Chiều thứ bảy
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 32 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 474 bài trong đề mục
Hô Bảo Nghĩa 23.04.2008 00:47:29 (permalink)
0
Hỡi em, chiều thứ bảy!

Chiều cuối tuần lại là chiều bắt đầu
Một dạng niềm vui?
Người ta tìm đến nhau
Người ta tìm đến nơi…

Hò hẹn?
Gặp gỡ với đợi chờ?
Có người lại âu sầu
Tìm về kỷ niệm ngày xưa…

 …Chiều thứ bảy tràn ra mênh mang
Thấm vào tận nơi sâu cùng
Ngõ hẻm chiều thứ bảy
Của những người trẻ tuổi thật là hân hoan
Khắc khoải .
Chiều thứ bảy
Của họ háo hức biết bao nhiêu
Trong ánh mắt
Trong nụ cười
Trong những bước chân vội vã…
Còn ở những người từng cay đắng
Ngọt bùi nhiều với cuộc đời 
Chiều thứ bảy được nén giữ chặt
Ở đâu đó thật sâu
Trong tâm hồn chính vì thế mà quý giá
Mà lại đẹp biết bao nhiêu!
…Chiều thứ bảy ta cùng em lang thang
Trên đường phố
Nói một lời vui
Nhận một lời buồn
Để rồi lại nói một lời buồn hơn…

Thử lòng nhau cho đến khi
Nhận một lời vui
Vui cho đến trọn đời
Thử thách cho một lời nói yêu
Loanh quanh làm sao
Rắc rối làm sao
Nhưng cũng thật
Thẳng thắn thật
Đơn giản biết chừng nào!

…Chiều thứ bảy
Ta thấy tâm hồn ta chỉ quanh quẩn
Với em thôi!
Ta mang tâm hồn ta tặng
Cho em đó!

Có thể em chẳng hiểu là gì
Bởi vì em chưa nghĩ đến nó?
Có thể em lạnh lùng bỏ mặc
Tâm hồn ta cô đơn một góc
Bởi vì em đang mơ?
Một tâm hồn xa lạ
Nào?
Chăng?
Nhưng em có nghĩ rằng,
Chiều thứ bảy!
Cuộc đời này
Ta dành trọn cho riêng em

Rồi đó!
…Chiều thứ bảy!

Mưa rơi tầm tã,
Người ta vẫn tìm nhau

Dưới những áo mưa cũng là người
Không đủ kiên nhẫn đợi đến lúc trời khô ráo?

Phải không em?
…Chiều thứ bảy!

Nắng vừa le lói
Tắt sao vẫn có
Người chùng chình bâng khuâng
Giữa những bước chân đó là người
Có thừa lòng can đảm chờ
Cho đến khi trời mưa ướt

Thưa em,
…Chiều thứ bảy!

Ta ngồi trong quán vắng
Vài giọt mưa lưa thưa chạm tách café
Nhấp môi cùng ấm nóng
Em đắm đuối nhìn ta
Qua lời nhạc trẻ ta giả vờ
Đánh rơi cặp mắt vào khói thuốc trầm tư
Biết đâu rằng đã đánh rơi luôn một tình yêu mơ mãi

Hỡi em!
Chiều thứ bảy buồn!
Hỡi em!
Chiều thứ bảy vui!
Chiều thứ bảy gần!
Chiều thứ bảy xa!
Phải chăng đó là tất cả
Những dạng chiều thứ bảy ở mỗi lòng người chúng ta?
Xin nói để em biết rằng còn có rất nhiều
Chiều thứ bảy ở đâu đó
Đằng sau đôi mắt đen sì thương yêu

Hỡi em,
Chiều thứ bảy!

                         Hô Bảo Nghĩa



<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2008 00:01:06 bởi Hô Bảo Nghĩa >
CTT 23.04.2008 01:26:44 (permalink)
0
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/40316/8643C8E9E271455C96DFD9820BDB63ED.JPG[/image]
 
   Lại thứ bảy buồn....

Lại thứ bảy ,chiều nay nỗi cô đơn
Bởi rảnh rang nên nhớ nhung chất ngất
Dòng đời vô tận ,
Đường đời tất bật
Em thứ bảy trốn nỗi nhớ anh...

Lại thứ bảy ,chiều nay em lạc lõng
phố đông mình em bước
gió từ đâu thổi
tim em giá buốt....

Lại thứ bảy ,miên mang nỗi nhớ ,
chạy vòng vòng như không đường biên
bên kia đường vắng
tình nhân ôm nhau thắm thiết
Anh đâu rồi ,mình em nỗi  xót xa...

Lại thứ bảy ,em lê bước lang thang
Tiếng réo ai ,kéo em về thực tại
Hết cả rồi ,
ta xa nhau mãi
Lại thứ bảy buồn ,em bước thờ ơ.

Chân Trời Tím

Thì cũng thứ 7 nè...gởi 01 bài đã cũ rùi hen...





<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2008 01:27:59 bởi Chân Trời Tím >
Attached Image(s)
Hô Bảo Nghĩa 23.04.2008 23:39:30 (permalink)
0
Cuộc đời may rủi

Cuộc sống này đầy sôi động
Khao khát quá ta làm chủ ta
Hy vọng quá
Một ngày kia
Ta chủ nhân của cuộc sống ta!
Đường đời ấy ta lăn lộn bằng ý chí
Bằng nghị lực
Bằng thể xác
Bằng
Tinh thần ta
Ta đã đầu tư thời gian sức khoẻ tuổi thanh xuân
Hơn thế,
Ta đã đi tìm may mắn mãi …

Một ngày kia
Ta hài lòng trong cơ hội
Trang trải những nợ nần ân nghĩa
Trang trải cả từng hơi thở mà ta đã vay
Tự nhiên đời khi mở mắt lần đầu 
Đến lúc cuối xuôi tay vĩnh viễn trong không gian dương thế
  
Chẳng phải thế ư?
Khi ngày hôm nay ta không trả được ân nghĩa
Ngày mai ta sẽ xếp chồng lên đó một ân nghĩa khác
Ta đành nợ đấy
Nếu may mắn còn chưa mỉm cười
May mắn ưng thuận hiến dâng?
Ý nghĩ ấy đã hướng ta đi tìm
Sự may rủi như là đi tìm một công cụ để giải thoát?

Ta sẽ vẫn còn lẽo đẽo
Ta sẽ vẫn còn tội lỗi đeo đẳng nợ 
Cho đến khi nào?
Cái Rủi vẫn còn nhơn nhơn 
Cái Rủi vẫn còn lẽo đẽo
Đeo đẳng ta cho đến khi nào?

Cuộc đời ta sẽ càng ngày càng chìm sâu vào vũng lầy tăm tối ấy
Lạnh lẽo ấy
Khốn nạn thay đầm lầy ấy
Đã cướp đi biết bao công sức
Nghị lực
Giữa dung dịch bùn tội lỗi nhơ nhớp ta gắng sức
Nhấc chân phải lên!
Cay đắng chưa chân trái ta lại chìm xuống!
Sâu hơn!
  
Xung quanh ta những bóng đen vô tình lạnh lẽo
Thản nhiên hời hợt
Độc ác
Ngó nghiêng xuống ta 
 
Độc ác ngó nghiêng xuống ta rồi!
Ha hả buông những tràng cười gió …
Chỉ một mình ta âm thầm nhỏ từng giọt
Từng giọt bình tĩnh cuối cùng
Lần mò tìm kiếm một cơ may …
Chẳng thấy gì hết sao?
Có lẽ chỉ còn một may mắn nhỏ nhoi
Chút ánh sáng sao
Xưa kia lộng lẫy huy hoàng
Với mơ ước kỷ niệm khát khao

Thời thơ ấu chỉ  chút ít may mắn đó thôi
Ta đã hạnh phúc 
Đã xúc động
Đã can đảm hơn bao nhiêu để tiếp tục
Lần mò trong giả định vu vơ 
Hoang vu …

Ta lại gắng sức
Nhấc chân trái lên!
Cho dù …
Lần này không những chân phải mà cả thân ta
Lại càng chìm sâu xuống trong tội lỗi giày vò
Ân hận …
   
Dù sao ta vẫn còn tiếp tục... 
Tiếp tục sẽ vẫn còn tiếp tục!
Trên con đường bùn nhão nhoét không đáy ấy cho đến khi nào?
Chân ta dẫm chộp được cơ may? …
Ta sẽ níu chặt lấy chút ít khô ráo ấy
Để vùng thoát khỏi đầm lầy ghê gớm

A ha!
Ta được giải thoát!
Tâm hồn ta, tinh thần ta được giải thoát!
Ta đã gặp May trong cuộc cờ May - Rủi!
A ha!
  
Thiên đường bình yên ta nằm ngơ ngác
Trên đồng cỏ hoa ngác ngơ không tin
Một giấc mơ vàng vỡ lẽ ra!
 
Ta hiểu vận may là thế đấy!
Phải chăng vận may nghĩa là được tỉnh dậy?

Hài lòng khoan khoái ta nằm nghỉ ngơi
Trong hương cỏ hoa đồng …
Nhoài mình xuống bờ biển xanh
Da vàng ươm
Trái tim đỏ thắm 
Mắt mơ màng dự tính tương lai
Tai ta đón nghe từng lời nhạc mây
Gió đưa về nhắc nhớ những hình bóng âm u
Những chủ nợ ân nghĩa – tình đời 

Ta vùng dậy buông thả chân
Chạy hân hoan trên bờ cát trắng
Không khí mát rượi 
Êm ắng nâng hồn ta cưỡi
Từng cơn sóng vỗ
Dồn nén giờ đây khấp khởi
Bay ra, tung ra
Ồ ra vỗ cánh
Xôn xao theo từng nhịp đập trong biển mắt.

Ta sẽ xây từng ngôi nhà mơ bằng cát
Đếm từng viên cát trắng lóng lánh tinh khiết nõn nà
Thanh mảnh như từng ân nghĩa cuộc đời ta đang nợ
Biển ơi!
 
Ta đi trên đường May - Rủi
Ôi!
Con đường tưởng ngắn mà quanh co
Trải dài trên hoang mạc xa vắng
Cô đơn!
 
Ta đi tìm May và cố chạy thoát khỏi Rủi 
Nhưng Rủi ro đuổi nhanh mà May thì trốn kỹ
Lúc nào Cái Rủi cũng bắt kịp ta
Nàng May thì tìm hòai không thấy
Biết không May!

Hôm nay một ân nghĩa mới tinh khôi
Một cuộc đuổi bắt từ đầu lại được bắt đầu 
  
Hôm nay hay ngày mai? 
Như hôm qua?
Hay hôm kia?
Tiếp tục cuộc truy tìm?
Và chạy trốn?
Của May? 
Của Rủi?

Của Ta!...

                             Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2008 22:31:20 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Hô Bảo Nghĩa 24.04.2008 22:36:23 (permalink)
0
Tình nhà

Chiều nay chút nắng biển khơi
Vừa mây khói đã một đời ngày mai
Đợi chờ trả lại tương lai
Mơ vây quanh mộng tóc dài hương bay

Vì đâu người nỡ chẳng say?
Vàng đang tô nắng, đỏ đầy má cong…
Em về dắt một hình dong
Năm đo, tháng đếm, ngày đong đây mà
Mũi là mũi ấy, môi là…
Mắt là mắt của em nhòa mắt tôi
Rưng rưng ôm hết vào đời
Trăng ngà thôi hẹn, hoa cười cho qua
Từ đây cùng có ruột dà
Từ đây cùng hóa thành nhà trong nhau
 
                                      Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2008 23:36:35 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Hô Bảo Nghĩa 26.04.2008 23:40:00 (permalink)
0
Đánh mất

Cả đời này ta chỉ toàn đánh mất?
Từ cái bật lửa Tầu, con dao cắt của Nga
Từ cơ hội làm ngôi nhà đầm ấm cho cha
Đến vợ đẹp, con khôn mà mất cả

Chiếc nhẫn cưới của lần thứ ba tìm mãi không ra
Nó có văng xa tới tận bờ Đại Tây Dương không nhỉ?
Dám nặng nhẹ với đầu trâu mặt quỷ
Cú bạt tai chí tử, bó đuốc bị mất tay?

Từ chùm chìa khóa mở những tấm lòng cao quý
Đến với tật nguyền, bệnh nạn, khổ đau
Cái giầu sang đang lọ mọ nơi đâu
Cái nghèo mất dây phanh vùn vụt đến

Cái mũ điệu mất dần trên phố diện
Nồi cơm điện tiện mất miếng cháy giòn
Từ món rau diệt sâu kỹ mất ngon
Đến cái quần có khóa phéc-mơ-tuya đầu rồng em rất thích

Đánh mất cả những buổi chiều say đích thực
Và tất cả giống con mèo đực đến lúc bỏ đi hoang
Hôm nay mất nốt chiếc xe chở những năm những tháng ngoài đường
Có dấu vết chỗ em ngồi ngày ngày ta đèo nhớ đèo thương!

                                                      Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2008 23:59:36 bởi Hô Bảo Nghĩa >
hoangau 27.04.2008 00:09:19 (permalink)
0

Trích đoạn: Hô Bảo Nghĩa

Tình nhà

Chiều nay chút nắng biển khơi
Vừa mây khói đã một đời ngày mai
Đợi chờ trả lại tương lai
Mơ vây quanh mộng tóc dài hương bay

Vì đâu người nỡ chẳng say?
Vàng đang tô nắng, đỏ đầy má cong…
Em về dắt một hình dong
Năm đo, tháng đếm, ngày đong đây mà
Mũi là mũi ấy, môi là…
Mắt là mắt của em nhòa mắt tôi
Rưng rưng ôm hết vào đời
Trăng ngà thôi hẹn, hoa cười cho qua
Từ đây cùng có ruột dà
Từ đây cùng hóa thành nhà trong nhau...
 
                                      Hô Bảo Nghĩa

 
... Em dành bí mật bấy lâu
Vì không ai nói, tôi đâu biết gì
Cái ngày "lỡ bước lưu ly"
Hạt gieo đất tốt tức thì nảy cây.
 
Thuyền neo bến vắng từ đây.
Chưa chài lưới, cá đã đầy trong khoang...
 
 
(Lại vào đây phá đám rồi, hic, tính tình gì mà quái ác, mãi chả sửa được !   )
 
 
hoahn 27.04.2008 00:14:45 (permalink)
0
 
Hihi còn gì để mất nữa không đây! Cái này mất buồn hơn

Muốn mất đi đồng hồ đếm ngược
Tích tắc này xuân lại bước qua hiên
Em đâu phải là một cô tiên
Mà xinh mãi nét cười duyên thuở trước
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2008 00:15:56 bởi hoahn >
Hô Bảo Nghĩa 27.04.2008 23:07:10 (permalink)
0
Nắng
 
Em ơi mưa nắng miệt mài
Nắng ngời huyền bí nắng mai má hồng
Gió mây nhuộm nắng mênh mông
Nắng sầu ong bướm trong lòng tái tê
Hoa hồng mắt ngọc đam mê
Hồn đêm man dại nặng thề nhớ nhung
Mây bay mộng tưởng anh hùng
Nắng chang chang dưới khốn cùng không em

 
                                              Hô Bảo Nghĩa
 
 
 
CTT 27.04.2008 23:46:14 (permalink)
0

Trích đoạn: Hô Bảo Nghĩa

Nắng

Em ơi mưa nắng miệt mài
Nắng ngời huyền bí nắng mai má hồng
Gió mây nhuộm nắng mênh mông
Nắng sầu ong bướm trong lòng tái tê
Hoa hồng mắt ngọc đam mê
Hồn đêm man dại nặng thề nhớ nhung
Mây bay mộng tưởng anh hùng
Nắng chang chang dưới khốn cùng không em


                                             Hô Bảo Nghĩa
 
 

 
Người ơi mưa nắng đâu nà
Bây chừ là lúc trăng à đang lên
Thơ ngừ (người) đứng thật ngông nghênh
Chẳng gieo được chữ vần ên nỗi gì?
Hay tại Tím wá rù rì
Dzậy mà đi trách thầm thì thở than
Rồi lại đi viết lan man
Chủ nhà dzề tới Tím thăng một vòng....
...Dzọt thui.....Fá tí dzui hen.....
Chân Trời Tím.
 
 
Hô Bảo Nghĩa 28.04.2008 22:56:01 (permalink)
0
Hoa đêm
 
Thiên nhiên như cơn mơ
Non nước sao vật vờ
Muộn mất rồi một kiếp
Hoa đêm nở đơn cô

Vô vàn tiếng mỹ nhân
Ô nhấp nhô đêm gân
Sau mấy ngàn tiếng thở
Ân ái chẳng xoay vần

Hạt sương và vầng trăng
Ngọt ngào ơi sữa trắng
Quỳnh hoa tàn đêm vắng
Đổi thay chẳng rõ ràng!             

            Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2008 23:00:57 bởi Hô Bảo Nghĩa >
hoahn 29.04.2008 11:41:21 (permalink)
0
 

Trích đoạn: Hô Bảo Nghĩa

Nắng


Em ơi mưa nắng miệt mài
Nắng ngời huyền bí nắng mai má hồng
Gió mây nhuộm nắng mênh mông
Nắng sầu ong bướm trong lòng tái tê
Hoa hồng mắt ngọc đam mê
Hồn đêm man dại nặng thề nhớ nhung
Mây bay mộng tưởng anh hùng
Nắng chang chang dưới khốn cùng không em


                                            Hô Bảo Nghĩa
 
 


Nắng

Anh ơi! Nắng cháy hoài

Rực thiêu tim em mãi
Anh ơi! Xuân không lại
Cho má hồng tháng hai
 
Ve thảm sầu tê tái
Lửa phượng cháy đam mê
Thiêu tàn lụi câu thề
Ngâu tràn mi nức nở
 
Anh ơi! sao hè nỡ
Mang xuân của em đì
Mắt ngọc luống tình si
Thẳm sâu mầu nhung nhớ
 
Anh ơi! xuân mắc nợ
Thấm từng hạt áo em
Mưa xuân  nhẹ dịu êm
Bước qua xuân sao vội?

<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2008 12:38:07 bởi hoahn >
Hô Bảo Nghĩa 30.04.2008 22:44:12 (permalink)
0
Ngọc trai

Ai nhớ đâu bằng anh nhớ em
Ai mơ sao bằng anh mơ em
Ai mong sao bằng anh mong ước
Được gặp em mà anh khóc thêm

Khóc ra hòn ngọc trai bảy sắc
Em vẫn thường lúc lắc tuổi hồng hoa
Đùa dai mãi đến khi lòng im phắc
Thấm thía lời mẹ nhắc, dặn dò ta

Mỗi một thời đều có bản tình ca
Nhạc sóng mắt ôm người yêu dào dạt
Những viên ngọc sáng ngời, dù tâm cát
Hiến dâng đời tôn nhan sắc thiên hương

Anh cũng mang một viên ngọc uyên ương
Chỉ dành tặng cho riêng em duy nhất
Lũ thời gian cuốn mất xuân hường…
Nhưng không mất trong anh, dù một chút

Một chút cũng thành tim cát của ngọc trai
Của tạo hóa làm duyên cho sự sống
Hay chỉ là những giọt lệ biển khơi?
Mang thương nhớ suốt đời cõng sóng

Biết yêu em trong đớn đau tuyệt vọng
Tạo hóa đem anh tặng cho em?
Tình ơi sẹo cát loanh quanh mộng
Vết sẹo lòng, trai có ngọc mà em!

                            Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2008 01:16:02 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Hô Bảo Nghĩa 01.05.2008 20:30:40 (permalink)
0
Ngày lao động

Tôi vào đời trong
Tiếng mìn phá đá
Bụi ngộp. Mảnh văng
Nhiều khi đã ngã

Mùa hạ chang chang
Mùa hè oi ả
Mùa nắng mênh mang
Mùa ve ra rả

Mùa rang hối hả
Mùa nóng khắc khô
Xô quả núi to
Đổ con đường dài
Nối Cổng Trời
Đất chợ thành Tổ Quốc

Tôi miệt mài bắt chước con ong
Chắt mật ngọt phấn sáp
Như là đánh cắp
Nhưng những bông hoa không bị mất thứ gì
Vì tất cả đều đang lao động

Việc bình thường nào cũng giống…bình thường
Để xứng đáng với nhau hơn
Những giọt mồ hôi cố trở thành có ích
Những giấc mơ đã từ trong cổ tích
Ra ngoài đời với tôi

Tôi muốn thành người lao động
Để được nghỉ chính đáng vào ngày hôm nay
Ngày Quốc tế Lao động, Vinh danh thay!

1/5/2008                          Hô Bảo Nghĩa
chưa có việc làm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2008 01:12:22 bởi Hô Bảo Nghĩa >
hoahn 01.05.2008 23:36:37 (permalink)
0

Trích đoạn: Hô Bảo Nghĩa

Ngọc trai

Biết yêu em trong đớn đau tuyệt vọng
Tạo hóa đem anh tặng cho em?
Tình ơi sẹo cát loanh quanh mộng
Vết sẹo lòng, trai có ngọc mà em!
                            Hô Bảo Nghĩa

 
Trái tim em cháy đỏ hồng
Anh mang ra đá đau lòng em thôi
 
Em không nhớ! sóng cuộn từng đêm
Em không thương! biển chiều hoang lẻ
Em không yêu! vị mặn nồng là thế
Sáng ngọc anh lành được sẹo lòng em???
 
 
Hô Bảo Nghĩa 03.05.2008 00:47:26 (permalink)
0
Nắng cao


Qua một đêm tim dường tan nát
Tia nắng vàng soi cặp mắt nhầu
Nắng ơi sao nắng không râm mát?
Để mặt duyên này cứ phải chau

Trầu cau không đắt như người tưởng
Đáng kể chăng là nghĩa trọng nhau
Răng long đầu bạc do trời thưởng
Cô độc mà chôn khiến đất đau!

Nắng sầu nắng hận thì cao hả?
Người hạ chùng thương thấp quá thôi!
Bao người con gái đêm qua đã
Lựa bạn trao thân dấn bước đời?

Nắng còn trên ấy cùng ai nữa?
Xanh hết trời luôn chẳng gió nào
Nắng mời người mới lên theo chứ?
Vào hội nhân tình của nắng cao!

                              Hô Bảo Nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2008 19:35:13 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 32 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 474 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9