CÁNH CHIM CÔ LẺ
Trích đoạn: nghinhnguyen
Trích đoạn: Lam Hồng Minh
HÔM ANH ĐI
Hôm anh đi
em nhìn theo hút bóng
Cứ tưởng chừng
Mưa gió cuốn thương yêu
Buồn ngồi xuống
bên giòng sông im vắng
Lòng nguyện cầu
con nước chãy bình yên
Hôm anh đi
Đêm dài vầng trăng khuyết
Nén nhớ thương
trang nhật ký ghi lòng
Từ anh đi
bốn phía ngập hư không
Em lau lệ
Đếm ngày trăng tròn tuổi
Anh đừng đi
dù một ngày anh nhé
Mỗi một phút giây
là mỗi giọt buồn
Những bình minh
lau nước mắt mù sương
Lòng bối rối
những khi chiều về tối
Ở nơi đó
có cho anh hạnh phúc
Hay hoàng hôn
con chim lẻ cánh buồn
Thương đời anh
gian nan bàn chân mỏi
Cuộc phong trần
cát bụi lấp ngày xuân.
-LHM-
Anh Sẽ Về
Anh đi giữa mùa xuân
mang nỗi buồn viễn xứ
với bao nhiêu tâm sự
vì phải cách xa em
tan giấc mơ êm đềm
đi vào vùng hoang lạnh
biết rằng nhiều lận đận
nhưng vì cuộc tương lai
Thương em tháng năm dài
bến trăng mòn mõi đợi
nhìn dòng nước lặng trôi
nhìn con chim lẻ đôi
cuối chân trời vổ cánh
trong màn đêm sương lạnh
vò vỏ ngóng chờ anh
Anh đi tìm tương lai
để còn có ngày mai
chúng mình cùng hạnh phúc
bến đời dù trong, đục
anh vẫn về bến xưa
bến đời dù nắng mưa
anh vẫn tròn ước hẹn
một ngày về bên em.
N.N
[/quote]
Anh Nghinh Nguyên, cám ơn anh những bài thơ họa cho Lam Hồng Minh, khi rảnh một chút Lam sẽ vào viết với anh, vắng mặt lâu ngày vì bận nhiều về cuộc sống chứ không hề quên anh đâu. Xin lỗi vì Lam trả lời anh quá trễ, sao anh không để bài họa ở trong trang của LHM mà để ở trong trang của anh Sĩ Đoan nên Lam kiểm soát không hết. Sẵn đây cám ơn anh SD luôn vì đã trả lời thế cho Lam, xin chúc hai anh vui và làm thơ nhiều....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2009 15:24:11 bởi Lam Hồng Minh >
BAO GIỜ ANH HỠI
...
Yêu anh sóng gió ngày ngày
Em đi chợ sớm sợ cay mắt về
Bao giờ anh hết còn chê
Cho em ở lại trăm bề sẻ chia
Cho đồi non ấm tình khuya
Đắp chăn thơ ngủ em dìa với anh...
Em nhớ nhá thâu canh anh đợi
Gió đông về đã gợi nồng yêu
Bao mùa tình trỗi sớm chiều
Bấy nhiêu mong đợi lắm điều đổi trao.
Đời đen đủi lệ trào khoé mắt
Tình éo le đã cắt tình ta
Đau thay, phận đỗi xót xa
Bao giờ cặp bến thuyền hoa rực hồng?
Bao giờ trăng đứng bên sông
Em còn đứng đó chờ dòng thơ yêu
Chờ mây vẽ mộng từng chiều
Ôm bờ thu thảo hoang liêu đi về
Bao giờ tình hết si mê
Bầu trời tím thẳm quên thề hẹn xưa
Bao giờ ngọn cỏ biết đùa
Em bơ vơ đón cuối mùa thu đi
Đông về tình đã chia ly
Ôm bài thơ cũ nói gì cũng không
Bao giờ tình mãi nụ hồng? Đông về lá thắm, hoa nồng...đắm say Đung đưa theo gió thoảng bay Ngẩn ngơ chim đậu chẳng nài hót vang Thẩn thơ một áng trăng vàng Nhấp nhô sóng biếc nhịp nhàng nhẹ ru Vần thương vần nhớ- chơn tu Chứa chan, mềm ngọt xuất từ đáy tim Đáp đền giấc mộng dịu êm Gối hồng ôm ấp tăng thêm điệp nồng Vầng dương rạng ánh mai hồng Uyên ương đoàn tụ bên dòng sông Tương Trọn đời ta mãi hoài thương...
-LHM- SĨ ĐOAN
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
AI!!!
Thơ tình ai viết dở dang...?
Phương xa ai biết tim vàng sắt son?
Thơ ai buồn bã héo hon?
phương xa ai đó ngủ ngon không nào?
Thơ tình ai trút ào ào
Thành dòng suối nhỏ tưới vào tâm ai?
Ai ơi ! Rất muốn tỏ bày...
Xin ai đón nhận chỉ vài mươi năm!!!
SĨ ĐOAN
Ngày đẹp trời Thắm biếc màu mây ánh nắng loà Bình minh ríu rít tiếng chim ca Rong chân náo nức tìm thi hữu Thả bước an nhàn đến bạn ta Rượu lạt thâm tình luôn gắn bó Trà khan nghĩa đậm mãi giao hoà Gieo vần xướng hoạ cùng tri kỷ Mãi ngập niềm vui chẳng sợ già T.T.K.26.10.2009
Ngày đẹp trời Thắm biếc màu mây ánh nắng loà Bình minh ríu rít tiếng chim ca Rong chân náo nức tìm thi hữu Thả bước an nhàn đến bạn ta Rượu lạt thâm tình luôn gắn bó Trà khan nghĩa đậm mãi giao hoà Gieo vần xướng hoạ cùng tri kỷ Mãi ngập niềm vui chẳng sợ già T.T.K.26.10.2009 ĐÃ GIÀ Tuổi trẻ chóng qua mắt nhạt, lòa Qua thời bay nhảy hát hoan ca Ngày xưa đắm đuối xướng cùng họa Thuở xửa mê say bạn với ta Nay đã thay màu e thất vọng Còn đâu nguyên vẹn nếp chan hòa Ta xin ghi nhớ lời chơn thật Khắc cốt tâm tình dẫu đã già. -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2009 11:40:49 bởi SĨ ĐOAN >
Nhớ !!! Thân tặng SD và NK Nhớ người hiểu thấu lòng nhau Lời thơ thấm tận thẳm sâu tâm hồn Cùng xốn xang lúc vui buồn Cùng lâng lâng phút mơ mòng thoảng yêu Cuộc đời dâu bể, liêu xiêu Có tình thơ tựa, mọi điều bình an Tình thân thi hữu chứa chan Con tim đồng điệu vương mang, thắm nồng Yêu rồi nhớ nhớ, mong mong ! Tình yêu hư ảo mà lòng xuyến xao !!! SH Hai bạn Kimrbl và S. Đoan thân mến, Vi hai bài thơ của các bạn đều nói về chủ đề " Nhớ " nên tôi trả lời cùng một bài. Mong hai bạn thông cảm cho SH và xin cảm ơn nhiều !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2009 16:44:29 bởi Saohom42 >
Nhớ !!!
Thân tặng SD và NK
Nhớ người hiểu thấu lòng nhau
Lời thơ thấm tận thẳm sâu tâm hồn
Cùng xốn xang lúc vui buồn
Cùng lâng lâng phút mơ mòng thoảng yêu
Cuộc đời dâu bể, liêu xiêu Có tình thơ tựa, mọi điều bình an Tình thân thi hữu chứa chan Con tim đồng điệu vương mang thắm nồng
Yêu rồi nhớ nhớ, mong mong ! Tình yêu hư ảo mà lòng xuyến xao !!! SH DÀNH NHAU
Dành nhau giây phút ngọt ngào
Đong đầy nhân ái dạt dào tin yêu
Sóng to gió lớn trăm chiều
Trăng cao lồng lộng cho nhiều mộng mơ
Bó gian khó, trổ nên thơ
Tâm hồn thư thái- bến bờ bình yên.
Tình yêu- điểm tựa thiêng liêng
Một vùng ấm áp dành riêng cõi lòng
Trăm hoa khoe sắc tương hồng...
Bâng khuâng đón nhận hương nồng vẳng đưa.
-sd-
CÓ...KHÔNG...??? Tình có như không, tình không như có Nỗi niềm đau âm ỉ chảy quanh đời Và niềm tin tạm bợ lộ ánh ngời Trong khỏanh khắc ta chơi vơi triền, dốc... Gió vi vu bổng vụt nên xoáy lốc Hất thân ta bay vèo sâu muôn trượng Hoa cỏ lạ thơm nồng ta cố gượng Nhìn trời xanh ôi cao quá - thế nào? Cố từng bước trườn, trèo... giọt lệ trào Hòa mồ hôi nghe tim lòng mặn đắng Nhìn xung quanh dường như thanh vắng Chỉ côn trùng rỉ rả suốt đêm thâu. Tình khắc nghiệt cuộc đời sẽ về đâu? Thoáng một chốc, trăm năm đà trôi hết Tồn thương lòng hằng sâu bao tì vết Ngàn vạn niên ta chẳng kết duyên tình. -sd-
Dòng đời!
Có bao điều ta mong đợi?
Lòng ta…
Bao khát vọng?
Ái tình!
Danh vọng!
Phúc lộc thọ!
Ôi, nhiều, nhiều lắm…
Mơ cứ mơ…
Hiện thực vẫn hiện thực
Được, mất….
Mấy ai trọn vẹn?
Thôi thì sống thật lòng mình
Một niềm tin mãnh liệt
Không tuấn kiệt cũng là hảo hán
Sống giữa đời chẳng thẹn với lương tâm.
Ta âm thầm như một vì sao sáng
Tận trời xa
Xa tít ngàn mây
Rồi đó đây
Vào một đêm
Gió dịu êm
Chợt có người
Tìm ta ước vọng…
-sd-
Nắng chiều
Nắng đã tắt màn đêm về buông xuống
Phủ trùm lên vạn vật một màu đen
Tình vẫn còn thơ hay đã lên men ?
Men cay đắng..,rượu nồng..,môi nhạt sắc...
Nắng đã tắt là tình yêu đã hết!
Chết lần mòn trong lễ giáo gia phong
Nhưng,..rồi ai khơi lại bếp tro lòng,
Cho tình cũ cháy bừng hơn than đỏ,
Cho bổn phận trỡ thành tường vách sắt.
Chắn tâm hồn...ngăn cách với...tình yêu.... taythi HOA NẮNG Nắng đã tắt trỗi lên gió hiu hiu Trăng lấp lánh giữa bầu trời êm ả Xua mệt mỏi bở sóng đời hối hả Thả hương tình sống lại thuở yêu đương Giây phút ấy cõi lòng đượm vấn vương Hoài mộng tưởng dạ bám nương hư ảo...(!) Chợt nắng lên tinh thần dường mách bão Phận vợ hiền, dâu thảo phải trung trinh... Hoa nắng rộ đượm màu sắc lung linh Yên gia đạo là cội nguồn hạnh phúc. -sd-
...................................................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2009 18:55:59 bởi SĨ ĐOAN >
Đến thăm Rảnh rỗi thăm người tít đỉnh cao Đường vào bóng núi vẫy tay chào Mây giăng lững thững lòng nao nức Khói toả la đà dạ xốn xao Rượu ngọt Tây Nguyên chuyền ống hút Trà thơm Bảo Lộc nhẹ tay trao Chân tình bạn quý xa không ngại Vượt núi băng rừng chẳng núng nao T.T.K.3.11.2009
Đến thăm Rảnh rỗi thăm người tít đỉnh cao Đường vào bóng núi vẫy tay chào Mây giăng lững thững lòng nao nức Khói toả la đà dạ xốn xao Rượu ngọt Tây Nguyên chuyền ống hút Trà thơm Bảo Lộc nhẹ tay trao Chân tình bạn quý xa không ngại Vượt núi băng rừng chẳng núng nao T.T.K.3.11.2009 VỮNG BƯỚC Kẻ Ngông nghênh đón quí sang cao Mượn ánh bình minh tiếp, rước chào. Gió thoảng, mây ngàn giăng lối nhỏ Suối reo, lá thắm đổ xôn xao! Trăng ngà lấp ló gửi lời tỏ... Sóng biếc nhấp nhô nhắn nhủ trao... Nước độc, rừng thiêng...chân vững bước Kẻo sa vực thẳm dạ nao nao!!! -sd-
quote:
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Đến thăm Rảnh rỗi thăm người tít đỉnh cao Đường vào bóng núi vẫy tay chào Mây giăng lững thững lòng nao nức Khói toả la đà dạ xốn xao Rượu ngọt Tây Nguyên chuyền ống hút Trà thơm Bảo Lộc nhẹ tay trao Chân tình bạn quý xa không ngại Vượt núi băng rừng chẳng núng nao T.T.K.3.11.2009 VỮNG BƯỚC Kẻ Ngông nghênh đón quí sang cao Mượn ánh bình minh tiếp, rước chào. Gió thoảng, mây ngàn giăng lối nhỏ Suối reo, lá thắm đổ xôn xao! Trăng ngà lấp ló gửi lời tỏ... Sóng biếc nhấp nhô nhắn nhủ trao... Nước độc, rừng thiêng...chân vững bước Kẻo sa vực thẳm dạ nao nao!!! -sd-
Xin đừng
Tiểu nữ xông pha chẳng sợ nao Rừng thiêng vực thẳm cánh chim chao Ta đây thế võ cao siêu vậy Người đấy bài quyền sánh được sao ? Trí dũng oai hùng người mến hỏi Nhân tâm khiêm nhượng kẻ yêu chào Xin đừng thả mãi lời răn dậy Thiên hạ chê cười so thấp cao ! T.T.K.3.11.2009
vô nhà anh, mà thấy run run vì em k biết đáp tình làm thơ đứng ngoài mà cứ hững hờ thôi thì vô đại mong anh chỉ giùm bởi em ngưỡng mộ lâu rồi mong đừng chê trách cho em tủi hờn chào anh sđ em đọc thơ anh rất nhiều lần và cả thơ tình là cho chị mỹ trinh ,nên em vô thăm và bỏ mấy vần mong anh chỉ giáo
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: