CÁNH CHIM CÔ LẺ
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Kiếp người- bể khổ vô ngần...!
Thác rồi - ai biết hồn lần về đâu?
Thế nhân- mấy kẻ sầu âu???
Khóc người bạc phận lỡ câu bẽ bàng
Kiếp người đã trót vương mang...
Ôm bao uất hận xuống " hang" ngậm ngùi!!!
-sd-
Tình yêu mượn nick bỡn chơi
Lỡ câu làm bạn tình đời tránh xa
Ta buồn ta tự trách ta
Ôm tình ta xuống hang xa ngậm ngùi.
-nt-
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Kiếp người- bể khổ vô ngần...! Thác rồi - ai biết hồn lần về đâu? Thế nhân- mấy kẻ sầu âu??? Khóc người bạc phận lỡ câu bẽ bàng Kiếp người đã trót vương mang... Ôm bao uất hận xuống " hang" ngậm ngùi!!! -sd- Tình yêu mượn nick bỡn chơi
Lỡ câu làm bạn tình đời tránh xa
Ta buồn ta tự trách ta
Ôm tình ta xuống hang xa ngậm ngùi.
-nt- Thơ tình ta viết cho ta Một người thấu tỏ âu là tri âm! Tình thơ như ánh nguyệt rằm Một người thấu hiếu ta thầm cám ơn! -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 07:59:29 bởi SĨ ĐOAN >
MẾN TẶNG NGƯỜI THIẾU PHỤ ĐƯA ĐÒ Bâng khuâng nhấc bước lên đò Bổng nghe câu ví điệu hò ngân nga... Trãi hồn sông nước bao la Đò ngang rẽ sóng lướt ra giữa dòng. Ngẩng lên-ôi đóa hoa Hồng! Sương sa,nắng đổ...vượt vòng hiểm nguy! Đò ngang đôi lượt về- đi Xót thương phận liễu cũng vì con thơ. Còn ta, dạo cảnh mộng mơ Một chầu nước mát- một tờ "xanh xanh". Thời gian vội vả trôi nhanh Tiền khô cháy túi, nắng hanh dịu dần Bâng khuâng cất bước tiến gần Môi hồng tươi thắm ân cần đón đưa. Cám ơn sớm tối chiều trưa Đò ngang rước khách nắng mưa chẳng sờn. Mong sao đường bớt trợt trơn Người người lũ lượt trội hơn ngày nào. Mong ai hương sắc hồng hào Nuôi con khôn lớn, dạt dào nghĩa nhân! -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 07:58:17 bởi SĨ ĐOAN >
Chợ đời- muôn cảnh gian truân! Ngược xuôi tìm kiếm khó ưng lấy lòng -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2008 08:46:55 bởi SĨ ĐOAN >
Hoa Hồng màu sắc thắm tươi Lung linh nắng ấm, mây cười, gió reo Năm non ,bảy núi vượt trèo... Số phận mạt nghèo rỉ máu con tim. **** Hoa Hồng lấp lánh ánh sương Sắc màu rực rỡ lòng vương vấn lòng! Nâng niu, yêu thích hoa Hồng Ngày ngày tôi ngắm mà không dám sờ! -sd-
Tám niên lẳng lặng trôi qua Nỗi buồn tạm lắng, xót xa tạm dừng, Tương lai hé mở tưng bừng Con chim én lượn vui mừng đón Xuân! -SD-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 16:49:38 bởi SĨ ĐOAN >
TA LÀ LÀN GIÓ Hởi ơi! Ngẫm nghĩ... đầu đau!!! Vì đâu nên nổi sầu âu thế này? Ba mươi duyên phận trật trầy Trần gian khốn khó đong đầy đau thương! Còn gì lưu luyến tơ vương? Trắng tay, tay trắng... phong sương dập dồn!!! Mong sao tắt ánh hoàng hôn Khép hờ khoé mắt đưa hồn du sơn. Sống còn đau xót tim son! Ngàn năm uất hận vẫn còn vương mang Ngàn năm hồn chẳng tiêu tan Tim son chẳng biến lòng vàng chẳng phai! Ngàn , ngàn năm chẳng đầu thai Hóa thành làn gió ru ai giấc nồng!!! -sd
ĐỜI TA...! Đời ta xuôi ngược phố phường Trầm tư lẻ bóng vấn vương tình đời. Đời ta mất hẳn rạng ngời Lao đao, lận đận vạn lời xót xa! Đời ta đau buốt diết da Con tim rỉ máu suốt ba vạn ngày. Đời ta kiếp trước đọa đày...(?) Kiếp này bạc nhược mượn vay mọi người Đời ta thiếu vắng nụ cười Quan tâm chăm sóc bao người thân yêu Đời ta chồng chất quạnh hiu Con tim rỉ máu tiêu đìu xác xơ. Đời ta luôn mộng luôn mơ Mơ đâu chẳng thấy- dật dờ xác thân Đời ta trắc trở gian truân Bao giờ giãi thoát trầm luân nạn này Hởi ơi vũ trụ cao dày Bao giờ ta có những ngày thảnh thơi??? -sd-
Gió đông lùa rét nơi nơi
Ta đi gom nhặt lá rơi đầy vườn
-nt-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 16:09:19 bởi nhatran89 >
Dầu anh đi khỏi cảnh nước non trần Anh mãi mãi vẫn xích gần bên em!!! -sd-
Gió đông lùa rét nơi nơi
Ta đi gom nhặt lá rơi đầy vườn
-nt- Nhuốm lên ánh lửa đỏ hường Soi đôi mắt biếc ôi dường ngất ngây! -sd-
Nhớ như điên! Biết điện nơi nào? Tình yêu như sức sống nhựa trào...!!! Tuy rằng, túi rỗng chẳng xu, hào... Ai nở, ngăn rào -trái tim yêu!!! -sd-
Nhớ quá làm sao biết ngỏ tìm
Tình anh như sóng vỗ triền miên
Dù rằng bận lắm anh vẫn nhớ
Lời thương lời nhớ em trước tiên.
-nt-
Nhớ quá ôi thôi nhớ em hiền
Nụ cười mắt biếc môi hồng duyên
Làm anh mơ tưởng đêm ngày đó
Qua ngỏ nhà em anh ngó tìm.
-HQ-
(Theo ý thơ ca ca SD, tiểu đệ đùa tí cho vui nhé !)
Nhớ quá em tôi mắt chớp duyên
Thêm đôi má lún bên đồng tiền
Thương sao tiếng nói trong như ngọc
Chắc lọc tình duyên ai ước nguyền.
-Vĩnh Nghiêm-
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
TA LÀ LÀN GIÓ
Hởi ơi!
Ngẫm nghĩ...
đầu đau!!!
Vì đâu nên nổi sầu âu thế này?
Ba mươi duyên phận trật trầy
Trần gian khốn khó đong đầy đau thương!
Còn gì lưu luyến tơ vương?
Trắng tay, tay trắng... phong sương dập dồn!!!
Mong sao tắt ánh hoàng hôn
Khép hờ khoé mắt đưa hồn du sơn.
Sống còn đau xót tim son!
Ngàn năm uất hận vẫn còn vương mang
Ngàn năm hồn chẳng tiêu tan
Tim son chẳng biến lòng vàng chẳng phai!
Ngàn , ngàn năm chẳng đầu thai
Hóa thành làn gió ru ai giấc nồng!!!
-sd
Đoan ca sao buồn thế ni
Vì đâu nên nỗi sầu bi thế này
Thôi để đệ thả một bài
Thơ thẩn con cốc lai rai đỡ buồn
Hoa hồng lả cánh hồn tôi
Em trông khoé mắt nhìn tôi hay cười
Len bao thương nhớ bờ môi
Anh tương tư mãi một người mà thôi
Sáng chiều nhìn thời gian trôi
âm thầm đếm xác lá rơi rụng dần
Vắng em buồn tím châu thân
Nhớ em héo ruột bần thần muốn đau...
( hihihi... ca ca SD ơi! Tiểu đệ bận rồi, tiểu đệ xin phép bye nhé! Tí nữa xong việc sẽ về viết tiêp nhé !)
-vh-
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Hoa Hồng màu sắc thắm tươi
Lung linh nắng ấm, mây cười, gió reo
Năm non ,bảy núi vượt trèo...
Số phận mạt nghèo rỉ máu con tim.
****
Hoa Hồng lấp lánh ánh sương
Sắc màu rực rỡ lòng vương vấn lòng!
Nâng niu, yêu thích hoa Hồng
Ngày ngày tôi ngắm mà không dám sờ!
-sd-
Yêu hoa yêu đến ngẩn ngơ
Nhưng hoa cứ mãi ơ thờ buồn ghê
Thôi thì anh chôm hoa về
Để ngay trước cửa say mê ngắm hoài
-NT-
(Bọn đệ bận quá! Chỉ ghé thăm Sĩ Đoan ca ca một chút thôi rồi phải đi đây! Đừng buồn nữa ca ca ơi! Lời ca ca than não lòng lắm! Huhuhu...Vĩnh Hùng khóc rồi đấy! Nghinh Tuấn dỗ mãi mà thằng con trai mít ướt ấy không chịu nín kìa! Ca ca thấy bọn đệ có tình có nghĩa với Đoan ca ghê hông? Ca Ca buồn thì bọn đệ cũng buồn và khóc theo đấy!)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2008 07:48:07 bởi Ha Ngan Ha >
Hoa Hồng màu sắc thắm tươi Lung linh nắng ấm, mây cười, gió reo Năm non ,bảy núi vượt trèo... Số phận mạt nghèo rỉ máu con tim. **** Hoa Hồng lấp lánh ánh sương Sắc màu rực rỡ lòng vương vấn lòng! Nâng niu, yêu thích hoa Hồng Ngày ngày tôi ngắm mà không dám sờ! -sd- Yêu hoa yêu đến ngẩn ngơ Nhưng hoa cứ mãi ơ thờ buồn ghê Thôi thì anh chôm hoa về Để ngay trước cửa say mê ngắm hoài -NT- (Bọn đệ bận quá! Chỉ ghé thăm Sĩ Đoan ca ca một chút thôi rồi phải đi đây! Đừng buồn nữa ca ca ơi! Lời ca ca than não lòng lắm! Huhuhu...Vĩnh Hùng khóc rồi đấy! Nghinh Tuấn dỗ mãi mà thằng con trai mít ướt ấy không chịu nín kìa! Ca ca thấy bọn đệ có tình có nghĩa với Đoan ca ghê hông? Ca Ca buồn thì bọn đệ cũng buồn và khóc theo đấy!) Ai đi mất hút đường dài Cho ai nhung nhớ cho hoài chờ mong???!!! Mấy ngày không thấy bóng hồng Dáng người quân tử cũng không trở về Đoan ca đi biệt xứ mô??? Hay cùng em ấy làm tờ kết hôn??? (Đùa tí cho vui nhé SD ca ca ơi!) -nt-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: