 
    
  
    
    
    
        
        
     CÁNH CHIM CÔ LẺ
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              CHÙM THƠ TƠI TẢ       Chùm thơ ủ rũ - đủ sắc màu   Vàng xanh tím đỏ - tỏa nên mùa   Đông xuân thu hạ - tạ tình ai   Gió lay thuở ấy - dấy nên dòng!       Chùm thơ nỗi lòng - hồng nhan hởi!!!   Hiện tại, mai sau - đau và hận!   Nửa kiếp sầu riêng - kiêng cho trọn   Chọn lựa một thời- đời đôi ngã...       Chùm thơ tơi tả - đã hoen màu   Ố vàng nham nhở - trở nên xa   Gió lay động đậy - dậy uốn mình   Nên chùm thơ nhỏ - tỏ niềm riêng!!!                                       SĨ ĐOAN    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 TÌNH TOÁN HỌC 
    
  Thà sinh ra con đường tiếp tuyến 
  Suốt cuộc đời lưu luyến bên nhau 
  Chớ bao giờ tỏ vẻ thanh cao 
  Như tiệm cận mắt trào nhung nhớ! 
    
  Ngày lại ngày tạo cớ xoán quanh 
  Như Parabon hình sin quấn quít 
  Chớ huýt dài gặp góc so le 
  hay khắc khe con đường phân giác 
    
  Xin một lần làm góc đối đỉnh 
  Hòa tâm hồn liên tỉnh kề bù 
  Hay giao điểm đường cao tam giác 
  Bắt tay nhau ca hát khải hoàn!!! 
    
  Sinh ra chúng một đàn quỹ tích 
  Chuyển động nhiều-giúp ích thế nhân 
  Chuyển động nhiều-gian truân lấn lướt 
  Chuyển động nhiều-mơ ước tương lai!!! 
  SĨ ĐOAN 
  
   TÌNH TOÁN HỌC       Mình bên nhau như hai đường tiệm cận   Bao tháng năm dài sao bỗng triệt tiêu   Chưa thành tiếp tuyến đã nhiều lận đận   Đến bao giờ góc quay mới đổi chiều?       Sóng gợn hình sin in trong màu mắt   Parapol úp ngửa giữa mênh mông   Hai hướng so le cho lòng quặn thắt   Phân giác chia thành hai cõi đợi trông.       Đối đỉnh hai đầu về chung một điểm   Mà sao ở hai miền trái ngược nhau   Tay nắm tay vai kề vai tuyệt diễm   Trục đối xứng nào chia cắt tim đau.       Đi mãi rồi lại quay về lối cũ   Người xưa đâu đang ở quỹ tích nào?   Đang trên hình cầu hay trên lăng trụ?   Sao để tâm di động giữa ngàn sao!   Thi Nang    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  
  
   
   
   
   
   
  Trích đoạn: phamthicucvang  
   
  Người đàn bà khóc  
     
  Người đàn bà trong em bật khóc  
  nỗi nhọc nhằn ai chẳng giống ai  
  cứ từng đêm,từng đêm đều đặn thở dài  
  xếp bên cạnh là tóc mai sợi ngắn  
  thương sợi dài trôi theo người đâu vắng.  
   
  Người đàn bà trong em lẳng lặng  
  đong nỗi đau ngầy ngật bước qua  
  đếm thời gian khóc bóng xế chiều tà  
  rồi nuối tiếc phấn son  
  chợt hiểu,vì sao mà phai nhạt .  
   
  Người đàn bà trong em bội bạc  
  muốn quay lưng với mất mát xa xôi  
  cố bỏ quên hơi thở thuở tươi môi  
  và dẫm đạp những buồn đau rơi rớt,  
  vậy mà,  
   
  Người đàn bà trong em bất chợt  
  vứt đi hôm sớm vẻ cười cợt bên ngoài  
  dấu cười buồn mỗi tối úp vào tay  
  bật khóc  
  như chưa bao giờ được khóc.  
   
                                              Phạm thị Cúc Vàng 
 
  
   Mến chào chị thơ cùng họ. mạo muội trồng trên khu vườn thơ một lòai hoa dại. ( PHẠM VĂN HIỆP- SĨ ĐOAN)       
               NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÓC                      Tôi không nhớ mình khóc khi nào                 Kể từ lúc vẫy chào bụng mẹ                 Hay bập bẹ, chập chững đứng ngồi                 Hoặc ai đó mắng nhồi con trẻ?                      Tôi không nhớ mình khóc khi nào                Suối lệ trào tuôn chảy từ đâu?                Mình chỉ biết mưa ngâu lả chả                Đọng tâm hồn thuở rã tơ duyên!                     Tôi không nhớ mình khóc khi nào                Nổi cồn cào đêm vắng canh thâu                Giọt sương bâu ước đẫm bao giờ                Dạ thẩn thờ sóng sánh hoen mi!                     Tôi không nhớ mình khóc khi nào                Ngọc tuôn trào hay ngược tim son                Mình chỉ biết héo hon muôn thuở                Khóc đời mình lở dở  tơ duyên!                                           SĨ ĐOAN 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2008 17:29:30 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    CHÙM HOA TÍM           ( CẢM MẠO- CẠO GIÓ)       Tôi tặng em chùm hoa tím đỏ!   Tựa huyết tim hương toả ngạt ngào   Bao cánh thắm tuôn trào sức sống   Mang trong mình mầm mống thuỷ chung.       Tôi tặng em chùm hoa tím đỏ!   Tựa hồng nhung tỏ rõ sắc son   Trao tất cả tâm hồn thể xác   Hỏi em rằng : Có vác nổi không?       Tôi tặng em chùm hoa tím đỏ!   Nhỏ từ tim nhuộm thắm cánh hồng   Như nước rỉ từ lòng núi thẳm    Biến nên màu xâm xẩm -đêm thâu!                                   SĨ ĐOAN    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                           U SẦU 
   
  Khối u sầu ta mang muôn thuở 
  Vai sang vai chẳng nở xa rời 
  Ôm ắp mãi chẳng dời thay đổi 
  Bởi tâm hồn nông nổi tin yêu!!! 
                             SĨ ĐOAN 
   
               KHỐI SẦU 
   
  Nặng u sầu từng bước lãng du 
  Trĩu u hoài quằn nặng vương mang 
  Hồn chết lặng tim tan muôn mảnh 
  Đọng khối sầu nên cảnh tuyết sương!!! 
                                     SĨ ĐOAN 
   
            ÂU SẦU 
   
  Hoàng hôn tắt ánh thái dương 
  Bao nhiêu kỉ niệm vấn vương ngập tràn 
  Vuột tay mất hút bóng nàng 
  Trăm năm đành phải phủ phàng lòng son! 
                                          SĨ ĐOAN 
   
           TRỈU SẦU 
   
  Hiu hiu gió thoảng- buồn man mác 
  Chan chan nắng đổ- giọt sầu bi 
  Hắt hắt lòng ta mỗi bước đi 
  Nghìn nghìn năm nữa vẫn còn đau!!! 
                                     SĨ ĐOAN  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 08:30:30 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                      ĐA DẠNG SẮC MÀU  
     
  Tình yêu muôn dạng sắc màu  
  Sáng soi chiều nghiệm chớ chào chịu thua  
  Tình yêu chẳng thể bán mua...  
  Chọn rồi khó đổi- ê chua ngậm ngùi!!!  
  Đừng gì hương vị ngọt bùi  
  Trói vòng mê muội- chôn vùi thanh xuân.  
                                         SĨ ĐOAN  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2009 10:57:00 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              quote: 
   
  Trích đoạn: Hồng Sen Phạm Thị  
   
  NHỚ QUÁ !  
     
  Chưa trao nhau một lời  
  Chỉ lặng nhìn sao rơi  
  Mà trái tim xao xuyến  
  Để đêm dài nổi trôi  
  Rộn ràng mây gió hú  
  Sầu não tiếng đàn bồi  
  Ai khiến em ngờ nghệch  
  Nhớ thương quá anh ơi !  
  
      Cho xin gởi cánh Lan rừng bên vườn hoa sắc thắm.         CHỚM NỞ SẮC TÌNH         Tình yêu là thế đấy!    Chỉ bảy giây ngắm nhìn    Con tim thìn thịch nhảy    Đêm đêm trải tâm hồn    Dạ bồn chồn...ngẩn ngơ...    Tình yêu thơ mộng quá!    Chiếm cả trái tim hồng    Nguyện trọn lòng yêu em!!!                            SĨ ĐOAN     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2009 07:34:08 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trích đoạn: Lưu Giang       
 
 
TÌM NGƯỜI
 
Mây bay hà xứ
 
Đi tìm người xưa
 
Mịt mù tin nhạn
 
Mây khóc thành mưa
 
  
      Chúc Bạn vui, khỏe,trẻ trong tâm hồn, đẹp trong thực tiễn...         VIÊN GẠCH HỒNG  
     
  Tường đẹp nhờ gạch  
  Vụn nát vứt đi  
  Xót chi của hỏng  
  Chỉ tỏng vướn chân.  
                SĨ ĐOAN 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2009 07:34:32 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                             TIM YÊU       Nhớ như điên biết điện nơi nào?   Tình yêu như sức sống nhựa trào...   Tuy rằng túi rỗng chẳng xu hào...   Ai nở ngăn rào trái tim yêu!!!                            SĨ ĐOAN    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHÙM THƠ KHÓC PHẬN   ( Ngắm ảnh sinh tình)       LẺ LOI       Chim bay, bay tận phương nào   Lẻ loi chiếc bóng vượt rào gió sương   Tìm gì trên mảnh quê hương   Bỏ sau non nước- tơ vương dạ sầu!!!       Thóang nhìn ai rõ bể sâu?   Núi cao bao trượng, từ đâu chim sà?   Tâm tư chan chứa diết da!   Thương chim đơn lẻ- lòng ta ngậm ngùi!!!       TƯƠNG TƯ       Nhớ ai chim đậu trên nhành   Cành trơ, lá rũ sắc xanh bạc màu...   Vầng dương rực rỡ ánh hào    Xoay lưng ngoảnh mặt lẻ nào tương tư?       UYÊN ƯƠNG       Đôi uyên ương nô đùa tổ ấm   Hót rộn ràng tô thắm ngàn hoa...   Lòng xót xa đơn côi lẻ bóng   Biết bao giờ ta giống như chim???       KIẾP SẦU ĐAU       Hoa đua nở đơm nhành kết quả   Hận sầu ai lã chả rụng rơi?   Khiến chơi vơi bao kẻ đa tình   Xin giây phút nghiêng mình san sẻ.       CHIỀU THU       Chốn rừng thiêng nghiêng ngữa ngàn cây   Thân cô lẻ bẽ bàng thu rụng   Lá rơi rơi- chơi vơi mộng tưởng   Dạ thẩn thờ chờ đợi hương xuân.       BẠN TÌNH ƠI!       Âm u tĩnh mịch nước mây ngàn   Bơ vơ lạc lỏng- đàn đâu hởi!   Gởi tiếng canh khuya gọi bạn lòng   Vọng cả đêm trường- hồng nhan ơi!                                       SĨ ĐOAN        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trả lại cho em  
   
  Trả lại cho em lời nói yêu đầu  
  Của những ngày hai đứa mới quen nhau  
  Bởi yêu em nên anh quá khổ đau  
  Bao năm tháng không phai niềm thương nhớ  
   
  Trả lại cho em tơ lòng đã ngỏ  
  Trong nắng thu vàng trải rộng khắp đường quen  
  Từng hàng cây như mong muốn khát thèm  
  Cho tình thân lá đừng rời xa nhau nữa  
   
  Trả lại cho em những gì đã hứa  
  Lời nói chân thành trong tận trái tim anh  
  Tiếng yêu thương anh không thể trọn dành  
  Những ưu ái cho tình em suốt kiếp  
   
  Trả lại cho em những gì đã viết  
  Xé tim lòng trao gởi đến cho anh  
  Mộng ngày xanh hai đứa đã không thành  
  Nơi đất khách tim lòng anh giá lạnh  
   
  Nơi phương xa xin em đừng hờn trách  
  Mối tình sầu mỗi đứa một hướng đi  
  Phút chia ly em đã nói những gì  
  Xin trả lại lời thề em hôm ấy  
   
  Một lần yêu là một lần thất bại  
  Mối tình đầu dang dở đến hôm nay  
  Hình bóng em anh nhớ mãi không phai  
  Nên đau khổ trong chuỗi ngày viễn xứ  
   
  Trã lại cho em mối tình xưa cũ  
  Đã đi vào dĩ vãng của thời gian  
  Cùng đên thu gió mát với trăng ngàn  
  Tình ta đó anh sẽ chôn vào nơi huyệt mộ …  
   
  CĐ 28/09/06  
   
   
            TRẢ LẠI CHO EM  
   
  Trả lại cho em ngày xưa đó  
  Bến tương tư hết bó cuộc đời  
  Góc dừa xưa chẳng dời thay đổi  
  chỉ duyên tình nhịp lỗi từ đây!  
   
  Trả lại cho em vầng mây ngủ sắc(!)  
  Thuở xuân thời cân nhắc con tim,  
  Bước thuyền hoa đềm êm gió thoảng  
  Xuôi dòng đời thoáng chốc chùn chân!  
   
  Trả lại cho em người thân yêu quí  
  Nép bên nhau ắt phí xuân thời(!)  
  Đời truân chuyên nào đời đơn ngã  
  Về đi em mộng đã hoen màu!!!  
                           SĨ ĐOAN  
   
     Xin chào Sỉ Đoan đã ghé thăm và để lại một bài thơ rất hay ...Hy vọng bạn sẻ ghé chơi thường xuyên nha , chúc bạn cùng gia đình vui vẻ ......  
   
      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2009 07:36:04 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TIẾNG LÒNG       Nàng đi muôn dặm quan san   Rừng thay bao lá mưa tràn nắng hanh...   Quê nhà thao thức thâu canh   Dõi theo từng bước mong lành ấm no.   Nàng đi chẳng chút âu lo   Chen mây cưỡi gió tự do đất trời(!)   Tình quê tôi gởi cuộc đời   Chôn sâu tiềm thức chẳng dời lòng son!   Nàng đi muôn dặm nước non   Bỏ rơi khát vọng thuở còn thanh xuân!!!                                           SĨ ĐOAN        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              quote: 
   
  Trích đoạn: phamthicucvang  
   
  Lục bát Cúc Vàng  
   
  Thời gian trôi vẫn trôi qua  
  Cúc Vàng một thuở tình xa tình gần  
  Thời gian trôi đã bao lần  
  Cúc Vàng một đoá tình gần tình xa  
   
  Cúc Vàng là Cúc Vàng ơi  
  Còn đâu mà nhớ mãi thời học sinh  
  Còn đâu đẹp những mối tình  
  Còn đâu ghi dấu một hình bóng xưa  
  Nhớ ngày bóng nắng lưa thưa  
  Nhớ ngày ướt áo cơn mưa đầu mùa  
  Nhớ đôi lời nói câu đùa  
  Chao ôi nhớ quá bao mùa không quên  
   
   
                                              Phạm thị Cúc Vàng  
     
  Chào người thơ cùng họ  , mong chờ những cánh hoa tươi trẻ để vườn thơ CV đầy hương sắc. Cám ơn nhe.  
  
      Cảm ơn Cúc Vàng ,xin gởi tạm mảnh đất mầu mở cánh hoa tươi.Nếu không thích cứ vứt bỏ.  
   
  HOA CÚC VÀNG  
   
  " Thời gian trôi vẫn trôi qua"  
  Cúc Vàng muôn thuở vẫn hoa Cúc Vàng  
  Thời gian xuôi ngược nẻo đàng  
  Cúc Vàng rực rỡ bao chàng ước mơ...  
   
  Cúc Vàng đẹp tựa trang thơ  
  Đông xuân thu hạ khép hờ cánh xinh  
  Nhốt vào cái thuở hữu tình  
  Lưu vào tâm khảm bóng hình người xưa!  
  In vào mọi lúc sáng trưa  
  Chôn sâu tiềm thức thuở vừa biết yêu!  
  Chao ôi ! Kỉ niệm bấy nhiêu  
  Ắp đầy kí ức còn điều gì hơn!!!  
                              SĨ ĐOAN 
 
   
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2009 07:37:12 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TIẾNG LÒNG     
  Khoắc khỏai đêm trường nhớ...đợi... mong...  
  Vằn vặc canh thâu - nát cõi lòng!!!  
  Chung tình - cạn nghĩ- tình dang dở  
  Khóc hận nghìn thu- đứt chỉ hồng(!)  
  Cung đàn lỗi nhịp- sầu muôn thuở  
  Biết tỏ cùng ai nỗi đọan trường!  
  Bạn tình chung ơi! bạn tình chung!  
  Tình nghĩa Phu-Thê chỉ thế chăng???     
  SĨ ĐOAN          
 
    CHƠI VƠI  
   
  Nợ anh nợ suốt kiếp này  
  Phút Thần Tiên đắm ngất say đất trời  
  Cho nhau mãi những chơi vơi  
  Yêu thương ơi lỡ chuyến rồi Đò sang  
  Bước chân ghé cửa Địa Đàng  
  Nhập chiêm bao để mơ màng mà thôi  
  Trách làm sao lại số trời  
  Xin đừng trách nhé hỡi người hỡi thơ  
   
  Kim Giang
       
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2009 07:38:02 bởi SĨ ĐOAN >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               TÌNH VÀ HẬN       Ai Biết dược khi tình kết trái?   Sóng dạt dào mang nặng phù sa   Dãy đất sần nẩy lộc đơm hoa   Muôn sự sống chan hoà nắng ấm...       Ai biết được trong tro còn lửa?   Mộng êm đềm , tỉnh giấc xót xa   Hững hờ mà quằn nặng diết da   Khi mưa gió lòng ta ngậm ngùi!!!       Ai biết được giữa tình và hận?   Cuộc đời người phải gắn cả hai   Tình- thuỷ chung nhân hậu hiền hoà.   Hận- điêu ngoa lắm mưu nhiều mẹo.       Ai bảo rằng chẳng hận chẳng yêu?   Xem xét lại - tâm thần cao độ   Cõi niết bàn sắp gọi điểm danh   Hận tình- tình hận hởi cố nhân!!!                            SĨ ĐOAN    
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  6 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: