CÁNH CHIM CÔ LẺ
HƯƠNG XUÂN Hoa nở muôn ngàn Hàng ngày đưa hương Vương vấn khắp vùng Cùng reo nắng ấm Tắm mình sương sa... Hoa mọc núi đồi Trồi ngụp dưới ao Cao sang, bần tiện Diện mạo ra sao Bao giờ cũng nở Ở mọi đất trời! Đời em tựa thế Ế ẩm gì lo Cho đời vật báu Đáo để vô cùng Hùng anh đâu hết??? Tết viếng mọi nhà Thà không dạo phố Tố nữ bên mình Tình em tất cả!!! SĨ ĐOAN
TRÂN CHÂU Con tim Ta lấp vực sâu Đêm đêm toả sáng chẳng cầu ai trông Con tim sắc tím hay hồng Chỉ Ta, Ta biết lưu dòng máu tươi Trăm năm nó vẫn mĩm cười Yêu người cùng khổ ghét người vong ân. Ghét cay ghét đắng giả nhân Ghét mình trời phú cái chân thật thà Một thời lở kiếp sinh ra Rơi vào định mệnh xót xa ngậm ngùi. Đã đang sự thể dập vùi Hồng nhan sánh bước đẩy lùi phiền cơn Dương trần chẳng có gì hơn Mái nhà ấm áp vợ con đủ đầy Mong sao ai hiểu lòng này!!! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2008 20:40:59 bởi SĨ ĐOAN >
KIẾP VE SẦU Trăm năm như bóng câu qua Được nàng sang sẻ âu là vui thay! Trăm năm chẳng trọn tình ai Ngàn năm tiếc rẻ đầu thai Ve Sầu! Trỗi lên bao khúc nhịp cầu Thương mình cô lẻ- tìm đâu ra nàng Ngân dài ngân mãi bên đàng Gầy gò héo hắt cánh càng rụng rơi... Khóc đời một kiếp chơi vơi Cạn dòng suối lệ về nơi cát bùn. Em ơi ! Sao nở lạnh lùng??? SĨ ĐOAN
NGỦ THẬT SAY Tôi muốn ngủ vùi trong vòng tay em! Ngủ thật say sau tháng ngày lạnh lẻo Ngủ thật say sau bao ngày mệt mỏi Ngủ thật say để khỏi nhớ ưu phiền Ngủ thật say như mưa nguồn tháng bảy Ngủ thật say còn phải yêu thương nàng Ngủ thật say cho sức sống nhựa tràn Ngủ thật say vượt mọi đàng gian khó!!! Tôi muốn ngủ vùi trong vòng tay em! Tận hưởng hương thơm da thịt nồng nàn Tận hưởng dịu dàng mắt biếc thân thương Tận hưởng yêu đương lứa tuổi về chiều Tận hưởng bao điều đánh mất từ lâu Tận hưởng thâm sâu ân tình duyên nợ Tận hưởng tình yêu nặng tợ Thái Sơn Tận hưởng nào hơn mái ấm gia đình!!! SĨ ĐOAN
TƯƠNG TƯ Ngẩng nhìn gió lộng mây ngàn Trùng khơi cách trở dặm đàng xa xôi... Xót thương tấc dạ bồi hồi Nhớ về phương ấy đứng ngồi ngẩn ngơ! Qua rồi lứa tuổi mộng mơ Mà sao nẩy lộc tương tư xế chiều? Gặp nhau cạn tỏ bao điều... Tim son gởi tặng bấy nhiêu cho nàng Chân nhân huyết thống dâng tràn Tứ ngăn rộng mở đón nàng từ đây! ... Lá rơi, bèo đọng cá nguây Giật mình sực tỉnh- trời tây khuất dần!!! SĨ ĐOAN
KIẾP PHÙ DU Đời là kiếp sống phù du... Tình là một áng mây mờ... Tiền là nỗi đọa đày thân xác... Chỉ bần tăng là thanh thản tâm hồn! Có những lúc Ta muốn hóa thành làn gió Bay thật cao tránh xa bụi hồng trần Tiếc cho ai vướn vòng danh lợi Mãi ngập chìm trong kiếp phù du! SĨ ĐOAN
HẬN MÌNH
Đời người là mỗi ván bài
Đi sai một nước hận vài nghìn thu!!!
Âu là chưa trọn đường tu
Kiếp này gánh chịu bao ưu não phiền???
Loang quanh một mớ tình- tiền...
Trọn đời lặn ngụp triền miên khổ sầu!!!
Hận mình tự thuở ban đầu
Tình- tiền trĩu nặng ngấm sâu tâm hồn!!!
Uổng thay một kiếp sinh tồn
Tình tan- tiền đổ chân dồn vực sâu!!!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 09:16:09 bởi SĨ ĐOAN >
TIẾNG GỌI CON TIM Lòng rức rai trĩu nặng u hoài Suốt đêm dài thao thức canh thâu Em nơi đâu khiến lòng lo ngại... Đã xa rời vụn dại khi xưa!!! Em hởi ! Trời khi mưa khi nắng Mộng duyên tình ngọt- đắng khó phân... ...Trái tim anh ân cần trao tặng Tuôn đôi dòng đều đặng thắm tươi!!! SĨ ĐOAN
VÒNG DÂY OAN TRÁI Duyên tình ai kết tinh hoa? Toả hương dịu mát, lan xa nghìn trùng... Duyên tình ai thấu cạn cùng? Vương vào khó thoát chập chùng âu lo... Hôn nhân chứng bệnh cảm ho... Kiên tâm trị liệu chớ vò bức tai... Hôn nhân tuy một mà hai Tuy hai mà một dở hay cũng đành Vun phân, bón nước nên nhành Khi cần xén tỉa...- an lành đơm hoa. Thanh minh chim hót ngân nga Tiết trời mát mẽ nhà nhà yên vui Du xuân tắm gió hiu hiu Bên đàng cát trắng tiếng kêu nhẹ nhàng: " Anh ơi! Dừng lại giúp nàng Chúng em dạo cảnh ngỡ ngàng- xe hư." Ô kìa! Em gái anh ư? Vì đâu ủ rũ, ưu tư thế nầy? Phượng rằng:" Đang bước trật trầy... Nhờ anh cứu giúp mai nầy tạ ơn!" Xa xa bóng dáng thon thon Một cô thơn nữ liếc nhòm vào xe Hùng đi nói đủ vừa nghe: " Chào cô em gái chớ e thẹn thùng Tôi đây xin giúp tận cùng yên tâm thời khắc ắt dùng đặng thôi. Vầng dương toả nắng vàng ôi Lòng cô bối rối mồ hôi vắn dài. Sửa xong xe chẳng nổ ngay Thì ra xăng hết- ra tay đẩy về. Màng đêm buông phủ tư bề Tim đèn đã đứt não nề chua ê. Thốt thưa chẳng đặng tiện bề Hùng dò tên tuổi( chẳng hề chi đâu): " Cô em, nghe thấy bấy lâu Tiếc rằng danh tánh chưa lào thông ngay Tiện đây giới thiệu rõ hay Biết đâu duyên bén cho ngày bên nhau. Thẹn thùng đôi má đỏ au: " Thanh Tuyền thường gọi- bên cầu mới xây" Nhìn cô má ửng hây hây Long lanh mắt biếc dạ đầy mến thương. Chở nhau trên một chặn đường Mua về mọi thứ- đèn dường chẳng lên Đêm tràn, đường xá chông chênh Mẹ cha mong đợi nhắc tên con mình. Nghỉ suy...đưa giúp tận tình... Vào nhà xin lỗi gia đình- hỏng xe. Mẹ cha chăm chú lắng nghe: " Cảm ơn nghĩa hiệp chỡ che em khờ Tiệc cơm dọn sẳn đợi chờ Tiện đây đáp tạ chớ xao phụ lòng. Ngày xuân ai trỗi nên dòng? Ai xui thôn nữ - bóng hồng tương tư? Ai kia xuất hiện lù lù? Bổng dưng mất hút như vù bay xa Đọng tồn nổi nhớ diết da Thẩn thơ ,thơ thẩn sắc hoa nhạt mờ! Ngẩng nhìn ong bướm lượn lờ Thèm thuồng bóng dáng trông chờ bấy lâu. Ôi chàng nào biết tình sâu Học xa thành phố tìm đâu bây giờ? Nội thành bao gái tiểu thơ Đôi môi xinh xắn nhởn nhơ bên đàng Da như tuyết, nết dịu dàng Dành trao tình ái anh chàng miền quê. Hùng lên thành nội mải mê Học làm thày giáo lúc về ghé qua Thăm người con gái nết na Đội sương, tắm nắng, hát ca rộng ràng Tự sinh tình cảm nhẹ nhàng Linh tính mách bảo- chàng nàng bên nhau(!) Hùng đi trên nẻo gian lao Có cô bạn gái cao cao dễ nhìn Học chung đằm thắm tính tình Chuyên cần chăm chỉ- gia đình ngợi khen. Hòa đồng chứ chẳng bon chen Dể thương, dể mến thân quen mặn nồng- Ngọc Dung tương xứng tấm lòng Họ Ngô, gái Bắc- bóng hồng trung trinh Sắt son tấc dạ chung tình Kề vai học tốt vững tin yêu đời Ba niên trao đổi vạn lời Ánh hồng rực rỡ rạng ngời lung linh... Đưa nhau thăm viếng gia đình Đong đầy ước nguyện cảm tình đôi bên. Tình yêu lắm bước chông chênh Hôn nhân- kết quả dựa trên nhiều điều. Yêu nhau đâu hẳn diễm kiều Lấy nhau đòi hỏi nhiều điều điểm chung. Ngày ngày Hùng ở bên Dung Chuyện trò thân mật bởi cùng mến thương Công viên, quán nước, góc đường Tắm sương, đội nắng vẫn thường sánh nhau Thì thào dưới bóng cây cao Tuổi xuân phơi phới nhựa trào yêu đương Say sưa tâm sự như dường... Thời gian lướt vội trỏ đường hôn nhân. Song song Bạch Tuyết ân cần Mỗi tuần hai buổi tối gần bên nhau Xem phim tâm sự đổi trao Thuyền tình lướt sóng xuyến xao bến bờ! Mẫn Nhi, Hồng, Điệp tam cô Con tim thổn thức đợi chờ se tơ Thanh Thanh cô gái ngây thơ Hồn nhiên trong trắng tôn thờ thuỷ chung Trọn lòng tấc dạ kiên trung Ái tình một khối trao Hùng nguyên son. Ôi tình yêu! Giấc ngủ ngon Chứa chan mộng đẹp thuở còn thanh xuân!!! Chập chùng tình ái gian truân Tuyền kia, Khiển đó phiên luân đợi chờ Thuyền tình chỉ đón một cô Chống chèo bão tố điểm tô cuộc đời. Thuyền tình tách bến chuyển dời Bỏ sau non nước dìm lời nhớ nhung Dong bườm lướt sóng ung dung Chữ tình vẹn giữ, chữ chung vẹn gìn Sánh vai xây dựng gia đình Thanh Tuyền tuyển mộ - ái tình đơm hoa! {connua}
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2008 17:48:11 bởi SĨ ĐOAN >
Tiếp theo
Rộn ràng hai họ gần xa Mừng đôi trẻ nhỏ thiết tha yêu chìu. Tám niên sau cảnh tiêu điều Thuyền tình rã cánh dập diều đó đây Nước non than thở trời mây Bến xưa còn đó, neo đây hững hờ Nắng mưa đưa đẩy ỡm ờ... Sương giăng, gió tạt bến bờ ưu tư Xóay mòn bởi sóng lắc lư Thời gian lướt vội ví như vô tình Cao xanh rẽ thúy gia đình Vết thương rỉ máu niên nghìn còn đau!!! Ái tình sau trước, trước sau Tàn hương, nhụy rữa vẫn trào trang thơ Thuyền tình cặp bến Trong mơ Đèn hoa rực rỡ khó ngờ chiêm bao Mải mê tâm sự đổi trao Ngàn tia nắng dọi- ngán ngao sự đời! Hùng yêu giấc mộng tuyệt vời Chìm sâu ba tấc chẳng lời óan than. Thuyền tình vở bởi tuyết tan Dạt trôi, trôi mãi vương mang dạ sầu Cao xanh nghen ghét mưa ngâu Cắt tơ chỉ thắm kết khâu buộc ràng Đọa đày thách thức vô vàn Mây giăng, tuyết đổ buông màng sương đêm... Tuyền về cha mẹ đềm êm Hùng sa ngõ vắng khó tìm về nhau. Thương thay một đấng anh hào Tài hoa lỗi lạc rơi vào thẳm sâu! Động lòng mỹ nữ bấy lâu Ái tình trỗi sóng xóa khâu bẽ bàng Xuân xanh mười tám vững tin Đơm hoa tỏa ngát lung linh sắc màu Đón đưa tâm sự đổi trao Nên mùa duyên thắm trăng sao ghen hờn! Quí danh thường gọi Bích Loan Đôi trăng mật rót sắt son chung tình. Sóng thần bọc phát gia đình- Vì đâu nẩy nở mối tình trớ trêu? So le tuổi tác khá nhiều Nửa đường gãy gánh,lắm điều gần xa... Thế rồi anh chị mẹ cha Đẩy đưa đưa đẩy lướt qua sóng tình. Thuyền to, bến lớn còn tan Huống gì một chiếc thuyền nan giữa dòng(!) Trôi ra xuất hiện bóng hồng Quế yêu bắt gọn vào lòng ắp ôm Hoa xuân hé nhụy chiều hôm Sắc khoe khép nép bên chòm đồi xinh Nhấp nhô đủng đỉnh hữu tình Những khi chim hót nghiêng mình đung đưa Hai trăng mưa đỗ đầu mùa Bão giông vần vũ gió lùa ngữa nghiêng... Hùng rời khỏi cảnh bồng tiên Ruổi rong sông nước khắp miền giang san Gặp nàng sơn nữ đoan trang Cùng chung số phận vương mang hận sầu Nẩy sinh nên khối tình sâu Ấm nồng hương lửa bấy lâu hoen màu Nồng nàn hơi thở ngọt ngào Lâng lâng xúc cảm dạt dào yêu thương Đắp bù suốt thuở tai ương (phòng không gối chiếc vấn vương tình sầu!) Khơi nguồn, đón mạch nước sâu Tưới lên hoang mạc bấy lâu chai sần Dịu xoa giọt nắng hung hăng Giúp cây, muôn thú gia tăng sinh tồn... Ba trăng tấc dạ bồn chồn ( Còn nữa)
TIẾP THEO
Đò ngang cách trở cát cồn trỗi nhanh Cạn nguồn nước mát xanh xanh Trả vùng hoang mạc chung quanh cát vàng. Tứ niên sương gió phủ phàng Lưới tình rách nát muôn đàng éo le! Chỉ hồng ai thắc ai se? Số phần ai định bắt nghe nhịp sầu? Dừng chân nhớ mối tình đầu Cuốn theo chiều gió vút bầu non cao Xoay vần ví giấc chiêm bao Xoáy dần nhịp thở ngán ngao ái tình! Mặc cho bóng chiếc đơn hình Mặc cho ai đó ngẩng nhìn dõi theo Mặc cho số kiếp khó nghèo Nửa đời còn lại chống chèo gió đông! Mặc cho bão táp mưa giông Nhịp tim phó thác chẳng trông điệu đàn. Tình duyên - cho, bán chẳng màng(!) Cầu duyên mấy nhịp buộc ràng vào nhau? Tình sầu ai ép mà đau? Sầu tình mấy độ nhập vao mộng mơ? Tình duyên ai bán vu vơ? Ai mua một mớ chỉ tơ rối nuồi? Ái tình, tình ái bùi ngùi Chữ tình để lụy giật lùi tương lai! Ái tình xem nhẹ mây bay Khó cầu gặt hái hiếu tài vẹn đôi. Thời gian mãi mãi dần trôi Chữ tình vạn tấn luôn nhồi trên vai. Ai kia hạnh phúc mặc ai Còn Hùng ôm chặc chuỗi ngày thanh xuân!!! Trường đời cuộc sống gian truân Ái tình, tình ái phiên luân tuần hòan Bất ngờ mai mối muộn màng Ông tơ Bà nguyệt buộc nàng kề bên Thanh Hùng lên xuống, xuống lên Hai trăng mật rót tràn nền mộng mơ Cuộc tình ví vạn bài thơ Đơm hương tỏa ngát đợi chờ đêm xuân! Dòng đời khúc khủyu gian truân Bến bờ hạnh phúc khó ưng lấy lòng... Xa xa rực rỡ ánh hồng Gần gần nhận rõ từng dòng châu sa(!) SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2008 18:31:12 bởi SĨ ĐOAN >
CÕI THIÊN THAI! Lượt truyện Nhà giàu học giỏi điển trai Ô tô đưa rước mấy ai sánh bằng! Nhà lầu có đến sáu tầng Điền viên mươi mẫu thuê dân cấy cày. Gia đình lắm kẻ bảo sai Hè về mặc sức nhảy bay thoả lòng... Đời người như nước đôi dòng... ... Nước đôi dòng sẽ trôi chảy về đâu?Có đổ về bể cả hay ứ đọng ao hồ? Xin xem những hồi sau sẽ rõ HỒI I CẢNH 1: CUỘC SỐNG ÊM ĐỀM Mẹ: Con ngoan học giỏi mẹ thương. Tâm: Học hành chăm chỉ cũng thường kiểm tra Con không có giống người ta Ăn xong tụ bảy, tụ ba chuyện trò Bạn con trốn tiết hét hò Bài làm không được như mò giữa khuya. Cha: Thế thì con cố xa lìa Giao lưu chỉ khổ mẹ cha- ích gì. Mẹ: Lớn rồi nên biết nghĩ suy Học hành đỗ đạt lo đi nước ngoài Hiển danh một kẻ anh tài Bạc tiền cấp dưỡng con xài tuỳ con Miễn sao xứng nghĩa nước non Đáp đền cha mẹ sớm hôm mong chờ! Cha: Trưởng thành chớ có ơ thờ Tài cao đức trọng trông chờ nơi con. Tâm: Mẹ cha an giấc cho ngon Hài nhi đáp tạ công ơn cao dày. Cha: Mong sao sáng sủa tương lai Đem tài giúp nước sánh vai láng giềng. Mẹ: Hiện thời ta có nhiều tiền Cửa hàng quán nước điền viên rất nhiều Đường con chỉ có bấy nhiêu Một trai một gái ta yêu đủ rồi. Tâm: Mẹ cha, thời tiết trở trời Về phòng ngủ sớm mai mời gia sư Con còn bận việc viết thư Khuyên người bạn tốt quá ư bần hàn Bởi vì gia cảnh nghèo nàn Bỏ ngang việc học chẳng màng công danh. Từ nay tích góp dụm dành Giúp chàng trở lại học hành như xưa Trời còn khi nắng khi mưa Bình minh lố dạng tối trưa chiều tà. Mẹ: Nhà ta sống cảnh lụa là Trông con đức độ thiệt thà mẹ vui Con khuyên bạn tiến chớ lùi Kết tình huynh đệ - bùi ngùi sớt chia!. CẢNH 2:BI KỊCH GIA ĐÌNH Cha: Thế thời chẳng giuống trước kia Cửa hàng quán nước đã lìa chúng ta. Mẹ: Bây chừ cơn sốt trôi qua Làm sao buôn bán rút ra số vàng? Cha: Chung qui tất cả do nàng Bây giờ có trách có than được gì! Đất đai đặt cọc khắp nơi Rút lui mất vốn hỡi ơi ưu sầu! Mẹ: Thôi anh chớ có buồn rầu Chờ cơ hội mới biết đâu phát tài? Cha: Ngày nay luật pháp đổi thay Làm sao có vốn trả ngay ngân hàng? Mẹ: Khẽ thôi, chớ có vội vàng Kẻo con biết được dở dang học hành. ... Chuông chùa đã điểm ba canh Lệ buồn từng giọt long lanh tuôn dòng. HỒI II: NÃO LÒNG NẢN CHÍ Tâm: Mẹ cha con rất đau lòng! Học tan con chạy lòng vòng ngoại ô... Ngày nào đưa đón ô tô Ăn sang, mặc đẹp bây giờ xác xơ. Ngày nào con mộng con mơ! Ngày nay sụp đổ bất ngờ đau thương. Làm sao đến lớp thường thường Bia ôm làm bạn lại vươn phiến hồng. Đêm đêm men rượu nực nồng Còn đây lý tưởng mà lòng ước mong. Ngày nào con đợi con trông Giật bằng đại học vượt vòng đại dương. Mang về tất cả tình thương Dâng lên cha mẹ đở vương tấc lòng. Quanh con có lắm bóng hồng Sẳn sàng trao tặng hương nồng thanh xuân. Giờ đây gia cảnh gian truân Ước mơ sụp đổ đường trần chông gai! Còn đâu một kẻ anh tài! Chăm ngoan học giỏi điển trai thuở nào. Nhìn cha cất bước ra vào Nhìn mẹ nước mắt tuôn trào thảm thương! Cửa nhà- kỉ niệm vấn vương Không bao lâu nữa ngân hàng niêm phong. Bây chừ sầu não- long nhong Đầu đường góc phố chớ không muốn về Mặc cho bạn xấu rủ rê Học hành xếp gọn- ê chề tâm can. Đâu rồi cuộc sống bình an? Bóng hình thân thuộc chờ tan rước về. Đa đoan cuộc sống bộn bề Nợ nần chồng chất kẻ chê người cười. Qua rồi giây phút vui tươi Bấy lâu chỉ biết chây lười tấm thân. Mẹ cha sa sút tinh thần Bệnh tình dồn dập dương trần sắp xa Chỉ còn một mớ xương da Ăn đôi ba miếng thở ra hổn hào. Ngán thay quanh cảnh ồn ào! Tranh đua lợi nhuận đẩy cao giá thành. Lắm tiền mặc sức tung hoành Bán buôn sang nhượng cho đành lòng tham... Trong khi luật pháp chẳng am Của tiền trống rỗng- đành cam- hận gì? Nhìn người thầm mãi so bì Phải chi cha mẹ nghĩ suy cạn cùng! Còn đâu dáng vẻ người hùng Ra tay nghĩa hiệp ung dung ngày nào. Đâu rồi giây phút ngọt ngào Hương nồng đọng mãi- lệ trào bờ mi! Mẹ cha sắp bỏ ta đi Nỗi đau chồng chất ai bì với ta? Trước đây nương tựa mẹ cha Bây giờ khốn khổ thêm sa vũng bùn Phải xoay, phải cố vẫy vùng Mại dâm dắt mối- bần cùng biết sao! HỒI III:HỘI NGỘ TRI ÂM CẢNH 1: CẢNH SÁT TUẦN TRA
HOA HỒNG NỞ MUỘN ( Quý tặng hiền thê)
Cuộc hôn nhân ví dòng chảy xiết!
Giữa trùng khơi ai biết cho chăng?
Anh mong em hãy năng chèo chống
Đưa thuyền tình lướt sóng nhẹ êm!
Cảm ơn em- Hoa Hồng nở muộn
Ngát đời anh- chẳng chuộng kim tiền
Anh yêu mãi vợ hiền kính mến
Tự ngày đầu cho đến thiên thu!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 09:18:00 bởi SĨ ĐOAN >
DUYÊN SẮT CẦM ( Quý tặng hiền thê)
Hiệp một nhà rộ ra sắc thắm
Trốn nhau chi tóc tắm sương mờ
Nên thõa thích năm chờ tháng đợi
Duyên hồng trần đã gợi đã se
Sắt hay thép vẫn nghe Nguyệt Lão
Cầm tay nhau xóa não ưu phiền!!!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 09:18:59 bởi SĨ ĐOAN >
DUYÊN THẮM ( Tặng hiền thê)
Anh đứng giữa đất trời lộng gió
Mãi yêu thương gắn bó đời mình
Yêu tha thiết chân tình sâu lắng...!!!
Em và anh chẳng vắng bóng hình
Suốt hành trình chung đôi duyên lứa
Trọn kiếp này- anh hứa từ đây!
Cuộc bể dâu chẳng gây trở ngại
Đời không em thất bại não nề!!!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 09:20:59 bởi SĨ ĐOAN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: