HIỂU NHAU
Có gì đáng gọi vết nhơ...
Sai lầm sửa lỗi để giờ tốt lên
Dẫu sai ,...em vẫn ở bên
Luôn là tri kỷ ,anh thêm yên lòng.
Chẳng câu thơ đượm tình nồng
Chẳng sang đối hoạ vì không hiểu người...
Còn mình là bạn nhau rồi
Vườn em anh đến...ai người trách đâu...
Vườn anh...em nói đã lâu...
Sợ rằng ai đó chữ câu...vô tình...
Khiêu khích chẳng lẽ lặng thinh.
Người ta mai mỉa chê mình ngu ngơ...
Trả đũa...thì chẳng bao giờ...
Nên em lặng lẽ vườn thơ giã từ
Anh đừng vơ vẩn suy tư
Lý do có vậy...bây chừ hiểu nhau?
-TG-
DÕI NHÌN
Anh đây rất hiểu lòng Thương
Vô tình " ai đó" để buồn lòng nhau.
" Người ta" cũng đã đổi trao
Xem như mọi chuyện...má đào cảm thông.
Anh đây đứng cạnh bờ sông
Mây trời- sóng nước vẫn mong dung hòa
Rộn ràng... vun xới khóm hoa
Nên màu tươi thắm đó là ước mong.
Anh đây thấu tỏ cõi lòng
Lời ân, lời nghĩa xuôi dòng huyết tim
Dõi theo bóng dáng kiếm tìm
Dẫu rằng...trở bước vẫn im lặng nhìn!
-SD-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2009 20:43:23 bởi SĨ ĐOAN >