CÁNH CHIM CÔ LẺ
Ánh lửa Cao nguyên Bập bùng ánh lửa rạng đồi xanh Dấu ấn lòng son trỗi điệp lành Mỹ tú đôi giờ lưu vạn kỉ? Anh hào nửa khắc đọng thiên canh! Lời ca thánh thót cung thề hẹn Điệu múa du dương nốt nguyện thành Cảm xúc dâng trào bừng lối mộng Khung trời hạnh phúc tỏa long lanh. 15.07.11
Cuối Nẻo Đường
Tôi về tìm lại núi rừng xanh
Một bóng vu vơ hát mộng lành
Cuối nẻo đường đi tim bốn bể
Đầu non khúc khuỷu dạ năm canh
Thẫn thờ ca khúc lời tan vỡ
Khắc khoải ngân dòng chữ hận thành
Khóa cửa linh hồn vào ngục lạnh
Còn chăng đôi mắt lệ long lanh
Hồng Quế
Cuối Nẻo Đường
Tôi về tìm lại núi rừng xanh
Một bóng vu vơ hát mộng lành
Cuối nẻo đường đi tim bốn bể
Đầu non khúc khuỷu dạ năm canh
Thẫn thờ ca khúc lời tan vỡ
Khắc khoải ngân dòng chữ hận thành
Khóa cửa linh hồn vào ngục lạnh
Còn chăng đôi mắt lệ long lanh
Hồng Quế Ngẩn ngơ Bồi hồi kỉ niệm thuở xuân xanh Phút bước vào yêu mật ngọt lành Mắt nói long lanh tình suốt buổi Môi cười rạng rỡ mộng thâu canh Tâm vương bốn bể mơ tròn vẹn Trí trải ngàn mây ước tựu thành Thoáng chốc rời xa tim khắc khoải Niên trường ngọc nhỏ giọt long lanh. 30.07.11 sd
Ánh lửa Cao nguyên Bập bùng ánh lửa rạng đồi xanh Dấu ấn lòng son trỗi điệp lành Mỹ tú đôi giờ lưu vạn kỉ? Anh hào nửa khắc đọng thiên canh! Lời ca thánh thót cung thề hẹn Điệu múa du dương nốt nguyện thành Cảm xúc dâng trào bừng lối mộng Khung trời hạnh phúc tỏa long lanh. 15.07.11
Cuối Nẻo Đường
Tôi về tìm lại núi rừng xanh
Một bóng vu vơ hát mộng lành
Cuối nẻo đường đi tim bốn bể
Đầu non khúc khuỷu dạ năm canh
Thẫn thờ ca khúc lời tan vỡ
Khắc khoải ngân dòng chữ hận thành
Khóa cửa linh hồn vào ngục lạnh
Còn chăng đôi mắt lệ long lanh
Hồng Quế Ngẩn ngơ Bồi hồi kỉ niệm thuở xuân xanh Phút bước vào yêu mật ngọt lành Mắt nói long lanh tình suốt buổi Môi cười rạng rỡ mộng thâu canh Tâm vương bốn bể mơ tròn vẹn Trí trải ngàn mây ước tựu thành Thoáng chốc rời xa tim khắc khoải Niên trường ngọc nhỏ giọt long lanh. 30.07.11 Mong Manh
Ngày nào mộng đẹp nắng vờn xanh
Chất ngất thơ ngây hứng gió lành
Phượng thắm sân trường hò hẹn gặp
Gót hồng vạt áo đợi chờ canh
Xa nhau cái thuở tình vừa chớm
Gặp lại khi nao biết sẽ thành
Giữ mãi trong tim ngày tháng ấy
Hạt tình nho nhỏ giọt mong manh
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2011 21:28:46 bởi DongSuoiNgot >
Bình minh lay động Hồn chết lặng giữa lưng trời lộng gió Bóng vươn dài theo nỗi nhớ miên man Bến bờ xưa ôi chìm đắm mơ màng Cơn mê tỉnh ta gọi nàng tha thiết. Vệt nắng tàn chưa biết sẽ về đâu??? Lòng da diết nỗi sầu nương chân bước Thuyền tình rã vùi sâu bao mộng ước Ngọn sóng buồn đọng mãi khóe rèm mi. Trang giấc điệp tìm gì nơi bến vắng??? Chốn cô liêu chỉ vạt nắng chung tình! Hoa lá hát… tự an ủi đời mình Rồi bất chợt ánh bình minh lay động. 10.08.11
Bình minh lay động Hồn chết lặng giữa lưng trời lộng gió Bóng vươn dài theo nỗi nhớ miên man Bến bờ xưa ôi chìm đắm mơ màng Cơn mê tỉnh ta gọi nàng tha thiết. Vệt nắng tàn chưa biết sẽ về đâu??? Lòng da diết nỗi sầu nương chân bước Thuyền tình rã vùi sâu bao mộng ước Ngọn sóng buồn đọng mãi khóe rèm mi. Trang giấc điệp tìm gì nơi bến vắng??? Chốn cô liêu chỉ vạt nắng chung tình! Hoa lá hát… tự an ủi đời mình Rồi bất chợt ánh bình minh lay động. 10.08.11
Tan Màu Mây Xám
Bao nhiêu lần mình nghe đời khoảng trống
Góc hoang vu ngồi xuống đếm thời gian
Những ngón tay cộng sổ chợt bàng hoàng
Là đã biết chết con tim một nửa
Những vệt nắng sầu rơi bên song cửa
Rướm bàn chân sỏi đá những vùng xưa
Anh nghe chăng từ ấy chỉ còn mưa
Dai dẳng ở trong lòng hoài chưa dứt
Đêm màu trắng trùm lên nghe thổn thức
Ngày tịch liêu nằm đợi góc vườn hoang
Tưởng chừng đâu xám ngắt một địa đàng
Anh mang gió thổi toan màu giông bão
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2011 04:44:33 bởi DongSuoiNgot >
Chớm Thu Thu vừa chớm nở lệ lòng rơi Mới đó mà nay nửa cuộc đời Gối mỏi da đen hồn khệnh khoạng Chân mòn tóc bạc dạ chơi vơi Trăng tàn ảo não nhồi dăm tiếng Gió lặn sầu u nghẻn mấy lời Bỡ ngỡ chiều buông hờn số kiếp Tìm về dĩ vãng xót duyên tơi! 15.08.11 sd
Tan Màu Mây Xám
Bao nhiêu lần mình nghe đời khoảng trống
Góc hoang vu ngồi xuống đếm thời gian
Những ngón tay cộng sổ chợt bàng hoàng
Là đã biết chết con tim một nửa
Những vệt nắng sầu rơi bên song cửa
Rướm bàn chân sỏi đá những vùng xưa
Anh nghe chăng từ ấy chỉ còn mưa
Dai dẳng ở trong lòng hoài chưa dứt
Đêm màu trắng trùm lên nghe thổn thức
Ngày tịch liêu nằm đợi góc vườn hoang
Tưởng chừng đâu xám ngắt một địa đàng
Anh mang gió thổi toan màu giông bão
Hồng Quế Vì đâu mây xám Đã bao lần chân ta dường lảo đảo Bên vệ đường áo não dập dồn quay! Chìm ảo mộng níu giữ một bàn tay… Cơn gió lạnh dịu xoa hồn chợt tỉnh. Mối duyên nồng có bao giờ toan tính? Phóng tầm xa như người lính kéo cò Mong chiến thắng xuôi nhanh bến hẹn hò Ôm khát vọng khơi mạch nguồn hạnh phúc. Đời khúc khuỷu gian nan rình mọi lúc Bão tố cuồng tạt trút mái đầu xanh Em nghe chăng nhịp sóng vỗ thâu canh Thuyền trôi dạt bến kia còn đợi mãi. 16.08.11
Tắm bến tương tư Ta yêu hương vị nồng say Cánh gió ngừng bay nhả mật tuôn trào Cho ai âu yếm ngọt ngào Ánh mắt dạt dào chìm đắm nụ hôn Tay bờ bẫn dạ ôn tồn Thảm mộng dập dồn rung mấy tầng yêu Hoàng hôn tím dáng liêu xiêu Giọt lệ nuông chìu tắm bến tương tư 17.08.11
Tắm bến tương tư Ta yêu hương vị nồng say Cánh gió ngừng bay nhả mật tuôn trào Cho ai âu yếm ngọt ngào Ánh mắt dạt dào chìm đắm nụ hôn Tay bờ bẫn dạ ôn tồn Thảm mộng dập dồn rung mấy tầng yêu Hoàng hôn tím dáng liêu xiêu Giọt lệ nuông chìu tắm bến tương tư 17.08.11
Yêu Những Vần Thơ
Ta yêu người chuốc bút thơ
Vẽ say chữ nhớ vẽ tràn chữ thương
Cho mưa thấm ướt vô thường
Đợi nắng muôn hướng về hong chiều vàng
Vần yêu nắn nót hoang mang
Xốn xang năm tháng vẫn về tìm nhau
Ta yêu người ướp vần sầu
Trái ngang giai ngẫu tương tư đợi chờ
Hương Quế Định viết theo cái lối mới của bài thơ anh, nhưng viết chưa được, hẹn lần sau đi nha.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2011 04:51:48 bởi DongSuoiNgot >
Yêu Những Vần Thơ
Ta yêu người chuốc bút thơ
Vẽ say chữ nhớ vẽ tràn chữ thương
Cho mưa thấm ướt vô thường
Đợi nắng muôn hướng về hong chiều vàng
Vần yêu nắn nót hoang mang
Xốn xang năm tháng vẫn về tìm nhau
Ta yêu người ướp vần sầu
Trái ngang giai ngẫu tương tư đợi chờ
Hương Quế
Say trong hoang tưởng
Ta yêu chỉ thắm xe tơ
Mật ướp vần thơ, tẩm vị tâm hồn!
Ta yêu vận nét sắt son
Nhuộm ánh trăng tròn soi dáng lứa đôi.
Ta yêu câu chữ xa xôi...
Chan chứa em- tôi nở bút đơm tình.
Ta yêu bất biết thân hình
Lớn, trẻ hơn mình vẫn thả vần yêu!!!
23.08.11
Duyên xưa gãy nhịp tự lâu rồi Lặng lẻ bên dòng phận nổi trôi Nợ rã gieo lòng cơn huyết sụt Tình tan níu trí ngọn châu trồi Bên đường gió tạt sầu thân lẻ Cuối ngỏ mây choàng xót phận côi Điếm bước cô liêu hồn lẩn thẩn Nào hay vệt nắng vụt qua đồi! 17.07.11
Đợi
Tình quả đắng ai vừa ướp hạt?
Tẩm cuộc đời tẻ nhạt vô biên
Lặng nhìn lá rụng ngoài hiên
Trào dâng suối lệ lụt miền tâm thơ
Cơn gió nhẹ tảng lờ bay vút
Mang hương tình lẩn hút ngàn mây
Dư âm ngày ấy ngất ngây
Đọng trong tâm khảm vơi đầy khát khao!
Đêm tĩnh mịch trăng sao khuất dáng
Vần thơ sầu lấp loáng tình ai
Bên đời chữ đợi khôn phai
Mộng ngày tái hợp ta vầy duyên xưa!
06.09.11
Say tình Thuận Say tình cũng bởi yêu em Ngây thơ tràn ước trước thềm chiều thu Mang niềm khát vọng cung ru- Màng giăng sương lạnh khói mù vây quanh Thương mình lẻ dáng thâu canh... Nghịch Canh thâu dáng lẻ mình thương Quanh vây mù khói lạnh sương giăng màng Ru cung vọng khát niềm mang Thu chiều thềm trước ước tràn thơ ngây Em yêu bởi cũng tình say!!! 19.09.11
Thu mình Non đời gió tạt tơi cành lá Trọn kiếp sương sa rũ đọt mầm Lặng lẽ thu mình trong góc nhỏ Tìm về kí ức nhớ tri âm. 20.09.11 Hồn ngây Đau sầu quá khứ còn vương nặng Hận tủi tương lai có chất đầy? Quảy gánh phong trần tê buốt dạ Đâu nguồn suối ngọt tắm hồn ngây? 20.09.11 Bao giờ… Đây thời bất hạnh nhòa tâm ý Đó thưở vô nhân nát nghĩa tình Khép kín hồn thơ tràn xáo động Bao giờ ánh nguyệt tỏa lung linh??? 20.09.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2011 18:44:17 bởi SĨ ĐOAN >
Nỗi lòng riêng mang Vì đâu sương phủ trùng trùng Mây giăng khói mắc – chân chùng lối đi? Vì đâu gió thốc mưa ghì Sóng xô thác đỗ- vết tì thâm sâu? Vì đâu chẳng hiểu vì đâu… Cầu ngang lắt lẻo gánh sầu khôn tan? Bên dòng buông thả mơ tàn Cuốn theo con nước miên man tình đời! Tâm ta khó chuyển khôn dời Hóa làm thân núi giữa trời bão giông Chẳng buồn nhân thế xoay dòng Thay đen đổi trắng – dạ lồng trăng thanh! 07.120.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2011 01:23:23 bởi SĨ ĐOAN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: