CÁNH CHIM CÔ LẺ
LỄ NÓI
Rượu tình rượu nghĩa anh trao
Trầu xanh, vôi trắng, chùm cau dâng nàng
Ông tơ Bà nguyệt buộc ràng
Kết tình duyên thắm- thiên đàng từ đây!!!
LỄ HỎI
Duyên ta đã định từ đây
Ba sinh toại nguyện- hây hây má hồng
Thuyền tình lướt sóng xuôi dòng
Bơi trong bể cả thỏa lòng đôi ta!!!
LỄ CƯỚI
Nợ duyên se thắc thật rồi
Ngọt bùi- cay đắng vẫn ngồi bên nhau
Tình nồng tỏa tận non cao
Nghĩa ân làm gốc đổi trao trọn đời!!!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2009 09:21:53 bởi SĨ ĐOAN >
RƯỢU GIAO BÔI Rượu nồng trao tận bờ môi Cho đêm ân ái cho đôi má hồng Cho tay ôm chặc vào lòng Cho đời duyên thắm- ấm nồng bền lâu!!! ĐÊM TÂN HÔN " Đêm Xuân một khắc đáng ngàn vàng" Mây Tần mưa Sở- rỡ ràng tông môn Đôi ta đã có tân hôn Đói no ấm lạnh vẫn tồn nha em!!! SĨ ĐOAN
TÔI THẾ ĐÓ Vợ còn đấy, người thương còn kia! Sớm hay khuya thỉnh thoảng gặp nàng Nhưng lòng tôi vẫn càng trống rỗng Vì đâu hởi! Sao bổng thay lòng? Tôi tự biết xóa dòng quá khứ Hướng tương lai chứ chẳng ngoái nhìn Chôn tất cả- gia đình trân trọng Dâng hiền thê- ước vọng sâu xa! Tôi thế đó thiết tha hiện tại Vì chữ yêu chẳng ngại mờ phai(!) Tâm tưởng ngoại mấy ai tha thứ? Tắt lửa lòng chứ chẳng nồng say! Đã bao lần lướt ngay qua ngõ Em ôm tôi chẳng rõ bao điều... Tôi giữ yên nuông chìu ý tưởng Mặc ai kia đuổi hướng trông nhìn!!! Còn trong em lưu tình khó hiểu Khiến lòng tôi như kiểu kiến bò Tôi đau khổ như mò đêm vắng Tái tê nhiều, cay đắng tim son! Em vô tư bảo tồn ý nghĩ Và bảo rằng yêu chỉ riêng anh! Em đơn giản ví nhành hoa dại Đón bình minh chẳng ngại phong sương!!! Tôi tự hỏi- mình thương hay giận? Giận ai kia hay giận chính mình? Cứ nghĩ đến- tơ tình se thắc Cố quên đi- nắm bắt cầu duyên!!! Tôi yêu em- bình yên mộng đẹp Em yêu tôi- bó hẹp bao điều... Tôi cố gắng nuông chìu mọi lẻ Để em vui chia sẻ cuộc đời!!! SĨ ĐOAN
LỜI TÂM SỰ ... Ơi ! Rượu trà, đàn bà, thuốc lá... Ba thứ linh tinh há hại Ta Có bỏ chăng may ra rượu trà. Đặng giai nhân thế là tạm gát: Thú rong chơi, sáng tác thơ ca Hay xúm xít bida lẫu cá Hoặc càfe... nào há thời gian!!! yêu bóng hồng dẫu nan chẳng nệ Tích tình thương bảo vệ hôn nhân Yêu say đắm xả thân trọn kiếp Nguyện hi sinh đi tiếp chặng đường! Bao tệ nạn ta dường quên lãng Chôn thật sâu kẻo cản cuộc đời Chôn tất cả những lời thêu dệt Cứ ngỡ rằng đấy vệt sao sa! Hiền thê ơi! Cùng Ta sánh bước Vai kề vai- mộng ước đong đầy! Tay trong tay vui vầy hạnh phúc Hát ngân vang đón lúc bình minh!!! Hiền thê ơi! Ta tin vạn vật Dạ đồng tâm đánh bật đói nghèo! Ta trôi dạt tựa bèo mây nước Đặng tình em- mơ ước tựu thành! Tự thâm tâm Ta dành tất cả Dâng hiền thê cho hả cuồng si yêu say đắm thỏa gì mong đợi Đượm hương nồng vời vợi non xanh! Hiền thê ơi! Lòng anh chơn chất Khi đã yêu là rất chung tình Chỉ có tội riêng mình nghèo khó Lấy gì đây dâng đóa nội đồng!!! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2008 07:55:01 bởi SĨ ĐOAN >
VIỄN CẢNH ĐÀLẠT Đà Lạt đây rồi Đà Lạt ơi! Bao năm khao khát vơi đầy não! Phút chốc bồng lai đảo dương trần! Tấc dạ bần thần - tiền rơi mãi!!! Ơi Đà Lạt! Đà Lạt đẹp nhỉ! Ôi! Bao năm Ta nghĩ chẳng ra Ôi! Bao đêm khiến Ta mất ngủ Bởi vì đâu- chẳng đủ tiền tiêu!!! SĨ ĐOAN
CƯỚI VỢ Tiền đâu cưới vợ bây giờ??? Nợ như chúa Chỗm- trông chờ ai đây??? Lãnh lương chẳng có gì hay Ví như nốt nhạc trên cây đàn Cầm. Em ơi! Ruột tím gan bầm... Mong sao hạnh phúc luôn tầm về ta!!! SĨ ĐOAN
MỪNG SINH NHẬT CHÚC " GIA ĐÌNH" SINH TỒN MÃI MÃI!!! MỪNG " CHÚ, CÔ" TÔ THẮM GIỐNG NÒI! SINH SẢN TỐT ĐỐT MẦM MỐNG XẤU (!) NHẬT NGUYỆN THANH XANH TRỖI QUÊ HƯƠNG... VIỆT NAM TA LÀ NƯỚC ANH HÙNG!!! NAM TRUNG BẮC THẮC CHẶC KẾT ĐOÀN THƯ , THƯ THẢN- MẢNG TÌNH THỐNG NHẤT QUÁN TRIỆT THAY! MAI, ĐÀO TƯƠI THẮM!!! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2008 20:16:39 bởi SĨ ĐOAN >
MỪNG 8-3 Phụ mẫu thiên thu- trái ngọt ngào! Nữ Thần thánh thiện- Đào, Mai rộ... Tuyệt tuyệt hơn cả lộ hào quang Vời vợi tâm cang ngọn lửa hồng!!! SĨ ĐOAN
MỪNG NGÀY QUỐC TẾ PHỤ NỮ Chào nhân lọai tự thuở cổ kim Mừng sinh linh xóa chìm nô lệ Ngày mỗi ngày hậu duệ đơm hoa... Quốc pháp nghiêm nhà nhà no ấm... Tế đất trời, tế đấng Triệu, Trưng... Phụ Nữ kiên nở bừng muôn thuở Nữ anh hùng rạng rỡ non sông!!! SĨ ĐOAN
MẤY ĐỜI THỦ TRƯỞNG Hai mươi hai mùa hoa Phượng nở Nay Ta trở thành Thày giáo trẻ Giữa quê hương mới mẽ cuộc đời! Ta vun trồng chồi non nẩy lộc Kết hoa thơm muôn thuở rạng ngời!!! Thủ trưởng đầu đời là Thi Nang Sống hiên ngang đức tài hội đủ Khiến kinh hoàng bao lũ bất nhân Như người thân nhỏ to tâm sự Dìu Ta đi dự liệu chu toàn... Vừa người em, đồng nghiệp mến thương Vừa bạn thơ tận tường sâu lắng!!! Mái trường xưa vắng bóng Ta rồi Ba năm bồi hồi kỉ niệm xưa Sáng chiều trưa nắng mưa chẳng nệ Trãi đường dài- thế hệ tương lai!!! Thủ trưởng thứ hai thày Lê Thanh Tính rộng mở chân thành đáng yêu Ít giận dỗi hay chìu lớp trẻ Hồn nhiên vui vẻ chẳng ưu phiền. Hai năm liền khó khăn gian khổ Vẫn kiên trì định chỗ giáo viên. Rồi liên tiếp đổi thay Thủ trưởng Sát nhập trường những tưởng bền lâu Thầm trầm lắng sâu- Trần Thị Luông Hai cấp học tôi tròn phận sự Bảy năm trời bám trụ trường xưa Gốc Phượng vĩ như chờ như đợi Bóng mát Tràm đã gợi thân thương Thời vấn vương hai buổi học về Bao ước mơ bộn bề nối tiếp Sống dậy trong tôi kiếp học trò! Rồi nhân sự đổi thay thay đổi Tôi chẳng buồn nghĩ ngợi gì hơn Vẫn tiếp bước những điều đã chọn Vẫn vẹn gìn giữ trọn thuỷ chung. Thày Hùng Chiến ung dung Thủ trưởng Đã một thời thày dạy của tôi Trong thâm tâm kính yêu vô hạn Dốc sức mình khỏi phụ ơn xưa! Nhưng trường đời lắm cảnh tuyết mưa Có giẫm bước mới thừa sức hiểu... Có thao thức tàn canh vẫn đến!!! Tuấn Kiệt ngày nào lên Thủ Trưởng Buồn vui lẫn lộn hưởng không lâu Hai năm thắm thoát qua mau quá Ngỡ ngàng chạnh nhớ xót xa thay! Rồi ai ai làm tân Thủ trưởng??? Thày Tân mờ nhạt buổi ban sơ! "Sờn thây" ngạo mạn vun tay múa(!) Há sợ bão giông, sợ quỉ thần Đọng trong lòng mối hận khôn nguôi. Vận ngược xuôi sẳn dành kém đức Bước càng xa càng khuất càng hay! Rồi trong tôi bừng lay gió thoảng Đứng vững vàng chẳng lụy về ai. Dẫu biết rằng xưa nay nghiêng ngữa(!) Thuận theo thời lần lữa đi lên(!) Nhưng tiếc thay bề trên đã định Đúc khuông vàng in tạc lòng tôi Từ Thiên đình, Địa phủ nơi nơi Hình ảnh lớn treo đầy ngã lối Giữa dương gian hối hận- làm càn Nên tim vàng vững nhịp thiên thu! SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2008 08:00:52 bởi SĨ ĐOAN >
TÌNH CHIA PHÔI Chuyến đò xưa bao giờ cập bến? Để chuyện tình sống mãi thiên thu! Đã qua rồi gió ru nhè nhẹ Ta nép vào nhau dệt mộng đời...! Đã tan rồi một giấc mộng mơ Để hồn ai ngơ ngẩn ngẩn ngơ? Như chết lịm nửa đời còn lại!!! ... SĨ ĐOAN
HOÀNG HÔN Chiều tà rảo bước gió vu vi Xao xuyến lòng ta mỗi bước đi Tấc dạ bồi hồi kỉ niệm xanh Cảm giác trào nhanh nhớ bạn hiền. Làm sao có được ngày xưa ấy? Đốt cháy hồn ta hóa ngẩn ngơ... Ngày thơ! Ngày thơ ấy còn đâu nữa Lắng đọng trong ta nổi u sầu! SĨ ĐOAN
MÃI MÃI TUỔI HAI MƯƠI
Tuổi hai mươi em vào bộ đội
Đêm từng đêm pháo dội bom cày...
Quê hương xới bởi loài lang sói
Tổ Quốc đau bởi thói xâm lăng!
Tuổi hai mươi bầu căng nhiệt huyết
Trường Sơn Tây em quyết so tài!
Thi giết giặc chẳng nài lớn bé...
Bị trọng thương chẳng hé răng rên!
Tuổi hai mươi em bên đồng đội
Lập chiến công vang dội địa cầu!
Lũ đế quốc điên đầu tàn phá
Trút đạn bom xuống cã núi đồi!
Tuổi hai mươi khó ngồi yên chỗ
Tay nắm tay xiết cổ quân thù!!!
Tổng tiến công mịt mù khói lửa
Bọn ngụy quân thả cửa đầu hàng!
Đại thắng vang ngàn ngàn bộ đội
Tìm em đâu giữa hội đô thành???
Em ở đâu- đoạn đành gia tộc???
Anh tìm em khắp dọc Bắc Nam!
Tuổi hai mươi như rằm tỏa sáng
Dãy sơn hà in dáng hình em...!!!
Hai mươi năm ngày đêm tìm xác!!!
Hai mươi năm mang vác nỗi niềm!!!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2008 19:08:05 bởi SĨ ĐOAN >
GIÓ THU Sóng sánh đôi dòng nào ai biết? In bao lần chiếc lá vàng rơi! Và mộng tưởng chơi vơi bến bờ...!!! Nhưng ai đó hững hờ gió thu! SĨ ĐOAN
HƯƠNG THU Sợ ai giật mình em lướt nhẹ Hương thu tàn se lạnh lá bàng rơi Tình chơi vơi mây trắng bồng bềnh Tình gập ghềnh mắt biếc hương thu! SĨ ĐOAN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: