ta !...dụi mắt !...đi tìm ngẩn ngơ !
-Lê Long-
THẤU CHĂNG
Tình sầu ta mãi ngu ngơ!!!
Loanh quanh tìm kiếm mộng hờ bay xa
Để lòng nhung nhớ diết da
Năm tàn tháng lụn thân già xác xơ
Cánh chim bạt gió bơ vơ
Chơn trời góc biển thẩn thơ mây ngàn.
Trải sầu trên bước dặm đàng
Tình xưa, nghĩa cũ... ngỡ ngàng vì đâu?
Dở dang mấy khúc nhịp cầu
Tim hồng loang lỗ kết khâu bẽ bàng
Buồn, trông một ánh trăng vàng
Người xưa ơi hỡi lòng nàng thấu chăng?
-SD-