CÁNH CHIM CÔ LẺ
RE: TẬP THƠ- BIÊN NIÊN SỬ LƯỢC VIỆT NAM
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
HOÀI NIỆM ĐỜI TA Tình cờ ta gặp được em
...
Buồn vui hạnh phúc điểm thêm cuộc đời
Thấy từng ý nghĩa lá rơi
Hiểu thêm tia sáng sao trời do đâu
Biết thêm biển bạc mái đầu
Và thêm sâu sắc một màu thời gian... anhtrangthu
Ai đành để sáo sang sông
xa nơi bến ấy sầu mong tím lòng
Sáo sang sông, độ vào đông
Hắc hiu sương bạc lạnh lòng người đi
Xe hoa đón bước vu qui
Ai nhìn hai họ hoen mi lệ trào
Quên nhau biết phải làm sao
Nhớ gì nửa tiếng lời nào thốt ra
Người đi mấy dặm đường xa
Thấu chăng ai khóc lệ nhoà xa xăm
Người quên hẹn ước trăm năm
Ai còn mãi lệ đổ thằm chiều đông
Trách người quên tiếng đợi trông
Để ai buồn nhớ biển đông chập chờn
Đông sang tiếp nối tủi hờn
Rưng rưng lệ đổ chảy triền dốc non
Biết chăng nơi ấy vẫn còn
Hoài mơ điệp khúc cung đàn yến oanh
Sầu đông lá chết trên cành
Gom sương đầu núi xây thành nhớ nhung
Hai người lỡ cuộc sống chung
Hẹn chờ kiếp khác tương phùng lời yêu
-kt-
Sang sông ý Sáo từ lâu
Bầu trời rộng mở - vút bầu non cao
Ai đi - ai tím - vì sao???
Lỡ câu tình ái đành chào tiễn đưa!
Ai về dưới mảng sương thưa
Giơ tay lau vội...giọt mưa cuối mùa.
-sd-
Đông mang hơi lạnh ôi chao!
Mưa tuôn! Phố vắng buồn sao là buồn
Nghe mưa lòng lại bồn chồn
Trắng đêm không ngủ ru hồn oán ai
Sải chân sương ấn dấu hài
Bàn chân sương trắng bước dài thời gian
-kt-
Đông mang hơi lạnh phủ đầy...
Nắng vàng sưởi ẩm ta cài tóc ai
Giao thoa cơn gió bay bay
Duyên thơ ấm áp giãi bày phiền ưu
Dưới trăng ta hát lời ru
Cho ai đẫy giấc hết tu vào chùa!
-sd-
Mây vây nhuộm tím vòm trời
Để trang thơ lở một lời yêu thương
Trông xa liễu rủ bên đường
Gió đông trờ tới đoạn trường vắng xa
Hoàng hôn nhạt ánh dương tà
Tím trời quay quắc bay qua hồn người !
-kt-
Trang thơ luôn đượm hương nồng
Tại ai đa nghĩ để lòng ngổn ngang!
Xa xa gió lướt dặm ngàn
Tìm ai xoa dịu tim vàng sắt son!
Hoàng hôn lui gót ngủ ngon
Cho con én lượn bảo tồn mùa xuân!
-sd-
Ôi ! Buốt làm sao gió bạt ngàn
Vu vu báo hiệu tiết đông sang
Mơ màng nhạn lẻ vờn bay tới
Giao hoà khúc hát bỡn đùa trăng
Nửa vầng trăng khuyết cười nhân thế
Dạo lên khúc hát hội hoa đăng
Xa xa gió rít lùa cánh nhạn
Ngỡ ngàng thổn thức giọt đông sang.
-kt-
Ơi gió bạt ngàn, lạnh lòng ta
Mang hơi biển cả lạnh diết da
Chăn màng còn đó lòng vẫn lạnh
Lạnh mãi thiên thu chẳng lùi xa.
Gió ơi! Gió hởi đừng thổi nữa
Mang chút hương xuân sưởi mọi nhà
Xóa tan giá buốt bởi đông sang
rạng mãi tình xưa dưới trăng tà!
-sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2008 16:15:53 bởi SĨ ĐOAN >
Mây hờn tím đọng cô đơn
Vi vu gió gọi tuổi son cuộc đời
Hồn côi chấp cánh chơi vơi
Xứ mơ hạnh ngộ nụ thời đơm hoa
Heo mây vi vút la đà
Thuyền mơ tách bến xa xa khỏi bờ
Đông sang hoa đỏ khép hờ
Rèm mi đỏ mộng lệ chờ sương mai
Trăng đêm ẩn mặt thở dài
Trên sông biển vắng u hoài ngàn năm !!!
-kt-
Sương mai óng ánh ngọc ngà
Điểm tô ánh mắt âu là long lanh!
Trăng vàng bận việc thâu canh
Bến bờ bỡ ngỡ- tròng trành sóng xô!
Thuyền xa chưa kịp cặp bờ
Để ai oán trách hững hờ xoay lưng
Vô tình cơn gió tưng bừng
Xoáy vào tâm khảm quyết dừng trong tim.
Bến ơi ! Thuyền mãi kiếm tìm
Con đường ngắn nhất bến thuyền giao thoa!
-sd-
Sương mai rớt ướt dấu hài...!!!
Thuyền xa khơi, bến- biển dài ngóng trông!
Biển vơi, sóng đọng xoay dòng
Nước trào mằm mặn xoáy vòng gió lay!
-kt-
Chập chùng bão tố bên tai
Thuyền ra giữa bể tình ai ngỡ ngàng!
Bến xưa dưới ánh trăng vàng
Nhớ chẳng một thuở mơ màng thuyền duyên!
-sd-12.12.08
Tôi vay em trọn nụ cười Vương mang kỉ niệm cuộc đời đẹp sao! Tôi vay em những ngọt ngào Vần thơ tươi trẻ dạt dào ái ân! Tôi vay em những tình thân Trỗi bừng kí ức lâng lâng cõi lòng! Tôi vay em trọn mơ hồng Kiếp này tôi nợ, cho lòng suy tư! -sd-
Tôi nợ em biết mấy ân tình
Tôi nợ em bóng hình thần tượng!
Tôi nợ em mộng tưởng êm đềm
Tôi nợ em môi mềm tươi nở
Tôi nợ em rạng rỡ duyên hồng
Tôi nợ em nửa dòng tình thắm
Tôi nợ em sưởi ấm tâm hồn!
-sd-
Tròng trành đôi chiếc thuyền nan
Mập mờ sóng biếc-trăng vàng lùi sâu
Để thương để nhớ để sầu...!!!
Ngậm ngùi duyên phận- qua cầu gió lay!
-sd-
Sương mai rớt ướt dấu hài...!!!
Thuyền xa khơi, bến- biển dài ngóng trông!
Biển vơi, sóng đọng xoay dòng
Nước trào mằm mặn xoáy vòng gió lay!
-kt- Chập chùng bão tố bên tai Thuyền ra giữa bể tình ai ngỡ ngàng! Bến xưa dưới ánh trăng vàng Nhớ chẳng một thuở mơ màng thuyền duyên! -sd-12.12.08
(Tiểu đệ xin hoạ cùng sư huynh, sư tỷ cho vui nhé!)
Ai lên bến vắng đợi thuyền
Nửa vầng trăng khuyết nghiêng nghiêng soi cành
Vương sầu lá nhạt màu xanh
Chòng chành thuyền dạt biển xanh phương nào
Mắt nhìn dõi bóng con tàu
Bến mong chiều vắng sóng gào biển đông
Dạt dào sóng biển xô lòng
Cuốn bờ cát trắng trôi dòng ra khơi
-vn- Thuyền tình đầy ắp thơ duyên Mang xuân ấm áp bình yên cặp bờ Bến xưa liệu có ơ thờ??? Ngẩng nhìn trăng sáng ỡm ờ thuyền nan! Sóng xô tình mộng vỡ tan Thác ghềnh chắc lối cát vàng trỗi nhanh Gió gào tận đỉnh non xanh Bao giờ quang tạnh bến dành thuyền neo? -sd-
Đông sang gom xác thu dư
Khói lam chiều tím hư hư bóng hình
Im lìm hơi thở lặng thinh
Chỉ nghe tiếng gió bên mình vi vu...
-kt- Gió về quây quẩn bên hoa Mang hương xuân mới chan hòa yêu thương Nhìn hoa gió mãi tơ vương thẩn thơ thơ thẩn nhật thường bên hoa. -sd-
Một vì tinh tú nhỏ nhoi Gom nhiều sao lại thành sông Ngân Hà Dải ngân toả sáng trời xa Trăng treo lơ lửng ngắm hoa hồng đào. -NT- Hồng đào ôi cánh hồng đào!
Khép trang lưu giữ mơ nào vào thơ
Trong thơ lời mộng lời mơ
Hồng ơi có phải cánh chờ rụng chăng?!
-kt- Hồng Đào báo hiệu xuân sang Cho hồng thêm sắc - ngỡ ngàng gió xuân! Lời thơ rộn rã tưng bừng Tâm hồn xao động ngỡ chừng thăng hoa! -sd-
Gót chân lữ khách về thôn
Đi qua ngỏ vắng cho hồn suy tư
Gió ơi gom chút tàn dư
Cất trong kỉ niệm trang thư khép hờ...
Kha Khả Tú
Về thôn lữ khách đăm chiêu Nhớ cô thành thị- tình yêu nồng nàn! Gió ơi ! Nói hộ thay chàng Trang thư ngày ấy ngày càng dày thêm. -sd-
Chập chùng bão tố bên tai Thuyền ra giữa bể tình ai ngỡ ngàng! Bến xưa dưới ánh trăng vàng Nhớ chẳng một thuở mơ màng thuyền duyên! -sd-12.12.08
Đông về gió thổi triền miên
Cho sầu nhân thế cho phiền lòng ai
Lá rơi rụng rớt bay bay
Cho cây mãi cứ thở dài nhớ hoa
-kt- Nhớ nhiều những lúc hoan ca Cho cây trĩu lá đơm hoa ngạt ngào Đông sang gió thổi ào ào Ru tình vào mộng dạt dào duyên ta! -sd-
Đông sang từng đợt gió lùa
Thu tàn gom xác là vừa rụng rơi
Con hạc bay giữa lừng trời
Lẻ loi gọi bạn buồn ơi là buồn!
-kt-
Đông sang se lạnh khôn nguôi!
Tiếc thương lá rụng thu vùi tả tơi!
Én bay phương bắc đầy vơi...!
Mong chờ cánh Nhạn đáp lời yêu thương.
-sd-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: