CÁNH CHIM CÔ LẺ
Vua Nhân Tông mạnh dạn chọn người- Trần Di Ái, thuộc hàng thân tộc, Lê Tuân, Lê Mục dốc sức mình. Nhưng Nguyên chủ hướng nhìn thiển cận Túi tham tàn đáy tận đâu đâu(!) Muốn tóm thâu đoạt quyền thống trị Hạ chiếu chỉ- lập Tuyên phu ti Đặt quan sai để đi giám trị Vừa đến nơi bỗng bị đuổi xua... Nguyên chủ giận quyết đưa Di Ái Phong vua Nam, biệt phái trở về...(3) Trần Di Ái đôi bề tính toán: " Thuận nên vua, thua đổ cho Nguyên..." Đến Vân Nam, tưởng yên mọi sự Có ngờ đâu tự rước tội đồ. Giặc Sài Thung bị vồ chột mắt, Lũ nghịch thần bị bắt hết van. Nguyên chủ sai Thoát Hoan xâm lược Bọn Toa Đô cùng Ô Mã Nhi Thống lĩnh binh giả đi bình Chiêm Mượn An Nam để tìm đường tắt(!) Vua Nhân Tông, tin bắt kịp thời Nghị Bình Than cho vời bách quan (4) Bàn kế sách, giữ vững giang sơn... Tính thiệt hơn- Quốc Tuấn, Khánh Dư Xin đem quân dự phòng cứu ứng. Năm quí mùi, Quốc Tuấn được phong (5) Chức Tiết chế- giữ trông binh quyền. Năm giáp thân truyền hịch vương hầu (6) Đông Bộ Đầu chọn nơi kiểm duyệt- Quân thủy, bộ- tuyệt! Hai mươi vạn. Truyền tướng sĩ chống nạn ngoại bang: " Giữ phép nước vỗ an bá tánh... Tạo tinh thần đánh giặc hăng sai; Chớ thấy thua buông tay chạy trốn; Chớ thấy đặng -hư đốn tự kiêu; Quân bất vị thân- nêu nhớ kỉ..." Duyệt binh xong tỉ mỉ phân công: " Tướng Bình Trọng đóng sông Bình Than, Trần Khánh Dư giữ ngang Vân Đồn; (7) Còn các tướng dồn ra yếu hiểm Riêng Quốc Tuấn điểm lấy đại binh Đóng Vạn Kiếp tiếp ứng nơi nơi (8)".
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2008 22:10:55 bởi SĨ ĐOAN >
Quân nhà Nguyên sắp rời Hồ Quảng (9) Vua Nhân Tông muốn hoản việc binh Mang đồ lễ xin đình thương nghị(...) Nguyên chẳng vị, truyền lịnh tiến sang... Vua Nhân Tông đành ban nhân gian: Hội bô lão- an điện Diên Hồng(...) Tất cả đồng lòng đánh giặc Nguyên! Vua bình yên bởi tình thống nhất. Chiến trường sôi một mất một còn Nơi biên cương xoáy mòn cây cỏ... Nguyên trao thư tỏ rõ mượn đường... Vua anh minh định lường ý giặc: " Đánh Chiêm Thành tự vạch mà đi!" Lòng nham hiểm khắc ghi uất hận Tiến quân sang qua mạn Lạng Sơn... Sai A Lý chiêu dụ Tuấn rằng: " Bản súy nhờ đường sang đánh Chiêm Giúp lương thảo sau tìm cách trả Nhược bằng kẻ cả- chẳng dung tình, Phá bờ cõi trói mình chẳng kịp!" Lòng yêu nước được dịp trỗi lên Đuổi A Lý- lệnh truyền giữ ải (10) Đem đại binh đóng dãy Kỳ Cấp Đưa chiến thuyền ẩn nấp Bái Tân (11) Giữ mặt bể bất thần xuất phát! Quân Thoát Hoan áp sát quân Trần Cả hai ải lần lần thất thủ Phải rút về đóng ải Chi Lăng. Giặc rượt đuổi hung hăng dữ tợn... Ra Bái Tân lánh về Vạn Kiếp Các tàn quân liên tiếp tụ về. Vua Nam não nề ra Long Hải (12) Vời Quốc Tuấn:" Ắt phải phục hàng Tránh lụi tàn, khổ cực muôn dân..." Lòng bệ hạ- đức nhân hiếm có Tôn miếu đó, xã tắc thì sao? Nếu muốn hàng- mau mau truyền chém, Tự trói mình chẳng kém thời gian. Lời trung nghĩa ngàn vàng chẳng sánh Vua Nhân Tông quyết đánh đến cùng!!!
Hưng Đạo Vương quyết dùng Binh Thư (13) Truyền hịch ru vương hầu, tướng sĩ. Được khích lệ- bền bỉ hăng say Thích vào tay hai chữ " Sát Đát". Quân Thoát Hoan kiểm soát Lạng Sơn Áp Vạn Kiếp hơn lũ tràn bờ Quân An Nam bỏ cờ trống chạy Bao chiến thuyền rớt lại bờ sông. Quân Mông Cổ vừa trông " Sát Đát" Giết sạch sanh giẫm nát sơn hà- Võ Ninh, Gia Lâm và Đông Ngạn Rồi kéo nhau đóng mạn Bộ Đầu (14) Dùng đại bác bắn nát các trại... Quân An Nam bỏ chạy hết trơn. Trên đà thắng- bắc cầu sang sông(15) dưới chân thành Thăng Long hạ trại. Vua Trần chẳng dại ở đây lâu Cùng Thượng Hoàng xuống sâu phía nam Có Quốc Tuấn đứng kèm bên cạnh Bảo vệ vua khỏi lạnh gió mùa! Đến Thiên Trường giặc ùa dữ dội Hưng Đạo Vương xin vội vua Trần- Sai Quang Khải đóng gần Nghệ An Chặn đường hiểm đánh tan Toa Đô. Sai Bình Trọng trấn thủ Thiên Trường... Rước xa giá lên đường ra Hải Dương. Đến Nghệ An, giặc đương thế mạnh Thêm Mã Nhi mặt bể đánh vào Quân Quang Khải đành chào lui ra. Đang thất thế vậy mà Trần Kiện (16) Đem cả nhà trình diện Toa Đô Được bọn giặc cho vô Yên Kinh. Nhận được tin ngăn chặn tức thì Hưng Đạo Vương sai tùy tướng bắt, Tìm đường tắt mải miết đuổi theo Đến Lạng Sơn Trần Kiện bị vây Thêm quan quân đến đây kịp lúc... Bọn giặc Nguyên mất hút ngã đường, Trần Kiện chết bởi vương tội lỗi Được Lê Tắc ôm vội thây đi (17). Ở Thiên Trường, Trọng di chuyển quân Trấn yếu hiểm gian truân chẳng ít!!! Bãi Đà Mạc bị xích chân tay (18). Quân giặc dụ tướng tài Nam Việt: Chức tước Vương- chẳng thiệt anh hùng(!) Dùng yến tiệc dỗ dành thân ái: Phái những ai trấn thủ phương nào?... Khí tiết anh hào há dễ phai! (19) Lòng rứt rai buổi đầu vây hảm Chưa hết tài lược đảm non sông... Thà mạng vong chớ mong khuất phục!!! Vỗ không kham giặc giụcquân chém Vừa hèn hạ vừa kém nhân tình (!).
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2008 19:15:40 bởi SĨ ĐOAN >
Nhận được tin, triều đình thương tiếc Cãm anh hùng tử tiết hiên ngang Dồn sức mạnh phá tan giặc dữ Giữ thanh bình ôm mãi hồn thiêng! Tình thế bách, Quãng Yên xa giá (20) Hưng Đạo Vương cho trá thuyền rồng Cửa Ngọc Sơn giặc trông tưởng thật Thúc giục quân lật đật đuổi theo... Đến Tam Chỉ vượt đèo lên bộ Độ xa xa xuống thuyền ra sông Nước mênh mông lòng trông đau xót! Vững tinh thần phút chót ung dung!!! Tìm kế sách đánh cùng diệt tận Thu giang san trút hận giặc thù!. Khắp nơi nơi mây mù bít lối Bắc Ninh, Thăng Long nối Thiên Trường Mọi nẻo đường đầy bóng ngoại bang. Vùng Nghệ An giặc dữ đánh vào (21) Bọn hoàng tộc kẻ nào bội phản? Chuộng hòa bình hay nản chiến tranh? Yêu thân mình hay manh phản động? Đấy là Ích Tắc, Công Tôn Viên (22) Lũ bất tài nghiêng mình luồn cúi Để muôn đời tiếng thúi không tan(!)
TÌNH BẠN Cánh chim cô lẻ với cô đơn Cùng nhau chia sẻ nỗi đau hờn Cuộc đời đã gặp nhiều sóng gió Chân tình bạn hữu có gì hơn. Nhân Sơn xin bái phục Sĩ Đoan Lịch sử Việt Nam ghi rỏ ràng Lắm kẻ cầu vinh mơ vọng ngoại Sử nhà chưa học miệng oang oang... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2008 11:33:48 bởi Mac Nhan Son >
Nơi Nghệ An lương thực cạn dần Toa Đô, Ô Mã lần ra bể Hợp Thoát Hoan tiện để thư hùng. Hưng Đạo Vương quyết dùng kế sách: Mách hai tướng đón đường Toa Đô (23). Năm vạn quân tiến vô Hải Dương. Trần Nhật Duật chọn tướng Triệu Trung (24) Mặc áo đen, kiếm cung như Tống Giáp trận tiền- giặc trông hoảng sợ Ngỡ nhà Tống dựng lại cơ đồ Cho quân sang giải nan An quốc Chạy thục mạng chẳng dám ngất đầu(!) Thừa dịp thắng tiến sâu đuổi giết Toa Đô lùi, ở miết Thiên Trường Không dám lên đường ra Thăng Long. Trận Hàm Tử vỡ mộng quân thù! Tin loan nhanh bay vù Thanh Hóa Hưng Đạo Vương xin phá giặc Nguyên... Thu Kinh Thành vỗ yên bá tánh. Vua thuận ưng, sửa sọan tấn binh Vừa lúc ấy có tin Thượng tướng (25) Từ Nghệ An nhắm hướng trở ra Xin xông pha giáp chiến Thoát Hoan. Vua truyền hịch chặn ngang Toa Đô Trần Nhật Duật phải cô lập chúng. Từ Thanh Hóa vòng đúng Chương Dương (26) Đánh thuyền giặc hết đường chống trả Quan binh hối hả tiến Kinh Thành Gặp Thoát Hoan mang binh hổn chiến Bị phục binh Quang Khải úp vào Nguyên bôn đào sang giữ Bắc Ninh. Trận Chương Dương hoảng kinh Thoát Hoan Mở tiệc rượu khao ban tướng sĩ Ngâm thơ ca ngợi chí kiên cường Động viên khích lệ tường chân lý Lưu mãi thiên thu chí anh hùng! Quang Khải báo tin mừng thắng trận (28) Quân reo hò muốn tận hiếu, trung! Vua Nhân Tông cung thỉnh Thượng Hoàng Cất binh mã- Tràng An trấn giữ (29) Từ Thiên Trường- Đô sang Thiên mạc (30) Hợp Thoát Hoan để đạt ỷ gốc Nhưng vua Trần thúc đốc cản ngăn... Buộc giặc hung hăng đóng Tây Kết(31) Hưng Đạo Vương cho giăng hết ngả cắt thông tin Ô Mã- Thoát Hoan Mang quân phá trại tại Tây Kết Đặt phục binh chặn hết đường về. Thắng hai trận khí thế tăng nhanh Công quân Nguyên chiếm thành đọat lũy... Bọn giặc kia thí ra mặt biển Tướng Toa Đô gặp tiễn vong thân. Ô Mã Nhi tay chân rời rã Về Thanh Hóa bởi đời binh nghiệp Trốn về tàu chẳng kịp mang quân Vừa tủi nhụt vừa phục An Nam! Trận Tây Kết đuổi Nhi thục mạng Bắt Toa Đô- thể trạng cắt đầu. Vua Nhân Tông chợt sầu thương tiếc (32) Lấy ngự bào đắp miết Toa Đô Sai tống táng tỏ độ hải hà Theo lễ nghĩa thật là tử tế.
Trận Tây Kết thu về chiến phẩm (33) Số lượng người- tính nhẩm- ba vạn. Hưng Đạo Vương ban tiệc khao quân... Lên mặt Bắc tiễu trừ Thoát Hoan. Tin Toa Đô bỏ mạng sa trường Ô Mã Nhi tìm đường về nước Sụp tin thần mộng ước rã tan Thêm mùa hè khí lan nóng nực Bệnh dịch mùa hừng hực phát ra... Binh kêu ca quyết đòi rút chạy. Nắm quân cơ, Vương sai phục sẳn (34) Chẳng ba vạn- nấp kín đôi bờ Bên rừng sậy đợi chờ giặc rút... Sai hai con ra mút Quãng yên (35) Chặn giặc Nguyên đường về Tư Minh Còn đại binh dắt đi tìm giặc...!!! Nơi Bắc Giang xiết chặc Mông Nguyên Thoát Hoan chạy ra miền Vạn Kiếp Gặp Nguyễn Khoái dập tiếp- kinh hồn. Chúng hao tổn chỉ tồn một nửa Tướng Lý Hằng lần lửa ra đi. Bọn xâm lược gan lì biến mất Chạy hụt hơi, xấc bất ngày đêm Chui ống đồng, nằm dài thở dốc (36) Đến Tư Minh, hiểm hóc quanh co Đụng phục minh hắc ho ra máu Thương Lý Quán hết đáo sa trường(!) Bọn Thoát Hoan tìm đường lẩn tránh.
Trận Vạn Kiếp, khiếp đảm kinh hồn!
Về đến Tàu hoang mang cực độ
Lúc ra đi rầm rộ trống kèn
Lúc trở về lẩn chen ,trốn nhủi!!!
Nhờ thiên thời, địa lợi, nhân hòa Chỉ sáu tháng quân ta khôi phục Khiến kẻ thù tủi nhục rút lui. Năm mươi vạn xa rời bờ cõi Thu giang san-mòm mỏi đợi chờ!!! Ấy đặng nhờ đức tài Hưng Đạo Vị đại tướng cầm binh vững chải, Chí bền gan dãi nắng dầm sương, Khéo lời lẻ yêu thương tướng sĩ... Khiến muôn người bền bỉ trung kiên! Trỗi sức mạnh vỗ yên xã tắc Thu giang san từ bắc chí nam. Phá được Nguyên kéo về Tràng An Rước xa giá tọa ngự Kinh Thành Vỗ dân lành, dựng xây đất nước Chỉnh đốn quân từng bước lớn dần.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2008 13:54:58 bởi SĨ ĐOAN >
THỜI GIAN...!!! Đã một thời thét ra phong vũ Vun nắm tay nước lũ ào ào Giẫm một bước mưa rào vụt tắt Dụm hai chân sương bắt đầu tan!!! Ôi thời gian! Thời gian hẹp quá! Trong cuộc đời ai há như ai??? Phậm làm trai ít ra đặng thế! Lưu nhân gian chiếc ghế vàng son!!! Ôi thời gian chẳng còn thuở trước! Nép nhà tranh mộng ước đơn sơ Thăm Thư Quán tình thơ rạng tỏ Ru tâm hồn cho bỏ chờ mong! Thi Nang ơi! Ngẩng trông trời đất Đón bình minh, gió bấc trở mình... Ngắm hoàng hôn tâm tình bay bổng... Mặc dòng đời đặc rỗng ra sao(!) Thi Nang ơi! Cất cao tiếng hát Vang núi sông bát ngát hương nồng Say đắm lòng khắc mãi con tim Sưởi tâm hồn ta tìm giấc mộng! Thi Nang ơi! Tiếng vọng giang san Cháu Lạc Hồng đã đang bừng sáng Vươn tầm cao thỏa đáng giống nòi Múa bút pháp như còi xung trận!!! 10h 27/05/2008 SĨ ĐOAN VÒNG ĐỜI Nhắc làm chi một thời xuân cũ, Những vui buồn giờ đã trôi qua Còn chi đâu mà phong với vũ Ta đang đi giữa lúc chiều tà. Thời gian qua rồi không trở lại, Cây càng cao bóng ngả càng dài Trút lá úa vào thu mãi mãi Sạch bụi đời ai biết chăng ai? Tre tàn nhường chỗ cho măng non, Tất nhiên đó là lẽ sống còn. Hạt bụi nhỏ bay vào vũ trụ, Còn để cõi trần mấy dấu son? Sĩ Đoan ơi!Trời đất mênh mang, Lá hết xanh ắt lá phải vàng. Thả tâm hồn mình vào mây nước, Công danh phú quí dạ không màng. Sĩ Đoan ơi!Ngẫng nhìn trăng sáng Trên trời cao bát ngát xa trông Làm niềm vui cho quên ngày tháng Ngắm hoa tươi thanh thản cõi lòng. Từ không mà có,có rồi không, Luẩn quẩn loanh quanh mãi trong vòng... Trăm năm một kiếp người trần thế, Mấy lần chứng kiến núi thành sông? Thi Nang
Nguyên chủ đau,rất cần lực lượng Truyền đóng thuyền thêm ba trăm chiếc Hịch ba tỉnh, mải miết tuyển binh (37) Hạn tám tháng quyết bình Nam Việt. Quan Tuyến Kha kịch liệt tâu rằng: " Quân ta bại, chịt chằn thương tích Gầy, ốm đau bởi hít chướng lam... Xin dưỡng sức mới kham ra trận. ... Đợi thời cơ trả hận nước nhà (!) Nguyên chủ thuận tạm tha vài tháng Đưa Ích Tắc ra nán Ngạc Châu. Vua đượm sầu bèn vời Hưng Đạo: Dùng kế chi ủy lạo binh, dân? Ngài Thánh nhân, ân cần phân giải... Vua mừng vui chẳng phải bận lòng Truyền vương hầu canh phòng cẩn mật Mộ thêm binh- đánh bật ngọai xâm! Năm đinh tỵ quả là giặc tới (38) Ba mươi vạn cày xới sơn hà Mượn danh nghĩa- Ích Tắc về nhà (39) Sai văn Hổ tải qua lương thực (40) Bằng đường bể cho dễ lưu thông Tránh dòm ngó- ước mong phục hận(!) Vài thánh sau Thoát Hoan xuất trận (41) Từ Khâm Liêm đến tận Tư Minh (42) Sai hai tướng dẫn quân đường bộ (43) Lộ mặt biển- Phàn Tiếp, Mã Nhi Tướng Trương Ngọc chuyên đi vận chuyển Chuyền khí giới, lương thực theo sau Cùng tiến mau chà đạp Nam triều(!) Hưng Đạo Vương trấn nhiều yếu hiểm Sai hai tướng lên điểm Lạng Sơn (44) Mặt Nghệ An- Quốc Tỏan, Phụ Tần Tự thân mình thống lãnh đại quân Giữ Quảng Yên- nhất tuân phép nước. Cử tiền quân áng trước Tư Minh Lập ba đồn- chồn bước giặc Nguyên (45) Cho hậu quân phục yên Đại Than Dàn thế trận trùng trùng điệp điệp... Nhưng kẻ thù vẫn kịp tiến lên... Trước tình thế, lùi bên Vạn Kiếp Bị giặc Nguyên liên tiếp tấn công... Thành Thăng Long -lùi nhanh trấn giữ Cử tướng tài cứu giá nhà vua.
Tình đời buồn lắm bạn ơi Lang thang trên mạng cho đời lãng quên Mặc cho sóng gió lênh đênh Đò chiều vắng khách bồng bềnh thả trôi... -NS-
Chúc thi sĩ bình an mộng đẹp Mừng Nhân Sơn đánh vẹt ưu phiền Nhân lễ nghĩa hiếu hiền đượm thắm Sơn, bể rộng ta tắm cuộc đời Nhận nhìn sâu mặc lời thêu dệt! Em và anh giống hệt kiếp nàn kết muôn thuở tình càng thân thiết Nghĩa kim bằng da diết không phai!!! S Đ cãm ơn Nhân Sơn đã viếng thăm.kính chúc Nhân Sơn dạt dào bác ái.
Bị rượt đuổi- chát chua ra bể Xuôi Thanh Hóa- dễ bề tẩu thoát Ô Mã Nhi đuổi toát mồ hôi Đành buông trôi,tụ tập Long Hưng (46) Phá Lăng tổ lấy làm ưng ý. Bọn Thoát Hoan đắc chí công thành Quân, tướng tổn phải đành lùi mãi Giữ Vạn Kiếp, Phả Lại, Chí Linh. Hưng Đạo Vương hưng binh tấn tới... Vua Nhân Tông bàn với Thượng Hoàng Lên xa giá thẳng đàng ra Bắc.(47) Chủ tướng Nguyên bất yên Vạn Kiếp Lòng kinh khiếp bởi lương thực cạn dần Giục Mã Nhi tiến lần ra bể Tìm thuyền lương- sự thể kịp thời! Đến Vân Đồn, ai đời cho đi! (48) Trần Khánh Dư- dự bị lâu rồi Đánh một trận- tơi bời hoa lá... Bị Mã Nhi thúc quá nên thua. Thượng Hoàng hay sai sứ xiềng về. Đang thất thế, định bề phục hận Bổng sứ ra - hiểu tận nguồn cơn Xin khất lại vài hôm - chuộc tội. Như dự đoán, nhặt vội thuyền bè Chờ đợi sẳn, è nhau áp đảo... Ô Mã Nhi tự phụ dẫn đường Lướt qua trước chẳng lường thế sự! Trần Khánh Dư đánh úp thuyền lương Trương Văn Hổ tìm đường trốn thoát. Ngài báo tiệp, Thượng Hoàng xóa tội Bảo Quốc Tuấn tha vội tù binh: Chúng báo tin- ngã lòng chiến đấu. Hưng Đạo Vương hiểu thấu- tiến hành. Sự rành rành bọn giặc xôn xao Muốn về Tàu mau mau kẻo đói!!! Ô Mã Nhi tử khi trở về Nhìn tư bề chẳng thấy thuyền lương Đành đưa quân phá trại An Hưng Về Vạn Kiếp hội chung Thoát Hoan. Trận Vân Đồn, Giặc hết nghênh ngang Từ khí giới lương mang hết sạch Đòn quyết định - vạch kế diệt thù Đưa dân tộc vẹt mây mù chắn lối.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2008 19:56:20 bởi SĨ ĐOAN >
Thoát Hoan tức tối cần viện binh Lấy lương thực quyết bình thiên hạ. Hưng Đạo Vương nhìn ra ý giặc Sai tướng tài giữ mặt Lạng Sơn; Cấm nhân gian lơn tơn qua lại; Sẳn sàng nhẩn nại phục quân Nguyên! Giặc bất yên , hội bàn chủ soái: Ta ở đây- ai đoái xót thương? Thiếu thành trì, thêm lương sắp hết, Xuân sang hạ tiết trời oi bức Chi bằng hãy rút, liệu kế sau! Thoát Hoan ưng, bèn trao mật kế: Sai thủy quân dựa thế Bạch Đằng, Sai bộ binh khởi đàng tập hậu. Hưng Đạo Vương tính đâu vào đấy! Truyền Nguyễn Khoái- cọc cấy giữa dòng, Phạm Ngũ Lão phục trong Nội Bàng Chờ giặc Nguyên chạy càn đánh đuổi. Tin Mã Nhi dong ruổi Bạch Đằng Hưng Đạo Vương nhất quyết thề rằng:(49) Phá không xong, không về đây nữa! Tạo tinh thần khích lệ tướng, binh... Tình thân ái kết tinh dân tộc. Trên dòng sông trãi dọc đôi bờ Tướng Nguyễn Khoái đợi chờ xông trận! Ô Mã Nhi tức giận thúc binh Qua khỏi cọc vô tình đuổi miết. Tướng triều Trần đoán biết thời gian Xoay đội hình, hiên ngang giáp chiến... Hưng Đạo Vương đang tiến binh vào Bọn giặc Nguyên vội nhào trở ra. Thủy triều xuống băng qua cọc nhọn Lớp thuyền lủng, lớp chọn bơi sông, Lớp hỏa công hâm nóng giữa dòng, Lớp tên độc- máu hồng nhuộm đỏ... Chư tướng Nguyên bị xỏ thành xâu.(50) Trận Bạch Đằng- giặc đâu lường hết Rút quân về- in vết thương đau! Bọn giặc Nguyên không sao hiểu được Binh An Nam lần lượt yêng hùng!!!
Thoát Hoan hay tin vùng bỏ chạy Đến Nội Bàng gặp lại quân ta Chúng hoảng sợ mong qua cửa ải Trương Quân kinh hãi vội mở đường (51) Bị Ngũ Lão vung thương giết chết Ba ngàn người mất hết hai ngàn Muôn dặm đàng đều có binh Nam. Giặc thua chạy khiếp đảm kinh hồn Trương Ngọc, Bát Xích dồn lên trước Gặp mưa tên tước mạng hai người, Áo Xích Lỗ nói cười chẳng ra Nhặt tàn quân thán ca số phận Theo Thoát Hoan về tận Yên Kinh. Hưng Đạo Vương hội binh chư tướng Rước xa giá về hướng Kinh Thành Đến Long Hưng rành rành sự thật: Chốn Thiên Lăng cái bật cái nghiêng... Nhìn Tổ tiên, Nhân Tông ứa lệ Đem bại tướng làm lễ hiến phù. Nay đất nước mây mù tan biến Lòng lâng lâng xúc cảm dạt dào Yêu binh, tướng anh hào tử tiết Viết vần thơ dâng tặng muôn đời: " Xã tắc hai phen bon ngựa đá Non sông thiên cổ vững âu vàng!" Về Thăng Long vua ban yến tiệc Khao ba quân tuấn kiệt anh hùng Cùng toàn dân nâng khúc khải hoàn Gọi thân thương" Thái Bình diên yến".
Năm mậu tí, xin tiến cống triều Năm kỷ sửu nhân nhiều bác ái- Trả bại tướng Tích Lệ, Ngọc Cơ Còn Phàn Tiếp khiếp sợ mà chết, Ô Mã Nhi- rắn rết bất dung Dụng cách nào thuận đường hòa hiếu? Bèn dùng mưu kết liễu bể khơi Mượn đắm thuyền cho vơi nỗi uất Mà nhà Nguyên chẳng bức vua Nam (52) Chiến tranh qua nay tạm thái bình Định công tội rõ hình trắng đen (53): Các vương hầu thường men đánh giặc Được thăng trật bình yên suôn sẻ Kẻ công to cho mang quốc tính Như Nguyễn Khoái đặng đính tước hầu; Phạm Ngũ Lão- Quản Thánh Dực Quân; Các chúa Mường nhất tuân cự giặc Phong công hầu cấp bậc như nhau. Ghi công trạng chép xao thành quyển Tuyển thợ vẽ chân dung chư tướng Treo góc công thần- hướng noi gương. Định công xong, xét vương tội trạng: Trần Kiện, Văn Lộng mạng tuy vong Tước cháu con không mang họ tộc Đổi họ Mai, cắt lộc thuở nào; Trẩn Ích Tắc- dẫu sao- em ruột Vua nghĩ tình bó buộc bấy lâu Chẳng đào sâu, gọi ra Ả Trần; Những quân dân khỏi cần bắt tội Duy hai làng trước vội theo Nguyên (54) Đày làm lính truất quyền ưu tiên; Những triều thần sinh liền hai mặt Lúc quân Nguyên mới đặt chân vào Vua xóa tội lẻ nào hẹp lượng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2008 17:03:48 bởi SĨ ĐOAN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: