Hai ngày lùng sục khắp nơi
Đến giờ vẫn bặt tăm hơi hết rồi
Yên Đan lo lắng không thôi:
"Người là Cái Nhiếp vậy thời ở đâu?
Bây giờ biết phải làm sao?
Trước thềm nước mất lẽ nào khoanh tay."
Cát rằng: " Hai nước hiện nay
1880/Tin đồn hòa hiếu dịp may cho mình
Chi bằng ta hãy báo tin
Cho Tần cái chết của Phàn tướng quân."
Đang bàn Thái Tử thở than:
"Còn ai đi sứ sang Tần hay không?"
Tiên sinh tiến cử Thành Phong
Đan e đưa cá về sông cạn dòng!
Kha rằng: "Đệ muốn thử lòng
Để xem thái độ Thành Phong thế nào?
Hắn không đồng ý không sao!
1890/Nếu mà hắn chịu lẽ nào cho đi
Ta thay người khác lo gì!
Chọn người thân tín gởi đi hợp tình."
Nghe tin Phong rất tức mình
Chàng bèn nổi trận lôi đình một phen.
Tiên sinh biết được cười khen:
"Việc này chứng tỏ trắng đen rõ ràng."
Kinh Kha suy nghĩ miên man
Khiến cho Công Chúa hỏi chàng nghĩ chi.
Người hầu báo,có Chiêu Quỳ
1900/Cả hai chưa biết điều gì xảy ra
Quỳ cần được gặp Kinh Kha
Nhưng mà Di Cát đi ra gặp nàng
Sau khi bái kiến,vấn an
Chiêu Quỳ báo cáo về chàng Thành Phong:
"Tướng quân đang rối trong lòng,
Đêm ngày lo sợ còn mong ước gì!
Từ khi nghe giết Ô Kỳ
Nên người muốn bỏ ra đi cho rồi
Xin Công Chúa giúp bầy tôi
1910/Đến nhờ Thái Tử đồng thời Tiên sinh
Hải hà mở đức hiếu sinh
Tha cho tội chết của Thành tướng quân
Nếu người không chịu ban ân
Nô tì vĩnh biệt cõi trần nơi đây".
Một ngày cũng nghĩa tớ thầy
Cảnh tình này biết giãi bày ra sao?
Thương người lận đận buồn đau
Vì nhân,vì nghĩa lẽ nào bỏ qua.
Cát rằng: "Ngươi hãy chờ ta"
1920/Liền sai chuẩn bị ngựa xe vào thành
Đến nơi chẳng thấy quân canh
Then cài,cổng đóng,phải đành chịu thôi:
"Ta đem ít bạc cho ngươi
Hãy mau nhận lấy để rồi ra đi"
Thành Phong cùng với Chiêu Quỳ
Tạ từ Công Chúa,chia ly đôi đường.
Nàng về từ cõi gió sương
Đêm khuya,chàng vẫn bên giường lo âu
Nàng vui kể lại từ đầu
1930/Kinh Kha kinh ngạc ý sao giống chàng
Những gì chàng nghĩ như nàng
Tâm đầu ý hợp trời ban cho người
Nàng lo huynh trưởng rầy thôi
Tiên sinh cảm động hết lời ngợi khen.
Thành Phong trốn khỏi nước Yên
Chiêu Quỳ khăn gói kề bên theo chàng.
Hay tin quân báo Yên Đan
Người truyền phò mã đến bàn nguyên nhân
Mới hay Công Chúa to gan
1940/Đêm đen giúp lối chì đàng người đi!
Tuy thân là phận nữ nhi
Nghĩ sao làm vậy khác gì nam nhi.
Trong cung chuẩn bị chuyến đi
Kha rằng: "Cái Nhiếp đến thì đi ngay"
Đan rằng: "Nhạn hãy còn bay
Để ta thỉnh ý các Ngài lão phu
Trời đang tháng tám mùa thu
Bao giờ mới trả được thù năm xưa?"
Lão phu được hỏi liền thưa:
1950/"Tần vương đắc ý chuyện vừa xảy ra
Rơi vào kế hoạch của ta,
Chờ hai ngày nữa mới là tốt hơn."
Kinh Kha trông ngóng mỏi mòn
Nhưng mà Cái Nhiếp vẫn còn nơi đâu?
Chàng bèn tiếp ý thỉnh cầu:
Thêm vài ngày nữa ngõ hầu gặp nhau
Dời ngày thuận lợi mai sau
Ý thần đã định lẽ nào sai chăng?"
Vợ chàng khó xử bảo rằng:
1960/"Vì tình mất chí của chàng không nên!
Mong sao mọi việc tiến lên
Quyết giành thắng lợi,vững bền núi sông
Nếu mà Nhiếp đến thành công
Nếu người không đến thì dùng Vũ Vương
Cùng nhau tiến bước lên đường
Ra tay trừ khử Tần vương bạo tàn
Thiếp đang lo lắng cho chàng
Chàng nào có biết tâm can vợ hiền".