BI HÙNG CA TRÁNG SĨ KINH KHA
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 31 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 453 bài trong đề mục
THI NANG 05.06.2008 13:43:19 (permalink)
0
Đường cùng,Kha phải nhờ người
Khương,Ngô xá trưởng nhận lời giúp Kha
Ngọc trai Nam Hải làm quà
Hai người mang biếu quan già Mông gia.
Khương rằng: "Chàng có kiểm tra
Bao nhiêu hành lý xem ra thế nào?
Sáng qua Ngô xá trưởng vào
2590/Cho ta chuốc rượu để khao quân chàng
Hai quân đã trúng mưu gian
Say mèm nào biết quân Tần làm chi
Có tên phó tướng Ô Kỳ
Mở xem thủ cấp người thì đúng không?
Đồng thời các tráp trong phòng
Đều cho mở hết niêm phong ra rồi."
Kinh Kha hốt hoãng,ôi thôi!
Chàng bèn thuật lại những lời Nhiệm Khương
Cho chàng phó sứ Vũ Vương
2600/Cùng nhau biết để lo đường phản công
Cũng may trước có đề phòng
Nếu không bị lộ việc công còn gì!
Kha bàn: "Dù phận nữ nhi
Nhưng ân tình cũ khắc ghi chẳng mờ
Nay ta có thể cậy nhờ
Biết đâu từ đó ước mơ sớm thành
Nếu trời không phụ lòng mình
Thề băm Doanh Chính tan tành xác thân."
#61
    THI NANG 06.06.2008 18:40:42 (permalink)
    0
    Có quan Điển Cách đại nhân
    2610/Đến thăm tìm hiểu sứ thần nước Yên
    Cho Ngô xá trưởng hay tin
    Tần Vương sắp có lệnh truyền vào cung
    Ngô mời hai vị anh hùng
    Gặp quan bàn việc tiến cung để chầu
    Kinh Kha đang choáng váng đầu
    Khiến cho Điển Cách đợi lâu xót lòng
    Mặc cho người đợi người trông
    Cơm xong chàng mới yên lòng dời chân
    Đến nơi gặp Điển đại nhân
    2620/Chàng bèn tìm cách phân trần cùng quan
    Mong Ngài thông cảm cho chàng
    Lẽ ra chàng đến thăm quan Mông già
    Nhưng vì bận rộn đường xa
    Nay mai chàng đến để ra mắt người.
    Cách rằng: "Ngài khéo lo thôi
    Do Ngài sắp xếp đến chơi ngại gì!"
    Kinh Kha về quán nghĩ suy:
    Nhiệm Khương người cũ,chàng đi tìm nàng
    Khương rằng: "Nhiều lúc khốn cùng
    2630/Muội đành nuốt hận vào lòng xốn xang
    Không ngờ được gặp lại chàng
    Buồn xưa khép lại,vui càng nhân đôi
    Tối qua muội đã nghĩ rồi
    Có điều muốn nói khúc nôi với chàng
    Việc này là việc giang san
    Liên quan đến sự nguy an của người."
    Chàng rằng: "Thề có đất trời,
    Giữ gìn bí mật trọn đời của ta."
    Nàng rằng: "Là chuyện xẩy ra,
    2640/Mùa thu năm ngoái ai mà không thông
    Tần vương xây dựng A Phòng
    Nghe qua ai chẳng đau lòng chàng ơi!"
    Kha rằng: "Nàng thuộc người rồi
    Tên Ngô xá trưởng xứng đôi với nàng."
    Khương rằng: "Được tặng ngọc vàng
    Nhưng mà muội vẫn nhớ chàng mà thôi!"
    "Té ra con cáo lầm người
    Lâu ngày gặp lại muội thời khác chăng?"
    "Thế chàng quên chữ tao khang?
    2650/Quên lời thệ ước đá vàng không phai
    Trách mình,chớ vội trách ai
    Năm xưa đất Triệu chia hai dặm đường
    Mặc cho muội nhớ,muội thương
    Chàng đi biền biệt biết phương nào tầm
    Trông hoài vẫn cứ bặt tăm
    Bơ vơ chiếc bóng,đứng nằm xót xa
    Bây giờ ta lại gặp ta
    Chàng cần muội giúp đỡ gì hay không?"
    Kinh Kha phấn chấn trong lòng
    2660/Khuyên nàng về để họ không nghi ngờ
    Chàng vừa tìm dược mối tơ
    Đường vào triều kiến đang chờ sứ Yên.
    #62
      THI NANG 08.06.2008 19:28:14 (permalink)
      0
      Kha,Vương bình tĩnh điềm nhiên
      Sang thăm Mông Hạ nối liền đường dây
      Mông già vui vẻ tỏ bày:
      "Ta vào cung cấm mấy ngày vừa qua
      Hay tin chánh sứ tài ba
      Nhưng chưa ra mắt thật là tiếc thay!
      Hôm nay Ngài lại đến đây
      2670/Là niềm vinh hạnh,sau này khó quên
      Trải qua vạn dặm sơn xuyên
      Đến nơi tệ quốc ở miền Tây xa
      Có gì chỉ bảo cho ta
      Góp thêm sáng kiến cho già mới hay
      Nghe qua giọng nói của Ngài
      Xem ra không phải là người nước Yên?"
      Kha rằng: "Ngài đoán như tiên,
      Tôi người nước Vệ xin phiền đại nhân
      Giúp cho được gặp vua Tần
      2680/Để mà triều cống góp phần yên dân."
      Mông già hứa giúp sứ thần,
      Kinh Kha bái tạ đại nhân Mông già.
      Ngài bèn hỏi tiếp Kinh Kha,
      Phàn Ô Kỳ chết ai là sát nhân?"
      Rằng: "Người theo lệnh Yên Đan,
      Tuổi còn non trẻ tên Tần Vũ Vương
      Người mà Thái Tử mến thương
      Cho theo tại hạ chung đường đến đây
      Học thêm về đất nước này
      2690/Chàng xin lĩnh giáo ý hay của Ngài."
      Quan già hẹn đến mười ngày
      Đại vương triệu kiến thì Ngài tâu cho
      Mông già bày yến tiệc to
      Nhiệm Khương,tì nữ đến lo tiếp người
      Ba nàng rót rượu dâng mời
      Cùng nhau cạn chén vui nơi sảnh đường
      Mông già tìm hiểu Kha,Vương:
      "Lần này đình chiến bốn phương an lành
      Nếu đem quân tấn công thành
      2700/Nước Yên chắc sẽ tan tành còn đâu?"
      Kinh Kha nhanh trí nói mau:
      "Chỉ cần câu nói lẽ nào không xong."
      Chàng nhìn trời đất quay vòng
      Rượu nồng ai uống mà không say nào?
      Khương,Vương lo lắng cùng nhau
      Kè Kha trở lại đưa vào quán Ngô.
      #63
        THI NANG 11.06.2008 16:45:44 (permalink)
        0
        Hai người hết sức chăm lo
        Vũ Vương tận tụy từng giờ bên Kha
        Nhiệm Khương lấy thuốc giả ra
        2710/Nhưng chàng tỉnh dậy cười khà ai hay?
        Kha rằng: "Ta phải giả say
        Mông già nói chụp ta hoài đấy thôi
        Nói nhiều ta sợ lỡ lời
        Giả say về nghỉ cho người khỏi nghi"
        Khương khen: "Chàng thật diệu kỳ!"
        Vương tin: "Chánh sứ làm gì mà say!"
        Kha lo: "Nàng đến nơi đây,
        Tên Ngô xá trưởng biết hay không nào?
        Nàng cho: "Dù biết có sao!"
        2720/Chàng khuyên : "Nàng hãy sớm mau đi về!"
        Nàng rằng: "Chàng nói hay ghê!
        Ở đây chút nữa rồi về được không?"
        Nói rồi đưa tiễn Vũ Vương
        Quay vào nàng ngã vào lòng Kinh Kha
        Chàng bèn nhắc lại chuyện qua:
        "Năm xưa khách sạn hai ta phân kỳ"
        Nàng rằng: "Bỏ muội chàng đi
        Lòng chàng lúc đó có gì hay không?
        Không hề một chút động lòng
        2730/Mưa hòa giọt lệ tìm chồng bặt tăm
        Muội đành ghi mãi trong tâm
        Trên đời có kẻ không tim như chàng."
        Kinh Kha an ủi khuyên nàng:
        "Có gì hãy nói ta đang đợi chờ."
        Nhiệm Khương nhận xét thời cơ:
        "Tình hình thuận lợi ước mơ đến gần
        Đây là kế hoạch chống Tần
        Kể cho chàng biết xem cần giúp không?
        Vì đầu lĩnh muội sẵn lòng
        2740/Cần gì người sẽ phân công giúp chàng."
        Kinh kha nghe nói ngỡ ngàng:
        "Cho ta được gặp người nàng kể không?
        Nàng ngăn: "Chàng chớ nóng lòng
        Nếu chàng rời khỏi căn phòng ra đi
        Có người theo dõi tức thì,
        Sẽ rơi vào cảnh lâm nguy khó lường
        Xin chàng chớ có coi thường
        Lý Tư,Doanh Chính là phường sài lang."
        Chàng rằng: "Đúng với lời nàng,
        2750/Ở đây trong ngõ ngoài đàng rất nghiêm."
        Trước thềm quân gõ cửa tìm
        Lao công bỏ trốn trong đêm vào nhà
        Quan Ngô xá trưởng đi ra
        Bảo rằng không có ai là lao công.
        Quân Tần đòi phải vào phòng
        Của Ngài chánh sứ xem trong thế nào?
        Sói con tru tréo rủ nhau:
        Chửi người Yên quốc nghe đau đớn lòng.
        Vũ Vương tức giận đầy hông
        2760/Chạy ra gây sự,rồng không sợ gà!
         
        #64
          THI NANG 13.06.2008 20:08:15 (permalink)
          0
          Vội vàng Ngô đến can ra
          Nhiệm Khương đóng kịch để mà can ngăn
          Nàng đang mơn trớn quân Tần
          Mong sao xoa dịu tinh thần địch quân
          Nàng tìm lời lẽ phân trần:
          "Họ là thượng khách đại nhân Mông già."
          Quân Tần nghe thế bỏ đi
          Không đòi lục soát cơn nguy qua rồi
          Vũ Vương trách mắng không thôi,
          2770/Nếu nơi Yên quốc cho đời biết tay.
          Kha khuyên: "Nôn nóng không hay,
          Lỡ mà sơ suất bao ngày uổng công,
          Dầu gì cũng phải dằn lòng
          Đáp ân nghĩa của chúa công quê nhà."
          Vương quì xin lỗi Kinh Kha
          Vì chàng biết tội vừa qua của mình.
          Quan Ngô cùng với gia đinh
          Ngựa xe chuẩn bị đăng trình Hàm Dương
          Thừa cơ chủ đã lên đường
          2780/Nhiệm Khương đến nhận chủ trương bên ngoài
          Nàng về kể lại Kha hay
          Cùng đi dò trước để mai có đường
          Sau khi thích khách Tần vương
          Rút lui ra khỏi Hàm Dương nước Tần
          Nhiệm Khương hỏi kỷ từng phần:
          "Người đi về ở chàng cần giúp không?"
          Chàng rằng: "Ta thấy yên lòng,
          Được nàng giúp đỡ khơi thông đường ngầm
          Người đi tất cả băm lăm
          2790/Cho về hăm bốn trước năm ba ngày
          Còn mười một,tách ra hai
          Đem tin về nước báo ngày Yên Đan
          Chín người còn lại khó phân
          Sau khi ta đến cung Tần ai lo?"
          Nàng rằng: "Để muội liệu cho
          Người trong tổ chức sẽ chờ họ thôi
          Sau khi giúp việc xong rồi
          Có người dẫn dắt ra nơi biên thùy
          Việc này chàng chớ lo chi
          2800/Muội nguyền giúp họ ra đi dễ dàng."
          Nàng xin đặc sản của chàng
          Để làm quà biếu trấn an nữ tì.
          Cung Tần đang họp triều nghi
          Bá quan văn võ cúi quì trước sân
          Vua truyền Điển Cách đại nhân
          Đi lo chỗ ở sứ thần bốn phương
          Đại nhân đến gặp Nhiệm Khương
          Bảo nàng chuẩn bị sẵn giường,màn,chăn
          Giao nàng chào đón ân cần
          2810/Quảng Thành xá,để tiếp tân sứ thần.
          #65
            THI NANG 16.06.2008 21:46:19 (permalink)
            0
            Nàng lo quà tặng đại nhân
            Những đồ chơi quý cung Tần thường chơi
            Đồng thời đầu lĩnh cử người
            Giả làm thương giới đến nơi trao nàng
            Bản đồ chỉ dẫn các đường
            Giúp người thoát khỏi Hàm Dương an toàn
            Nàng đem gói kỹ vào khăn
            Để chung quà biếu quân Tần khỏi nghi
            Lo xong cất bước ra đi
            2820/Trên đường hồi hộp có gì hay không?
            Ngựa xe nhắm hướng phủ Mông
            Hay cho thục nữ chung lòng nước non
            Thương nàng một dạ sắt son
            Thân còn,nhà mất,héo hon cả người.
            Xe đi vừa mới tới nơi
            Quân canh cản lại vội đòi kiểm tra
            Nàng đưa quan phủ bài ra,
            Hỏi rằng: "Sao lại ngăn ta thế này?
            Van xin ông hãy nương tay
            2830/Đây là đồ quý của Ngài Mông gia
            Ta mua về giúp ông ta
            Ai mà đụng đến thành ma tức thì
            Nào sâm ở núi Bắc Kỳ
            Trân châu Nam Hải còn gì quý hơn
            Nào Lam Điền ngọc thanh sơn
            Ta đà nói rõ nguồn cơn hết rồi."
            Quân Tần nghe,chẳng tin lời
            Thò tay vào tráp để lôi đồ người
            Thôi thì may rủi do trời
            2840/Nào ngờ nàng thấy khăn rơi ra ngoài
            Nàng kêu quân lại kề vai
            Giả vờ hôn má,cắn tai quân Tần
            Nhằm làm rối loạn lòng quân
            Thừa cơ nàng lượm cất khăn bản đồ
            Xong rồi hối hả tri hô:
            "Quân đâu giở thói côn đồ được sao?
            Ban ngày lại áp má đào
            Bày trò sàm sỡ ra màu ái ân."
            Kéo hai quân khác lại gần
            2850/Buộc người làm chứng quân Tần chó dê
            Ba quân mặt ủ,mày ê
            Tu mi lại bị trò hề đớn đau
            Nên đành mở cổng cho vào
            Bấy nhiêu quà quí nàng trao quan già
            Biếu xong lui gót trở ra,
            Về Quảng Thành xá để mà báo tin
            Ngô cười liếc mắt đưa tình:
            "Dịp này chắc hẳn quán mình khách đông."
            #66
              THI NANG 18.06.2008 23:25:08 (permalink)
              0
              Một mình chánh sứ trong phòng
              2860/Thương chàng sáng đợi chiều mong tin nàng
              Nhiệm Khương tranh thủ thời gian
              Bản đồ chỉ lối mang sang cho người
              Nàng rằng: "Chàng hãy nhớ lời,
              Đợi nhau cầu đá cách nơi Quảng Thành
              Khoảng chừng ba dặm lộ trình,
              Đến bên rừng táo người mình đưa đi."
              Chàng rằng: "Tổ chức huyền vi,
              Thật là chu đáo ai bì được đâu
              Nếu ta biết được từ đầu,
              2870/Mười phần tình thế mai sau tốt mười
              Nàng cho ta sớm gặp người
              Hầu bên Doanh Chính,vậy thời được không?"
              Rằng: "Là cung nữ trong cung
              Làm sao ra được mà mong hỡi chàng!"
              Cùng khi Thái Tử Yên Đan
              Cho quân canh gác các đàng,ải quan
              Bắt giam thám báo của Tần
              Tráo quân Yên quốc thành quân nước người
              Cho về báo cáo láo thôi:
              2880/"Nước Yên nay muốn làm tôi nước Tần
              Cho nên đang cử sứ thần
              Sang xin hòa hiếu,nhân dân mong chờ
              Đường đi thông suốt tự do
              Chém đầu loạn tướng nộp cho nước mình
              Đó là một số tình hình
              Bầy tôi biết được kính trình đại nhân."
              Mông già trúng kế Yên Đan
              Tin lời tâu lại vua Tần xét suy.
              Kha ngồi uống rượu nhâm nhi
              2890/Một mình nhớ lúc biệt ly vợ chàng
              Nhớ lời lá ngọc cành vàng:
              "Vũ Vương là bạn chung đàng ra đi."
              Anh hùng ứa lệ bờ mi:
              "Nàng ơi!Di Cát,còn gì nữa đâu!
              Nhiệm Khương vừa đến hỏi mau:
              "Gọi ai mà vẻ u sầu đắng cay?
              Có tin quan phủ cho hay
              Tần vương sắp sửa tiếp hai vị rồi."
              Chàng rằng: "Đáng tiếc thì thôi
              2900/Không còn kịp nữa thế thời ra sao?"
              Nàng rằng: "Chàng chớ dấu nhau
              Giả vờ cống nạp để vào trong cung?"
              "Nàng đừng suy đoán lung tung"
              "Chàng đừng lừa muội việc chung của chàng"
              Kinh Kha xoa dịu trấn an
              Điều này chàng sẽ cho nàng biết sau.
              Hai người đang nói với nhau,
              Quan Ngô xá trưởng lẻn vào để nghe
              Nàng liền nói lảng vì e
              2910/Quân Tần biết được khó bề trở tay
              Giả rơi giọt ngắn,giọt dài
              Để lừa quan phủ tránh tai vạ gần.
              #67
                THI NANG 20.06.2008 18:24:13 (permalink)
                0
                Kha ,Vương đến Điển đại nhân
                Hỏi về yết kiến vua Tần đến đâu.
                Tin cho ngày mốt vào chầu
                Hai chàng trở lại cùng nhau luận bàn
                Giờ đây sắp hết thời gian
                Kinh Kha muốn gặp lại nàng Nhiệm Khương
                Chàng nhờ phó sứ Vũ Vương
                2920/Gọi nàng đến để bàn phương diệt Tần
                Sau khi thử ý mấy lần
                Biết người trung nghĩa mười phần đáng tin
                Chàng bèn bày tỏ việc mình
                Nhưng nàng chưa rõ nửa tin nửa ngờ:
                "Rằng đây sự thật hay mơ
                Người xưa còn đó,tiền đồ về đâu?"
                Chàng rằng: "Ta quyết lấy đầu
                Của tên bạo chúa hiểm sâu hại người
                Kẻ thù lớn nhất trên đời,
                2930/Làm cho máu đổ,lệ rơi thảm sầu
                Phải chăng lần trước gặp nhau
                Ta nghe nàng nói người hầu trong cung
                Cùng mang một mối thù chung
                Là do tổ chức của nàng đưa vô?"
                Nàng rằng: "Không dám hồ đồ
                Muội về bàn lại sẽ cho chàng tường"
                Kinh Kha dặn bảo Nhiệm Khương:
                "Sau khi xong việc tìm đường xa nhau
                Sợ nàng liên lụy về sau
                2940/Hồng nhan luống chịu khổ đau đã nhiều."
                Càng nghe chàng nói càng yêu
                Má đào nào sợ những điều vừa khuyên:
                "Tiếc chi chút phận thuyền quyên,
                Sống là tri kỷ,chết nguyền chung đôi."
                Quan Ngô lo lắng không thôi
                Đi đi lại lại đến nơi để rình
                Vũ Vương trông thấy giật mình
                Ngán cho lũ cáo đầy kinh nghiệm này
                Vội vàng nén giận nuốt cay
                2950/Mời Ngài dạo cảnh bên ngoài phòng Kha
                Hiểm nguy may mắn trôi qua
                Quan Ngô về phủ hỏi tra người hầu:
                "Ngươi xem phó sứ thế nào?
                Triệu nương qua lại ra vào thường xuyên
                Cùng tên chánh sứ nước Yên
                Việc này ắt sẽ có duyên cớ gì?
                Vậy ngươi mau chóng hãy đi
                Báo cho Điển Cách biết thì hay hơn
                Vấn đề không phải giản đơn
                2960/Xẩy ra biến cố,mồ chôn cả bầy!"
                #68
                  THI NANG 22.06.2008 22:25:34 (permalink)
                  0
                  Từ khi trẻ lạc đến nay
                  Mẹ con xa cách bao ngày nhớ thương
                  Ngay trong tiệm vải ven đường
                  Triệu Anh gặp mẹ Nhiệm Khương của mình.
                  Khương rằng: "Khói lửa chiến chinh,
                  Làm cho ngăn cách khối tình mẹ con
                  Qua bao năm tháng mỏi mòn
                  Trời cao có mắt,đất tròn gặp nhau
                  Bấy lâu con đã ở đâu?
                  2970/Làm gì để sống,ôi đau xót lòng!"
                  Anh rằng: "Bèo bọt trên sông,
                  Ngư dân cứu giúp bế bồng về nuôi.
                  Họa đâu cứ đến mãi thôi!
                  Quân Tần lục soát bắt người đi phu
                  Đến nơi rừng núi thâm u
                  Khác nào những kẻ lao tù khổ sai.
                  Ma thiêng,nước độc,thiên tai,
                  Ba người đi,chỉ một hai người về
                  Chồng thời xa vợ ê chề,
                  2980/Già thời khóc trẻ thảm thê vô cùng
                  Thương cho dưỡng phụ mệnh chung
                  Nắm xương đã gởi nơi vùng núi xanh
                  Để xây Vạn Lý Trường Thành
                  Mồ chôn của kiếp dân lành héo hon.
                  Rồi người chủ tiệm giúp con,
                  Nhờ cơm Phiếu Mẫu mới còn sống đây."
                  Tiệm rằng: "Cô hãy về ngay,
                  Nếu không hậu quả họa tai khó lường
                  Ở đây tai mắt Tần vương,
                  2990/Chủ quan,sơ suất hết đường tiến lui."
                  Khương rằng: "Con hãy cố vui,
                  Xa con mẹ phải ngậm ngùi biết bao!
                  Thôi đành chấp nhận thương đau,
                  Khi nào xong việc mẹ vào đón con."
                  #69
                    THI NANG 25.06.2008 16:38:53 (permalink)
                    0
                    Đường về in dấu chân son,
                    Nửa mừng,nửa sợ,lòng bồn chồn lo.
                    Nàng vừa về đến quán Ngô,
                    Quan Ngô xá trưởng thăm dò xem sao?
                    "Hôm nay đi dạo nơi nào?
                    3000/Vườn xưa ong bướm có vào hay không?
                    Tình xưa gặp lại động lòng,
                    Nhiệm Khương,nàng hỡi!Phải chồng ở đây?
                    Rằng: "Ngài vừa mới gọi ai?
                    Mà tôi không hiểu,mong Ngài chỉ cho
                    Vì sao bảo diệc là cò?
                    Hay là Ngài muốn bày trò hề chăng?"
                    Ngô rằng: "Ta gọi chính nàng,
                    Vừa qua nghe được lời chàng nói ra,
                    Ta đâu dám dối lòng ta,
                    3010/Sứ con đã gọi nàng là Nhiệm Khương.
                    Hiện nay khách đến Hàm Dương,
                    Nàng mau cử các cô nương đón mời,
                    Đêm nay tính sổ lại coi,
                    Ngày mai Điển Cách muốn đòi xem qua.
                    Từ đây nàng ở cạnh ta,
                    Lánh xa chánh sứ mới là yên thân!"
                    Rằng: "Tôi lo tiếp sứ thần,
                    Nhiệm Khương,họ gọi tiếng thân mật mà!"
                    Nàng về nghĩ lại nhớ ra:
                    3020/"Đúng chàng phó sứ hại ta mất rồi!"
                    Mốt là ngày cuối cùng thôi!
                    Thương thay!Hai sứ thần ngồi âu lo:
                    Bên nhau học thuộc sơ đồ,
                    Cho người đi trước để dò lối ra.
                    Hai chàng ôn lại chuyện qua,
                    Vũ Vương cùng với Kinh Kha xin thề:
                    "Ra đi quyết tử không về,
                    Giết Tần Doanh Chính;không hề hại dân."
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2008 17:22:11 bởi THI NANG >
                    #70
                      THI NANG 25.06.2008 18:00:41 (permalink)
                      0
                      Sáng thu se lạnh chiếc thân
                      3030/Nàng ra ngắm cảnh trước sân Quảng Thành
                      Nhiệm Khương nhìn thấy Triệu Anh,
                      Con đi tìm mẹ,lòng thành trẻ thơ
                      Thương cho chú bé còn khờ,
                      Gọi nàng là mẹ;không ngờ kẻ gian
                      Luôn luôn rình rập bên nàng,
                      Ba chìm bảy nổi,gian nan một đời.
                      Dặn rằng: "Trước mặt mọi người,
                      Đừng nên gọi thế con thời nhớ ghi
                      Thay cho tiếng mẹ là dì
                      3040/Con còn nhỏ dại biết gì hiểm nguy!"
                      Rồi đem giấu trẻ tức thì,
                      Ba chân bốn cẳng nàng đi tìm chàng.
                      Kinh Kha thấp thỏm đợi nàng,
                      Hai người gặp lại hỏi han đôi bề.
                      Bị nghi không dám tỉ tê,
                      Nói xong nàng lại quay về tìm con
                      Vào nơi nhà bếp,không còn,
                      Con đi đâu mất,mỏi mòn mẹ trông.
                      Nàng đi tìm kiếm khắp phòng
                      3050/Lần ra sau quán mà lòng xót đau
                      Nhà giam,mẫu tử gặp nhau
                      Lính Ngô hung tợn tra đầu khảo chân
                      Sanh con quặn ruột bao lần,
                      Không đau bằng cảnh quân Tần đánh con.
                      Triệu Anh thấy mẹ héo hon,
                      Nhiệm Khương nhìn trẻ bị đòn thảm thương
                      Máu rơi,giập thịt,nát xương,
                      Đầu xanh gánh chịu tai ương một mình:
                      "Vì sao dì đứng lặng thinh?
                      3060/Dì không phải mẹ Triệu Anh cơ mà!
                      Dì khuyên họ thả con ra,
                      Đừng nên đánh nửa tan da con rồi!"
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2008 21:02:39 bởi THI NANG >
                      #71
                        THI NANG 27.06.2008 21:37:32 (permalink)
                        0
                        Khi Ngô xá trưởng đến nơi
                        Nhìn ngang liếc dọc rọi soi khắp nhà
                        Rằng: "Hay cho khách quản gia
                        Cô nương còn có tên là Nhiệm Khương
                        Sao theo bọn phản Tần vương?
                        Xem ra nàng cũng thuộc phường dạ lây
                        Chuyện này chưa có ai hay
                        3070/Đó mau nói rõ cho đây tỏ tường!"
                        Nàng rằng: "Ngài khéo dựng tuồng!
                        Nói chi không hiểu tổn thương tình người."
                        Ngô rằng: "Không hiểu thì thôi,
                        Còn đây đứa trẻ,nàng thời hiểu sau
                        Khai ra sự thật thế nào?
                        Nếu nàng nói đúng vàng trao tay liền
                        Chuyện người chánh sứ nước Yên
                        Đến Tần tạo nỗi ưu phiền nào chăng?"
                        Nhiệm Khương ngửa mặt hiên ngang,
                        3080/Kiếm kề vào cổ không màng kể chi.
                        Rằng: "Người cứ giết nó đi,
                        Trẻ này chẳng có hề gì với ta.
                        Lạc loài trong cõi quan hà
                        Tình cờ gặp gỡ gọi ta là dì
                        Các ngươi là đại nam nhi
                        Mà đi ức hiếp trẻ thơ sao đành!"
                        Chửi qua mắng lại hôi tanh,
                        Quan Tần đâu phải trẻ ranh,cáo già,
                        Thế mà dồn dập khảo tra:
                        3090/"Mẹ mày sao mãi lân la xứ này?
                        Đi truyền tin tức cho ai?
                        Nếu không chịu nói,thẻo tai hết đời!"
                        Rằng: "Người không phải mẹ tôi
                        Mong Ngài cho trẻ mồ côi chút tình."
                        Khương rằng: "Ngài chớ quên mình,
                        Ta là người của Quảng Thành xá đây
                        Nghi ta gian tế là sai
                        Mông già liệu có tha Ngài hay không?"
                        Ngô rằng: "Dò bể dò sông,
                        3100/Ai mà đo được tấm lòng của ngươi!"
                         
                        #72
                          THI NANG 29.06.2008 19:36:03 (permalink)
                          0
                          Triệu Anh la gọi: "Dì ơi!
                          Tuy dì không phải là người mẹ con
                          Mẹ con nay đã không còn
                          Coi dì như mẹ của con thôi mà!
                          Bao ngày ngắn ngủi trôi qua
                          Công ơn dưỡng dục như là mẫu thân
                          Đời người sinh tử có phần
                          Thân con bèo bọt,đừng cần tiếc chi!
                          Dì ơi!Dì hãy đi đi!
                          3110/Tai ương con chịu,xin dì chớ lo!"
                          Quân Tần ra sức côn đồ
                          Trẻ thơ chết lịm bao giờ không hay!
                          Than ôi!Vạ gió tai bay!
                          Thù này biết đến bao ngày trả xong
                          Nhiệm Khương bỏ chạy về phòng
                          Cắn răng nuốt lệ cõi lòng nát tan
                          Hận Tần tím ruột bầm gan
                          Nàng ngồi nhớ lại nỗi oan vừa rồi.
                          Vũ Vương rình thấy thương ôi!
                          3120/Vì đâu mà hại hết đời tuổi xanh!
                          Chàng về báo lại Kinh Khanh
                          Người khuyên: "Nhẫn nại để thành công to,
                          Bởi vì sinh mạng chúng ta
                          Thuộc về sự kiện lớn cho nước nhà."
                          Bồi hồi nàng đến thăm Kha
                          Đem tin tức của người mà chàng mong:
                          "Xin chàng hãy nhớ ghi lòng
                          Người gần Doanh Chính nhất trong các người."
                          Dịp may hiếm có trong đời,
                          3130/In sâu trong dạ những lời nước non.
                          #73
                            THI NANG 02.07.2008 16:07:20 (permalink)
                            0
                            Nhiệm Khương liền trở gót son,
                            Quay về lo tiệc tiếp đoàn sứ Yên
                            Do Ngô xá trưởng bày nên,
                            Không ngoài mục đích gợi lên nỗi lòng
                            Ý đồ dò xét bên trong
                            Tìm ra sơ hở để phòng gian nguy:
                            "Nào là việc đại triều nghi,
                            Năm qua chuyện Lạng Tương Như vẫn còn
                            Nào là chuyện đứa trẻ con
                            3140/Mới vừa bị giết tiếng đồn nghe chăng?
                            Triệu nương mặt lạnh như băng,
                            Hay là tuyệt vọng vì thằng Triệu Anh
                            Lòng nàng sắt thép tôi thành,
                            Nhìn con chết thảm mà đành buông trôi."
                            Vũ Vương thấy cảnh vừa rồi,
                            Chàng liền chặn đứng những lời quan Ngô.
                            Kha khuyên Vương chớ hồ đồ,
                            Mời nhau cạn chén Việt,Ngô cay nồng.
                            Tiệc xong ai nấy về phòng,
                            3150/Kha,Vương ngẫm nghĩ phục lòng Nhiệm Khương:
                            "Nhìn con đang bị tai ương,
                            Ruột đau như cắt,xót thương vô bờ
                            Nàng không dám nhận con thơ,
                            Vì rằng sợ lộ mưu đồ của ta."
                            Thương nàng Kha vội tìm qua
                            Tỏ lời an ủi thiết tha của mình:
                            "Con nàng giờ đã hy sinh,
                            Quân Tần tàn bạo dứt tình mẹ con
                            Thương thay một tấm lòng son!
                            3160/Vì ta nàng phải bỏ con mất rồi!
                            Tre còn măng gãy thương ôi!
                            Nỗi đau này quyết suốt đời không quên."
                            Rằng: "Chàng hãy cố gắng lên!
                            Hoàn thành việc lớn lưu tên muôn đời.
                            Ban đầu chưa rõ thì thôi,
                            Bây giờ muội hiểu ra thời đắng cay.
                            Hận Tần Doanh Chính lắm thay!
                            Thù này không trả biết ngày nào nguôi.
                            Thân con tuy bị chôn vùi,
                            3170/Nhưng không khai báo cho người về ta.
                            Tim mình như vỡ vụn ra
                            Nỗi con,nỗi nước,nỗi nhà thương đau
                            Dù sao cũng thấy tự hào
                            Con thơ lại có chí cao vô cùng!
                            Xứng danh một tiểu anh hùng,
                            Quyết thề chẳng đội trời chung với Tần."
                            #74
                              PHẠM VĂN NANG 05.07.2008 11:41:26 (permalink)
                              0
                              Về phòng Kha ngẫm oán ân,
                              Quyết trừ bạo chúa cho nhân dân nhờ.
                              Chàng ngồi xem lại bản đồ:
                              3180/"Nhớ câu trung liệt,thương cho họ Điền,
                              Thương nhà rèn kiếm qui tiên,
                              Nhưng lời non nước còn truyền sử xanh
                              Ô Kỳ với tấm lòng thành
                              Lời người vang mãi rạng danh anh hùng.
                              Thương thay các bậc tôi trung!
                              Nay ta quyết chẳng phụ lòng người đâu!"
                              Quan Tần họp giữa đêm thâu,
                              Bàn về hai sứ vào chầu ra sao?
                              Ngô rằng: "Bày tiệc để khao,
                              3190/Nhưng chưa thấy hở sai nào của ai
                              Khi bàn đến chuyện ngày mai,
                              Xem ra đắc ý cả hai sứ thần.
                              Xét người chẳng có điều gian,
                              Cầu hòa chắc chắn trăm phần trăm thôi.
                              Triệu nương như chiếc bèo trôi,
                              Con thời chưa có một đời long đong
                              Triệu Anh là lá giữa dòng
                              Lênh đênh chìm nỗi vì không bến bờ
                              Chiếc thân đất khách bơ vơ
                              3200/Mồ côi mẹ tự bao giờ ai hay!
                              Vì thương nhớ mẹ khôn khuây,
                              Nhận nàng làm mẹ ngày ngày có nhau."
                              Nghe xong tổng quản lo âu:
                              "Báo sai sẽ bị rơi đầu dưới đao!"
                              Còn đang suy đón trước sau,
                              Bỗng tên Đao Thẹo bước vào hung hăng:
                              "Tìm ra sơ hở gì chăng?
                              Theo tin mật báo rõ ràng không sai."
                              Nghe qua tổng quản thở dài:
                              3210/"Báo gì?Báo bậy sẽ bay mất đầu!"
                              Bàn qua cải lại hồi lâu
                              Ba người đồng ý không tâu Mông già.
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 31 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 453 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9