CÁNH CHIM CÔ LẺ
XI/ TRẦN THUẬN TÔNG ( 1388-1398) Nhân dân rên xiết bởi chuyên quyền Giặc giã nổi lên khắp mọi miền: Từ Lương Giang, Nông Cống, Quốc Oai (1) Chẳng coi nước có vị vua Trần. Phạm Sư Ôn, một lần đánh chiếm (2) Cả triều đình phải kiếm đường chui (!) (3)... Hoàng Phụng Thế đánh lui phản loạn (4) Bắt Sư Ôn, cả bọn qui hàng. Năm kỉ tỵ, Bồng Nga đánh tràn (5) Lê Quý ly tìm đàng chạy trốn (6) Bỏ hai tướng ở chốn sa trường... Thấy quân sĩ yếu đường chống giữ Dùng nghi binh để nhử giặc thù- Sương đêm xuống mịt mù- rút chạy. Thời hian sau Chiêm lại công thành Trần Khắc Chân- buộc đành ra trận (7) Trử trong lòng mối bận âu lo... Năm canh ngọ hẳn là cơ duyên (8) Giết Bồng Nga- bình yên xã tắc. Lê Quý Ly ắt đi vạn dặm (9) Chém chặt cành nếu chậm lối qua Nói chi xa: Hoàng tử, thân vương Không phục tùng đều nương địa phủ. Nhưng Thượng Hoàng mê ngủ từ lâu(!) (10) Nào hay biết vực sâu kề sẳn Đẳn nghiệp Trần thay thế nghiệp Lê(!) Cơn ngủ mê có ngày chợt tỉnh Loé lên rồi bất tỉnh ra mê (!) Năm giáp tuất, chán chê chẳng thức (11) Về bên kia, ấm ức hay không??? Vua Thuận Tông như thuyền giữa bể Lê Quý Ly như thể sóng thần. Cánh bườm căng dần dần rách nát Đợt ba đào át cả đường đi. Trong đất nước vua Trần còn đó Nhưng thực quyền chẳng có trong tay. Mọi chính sự đổi thay tùy ý: Từ tài chính chẳng tính đến vua (12) Từ học hành cũng xua cách thức (13) Từ cai trị cũng vứt tên xưa (14)... Đổi tất cả để đưa người mới Dọn sẳn đường tính tới ngôi cao. Năm bính tý, ai sau ai trước? (15) Lê Quý Ly từng bước nhích dần: Xây Tây Đô bất cần hội ý (16), Bắt Thuận Tông di lý ra ngoài Mưu đạo sĩ xui nài tu tiên Nhường ngôi vua cho yên thần trí... Vua đồng ý bởi kẻ chuyên quyền Bởi thế yếu đành chuyền sang con (17). --------------------------------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2008 21:07:37 bởi SĨ ĐOAN >
Đi lang thang mãi cũng chán đời
Về nhà bắt ếch để nhậu chơi
Xin mời bạn hữu đến cạn chén
Vui buồn chia sẻ để sầu vơi...
-NS-
Cám ơn Mạc Nhân Sơn đã trở lại mảnh vườn hoang vắng này và có lẻ nơi đây thanh tịnh, dễ tâm tình. Vâng chúng ta cùng cạn chén.
MEN TÌNH ĐỌNG Mời anh nâng chén thưởng thức hương! Vui say trăng gió đón vầng dương Hoa đồng cỏ nội mùi thoang thoảng Vẫn nở sinh sôi bởi giọt sương!!! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2008 15:34:31 bởi SĨ ĐOAN >
quote:
Trích đoạn: phamthicucvang
S.Đ ơi ,
chỉ cần một góc tim yêu là đủ rồi đó em !
Yêu
có anh có cả trời vui
có anh có lại nụ cười năm xưa
có anh mắt lúng liếng đưa
có anh có cả sao vua nằm kề
có anh gọi mảnh trăng thề
có anh mở lại trang đề câu thơ
có anh nét bút đậm , mờ
có anh chữ múa ngu ngơ tên người
yêu như tuổi mới đôi mươi
THẤT TÌNH Không em như thể mưa ngâu không em sương sớm bắt đầu dày thêm không em nắng tắt bên thềm không em gió thoảng êm đềm tan đi không em trời, đất sầu bi không em nguyện mãi cuồng si một đời! không em chẳng thốt nên lời không em mãi mãi hợt hời giai nhân! ... thất tình- một khối tình câm! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 14:42:02 bởi SĨ ĐOAN >
Trích đoạn: phamthicucvang
*" không em " là không có tất cả , phải không Sĩ ĐOAN?
thân mến ,
ptcv
Trái tình non
Đừng trách duyên ta như quả non
mảnh đời giấy trắng đã vo tròn
trái chưa chín tới sao mê muội
nụ vẫn còn xanh đã véo von
nếm miếng môi mềm hồn lịm mãi
giấu bờ tim vỡ nợ lo còn
mai kia xa lắc người ơi nhớ
một mối tình thơ miếng táo ngon NON TÌNH Mối tình thơ mộng mơ bể cả... Nụ hôn đầu thấm sâu tâm tưởng Quyện cõi lòng tuôn dòng ưu tư!!! Ôi duyên tình!Ẩn mình gợi nhớ... Tả làm sao tình trao mộng ước!!! Lăng màu hồng xuôi dòng bến đỗ??? Người xưa ơi!Có bơi bể nhớ??? Phút tuyệt vời- ngàn đời khắc mãi!!! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 14:44:23 bởi SĨ ĐOAN >
LỜI BÌNH ( THÁI THƯỢNG HOÀNG NGHỆ TÔNG) Bởi nhu nhược tin dùng Quí Ly; Đỗ Tử Bình cướp đi báu vật Không đưa binh cứu bậc vương hiền Bao tội lỗi... Ông truyền giáng lính(!) Ôi, Thượng Hoàng! ông tính thế sao??? Một Quân vương và bao sinh mạng... Bởi vì ai- tử nạn sa trường??? Ông tầm thường ít ra hiểu biết: Ai chuyên quyền, ai giết hai vua!!! Ông nắm quyền mà thua kẻ khác Mượn tay ông hạ sát trung thần. Ông có cần sống lại hay không??? Nghiệp nhà Trần hưng vong sắp mất. Bởi vì ai bất lực yếu hèn??? Bởi vì ai- tai bay vạ gởi??? Thượng Hoàng ơi! Hởi Thượng Hoàng ơi!!! ......................................................
XII/ TRẦN THIẾU ĐẾ (1398-1400) Vừa ba tuổi, còn bâu áo mẹ! Đưa lên ngôi cho nhẹ dọn đường(!) Giết Thuận Tông- dễ lường thế sự (1) Đổi giang san- dự liệu lâu rồi (!) Cơ nghiệp Trần! Ôi thôi đổ nát Hai tướng Trần muốn vác lên vai (2) Tiếc thương thay cả nhà bị hại. Dưới cửu tuyền- ai dại, ai khôn??? Năm canh thìn, ai chôn Thiếu đế??? Xóa nghiệp Trần, ai thế ngai vua??? Mạo muội thưa, hẳn là Quý Ly Tự xưng vua, đi tiếp chặn đường! ------------------------------ LỜI BÌNH ( CƠ NGHIỆP TRẦN XIÊU ĐỔ) Cơ nghiệp Trần xiêu đổ từ đâu??? Từ Minh Tông kém sâu tường tận, Nắm chính quyền, ép nhận hai vua... Từ Nghệ Tông, thua kẻ tiếm quyền Tự chặc cánh cho thuyền nghiêng ngữa... Muôn ngàn năm gội rữa chưa phai Ôi, tiếc thay con cháu họ Trần!!! ...........................................
CHƯƠNG VI NHÀ HỒ (1400-1407) Mưu sự nghiệp, dần dần xoáy ngôi Vua ấu thơ, bề tôi bất lực... Cơ hội vàng chẳng giựt chờ chi(!) Hồ Quý Ly thoán đoạt xưng vua (1) Vì cháu ngọai chào thua một bước (!) Tước xuống làm Ninh Bảo đại vương; Đổi quốc hiệu thân thương- Đại Ngu (2) Vừa tiếm ngôi chẳng tu sữa bổ Mang quân triều vào chỗ hiểm nguy (3) Đánh Chiêm Thành chẳng ghi tích sự. Non niên sau dự ghế Thượng Hoàng Trao ngai vàng cho Hồ Hán Thương. Quyền bính nắm-định đường vạch ngõ... Vua bù nhìn- sáng tỏ gì đâu! Việc võ bị- tìm sâu gốc rễ (4): Trăm vạn quân để đánh giặc Minh, Làm sổ tịch- rõ tình dân số, Đóng thuyền to chia ngăn hai đáy Thuận chiến đấu, thuận láy chóng chèo. Rèn khí giới, phân kho chứa đựng; Dựng bãi cọc cửa bể ra vào; Rào chắn đặc những nơi hiểm yếu. Việc quan chế phân chia nhiều vệ (5)... Bổ tướng lĩnh thuộc hệ họ Hồ, Giữ cơ đồ tiếp bước tiền nhân(!). Việc sưu thuế định phân nhiều hạng (6). Việc học hành mạnh dạn đổi thay (7) Kể từ nay đều thi toán pháp. Sửa luật hình áp đặt nhân gian, Đặt y tỳ trông coi thuốc thang, Cùng giao bang các nước láng giềng: Đối Chiêm Thành thường xuyên thảo phạt. Năm nhâm ngọ, thỏa đạt ước mơ Được tứ châu: Thăng, Hoa, Tư, Nghĩa (8). Dân Chiêm Thành lần lửa bỏ đi... Đưa dân Nam thóat ly khai khẩn. Năm quí mùi cẩn thận chu toàn Xua lực lượng quyết còn sống mái: Vây Đồn Bàn - gặt hái gió sương! Hơn tháng trời - lương khô hết sạch, Binh , tướng tổn- vạch kế rút về Tâm trạng não nề- phải vậy thôi (!) Đối nhà Minh- khua môi, múa lưỡi: Dòng dõi Trần đã cưỡi lên mây Cháu ngọai đây tiếp nối ngôi trời (9) Chẳng dối lời xin được phong Vương (10)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2008 16:07:25 bởi SĨ ĐOAN >
Vua Thành Tổ chìu nương theo ý (Dò thực hư xem lý như lời? Vời Vương Bột trở sang An Quốc... Nhưng Quý Lý khỏa lấp tầm nhìn (11) Làm sao thấy sự tình ẩn khuất(?)...) Đành thụ phong- Hán Thương- Vương Quốc. Năm giáp thân hết đường chối cải (12) Năm ất dậu, phải cắt đất nhường (13) Hồ Quý Ly vẫn tường ý giặc- Mượn tiếm ngôi để đạt- lấn giành. Nên xây đắp vững thành Đa Bang (14), Đóng cọc nhọn mạn sông Bạch Hạc, Chia vệ quân trấn dạt yếu hiểm, Điểm bách quan luận bàn kế sách- Người mách đánh,bao kẻ mách hòa Đại cả nhà chưa ra lý lẻ. Hồ Quý Ly thuộc kẻ đa mưu Quyết so tài có đâu trốn tránh. Năm bính tuất quyết đánh quân Minh (15) Tại Chi Lăng, Thiên Bình bị bắt (16) Đưa về triều cho bặt tin luôn. Rồi sai sứ xổ tuôn sự thực (!) (17) Xin vua Minh- một mực cống triều. Cũng đồng thời ban điều lệ mới: Cho Công hầu tính tới mộ binh Chiêu đào vong tập thông tinh nghệ, Lập Thiên, Bách bảo vệ sơn hà Và cửa sông đóng cừ chặn giặc (18), Sai bảo dân sắp đặt sản nhà Kẻ thù đến bỏ ra mà ở (19).
Vua Minh viện cớ giết Thiên Bình Chia quan binh đôi đường xâm lấn Hội Bạch Hạc, chờ tấn công ta Viết tờ hịch kể ra tội Hồ (20): Quân Minh sang muốn giật cơ đồ Trao họ Trần cứu độ chúng sinh... Binh An Nam chưa đánh rã hàng... Thành Đa Bang chia đàng cố thủ, Từ sông Thao, sông Cái cọc dày Bày trận liên hoàn khó vượt qua. Bọn giặc ranh ma, mưu kế độc Bỏ đường sông lắm cọc ngụp trồi Sang đường bộ chiếm bồi bãi cát, Dùng thang dây áp sát thành trì... Chẳng thể bì sức công mạnh mẽ. Đánh lẻ tẻ rút vào cố thủ Rạng hôm sau đào thành xung trận Cho voi ra tiếp cận giặc Minh... Nhưng bọn chúng cho in sư tử Trùm lên ngựa dữ dội công thành Thêm bắn súng voi đành hoảng kinh. Tiếp theo voi quân Minh xông tới Chiếm Đa Bang - cày xới non sông (21) Lấy Đông Đô bắt người cướp của Bủa nơi nơi định kế lâu dài Đặt quan sai trổ tài đô hộ...
Đa Bang thất thủ, Hồ rút chạy Đóng Hoàng Giang, nhẩn nại chờ thời. Quân giặc Minh chuyên đời chinh chiến Nắm sự tình khi tiến khi lui Đây, thời cơ đánh vùi một trận Đem quan binh tiếp cận Hoàng Giang (22) Hồ Nguyên Trừng hiên ngang chặn giặc (23) Bị gọng kiềm xiết chặc vòng vây... Ra Muộn Hải bày binh, lựa thế... (24) Hai tướng Trần tìm kế men theo (25) Bị xua đuổi như bèo xuôi nước...(26) Cửa Đại An, dừng bước bôn đào Củng cố lực tiến vào Hàm Tử Dốc toàn quân quyết giữ sơn hà! Dù binh sĩ chỉ lả bảy vạn Giả tăng ba, mạnh dạn phản công Men bờ sông kèm chặc thủy quân Nhắm Hàm Tử, nhất tuân cùng tiến. Vừa giáp trận binh biến bất kỳ: Lớp gan lì, lớp trốn trôi sông, Lớp hàng giặc nhất không chiến đấu. Bọn thủy quân cắm đầu bỏ chạy Bao thuyền lương rớt lại sông sâu.
Quan quân Hồ, tìm đâu đất sống? kế nào hay- chèo chống phong ba? Đưa liêu thuộc chạy ra cửa bể Xuôi Thanh Hóa về tận Lỗi Giang Gặp giặc Minh- rã tan hàng ngũ Thương Ngụy Thế khuyên nhủ Quý Ly (27) Một nhát gươm- có đi, không về. Thật não nề, vận nước ngữa nghiêng Vẫn hiên ngang chém tướng giữa đàng Thử hỏi ai màng xả thân đây??? Hồ Quý Ly bèn bay Nghệ An Cửa Kỳ La, đành sa tay giặc (28) Núi Cao Vọng- Vỡ mộng Hán Thương (29) Bọn chư tướng- kẻ nương theo giặc, Kẻ đặt thanh danh tợ núi non Giang san chìm quyết toan tự tử Thương anh hào vẹn giữ tiết trung!!! -------------------------------- LỜI BÌNH Tham danh vọng, bắt chước người xưa... Giết tướng tài, tự chôn quyến thuộc, Kém đức nhân để vuột lòng người. Nơi chín suối nên cười, nên khóc? Khóc đời mình hay khóc non sông? Dẫu biết rằng, ông giỏi ông hay Tài trí ấy chẳng lay chuyển nổi! ... Luồng sóng ngầm đang trỗi muôn dân!!! ...................................................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2008 20:31:10 bởi SĨ ĐOAN >
CHƯƠNG VII NHÀ HẬU TRẦN (1407-1413) Họ Hồ đổ, lòng người ly tán Khắp non sông đầy dáng quân thù. Khí anh hùng bùng sôi sùng sục... Con Nghệ Tông bổng vực sơn hà (1) Nơi Mô Độ đơm hoa kết trái Đánh giặc Nguyên gặt hái vụ mùa (2). Trần Nguyệt Hồ cũng vừa khởi binh Nhưng chẳng may, sự tình bế tắc Bị giặc bắt ở giữa trận tiền Bọn nghĩa sĩ theo liền Giản Định. Từ Nghệ An tuân lịnh Hậu Trần (3). Năm mậu tý, bất thần hội binh Các quan thuộc dốc mình vì nước Kẻ anh hào tiếp bước tiền nhân! Đầu dưới trướng xả thân dựng nghiệp... Thu giang san diệt đàn xâm lược- Bến Bồ Cô đuổi rượt giặc Minh Chém Lữ Nghị binh tan, tướng trốn (5). Trên đà thắng muốn đốn Đông Quan Nhưng Đặng Tất, ngăn can chớ vội Đợi hội binh các lộ tụ về Ba mặt, tư bề diệt giặc Minh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2008 20:35:02 bởi SĨ ĐOAN >
Kể từ ấy nhạt tình Chúa, tôi Nghe gièm pha vua vội chém đầu Cùng cảnh ngộ- Tham mưu Cảnh Chân. Tự chặc vây chôn thân mình rồng Tước lòng tin- ai trồng, ai vun??? Con hai ông tìm vùng Thanh Hóa (6) Rước Quí Khoách vào huyện Chi La (7) Tôn lên vua hiệu là Trùng Quang. Vua Giản Định đang ở Ngự Thiên (8) Chống quân Minh chưa nghiêng ngã ngũ Vua Quí Khoách xuất thủ bất ngờ Bắt Giản Định- tôn thờ Thái Thượng. Cùng nhân nhượng khôi phục giang san! Quan quân Trần chưa lường thế sự Tự phân chia đánh mạn Hải Dương: Nơi Bình Than- đương kim Thánh Thượng, Nơi Hạ Hồng- Giản Định đồn binh (9). Vua nhà Minh sai đi cứu viện Hiện Trương Phụ thống lĩnh binh nhung Cùng Vương Hữu vẫy vùng sang Nam... Quân Giản Định chẳng kham sức phá Lùi Mỹ Lương hết đường chống trả(10) Bị Vương Phụ bắt cả về Tàu. Tin bay vào Bình Than nhanh chóng Sai Đặng dung đóng chặc Tử Quan (11) Vua Quí Khoách bỏ lại Bình Than Về Nghệ An tích thêm lương thảo. Năm quí tỵ, Trương Phụ đánh vào (12) Quan quân Trần tiêu hao quá nửa Tình thế yếu, nghiêng ngửa nay mai Về Thanh Hóa, ra tay cố thủ... Sai Nguyễn Biểu sang sứ cầu phong (13) Bị Phụ bắt không mong trở về Ông mắng thẳng chẳng hề run sợ (14) Vì non sông - chết tợ lông hồng! Bọn giặc tức, dứt dòng hơi thở (15). Mở chiến dịch đánh vào Hóa Châu Có Phan Liêu đeo bâu gót giặc Chỉ ngọn ngành cách đặc quân cơ Đường hóc hiểm, sạch dơ chỉ rõ... Bọn giặc tỏ, tiến vào Thanh Hóa. Hai tướng Trần đánh phá giặc Trương (16) Lẻn xuống thuyền khi đương tìm kiếm Định cắt đầu bổng đâu biến mất. Trương đem quân đánh hất binh Trần Hai tướng lui dần về Hóa Châu Cùng Quí Khoách lẩn sâu rừng núi Bởi thế lực yếu đuối quá rồi Chẳng bao lâu bị nhồi một lúc Dẫn về Tàu- mất hút nghiệp binh. Việc khôi phục đành xin hẹn lại Giữa bể khơi chẳng ngại gieo mình Bọn Đặng Dung đồng tình theo giữ Nước nhà tan tự tử theo vua. Trung liệt thay, ai mua nghĩa khí Chí anh hùng họ Đặng còn vang Nơi Can Lộc có mộc đền thờ Tưởng niệm đời một đấng tôi trung. Tự tâm khảm Đặng Dung sống mãi Bởi lời thơ tuôn chảy từ tim: " Việc đời bối rối tuổi già nay Trời đất vô cùng một cuộc say Bần tiện gặp thời lên cũng dễ Anh hùng lỡ bước ngẫm càng cay Vai khiêng trái đất mong phò Chúa Giáp gột sông trời khó vạch mây Trả thù chưa xong đầu đã bạc Gươm mài bóng nguyệt biết bao rày!" ----------------------------------- LỜI BÌNH Thế lực yếu- chia bè kết cánh Giết tôi trung nặng gánh sơn hà. Lòng ly tán quả là tai hại Mất giang san hỏi tại vì ai??? Thương anh tài trãi gai nếm mật sáng thiên thu một bậc tôi hiền! .........................................
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
quote:
Trích đoạn: phamthicucvang
S.Đ ơi ,
chỉ cần một góc tim yêu là đủ rồi đó em !
Trạc Tuyền ,
sao lại đi tu nhỉ ?
Yêu
có anh có cả trời vui
có anh có lại nụ cười năm xưa
có anh mắt lúng liếng đưa
có anh có cả sao vua nằm kề
có anh gọi mảnh trăng thề
có anh mở lại trang đề câu thơ
có anh nét bút đậm , mờ
có anh chữ múa ngu ngơ tên người
yêu như tuổi mới đôi mươi
THẤT TÌNH
Không em như thể mưa ngâu
không em sương sớm bắt đầu dày thêm
không em nắng tắt bên thềm
không em gió thoảng êm đềm tan đi
không em trời, đất sầu bi
không em nguyện mãi cuồng si một đời!
không em chẳng thốt nên lời
không em mãi mãi hợt hời giai nhân!
...
thất tình- một khối tình câm!
SĨ ĐOAN
Không anh như hạn không mưa
Không anh bến vắng đò đưa mỗi chiều
Không anh quạnh quẽ cô liêu
Không anh sương lạnh tiêu điều giá đông
Không anh như thiếu nắng hồng
Không anh trời đất mênh mông hoang tàn
Không anh trăng cũng vỡ tan
Không anh em chỉ mênh mang tình sầu ...
Buồn hơn chuyện của Mưa Ngâu
anhtrangthu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2008 22:05:22 bởi anhtrangthu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: