anh_hung_cai_the
-
Số bài
:
71
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 13.06.2007
|
RE: Thế giới trong đôi mắt
-
26.01.2008 13:03:14
Ở từng thời kỳ,con người ta luôn phải nỗ lực tìm ra phương pháp lao động và cách sống mới.Riêng chúng ta,chúng ta đã làm những gì?Có phải chúng ta đang hưởng thụ chứ không phải tiếp bước thế hệ trước?Có phải chúng ta đang sống xao lãng,sống không có mục đích? Không thể chê trách thế hệ con người ngày nay.Một số đã làm nên những điều kỳ diệu,một số đã dám vươn mình trước mọi thử thách vậy.Nhất là những con người trẻ tuổi ngày nay.Giáo dục,yêu thương toàn diện.Có thể họ là những con người còn bất hạnh rất nhiều,không may mắn hơn chúng ta.Chỉ riêng Việt Nam,giới trẻ ngày nay thích viết văn và sáng tác.Giới trẻ ngày nay thích tiếp cận Công nghệ thông tin,trở thành những lập trình viên,game designer,..... Song song với những điều đáng mừng đó là những điều đáng để nhìn và xem xét lại.Chúng ta-những con người đang sống trong thời kỳ tạm gọi là bình yên,ở Việt Nam không còn chiến tranh,không có xung đột vũ trang hay khủng bố,....Vậy,trước những điều kiện thuận lợi đó,chúng ta đã và đang làm gì?Một bộ phận không nhỏ của giới trẻ ngày nay thích ăn chơi,hưởng thụ hơn là học hành,làm việc.Giàu có không có gì đáng nói nếu không phung phí tiền của vào những việc vô bổ.Thế mới nói,giáo dục con người ngày nay tệ hại thế nào.Trách nhiệm không có,bản thân mình cũng tự ngộ nhận những điều sai trái thành những điều có trong sách vở,những lẽ đời tự nhiên,những bận tâm ngu ngốc,......thành ra mới tập cho con cháu cái thói không vâng lời,tập cho chúng lối ăn chơi,rất rất nhiều thói xấu khác,...... Tình yêu ngày nay cũng khác xưa nhiều.Tình yêu ngày nay là tình yêu giai cấp(có thể ví như vậy),và con người ta chú trọng đến vui chơi nhiều hơn.Tôi cũng chẳng thể diễn tả tình yêu trong một xã hội bừa bộn thế này là thế nào.Một thời đại mà con người biết yêu thật sớm.Một thời đại mà con người ta coi tình yêu như một trò chơi vậy:thích thì yêu,không thích thì chia tay,....Ở một giai đoạn chắc cũng phải dài mà những trẻ em,những thiếu niên,....đã biết đến những chuyện trần tục,những chuyện đáng lẽ rất là tế nhị mà trong khi chúng nó đang bàn đến như chuyện thường tình của người lớn.Chúng biết đến những văn hoá phẩm đồi truỵ và đam mê chúng hơn việc học hành.Tình yêu ngày nay có một phần nhỏ là chỉ muốn thoả chí,thoả mong muốn dục vọng của mình mà không quan tâm tốt xấu,nên hay không nên. Tình yêu ngày xưa trong trắng hơn nhiều.Tình yêu ngày nay tuy đã dễ dàng hơn rất nhiều(không bị ràng buộc vào cha mẹ),tuy nhiên đã có những chuyện quen trên mạng,quen qua một thế giới ảo không lành mạnh,một thế giới mà người ta có thể phóng đại,khoác lác một cách tự do.Cuộc sống ngày nay cũng bận rộn không kém,người lớn thì luôn chúi mũi vào công việc còn con cái thì tha hồ lêu lổng.Không muốn vơ đũa cả nắm,nhưng thật sự chỉ có một số ít nhận thức đúng về trách nhiệm và thái độ sống của mình,mục tiêu cũng nhưng hoàn cảnh gia đình và xã hội hiện nay.Chúng đã trở nên khác rồi.....Không còn ai có thể ngăn chúng lại......Tự do đã trở nên lêu lổng......học sinh đã trở nên những tay ăn chơi có hạng......Tình yêu đã bị lợi dụng...... Thế hệ con người ngày nay đã phân giai cấp một cách thầm lặng.Người giàu thì cứ giàu,người nghèo thì cứ nghèo.Không cần phải đến những miền quê xa xôi hay đi tận ra miền Trung bão lũ.Ngay trong thành phố chúng ta thôi,cũng có những cảnh nghèo không có người giúp đỡ:những người gánh hàng rong,những cô cậu bé bán vé số,những người đấy xe bán ve chai,thu mua đồ cũ,những người đi xin ăn,những người bán rau quả trên chiếc xe đạp cũ kỹ,.....Chúng ta đã giúp gì đây cho những cảnh nghèo đó.Những trung tâm,những đợt tình nguyện mùa hè xanh liệu có làm hết đi những nỗi khổ đó hay chưa,...... Thế hệ con người ngày nay đã khác rồi.Sau bao năm chiến tranh,đã hơn 30 năm rồi,vậy chúng ta đã làm gì đây.Kinh tế phát triển,nhìn toàn bộ mặt bề ngoài thôi,chúng ta đã rất hãnh diện về điều đó.Song,nếu chúng ta đi từng ngõ phố,khu xóm,nếu chúng ta xem kỹ một chút thì vẫn còn những mảnh đời khó khăn còn được giúp đỡ.Và nếu phân tích kỹ hơn nữa,rằng rất nhiều con người đáng chê trách,rất nhiều điều phải xem lại về những thanh thiếu niên,thậm chí người lớn ngày nay.Mong rằng,tương lai của Việt Nam chúng ta sẽ không đi đến chỗ phải khủng hoảng,một tương lai tươi sáng hơn chăng?..... 4.Thế giới trong đôi mắt của tôi Thế giới giống như một trò chơi rubik,trong đó,chính con người đã và đang cố gắng hoàn chỉnh trò chơi.Nhưng kết quả thế nào?Chúng ta ngày càng biến nó trở nên rối tung lên,đã có những mặt đã xếp thành công,nhưng những mặt khác vẫn chưa xong.Chúng ta đã và đang làm gì.Mỗi lần một mặt được hoàn chỉnh thì tức là nơi đó đã hoà bình,tức là vẫn còn chiến tranh..... Thế giới cũng giống như việc nấu một chiếc bánh vậy.Mỗi con người chúng ta đang nhào nặn nó.Có một số chỗ của chiếc bánh được nấu xong và điểm trang lên thật đẹp.Nhưng có một số chỗ nhào mãi vẫn chưa thành hình.Kết quả là con người chúng ta vẫn giậm chân tại chỗ,sẽ không thể đi lên được,vẫn chưa nhận ra điều đúng,vẫn thích chiến tranh...... Chúng ta đã và đang làm gì cho một thế giới ngày mai.Có phải chúng ta đang gầy dựng nó hay đang phá huỷ nó?.Có phải chúng ta đang làm cho nó ngày một tốt đẹp hơn hay đang làm nó ngày càng tệ hại hơn? Câu trả lời chính là con người chúng ta --------------------hết----------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2008 15:34:23 bởi anh_hung_cai_the >
|