Khi Kha còn lắm truân chuyên
Non sông chìm đắm,con thuyền lênh đênh
Chóng chèo vượt khỏi thác ghềnh
Bạc tiền sạch túi,buồn tênh vẫn cười
Xa nghe văng vẳng tiếng người
Đến gần nhìn thấy chín mười khách xơi
Ân cần chủ quán chào mời:
420/"Trà ngon rượu quí,Ngài thời dùng chi?
Sơn hào hải vị thiếu gì
Mễn xào ngọt nước,gà ri vịt tiềm
Rô-ti đủ các loài chim
Nào là lẫu cá,nào tim heo bầm
Bánh canh với món giò hầm
Cơm sườn ngon miệng canh sâm mát lòng
Thịt bò lá lốt thơm nồng
Khô nai nướng lụi,cá đồng kho tiêu
Non đoài ác rũ bóng chiều
430/Đỡ lòng tráng sĩ ít nhiều được không?"
Đang cơn khát nước đói lòng
Kha kêu:Cơm thịt rượu nồng một mâm
Vừa ăn vừa nghĩ xa xăm
Dùng xong chàng lại tính thầm tiền đâu?
Lấy tay bóp trán xoa đầu
Bạc vàng đã hết làm sao bây giờ?
Người ngồi ngẩn ngẩn ngơ ngơ
Hoàng hôn buông xuống mờ mờ sương sa
Một mình ta lại thương ta
440/Đưa gươm trả quán để mà ra đi
Chung bàn có đấng tu mi
Một trang tài tử,Tiệm Ly tên chàng
Họ Cao tuyệt thế tài đàn
Mười phương là bạn,giang san là nhà
Thương cho tình cảnh của Kha
Thấy người khốn khó,xót xa trong lòng
Ly liền lấy nén vàng ròng
Trả cho chủ quán mà không tiếc gì.
Kha rằng: "Tủi chí nam nhi
450/Cảm lòng nghĩa hiệp lấy chi báo đền"
Cả hai báo họ xưng tên
Cùng ngồi lại quán làm quen buổi đầu
Ly bèn trỗi khúc bể dâu
Kha ngồi gõ nhịp hát chầu tang thương
Xót người bỏ xác sa trường
Ngày phơi nắng gió,đêm sương lạnh lùng
Để hồn say với ngũ cung
Ngân nga lảnh lót một vùng âm vang
Thắm tình cung ngọc lời vàng
460/Người đàn,kẻ hát lòng càng hiểu nhau
Rượu thề kết bạn tâm giao
Tri âm,tri kỷ,khác nào Kỳ,Nha.
Đêm tàn đôi bạn chia xa
Ngùi ngùi tiếng hát,thiết tha cung đàn
Đường dài vạn dặm quan san
Người đeo cung kiếm,kẻ mang cầm kỳ
Bền lòng,vững dạ ra đi
Đời trai bốn bể ngại gì gió sương
Ngàn dâu che khuất đôi đường
470/Ngẩng nhìn cánh nhạn,nhớ thương bạn hiền.