CÁNH CHIM CÔ LẺ
Phủ Thiên Trường- Thượng Hoàng ngự ngay Nửa năm dần, chẳng may khuất bóng. Vua Nhân Tông cho tống sứ sang Trước cáo tang, sau xin thụ phong... Tuy Nguyên chủ thuận lòng hòa hiếu Mộng phục thù canh cánh khôn nguôi Muốn xuất binh ngược xuôi chinh phạt(!) Đình thần can- truyền đạt sang chầu Nếu bất tuân liệu sau chẳng muộn... Vua Nhân Tông chẳng chuộng yêu vì Viện việc tang sầu bi tột độ! Sai Đại Pháp nói hộ thay mình Hẹn niên sau tình hình ổn định. Thời gian trôi mà lịnh bất thành Nguyên chủ đành đặc phái sứ sang (55) Đào Tử Kỳ vội mang đồ cống... Vua Nhân Tông luôn chống lệnh chầu. Nguyên triều giận bắt đầu giam sứ Hội chư tướng, sửa sọan binh lương Định ngày xuất mang vương Ích Tắc... Nhưng mệnh trời bắt phải dừng ngay- Hốt Tất Liệt xuôi tay nhắm mắt Nguyên Thành Trung nắm bắt ngay vua Bãi việc binh cho xua sứ về Bỏ chiến chinh đôi bề hòa hiếu. ---------------------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2008 17:01:53 bởi SĨ ĐOAN >
LỜI BÌNH
Trận Hàm Tử phá tan Toa Đô Dồn Thiên Trường cấm vô Thăng Long. Trận Chương Dương vở mộng Nguyên triều Đuổi Thóat Hoan thiếu điều trối chết. Trận Tây Kết Toa Đô đền tội Gởi thân xa đầu đội ngự bào. Trận Vạn Kiếp anh hào trổi sóng Thu giang san sạch bóng quân thù. Trận Vân Đồn Khánh Dư phí phách Cướp thuyền lương sát nát Mã Nhi. Trận Bạch Đằng bắt đi Ô Mã Vây giặc Nguyên mọi ngã đường về... Từ Bắc Nam tứ bề hoa nở Thắm tim son rực rỡ đất trời !!! SĨ ĐOAN R
IV TRẦN ANH TÔNG ( 1293-1314) Thái tử Thuyên được tuyên ngôi báu Thuở thiếu thời say máu ăn chơi Đêm hằng đêm ít chịu nghỉ ngơi Thường rong chơi, uống rượu say mèm. Rồi một hôm Thượng Hoàng ngự giá (1) Các thân vương tụ cả đón chào Chỉ mình vua thì thào giấc điệp. Thượng Hoàng giận quay kíp trở về Truyền bách quan tư bề hội nghị. Vua giật mình mộng mị biến tan Lòng kinh hãi hoang mang cực độ Chạy ra lộ gặp được Nhữ Hài- Thảo biểu bài dâng lên tạ tội, Kéo xuống thuyền vội vả đi ngay. Thượng Hoàng xem, thật khá khen thay! Tha lỗi vua, chỉ vài câu mắng. Về đến Kinh, vua thắng rượu nài Phong Nhữ Hài- Ngự Sử Trung Lang (2) Vua An Nam có tục vẽ Rồng Mà Anh Tông thuộc dòng con cháu Nên Thượng Hoàng bắt đáo gốc xưa. Nhưng Anh Tông chẳng ưa gì mấy Thấy Thượng Hoàng bận việc- lẩn đi Rồi tục xưa chìm trong quên lãng. Trong triều đình lắm mảng anh tài- Yêu việc nước, miệt mài việc văn: Phạm Ngũ Lão tài năng lỗi lạc Vang lâng bang- in tạc quân dân (3) Thơ bất hũ thương thân truyền tụng Lưu ngàn năm hữu dụng muôn đời: " Ngọn giáo non sông trãi mấy thâu Ba quân hùng hổ chí khôn ngưu Công danh nếu để còn vương nợ Luống thẹn tai nghe truyện Vũ Hầu." Trương Hán Siêu cũng đều tài trí, Vua giỏi , hiền xử lý phân minh, Tôi trung, binh tốt vững cơ đồ, Dân an, quốc thịnh lộ hào quang... Lịch Sử sang trang sáng muôn đời! Đấy cũng thời Đỉnh Chi, Trung Ngạn Kinh bang tế thế rạng non sông. Năm tháng qua, ngoảnh trông nuốc tiếc! Trận Chương Dương đuổi giết giặc thù... Hồn Quang Khải bay vù biến mất Giang san thiêng bất biến trường tồn!!! (4) Năm canh tý bồn chồn cúi tạ !(5) Hưng Đạo Vương nhất dạ trung kiên Bảo vệ vua- giữ yên xã tắc Diệt quân Nguyên- Nam Bắc vững bền Tài đức giỏi trọn nền nhân nghĩa Gieo mầm xanh, xén tỉa dâng đời!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2008 19:57:50 bởi SĨ ĐOAN >
Thời Anh Tông, Ai Lao khuấy nhiễu Phạm Ngũ Lão trừ tiễu mấy phen Kèn trống dội chúng men trốn chạy Sợ uy danh- thất bại chất chồng. Nước Chiêm Thành dạ không dám ngó Thượng Hoàng du sơn có hứa qua (6): Gả Huyền Trân cho vua Chế Mân. Được ít lâu xin dâng lễ cưới Lắm đình thần chẳng tưới, bón phân... Vua Chế Mân bất luận thế nào Dâng hai ải đón chào Công chúa (7). Năm bính ngọ rũ úa mày châu (8) " Về làm dâu xứ lạ quê người"... Sang niên sau nụ cười héo hắt (9) Vua băng hà- tục bắt hỏa thiêu. Trần Khắc Chung đánh liều tới cứu Đưa Huyền Trân mỹ tú hồi triều. Vua Chế Chi lắm điều bội ước Năm tân hợi- rẽ bước cuộc đời (10): Vua Anh Tông đổi dời sự nghiệp Về An Nam hết dịp tranh giành- Phong tước vương rành rành sự thật Chẳng bao lâu theo bậc sanh thành. Từ đấy vua Chiêm sinh thù oán Nuôi căm hờn ám toán lẫn nhau. Năm mậu thìn, niềm đau khôn tả (11) Thái Thượng Hoàng từ giã dương gian. Năm giáp dần muốn an dưỡng sức (12) Truyền ngôi Mạnh tức vua Minh Tông. Năm canh thân, cõi lòng rúng động (13) Thái Thượng Hoàng yên mộng nghìn thu. -----------------------------------
V/ TRẦN MINH TÔNG (1314-1329) Non sông gấm vóc tụ hồn thiêng Quốc thịnh, dân yên hưởng thái bình! Tuy đôi lúc tình hình bất ổn Bởi Chiêm Thành muốn tổn hao binh... Hay quấy phá dân tình phíc nam Cướp sản vật- việc làm thường năm Vua Minh Tông quyết hâm khí tiết Dùng can qua đánh giết quân Chiêm(1) Rồi từ đó sóng êm, bể lặng. Năm ất mão ngăn chặn kịp thời Người trong họ cấm lời thưa kiện(2). Năm bính thìn, duyệt định võ văn (3). Năm quí hợi, năng mở khoa thi (4) Cấm quân sĩ vẽ mình thuở trước... Vua Minh Tông công bình mà nói Lòng nhân từ biết đoái thương dân, Bởi gian thần- giết lầm trung lương Hồn oan uất tựa nương ai mở??? (5) Đấng cao xanh chẳng nở phụ Ngài Khiến Trần Ngạc tỏ khai sự thật... Rữa oan khiên một bậc trung thần Phận làm vua cũng phần trách nhiệm. ---------------------------------
V/ TRẦN HIẾN TÔNG (1329-1341) Năm ất tỵ, Vượng nối ngai vàng (1) Ngồi ngôi báu- đẫm máu trung lương(!) Chính quyền trung ương- Minh Tông giữ. Vượng làm vua chứ chẳng được gì. Giặc Ngưu Hống khinh khi khuấy phá (2) Thái Thượng Hoàng ngự giá thân chinh. Giặc Ai Lao hưng binh đáng phá (3) Cũng Thượng Hoàng chớ há chi ai! Giặc hoảng sợ lùi ngay bỏ chạy Trả núi rừng nên dãy xanh tươi... Thái Thượng Hoàng mĩm cười căn dặn(4): Khắc vào bia để tặng muôn đời...! Sang niên sau đổi dời thế sự Quân Ai Lao dự bị chu toàn Thái Thượng Hoàng chỉ còn xuất trận Cho Nhữ Hài tiếp cận Ai Lao Tội khinh khi- binh hao, tướng tổn Chẳng làm tròn bổn phận tướng quân Bị dòng nước phiên luân đưa tiễn Xuống thủy cung vĩnh viễn dương trần. Vua Hiến Tông châu thân ngà ngọc Trong cuộc đời ngang dọc gì đâu? Bởi thế sự- u sầu ủ dột Tuổi thanh xuân đột ngột băng hà (5) -----------------------------------
Về nguồn bước xuống ruộng nương
Nhổ cây cỏ nước- mẹ thương vô ngần!
Về nguồn thay mẹ đỡ đần
Nỗi yêu nỗi nhớ bao lần nắng mưa!
Về nguồn trong mỗi chiều trưa
Cây cao bóng rũ đã thưa lá rồi.
Về nguồn xao xuyến bồi hồi...
Lũy tre, hàng trúc vun bồi tuổi thơ!
Về nguồn ôn lại mộng mơ...
Gia đình sum hợp- còn chờ đợi chi???
Việc gì đến, việc gì đi
Hãy quên tất cả- ôm ghì mẹ yêu!!!
SĨ ĐOAN
VỀ NGUỒN
Về nguồn để nhớ tổ tiên
Về nguồn để nhớ vua hiền tôi trung
Về nguồn để nhớ anh hùng
Về nguồn để nhớ cùng chung giống nòi
Về nguồn tìm lại gương soi
Về nguồn để hiểu rạch ròi sử ta
Về nguồn thăm lại quê nhà
Về nguồn để biết ông cha của mình
Qua bao đời đã hy sinh
Ngày nay mới có hòa bình tự do
Nhớ lời của Bác dặn dò
Chung lòng chung sức lo cho sơn hà.
Thi Nang
VII/ TRẦN DỤ TÔNG (1341-1369) Vua Hiến Tông tiếc là không con Chiếc ngai vàng vẫn còn để trống Thái Thượng Hoàng chọn đấng nào đây? Hạo- em Vượng- thăng mây chín tầng! Như Hiến Tông chẳng phần trách nhiệm Mọi quyền hành, kinh nghiệm đều không. Có Thượng Hoàng ngòai trong lo liệu... Dẫu thiên tai... cam chịu đứng nhìn. Năm tháng qua, khó đảm quân cơ Để trẻ thơ nắm giữ sơn hà Về chín suối, âu là đương nhiên! Nhiều trung thần chẳng riêng Thái Thượng (1). Bọn gian thần muốn mượn thời cơ Xui Dụ Tông thờ ơ việc nước yêu ăn chơi từng bước sa lầy (2) Giặc nổi lên như bầy ong dấy (3) Khiến dân tình ai nấy lầm than! Chu Văn An- nho sĩ đương thời Xin dâng sớ chém đời gian nịnh (4). Vua âm u chẳng định được gì Ông từ quan bỏ đi ở ẩn (5). Việc giao bang các nước láng giềng Chẳng tốt đẹp chuyên quyền lẩn nhau Đối Chiêm Thành, lao đao sóng gió (6) Đối nhà Minh, dám có hắt hơi. Năm kỉ dậu về nơi an nghỉ (7) Hoàng Thái Hậu truyền chỉ ngôi vua Lập Nhật Lễ để rồi ôm hận (8) Bách thiên thu hồn vẫn dật dờ!. Cung Tĩnh Vương, thờ ơ chức vị Lên Đà Giang tránh bị nắng mưa(!) Tôn thất Trần chẳng ưa Nhật Lễ Hội binh về,lật đỗ giết đi. Mẹ Nhật Lễ ôm ghì chân giặc Cầu van Chiêm đặc cách một lần: Mang quân sang bất cần tất cả Miển làm sao trả được hận lòng...(!) Quân Chiêm Thành chiếm lĩnh Thăng Long Bắt con gái bất kể có chồng Vét châu báu lấp đấy lòng tham Đốt cung điện An Nam sạch sẽ... --------------------------
LỜI BÌNH
( Thái Thượng Hoàng Minh Tông và Hoàng Hậu)
Vua Minh Tông, lầm giết trung lương Vừa là chú thân thương huyết thống Vừa là cha- hạt giống xanh mầm. Bởi lỗi lầm- rai rức lương tâm? Hai đời vua quyết cầm chính sự? Chuộc phần một bởi tự gây ra??? Vết thương xưa vẫn chưa thấm thía? Mãi cuối đời nhúng lời trớ trêu(!) Vận nước nghiêng, tình riêng uất hận! Ở cửu tuyền bà Nhận ra chưa??? Dẫu biết rằng bà thừa đức tính Nhưng vì sao chính sự xen vào? Chẳng lẻ nào sự thật không hay(?) Đẩy ngai vàng vào tay Nhật lễ. ----------------------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2008 22:10:28 bởi SĨ ĐOAN >
VIII/ TRẦN NGHỆ TÔNG (1370-1372) Lập lại vua chính thống họ Trần (1) Ai thấu chăng dần dần mất nước? Bởi vì đâu, ai tước đọat quyền??? Bởi vì vua, tính hiền nhút nhác Việc sơn hà chẳng vác lên vai Giao chính sự vào tay họ ngọai(...) Năm nhâm tý truyền lại cho em Về Thiên Trường rình xem thế sự (!) (2) -------------------------------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2008 22:07:48 bởi SĨ ĐOAN >
IX/ TRẦN DUỆ TÔNG (1372-1377) Thái Tử Kính được ngự ngai vua (1) Tính quyết đoán tiếc chưa thực quyền (2) Giặc Chiêm Thành thường xuyên quấy nhiễu... Hiểu dân tình- thấu cả Nghệ Tông... Bậc quân vương nhất không hổ thẹn Củng cố cơ đồ vẹn thủy chung! Vua hạ chiếu : Luyệp tập binh nhung, Đóng chiến thuyền cùng tích lương thảo Tảo trừ Chiêm bỏ thói ngông cuồng. Tuy đất nước ví luồng sóng động Vẫn rộn ràng áo mão vinh qui (3). Năm bính thìn khắc ghi ký ức (4) Quân Chiêm Thành bức hại Hóa Châu Vua Duệ Tông bấy lâu nén đọng- Trỗi ba đào nhấn mộng xâm lăng! Đình thần ngăn- không lay ý chí! Huyết giống nòi tài trí hiến dâng. Lệnh quân dân vận chuyển Thạch lương Mời Thượng Hoàng duyệt quân- Bạch Hạc. Vua Chiêm Thành rời rạc chân tay Vội tiến cống ân cần vui vẻ: Mười lăm mâm vàng chớ tẻ đâu! Đổ Tử Bình- tham sâu không đáy (5) Lấy đi rồi nói dối đối phương Xin quốc vương cử binh chinh phạt. Vua Duệ Tông bị gạt nào hay Tự thống lĩnh mười hai vạn quân Cả thủy bộ nhất tuân cùng tiến (6)... Năm đinh tỵ, chiếm lấy hai đồn (7) Vây Đồ Bàn quyết dồn huyệt tử. Chế Bồng Nga trấn giữ ngoài thành (8) Sai trá hàng- Thành không nhà trống. ...Xui Duệ Tông mau chóng tiến vào. Đại tướng can: Ắt rào phục binh. Vua không tin, nhất định đánh vào Quả nhiên anh hào sa chiến trận Thây chất chồng ôm hận ra đi. Đổ Tử Bình và Lê Quí Ly Bỏ chạy về nào chi có tội (!) ---------------------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2008 22:09:07 bởi SĨ ĐOAN >
HẠNG VÕ BIỆT NGƯU CƠ Mạc lộ rồi Ngưu Cơ nàng ơi! Nhân gian hởi, đầy vơi mộng tưởng! Sơn, Thủy thần chẳng hưởng ứng ta... Chí làm trai xông pha trận chiến Khí hào hùng dâng hiến non sông Hơn tiền nhân- ước mong tận dạ...
Người phụ ta giờ ra thiên cổ!!! Nghị hòa chăng- chỉ tổ trò hề Lực sức mòn ta về chín suối Sắt son lòng đắm đuối Ngưu Cơ !!!
Đá vàng rồng trơ trơ tuế nguyệt! Nhưng nàng ơi! Ta diệt đời mình!!! ------------------------------ NGƯU CƠ TUẪN TIẾT Mạc vận rồi hởi chàng Hạng Võ! Nhân gian buồn Ngưu Cơ vĩnh biệt Sơn hà nay vắng tiệt đôi ta !!!
Tài sắc nghiêng âu là bạc số, Hoa đượm nồng- bão tố tả tơi!!! Lỗi do ai- lệ rơi lả chả??? Lạc hay bi - phận đã an bài! và chàng hởi, tuyền đài hội ngộ!!! SĨ ĐOAN
--------------------------------
quote:
Trích đoạn: phamthicucvang
Nốt nhạc chia đôi
Ta chia nhau
một nốt nhạc
nửa rộn rã
nửa lặng sâu
như giọt châu
lung linh thắm
như say đắm
mối tình đầu
sẽ về đâu
lần thơm vội
hương cỏ nội
tẩm mùi ngâu
ta chia nhau
một nốt nhạc
người ơi...
Đã lâu lắm rồi không viếng thăm Chị cùng họ, hôm nay tặng chị bài thơ vui nhé!
CHÉN RƯỢU NỒNG Ta chia nhau chén rượu nồng nguyện trọn lòng chung vai bước... Bao mộng ước thật đơn sơ thuở tuổi thơ lấp lánh hồng. Ôi, tơ lòng!!! cứ xuyến xao... như trăng sao đang vẫy mừng! Ta chẳng dừng hướng tương lai nâng hai tay chia rượu nồng!!! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2008 20:11:03 bởi SĨ ĐOAN >
Trích đoạn: phamthicucvang
Cám ơn Sĩ Đoan và Chén Rượu Nồng , thật hạnh phúc nếu ai cũng được chia nhau chén rượu nồng , S.Đ. nhỉ ?
thân mến ,
ptcv
Xa mờ Khép lại bờ mi thoáng dại khờ nửa hồn lãng mạn trái tim mơ căng bờ môi mọng say sưa đón xui nụ mắt xanh lúng liếng chờ vàng lá buông mình ghi dấu ái thắm mùa gieo hạt mở hoa thơ chỉ là ảo ảnh sao hoài nhớ xấp kỉ niệm xa phủ bụi mờ MỜ XA Kỷ niệm xa xưa hoài nhung nhớ!!! Một góc tim yêu chớ chẳng nhiều Nắng mưa sương gió đều trỗi sóng Nhất ánh trăng tròn- bóng in sâu! Tiếng gọi con tim đầu buổi hẹn Rộn ràng, xao xuyến vẹn nguyên son! Người xưa ơi hởi! Còn lưu giữ??? Ánh mắt ban đầu trữ ngàn sau! SĨ ĐOAN
X/ TRẦN PHẾ ĐẾ (1377-1388) Thái Thượng Hoàng đầu đội Quí Ly(!) Giáng Tử Bình xuống đi làm lính, Tính ngai vua cho Hiễn lên ngôi (1). Vua tuổi trẻ, bề tôi bất lực Thêm Quí Ly muốn giựt ngôi vua. Sáu tháng sau , lúc vừa thắng trận Quân Chiêm Thành đến tận Thăng Long Cứ cướp phá ai trông mà sợ(!). Năm mậu ngọ, thêm nợ chiến chinh Binh Chiêm Thành ung dung thăm viếng (!)... Năm nhâm tuất lại tiến binh sang (2)... Tuy đuổi được nhưng mang tủi nhục Nhục tổ tiên nhục cả ngàn sau!!! Đất nước binh đao- dân tình khổ! Ai đủ tài xoay trở càng khôn??? Vua sợ giặc lo chôn của quí (3) Đánh thuế cao, viện lý nước nhà(!) Bọn đình thần xem ra xu nịnh Vận nước suy chẳng định được gì. Trần Nguyên Đán, hiểu Ly đọat vị (4) Còn khuyên vua đầu lụy Minh triều, Xem Chiêm Thành- con yêu con quí... Thật phi lý hổ thẹn họ Trần(!) Thần trí Nghệ Tông luôn lẩn thẩn Ai vẩn đục, ai thực tôi trung Không phân biệt, tin dùng Quí Ly Trao gươm, cờ- khắc ghi trung liệt (5). Việc chính sự kí thác họ Hồ (6) Tạo thuận lợi- cơ đồ lung lay. Vua biết thế bàn ngay mưu diệt Thương cho vua, thua thiệt về mình! Quí Ly hay tin- tâm tình thỏ thẻ(!) (7) Thái Thượng Hoàng trách tính trẻ con: Hại công thần, nguy cả nước non Bèn giáng xuống, lập con nối nghiệp (8). Vài tướng quân chưa kịp xuất binh Vua hiểu rõ, chân tình lưu giữ, Viết đôi chữ " Giải giáp"- ưng theo. Sau bị ép phải treo cổ chết Ngươi đồng mưu đu theo hầu hạ... Bao chuyện lạ Nghệ Tông nào biết??? -----------------------------------
THẤT TÌNH Không em như thể mưa ngâu không em sương sớm bắt đầu dày thêm không em nắng tắt bên thềm không em gió thoảng êm đềm tan đi không em trời, đất sầu bi không em nguyện mãi cuồng si một đời! không em chẳng thốt nên lời không em mãi mãi hợt hời giai nhân! ... thất tình- một khối tình câm! SĨ ĐOAN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: