Ba người chưa biết người nào?
Còn đang suy tính làm sao lưỡng toàn?
Vua sai thầy thuốc giúp chàng
Thầy cầm,Kha mở,Thủy Hoàng ngồi nghe
Thuyết minh tựa quốc gọi hè,
Đa đa thổn thức,tiếng ve u sầu
Làm sao hiểu được lòng nhau?
3460/Ngoài nhìn mặt rõ,trong đầu ai hay?
Phun châu nhả ngọc trổ tài
Hư hư thật thật họa tai khó lường
Trường sinh bất lão soi đường
Mưu sâu,kế hiểm Tần vương không ngờ
Khi lăn ra hết bản đồ
Kha cầm trủy thủ,Chính ngơ ngẩn người
Mặt chàm,mắt trợn hỡi ơi!
Phen này ắt mất mạng rồi còn chi!
Nhanh chân Chính chạy phắt đi,
3470/Kinh Kha căm hận tức thì đuổi theo
Người sau,kẻ trước vằn vèo,
Cung Tần rối loạn,hiểm nghèo,hoang mang.
Tên thầy thuốc nhắc Thủy Hoàng:
"Đại vương!Kiếm báu đang mang lấy dùng."
Thủy Hoàng rút kiếm sau lưng,
Xoay người chém trúng anh hùng Kinh Kha
Nơi đùi tráng sĩ máu ra,
Biết bao đau đớn thế mà vẫn tươi
Vang xa khanh khách tiếng cười:
3480/"Hỡi tên bạo chúa,hận ngươi suốt đời,
Trời cho phúc một lần thôi!
Sau này ắt sẽ có người giết ngươi!"
Làm sao lấy một chọi mười
Chàng cầm trủy thủ nhắm người Tần vương
Dốc tâm,dồn lực đúng phương
Kiếm bay râu rớt,hết đường than ôi!
Quân vào cứu giá đến nơi,
Thương thay Kha đã trút hơi cuối cùng!
Xót người tuẫn tiết anh hùng,
3490/Rạng danh tráng sĩ vang lừng bốn phương.
Bên ngoài chỉ một Vũ Vương,
Bơ vơ đất khách đơn thương tung hoành
Tướng Tần áp lại vây quanh
Kẻ đâm,người chém đầu xanh rã rời
Ra tay chống đỡ vài hồi
Sức cùng,lực kiệt,hết đời thảm thương!
Thủy Hoàng thoát khói tai ương
Thưởng công họ Hạ làm gương cả triều.*
Cảnh nhà Mông Hạ tiêu điều
3500/Nhận quà hối lộ,lãnh nhiều đớn đau
Đầu rơi để tiếng ngàn sau,
Mua quan bán nước trời cao đoạn tình!
Lý Tư đọc chỉ hành hình
Tru di cửu tộc họ Kinh chốn này
Truyền cho ngũ mã phanh thây,
Mùa thu tang tóc,heo may lạnh lùng.
*họ Hạ là họ của thầy thuốc Hạ Vô Thư đã nhắc Thủy Hoàng rút kiếm sau lưng để chém Kinh Kha.