CÁNH CHIM CÔ LẺ
Thi Nang chân thành cảm ơn anh SĨ ĐOAN đã tặng hai bài thơ "Anh hào lỡ vận " và " Lấp lánh một vì sao ",Thi Nang kính tặng anh SĨ ĐOAN một bài để góp vui nha!
ẨN SĨ Vì sao ở tận cõi xa khơi Lấp lánh bằng đâu ánh mặt trời. Cố sức khơi nguồn cho kẻ uống! Ra công thái thịt để người xơi! Than van mỏi miệng tiêu hao tiếng! Trách cứ đau môi uổng phí lời! Gương cũ ngàn xưa còn để lại, Thầy An* ngán ngẩm phải về thôi! Thi Nang Thầy An:là Chu Văn An đời Trần,thầy đã dâng sớ để chém đầu bảy tên gian thần nhưng không được vua đồng ý,nên thầy đã xin từ quan về ở ẩn.
THẸN XUÂN!!! Trở lại chốn xưa thẹn trong lòng ! Xuân này, Xuân nữa có hồng chăng? Một khối tơ vương- săn chắc cứng! Thẹn nàng Xuân- đi đứng ngập ngừng!!! SĨ ĐOAN
THẸN XUÂN!!!
Trở lại chốn xưa thẹn trong lòng !
Xuân này, Xuân nữa có hồng chăng?
Một khối tơ vương- săn chắc cứng!
Thẹn nàng Xuân- đi đứng ngập ngừng!!!
SĨ ĐOAN
VUI XUÂN Thuyền về bến cũ thỏa chờ mong Sum họp vui xuân dưới nắng hồng Trời xuân nồng ấm,tình thắm thiết Con mừng gặp bố,vợ gặp chồng. Thi Nang
Cám ơn THI NANG đã trồng trong sân vườn nhà mình một khóm hoa Hướng Dương.Năm mới cầu chúc chú em thành công trên con đường thi ca ,ra mắt nhiều tác phẩm hay,chúc gia đình vạn sự bình an và hạnh phúc. SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2008 19:58:49 bởi SĨ ĐOAN >
ẨN SĨ
Vì sao ở tận cõi xa khơi
Lấp lánh bằng đâu ánh mặt trời.
Cố sức khơi nguồn cho kẻ uống!
Ra công thái thịt để người xơi!
Than van mỏi miệng tiêu hao tiếng!
Trách cứ đau môi uổng phí lời!
Gương cũ ngàn xưa còn để lại,
Thầy An* ngán ngẩm phải về thôi!
Thi Nang
ANH HÙNG UẤT HẬN
Nghìn năm kim cổ còn gương
Anh hùng trung liệt vấn vương tình đời...
Bỏ sau thêu dệt bao lời
Vì dân vì nước chẳng dời lòng son!
Căm thay,lãnh chúa nớt non
Công thần oan uổn thác còn đớn đau
Trăm năm mới giãi bày sau
Hồn thiêng chín suối chực trào-dịu xoa!!!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2009 08:47:53 bởi SĨ ĐOAN >
LÀN HƯƠNG BAY Bông Bưởi đơm hoa Rụng trắng sân nhà Là đà hương bay... Tình ai đứt đọan? Chẳng trọn tơ duyên!... Bình yên-rối lọan...!!! Còn đâu thưởng thức Hương Bưởi sân nhà??? SĨ ĐOAN
TƯƠNG TƯ Buồn buồn ta viết mấy vần thơ Trãi hồn hoa lá lòng ngẩn ngơ Tương tư nặng gánh kiếp ve sầu! Muốn gởi cùng ai lời tâm sự, Cùng gió cùng trăng nỗi đọan trường. Thơ tình lai láng bởi vì đâu? Ai kia thấu hiểu được mấy bài? Bao năm tay ắp còn chưa tỏ Thử hỏi người đời có mấy ai??? SĨ ĐOAN
BÓNG
Nước tuôn bông bóng bồng bềnh
Nước yên gió lặng in lên nền trời,
Ánh trăng lấp lánh như rơi
Từ trên muôn tượng xuống nơi đáy hồ
Thò tay nhặt vớt lên bờ
Bất ngờ tan biến- dật dờ bóng ta
Chập chờn ẩn hiện kiêu sa
Kề bên hiện hữu hóa ra mịt mờ!!!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 09:14:31 bởi SĨ ĐOAN >
HOA TRINH NỮ Đất trời hoa nở nơi nơi Hương nồng bát ngát rạng ngời nước non! Có lòai khép nép, sắt son Thiên thu vạn kiếp vẫn còn vương mang. Tôi yêu , yêu mãi chẳng màng Hoa Trinh Nữ - tôi...tôi càng yêu hơn!!! SĨ ĐOAN
HỮNG HỜ Dẫu biết rằng thời gian vội vã Dạ mong chờ ôm cả trời mây Tình vương mang ngàn cây ngọn cỏ... Hởi bạn lòng thấu tỏ cho chăng??? SĨ ĐOAN
NỖI NIỀM XUÂN
Thanh xuân mộng đẹp vô vàng
Hương xuân phản phất mọi đàng quê hương
Tình xuân nhị hé vấn vương
Lòng xuân rộng mở luôn nương bến bờ...
Gió xuân sao vội ơ thờ?
Để cho én lượn dật dờ ban mai.
Xuân về ru giấc anh tài...
...
SĨ ĐOAN
MAI NỞ ĐÓN XUÂN Lặng ngắm vườn mai đã nở vàng Ngàn hoa khoe sắc đón xuân sang Lộc non vẫy nắng hồng tươi thắm Cánh mỏng tắm sương mát mịn màng Gió thoảng lung linh gương diễm tuyệt Hương đưa phảng phất dáng đài trang Tâm hồn sảng khoái nhìn mai nở Trả lại cho đời thuở dọc ngang. Thi Nang
ÔI THỜI GIAN! Thuở thanh xuân hào hoa phong nhã Vạn mỹ nhân ắp cả niềm tin Bởi nhân cách chân tình cao quí Vẹn tín trung- thâm thúy sự đời!!! Tuổi hoa niên muôn lời thêu dệt...(!) Trái tim yêu nhịp lệch sang lề Ẩn Nam cực tư bề băng giá Ngủ thật say nào há vẫy vùng!!! SĨ ĐOAN
CHIẾC LÁ RƠI Hừng đông cảnh sắc tươi hồng Vài cơn gió thoảng cho lòng thản thơi Thoáng nhìn chiếc lá vàng rơi Bám vào vai áo ai dời xa xa... Một thời uốn lượn, ngân nga Lắng trong dòng khí- thoáng qua rụng rời!!! Mênh mang lòng dạ rối bời... Kiếp người ngắn ngủi mà đời bấp bênh! Ngẩng nhìn dòng chảy lênh đênh Cuối theo lá rụng bồng bềnh nổi trôi. Thương thay nửa kiếp đơn côi...!!! SĨ ĐOAN
TƠ VƯƠNG
Mất thì thương, vương thì giận! Tơ tình lận đận biết hận ai đây? Bát niên chẳng có Xuân đầy Vì đâu nên nỗi đọa đày xác thân? Người xưa ơi hởi xa gần !!! Thấu chăng bao nỗi gian truân đợi chờ!!! SĨ ĐOAN
ÔI THỜI GIAN!
Thuở thanh xuân hào hoa phong nhã
Vạn mỹ nhân ắp cả niềm tin
Bởi nhân cách chân tình cao quí
Vẹn tín trung- thâm thúy sự đời!!!
Tuổi hoa niên muôn lời thêu dệt...(!)
Trái tim yêu nhịp lệch sang lề
Ẩn Nam cực tư bề băng giá
Ngủ thật say nào há vẫy vùng!!!
SĨ ĐOAN
THỜI GIAN TRÔI Từng giây âm thầm thời gian qua... Nhìn quanh,nhìn cao,rồi nhìn xa Qua bao gian lao,bao phong ba Vui,buồn,thương,mong trong lòng ta. Đời người chưa bao năm mà già! Làm gì cho quê hương sơn hà? Cho đời xinh tươi như muôn hoa Cho đồng bào yên vui nhà nhà. Dần dà...dần dà...từng giờ qua... Nhìn đời,nhìn người,rồi nhìn ta Tình yêu...không bao giờ phôi pha Cùng thời gian trôi vào bao la... Thi Nang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: