Chẳng trách
Anh nào dám trách- chỉ riêng mang
Bởi tại duyên tơ chẳng buộc ràng
Sóng vỗ trường đời xoay vạn lối
Không ngờ vướn phải –gãy tào khang!
Sự thể qua rồi chớ khóc than
Vươn cao thắp lại bếp trò tàn
Cùng chàng phối ngẫu đan minh thệ
Hạnh phúc trong đời – hỡi hồng nhan!
Anh về nhặt lại vần thơ cũ
Ướp vị, ươm men sưởi tấc lòng
Thỏ thẻ trăng ngà cầu hạnh phúc
Bền tơ, đẹp chỉ ước chờ mong.
09.01.11
Đành Lòng
Một thuở xa rồi có trông nhau
Có còn thương tiếc mộng dạt dào
Có phải xoay lưng tình là hềt
Và có khi nào anh khát khao
Biết trách ai đây trách làm sao
Đã như trời đã ghép thương đau
Trời không cho gặp làm sao cãi
Đành lòng nhận lấy chữ hư hao
Em về tìm lại kỷ niệm xưa
Cũng ở nơi đây ngọn gió lùa
Mình đã trao nhau mùa luyến ái
Khóc chi anh hỡi đã như thừa
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2011 05:20:25 bởi DongSuoiNgot >