Chiều thứ bảy
Mênh Mông...!!! Mênh mông một cõi, không bến bờ Chỉ có mình ta … chỉ với thơ Chiều nay vắng bóng... người hư ảo Lòng rỗng thênh thang … một giấc mơ. Mênh mông một cõi.. những hư vô Sóng của lòng tôi … sóng nhấp nhô Mênh mông sao thấy tình nhỏ hẹp Mơ vòng tay ấm …
đang hững hờ
Chân Trời Tím.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/40316/5F5E5C4293B74A28B29475292A334EA5.jpg[/image]
Tâm sáng, tâm càng xót Cửa sinh là cửa đau! Hồ bảo nghĩa
Chữ xả tu chưa đạt
Duyên nợ một chữ "Tình"
Nên tâm mới càng xót
Bệnh của muôn chúng sinh
Cảm ơn những lời thơ sâu sắc của bác Nguyễn thế Duyên và bác Thi Ngẫu!
THOÁI TRÍ
Đời đánh,
rồi giời đánh,
tự lòng ta đánh ta.
Đáy vực sâu thăm thẳm
đón rơi chiếc lá già!
Thingau0603
đời đánh chắc vẫn sống
Trời đánh chưa chết đâu
Tự mình mà đào huyệt
Chẳng ai cứu được đâu
Đáy vực nông hay sâu
Còn tuỳ vào tham vọng
Nguyễn Thế Duyên
Thường đánh
Đời đánh đừng sợ chết
Trời đánh không kêu oan
Tự đánh, đánh không hết
Bởi nhân vô thập toàn
Không hẳn xuống vực đâu
Cũng chẳng dễ cao lầu
Tâm sáng, tâm càng xót
Cửa sinh là cửa đau!
Hô Bảo Nghĩa
Chữ xả tu chưa đạt
Duyên nợ một chữ "Tình"
Nên tâm mới càng xót
Bệnh của muôn chúng sinh
Nguyễn thế Duyên
Niệm tình
Ngày đêm niệm niệm tình
Biết khó thành chính quả
Niệm tình đau bản ngã
Niệm tình thắt tâm hồn
Boong!
Hô Bảo Nghĩa
(Bác lại thừa một dấu huyền trong nick của Hô Bảo Nghĩa rồi)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2008 02:42:52 bởi Hô Bảo Nghĩa >
TRUNG THU HOÀI CẢM Vẫn dáng thanh tao của thuở nào Chân trời góc bể lại tìm nhau Nhấp nhô nỗi nhớ ngày xanh tóc Dào dạt niềm thương lúc bạc đầu Mượn ánh trăng vàng soi tám cõi Mang dòng thơ ngọc trải năm châu Ấm nồng hương gió tình mai trúc Man mác trời thu nối nhịp cầu. Lá chờ rơi 07/09/08 Ước nguyện tròn trăng Về đây trăng hỡi, sáng tròn nào! Gió thổi ta cùng say với nhau Văng vẳng trong hương hồn nghĩa cũ Chập chờn bên sắc mộng tình đầu Sông ân lấp lánh khơi dòng ngọc Biển ái mênh mang kết chuỗi châu Ảo vọng bồng bềnh thơm suối tóc Cứ tròn trăng sáng, lại mong cầu… Hô Bảo Nghĩa 07092008
Cánh cửa
Tôi đã đọc ở đâu đó bài thơ về cánh cửa
Những cánh cửa mở ra...
những cánh cửa đóng vào…
vân vân…Không nhớ nữa
Nhưng ôi chao!
Tôi cứ nghĩ về một cánh cửa…
Có những cánh cửa mở ra khó?
Mở được rồi, đóng lại nó, thì sao?
tìm cách thay đi?
nhiều khi,
thật chẳng dễ
để thay!
Ô hay!
Tôi cứ nghĩ về một cánh cửa…
Có những cánh cửa mở ra
Ta bước qua
sững sờ thấy mục đích cuộc sống
Dù rõ ràng? xin đừng nôn nóng!
Còn lơ mơ? hãy cố gắng hoài nghi!
Nhiều khi,
không hiểu bước qua để làm gì!
Ồ lạ kỳ!
Tôi cứ nghĩ về một cánh cửa…
Nếu mục đích chỉ là...đi qua cánh cửa,
Để thử thôi chăng?
Thoả mãn tò mò?
đò trở ngang
không kịp nữa!
Ngược ai?
ai ngược?
ai xấu số?
Ai xuôi mái
mãi cầu may
Rồi ngày ngày
duyên nợ?
Ôi cảnh chợ!
Tôi nghĩ về một cánh cửa…
Hay đơn giản là vừa đi qua cửa
đã chìm vào bóng tối
say sưa
Một giấc kiếp sau
tuồn tuột!
Hoặc đau đớn hơn,
Cả đời chỉ nhìn thấy
bức tường
trước mặt
Ồ quả thật,
Tôi nghĩ về một cánh cửa…
Để có thể
quay lại
quay lại
quay lại
Để có thể
bước ra…
Ôi thế mà,
Tôi cứ nghĩ về một cánh cửa…
Chúng ta đã lớn quá rồi
không thể quay về,
Không thể quay về!
Lòng mẹ ơi!
Lòng mẹ ơi!
Hô Bảo Nghĩa
08092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:04:17 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Cũi mùa thu
Gạt nước mắt hoen tàn lửa hạ
Em bằng lòng đón lá mùa thu
Vô tình ư?
Lá bay sắc quá!
Đứt lòng anh
mấy ngả đường khô
Xa em rồi, mới biết
thế là tro!
Niềm kiêu hãnh đời trai
đầy túi gió
Tai con gái
một hôm
vờ không rõ
Khiến anh khờ
xin xỏ mãi
hư không!
Lang thang trèo
leo lên ngọn mây bông
Thử ngã xuống
cho tan tành số phận
Cho quên đi
và hành tim
thật bận
Tiễn tình buồn
anh nhả khói tơ vương...
Rót vào lòng
những giọt đắng còn hương
Cắm thăng hoa
một bình thương
an ủi
Đừng tự ái,
khi gọi em là cũi
nhốt hồn anh
trong kích thước
vô cùng!
Hô Bảo Nghĩa
08092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:04:50 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Kỷ niệm trăng treo
Trăng treo
Một mảnh trăng đơn chiếu sáng đời
Chân trời góc bể chỉ mình thôi
Cô liêu dõi bóng sầu đơn lẻ
Trống vắng đành treo góc cuối trời
Chỉ một mình thôi đêm có sáng
Đơn thân có ấm mảnh đời côi
Vầng trăng khuyết thiếu đêm tàn lụi
Cám cảnh trăng tàn xót phận tôi
hoahn
Trăng mật
Chìm trong trăng mật ngọt ngào đời
Đêm quánh tình em thích quá thôi
Trăng chấm đường thi mềm mại sáng
Hoa trào mật óng nở bung trời
Cùng trăng đêm bóng lên nhiều lắm
Nhờ mật đời hoa hết cút côi
Em tiễn người xưa rời bến thắm
Rồi lòng thương nhớ chỉ dành tôi
Hô Bảo Nghĩa
Một mình
Em nhớ anh thôi giữa mảnh đời
Mình em lặng lẽ một mình thôi
Nụ non nhuỵ khép điểm tô đất
Hoa nở hương bay ngát tím trời
Ở cuối chân mây Cuội có biết
Ai buồn ngóng đợi Góc đơn côi
Ngày ngày dong duổi chân trời mới
Hương toả say nồng chỉ có tôi?
Hoahn Em đùa Ai tìm ai nữa ở trên đời Nắng rọi vào tim mãi chẳng thôi Hoa tím nở rồi chưa nỡ ngắt Sao buồn, buồn đến hắt hiu trời Em đừng cười nữa chiều nghiêng ngả Đem cả Đô thành chống nắng côi Êm ái đã đùa trong gió thoảng Nhẹ nhàng lại xuống vuốt ve tôi Hô Bảo Nghĩa Hạ xưa
Bên hè xao xuyến tuổi Hồng Hoa
Ảo ảnh đan xen giấc mộng hoà
O nữ sinh duyên say tiết tấu
Nam thanh luyến ái khúc cầm ca
Gửi hồn theo gió thêu nhung nhớ
Hoà quyện cùng mưa ngấm lệ sa
In đậm trong tim tình chớm nở
Anh đi ký ức chẳng hoen nhoà
Hoahn
nhớ thu Hà nội
Hoàn kiếm Tháp Rùa ngập nắng hoa Oanh vàng Thê Húc thốt hiền hòa An lành thiếu nữ vui duyên mới Haó hức Tây Hồ cất giọng ca Ào ạt mùa về đầy nỗi nhớ Người muôn năm cũ tựa sao sa Ông cha tâm huyết dòng xưa cổ In dấu ngàn thu liệu có nhòa Hô Bảo Nghĩa Hoa hạ
Hạ cháy thiêu mình dệt sắc hoa
Hồng, vàng, tím, đỏ quyện chan hoà
Bằng lăng lặng lẽ thêu nhung nhớ
Phượng vĩ nồng nàn kết khúc ca
Nắng vẽ đam mê thời cháy thắm
Mưa tô khát bỏng lúc chia xa
Hoa hè rực rỡ kỳ đương độ
Sắc nắng vương say chẳng nhạt nhoà
hoahn
Đường hạ
Đường phơi nắng hạ nằm mơ hoa
Dài, ngắn, thẳng, cong vẫn thuận hòa
Ve rỗng lòng đi vì khúc nhớ
Ong nâu nhờ mật cánh du ca
Mây che đường rợp cùng chung hướng
Gió thổi mát lành lúc tạm xa
Non nước đang sang thời quá độ
Tình người giữ khéo kẻo phai nhòa
Hô Bảo Nghĩa
Hạ nay
Hạ trắng mênh mang mở mộng hoa
Họa mi đua hót khúc giao hòa
Trời nam gái lịch duyên nhan sắc
Đất bắc trai tài ấm tiếng ca
Mùa hạ bây giờ không quá nắng
Đã nhiều làn gió thoảng mưa sa
Hạ đùa làm nhớ chiều thu ấy
Ta đứng bên nhau mắt lệ nhòa
Hô Bảo Nghĩa
Gió thoảng
Thứ bẩy chiều nay ngắm sắc hoa?
Đôi dòng tự sự lắng chan hoà
Thẩn thơ đêm xuống say men nhớ
Ngơ ngẩn chiều buông đắm khúc ca
Chợt thấy nụ cười rơi xuống đất
Vô tình giọt lệ lại hoen sa
Vương chi gió thoảng ngoài khung cửa
Để nỗi tâm tư thấm mắt nhòa
Hoahn
Mưa nhòa
Tâm hồn hoang dã đã mê hoa
Hổ dữ rừng xa cũng dịu hòa
Anh chí ngã lòng bưng bát cháo
Chị chàng xoa bụng nhớ ca ca
Hóa ra tình ái là như thế
Ong bướm vẫn thường rã cánh sa
Em với đời tôi về phố nhỏ
Mừng mừng tủi tủi chút mưa nhòa
Hô Bảo Nghĩa
Hồn thơ
Tâm hồn bát ngát ngất ngây hoa
Ôm biển bao la ngợp thái hòa
Im ắng chẳng làm xa cuộc sống
Yên lành tận hưởng áng thi ca
Êm ru tiếng lá rơi vào nhớ
U uẩn âm đàn rỏ lệ sa
E ấp tô hồng hoa rực rỡ
Mặn mà điểm sáng cả phai nhòa
Hô Bảo Nghĩa
Lạc phách
Sương đêm óng ánh đọng đài hoa Same to me
Anh hát cùng mây khúc tấu hoà
Mưa đổ anh mê cung lạc phách
Em cười nắng cháy bản tình ca
Tương tư bướm lượn nhành hoa nắng
Ong hút say nồng giọt mật sa
Một nửa suốt đời tìm một nửa
Em chờ khát bỏng lệ rơi nhoà
hoahn
Yếm trễ
Mơ dây yếm thắm lỡ buông thêm
Tuột nút gió bay dải lụa mềm
Vú sữa căng mềm trào luyến ái
Hồng đào chín thắm cuốn say êm
Tơ mềm ấp ủ cơn mưa gió
Lụa mỏng ươm mơ giấc mộng đêm
Hợp ý đâu cần nhờ gió lộng
Buông dây cởi nút rớt trên thềm
Hoahn
Râu vênh
Ngang ngạnh ngày ngày có mọc thêm?
Má hồng xao xuyến cọ dai mềm
Vênh lên lúc thiếu đồ cai quản
Quặp xuống khi thừa đạo ấm êm
Phần phật che tai chiều lộng gió
Âm thầm trổ mặt nhích đau đêm
Anh hùng một buổi ngang nhiên vểnh
Mà nhận hư danh rụng bậc thềm
Hô Bảo Nghĩa
Tóc mây
Bồ kết hương nhu óng ả thêm
Chiều buông gió thổi suối mây mềm
Nhung mây điễm lệ hong trước gió
Óng mượt kiêu sa trải dịu êm
Đô hội làn mây pha sắc nắng
Chân quê suối tóc lẫn màu đêm
Lạc chốn thành đô chàng có biết
Ngóng đợi hương bay góc cuối thềm
Hoahn
Giấc mơ
Nỗi nhớ lâng bay nhẹ giấc mơ
Vờ như chẳng thấy giả ngu ngơ
Đã hay duyên phận không thành ý
Vẫn biết tình ngang chẳng đợi chờ
Nên thế mến yêu chôn ký ức
Đành mang thương nhớ gửi vào mơ
Đêm về thổn thức chìm trong mộng
Hái nụ hoa tình mắt lệ mờ.
Hoahn
Hoa mơ
Hoa lại về ôm cõi mộng mơ
Nắng vàng theo đấy, có làm ngơ
Gieo thương rải nhớ thơ hòa ý
Rắc phấn xông hương nhụy trộn chờ
Yêu thế chỉ là yêu uất ức
Mến này sẽ mãi mến lơ mơ
Ngắt đi hoa thắm chen nhiều lá
Lau mắt huyền sương xóa mập mờ
25062008 Hô Bảo Nghĩa
Hoang mơ
Hoang mơ dẫu biết đây là mộng
Cõi ảo mà đau cắt thịt da
Mỗi phút chờ nhau ngưng đọng lại
Từng giây khắc khoải muốn mau qua
Giọt thương giữ ấm hoen mi mắt
Giọt nhớ vô tình ngấn lệ sa
Một thoáng say nồng cuồng gió bão
Hư vô lạc bước chốn thi ca!!!
2/7/2008 Hoahn
Nắng ấm
Hoang mơ hoa thắm còn vương mãi
Nghe tiếng mùa xuân gọi diết da
Phơi phới đầu xanh trong trắng tới
Ngọt ngào dáng mộng thướt tha qua
Ai xây cõi ảo cho tình ở
Tình đắp cung mơ để nguyệt sa
Nguyệt sưởi lòng người đầy nắng ấm
Nắng này chẳng tắt chốn thi ca
2/7/2008 Hô Bảo Nghĩa
Lạc
Em ở đâu rồi bên bến mơ
Có hay ai đó đang mong chờ
Anh đang ở tại lòng thương nhớ
Lạc ở tình em ở ý thơ
Hô Bảo Nghĩa
Em đến cùng anh cõi mộng mơ
Tình ảo bỗng dâng thật chẳng ngờ
Hai ta đốt lửa đêm thanh vắng
Sưởi ấm lòng em đổ tại thơ
hoahn
Say quá trời ơi, say bởi mơ
Uống thương uống nhớ uống từng giờ
Ngấm vào máu lịm hồng tim ảo
Nghiêng ngả tình trường toạc áo thơ
Hô Bảo Nghĩa
Sương mờ
Trăng vàng dát lối cõi hoang mơ
Huyễn hoặc hư vô giả ngẩn ngơ
Cánh cửa nhà bên còn khép kín
Tường cao lối xóm vẫn mong chờ
Hoa cau hái tặng là trong mộng
Hương bưởi trao nhau đó giấc mơ
Lạc bước vườn hoa nơi chốn ảo
Hồng trần chỉ thấy khói sương mờ
hoahn
Tình mơ
Cửa sổ nhà em ngập nắng mơ
Là tình anh đó đừng làm ngơ
Một ngày thương mến say lưu luyến
Những tối yêu đương nghẹn đợi chờ
Nắng đã hừng lên thành nắng mộng
Chiều giờ chùng xuống hóa chiều mơ
Trầu cau xắt miếng vuông quan họ
Mừng khắp quê hương hết bụi mờ
Hô Bảo Nghĩa
Thương
Thương ai lẻ bóng thả hồn bay
Nhớ gửi vào đêm giấc mộng say
Bướng bỉnh trêu tròng không cáu gắt
Ngang tàng chọc giận chẳng cau mày
Chăn đơn khép bóng sầu dương thế
Gối chiếc mơ nồng chốn ảo đây
Quán chiếu em mời vui đối hoạ
Duyên thơ thả gió mặc tình lay
Hoahn
Mong
Mong được vô tư để bổng bay
Ém thương vào dạ uống tan say
Nỗi niềm thả hết quang mây gió
Em iếc lôi ra sạch mặt mày
Mong thế nhưng mà sao chẳng thế
Hả ra chun chút lại về đây
Om xòm họp chợ gây thương…nhớ
An dưỡng tim côi, lung rất lay
17/6/2008 Hô Bảo Nghĩa
Ảo ảnh
Thương nhau chỉ dám để hồn bay
Ru giấc mơ nồng đắm ngọt say
Ấm áp dịu êm nơi khoé mắt
Nồng nàn sâu lắng góc chân mày
Đan xen hiện thực là khao khát
Ảo ảnh hoà tan giấc mộng đây
Nén dịu tâm tư lòng cháy bỏng
Gom thương loạn nhịp thả hồn lay
Hoahn
Cùng gió
Người ở đâu rồi để lá bay
Hàng cây say gió thật là say
Ôi ngày xưa ấy đầy hoa nở
Nay xác xơ thân vỏ vảy mày
Gió có thương cây thì gió lặng
Hoa còn trong nụ sắp hường đây
Ong xinh bướm đẹp rung rinh lượn
Ao ước muôn đời dưới gió lay
18,6,2008 Hô Bảo Nghĩa
Vô tình
Im lặng thả hồn theo gió bay
Lời thương chưa gửi dạ vương say
Ong cười hạ đến hồng đôi má
Ve đợi thu sang góc cuối mày
Em đã vô tình dâng nỗi nhớ
Yên lành anh lại bước vào đây
Oi nồng nắng cháy chiều nhung nhớ
U ám mưa tuôn buổi bão lay
hoahn
Tỏ tình
Yếu lòng dễ tuột giấc mơ bay
Em dỗi vờ thôi thêm đắm say
U ám mấy ngày mưa thử thách
E dè hai buổi nắng chau mày
Mai sang bến thắm cùng anh góp
Một nửa trời riêng gộp mộng đây
Anh vẫn quanh em lòng thú nhận
In tình em mãi chẳng lung lay
18/6/2008 Hô Bảo Nghĩa
Ong say
Im lặng đêm buông ngẩn ngơ bay
Mộng ảo trào dâng cuốn giấc say
In đậm khát khao hoa chớm nở
Say nồng hạnh phúc khoả trời mây
Sóng ngầm cuồn cuộn như vũ bão
Yến rút lòng mình hoá ngất ngây
Ong đắm phấn hương say vị ngọt
Uống từng giọt mật ngắm hoa lay
19/6/2008 Hoahn
Bướm múa
Thấp thoáng vườn hồng cánh bướm bay
Im im cành lá nghiêng nghiêng say
Nụ cười chúm chím che mơ gió
Hoa thẹn long lanh mở ước mây
Ta ngỡ hồn quay cùng bướm múa
Hòa vào sóng nhạc bước ngây ngây
Âm thanh vũ điệu tango bướm
Man mác tình ta những lắt lay…
19/6/2008 Hô Bảo Nghĩa
Đêm sáng
Anh vẫn thường xuyên hướng tới em
Ở trên trời đó ngẩng mà xem
Sao Hôm đứng lẻ chiều thầm nháy
Trăng muộn nằm côi đêm sáng êm
Mây tím tương tư lòng chợp gió
Hương buồn thương nhớ dạ quang đêm
Bình minh sao cứ lên nhanh quá
Chưa thỏa tim khuya gửi nỗi niềm
Hô Bảo Nghĩa
Trăng muộn
Lửa còn cháy đỏ đốt lòng em
Hờ hững nên mưa chỉ đứng xem
Tình thắm chưa trao còn giấu kín
Lời thương chẳng ngỏ nén say êm
Để mây nhung nhớ chiều buông tím
Mặc gió lung lay ngát dạ đêm
Nắng chỉ biết thiêu không thổi mát
Nên Trăng thao thức nỗi tư niềm.
hoahn
Nỗi nhớ
Tình thắm người mang nỗi nhớ em
Vơi đầy chốc chốc giở ra xem
Còn đây ngào ngạt hương thương mến
Vẫn đó bâng khuâng vị dịu êm
Em thả hờ duyên ngày trái gió
Người chờ thầm ý buổi ngang đêm
Cồn cào mặn xót trong tâm dạ
Biển giống người không, cũng nỗi niềm?
26062008 Hô Bảo Nghĩa
Biển lặng
Hồn anh đã chiếm trái tim em
Ảo ấm mơ hoang vẫn ngọt mềm
Biển động trào dâng con sóng lớn
Cuồng phong bảo nổi giấc mơ êm
Trao nhau nỗi nhớ cuồng mưa gió
Gửi tặng tình thương lắng đọng đêm
Biển lặng chiều nay anh có biết
Vơi đầy mặn chát sẻ chia niềm
hoahn
Núi đôi
Một núi là anh, một núi em
Thung xanh vời vợi nắng ru mềm
Đường mờ ảo ảnh chân trời mới
Mây trắng huyền vi tiếng sáo êm
Đứng mãi giữa đời tôn sắc tím
Đợi hoài trong gió niệm tình đêm
Chuyện ngày xưa ấy ai còn nhớ
Núi ở bên nhau thỏa nỗi niềm
Hô bảo Nghĩa
Biển cười
Sóng biếc trồi lên nhịp biển khơi
Đôi chân cát trắng mịn bên đời
Em vui, trời nước cùng xanh cả
Hoa thắm, ai người cũng thích thôi
Nắng mộng lả lơi làm gió lộng
Biển ầm giục giã khiến buồn vơi
Có chăng đâu đó hồn Bà Triệu?
Anh vẫn tìm xuyên những áo cười
24062008 Hô Bảo Nghĩa
Tiếng em
Trong veo lóng lánh giọng cười em
Ngân cả chiều xanh rung động êm
Đắm đuối hồn ta hòa nhập mộng
Ngỡ ngàng hoa nắng vẽ lên thềm
Biết yêu ngay cả khi tình vỡ
Giữ nhớ suốt từ buổi gió đêm
Ao ước được cười theo tiếng ấy
Cuộc tình ta nhỉ, lại dài thêm!
Hô Bảo Nghĩa
8,7,2008,
Ẩn ảo
Hôm nay hoàng hậu lại soi gương
Bạch Tuyết nàng ơi có tuyệt đường
Xinh đẹp chưa là xinh đẹp nhất
Chú lùn chẳng phải chú lùn vương
Đăng quang có lúc nhường ngôi vị
Ẩn dật nhiều khi hưởng Thái dương
Thương nhớ thật lòng thường lánh mặt
Đêm về gửi gió lệ dầm sương
2/7/2008 Hô Bảo Nghĩa
Tình không tuổi
Trong đèn thao thức nhớ người thương
Khoảng cách đâu xa mấy đoạn đường
Khắc khoải mi cay hoen khoé mắt
Trở trăn lệ thấm mặn môi hường
Chìm sâu đáy mắt màu hoa phượng
Sống động trong tim tiếng trống trường
Cháy bỏng tình dâng không có tuổi
Khát khao như thể vẫn còn hương!!!
hoahn
Tuổi hoàng hoa
Em sẽ cùng ai dọc bến thương
Đêm khuya thao thức thẩn thơ đường
Quệt mi thành mực tô màu nước
Ngắt ngón nên hoa trổ nét hường
Nhớ mãi những ngày thơ đỏ phượng
Mộng hoài một thưở trống vang trường
Xuân hồng đã thắm nhờ tươi mới
Tuổi vẫn hoàng hoa bởi tỏa hương
Hô Bảo nghĩa
Tình du
Một phút mộng mơ sầu nửa kiếp
Chong đèn khao khát mộng tình du
Gối đôi lòng lạnh hồn đơn chiếc
Ảo ấm mặn nồng tình cuối thu
Muốn hoá thân mình kiếp phù du
Bay qua bên ấy nhẹ lời ru
Phong trần mệt mỏi êm giấc ngủ
Lạc bước nhẹ lòng một nét nhu!!!
hoahn
Đêm lãng du
Bồng bềnh ảo vọng đêm thanh vắng
Thao thức tâm hồn khát lãng du
Phương ấy hình như đang gió lặng
Bên này cảm giác sắp mưa thu
Đêm cho em khóc bước vân du
Tình rủ ta hư, ảo tiếng ru
Muốn ngủ màn mưa, chăn gối gió
Mơ mềm tóc lá, thoảng hương nhu
5/7/2008 Hô bảo Nghĩa
Chiều thiêng
Đừng giận nhau vào cuối buổi chiều
Dù nhầu dáng dấp vẫn thương yêu
Hoàng hôn buông thả chân trời ngả
Nỗi nhớ chùng rơi vuông đất xiêu
Ngọn lửa tâm hồn khêu rực cháy
Đáy tình lòng dạ gảy bùng thiêu
Điều thiêng thầm kín khi chiều xuống
Ai cũng riêng tây luống ít nhiều
Hô Bảo Nghĩa
28072008
Mật hoang
Lệ hay dòng mật ứ tràn đêm
Khóc quá lên em! thỏa dạ mềm
Tình ảo đau lòng, hương chẳng kém…
Đời thường sầu não, mật còn thêm…
Thương hoa dấm dúi dăm câu sáo
Tiếc ngọc mập mờ mấy giọng êm
Đôi lứa say yêu chờ vạ vật
Ta cùng uống mật, bước hoang thềm
Hô Bảo Nghĩa
28072008
Mùa Yêu
Tạm bỏ đằng sau Hạ vội vàng
Đất trời chậm rãi đón Thu sang
Thoảng đây hương trái thơm gần gũi
Trôi đó hồn mây lộng xốn xang
Lá cũ long lanh chờ thấp thỏm
Tình đầu khấp khởi ngóng mơ màng
Mỗi năm có mấy lần xao xuyến?
Em với Mùa Yêu hẹn dịu dàng…
Hô Bảo Nghĩa
04082008
U tình
Tình em mênh mang trăng và hoa
Huyền diệu ru ta giấc điệu đà
An tịnh cảnh nhà tuôn lá rớt
Vật vờ bóng nước hớt sao sa
Im lìm tim nhả tơ thương nhớ
Yên ả tình ôm em với ta
Êm ái như hoa là cách sống
U tình không đổi nghĩa dung tha
20062008 Hô Bảo Nghĩa
Tuổi hạ
Nắng chói chang trời mơ mộng hoa
Oi mưa lá đứng chẳng sa đà
Xòe tay tuổi nhận màu thơ trắng
Im mắt tình đưa sắc gió sa
Nao nức đi qua đời hoa đỏ
Thẫn thờ thú nhận nhớ người ta
Hoa hồng có biết gai hồng nhọn
Ai cũng một thời đón thiết tha!
20062008 Hô Bảo Nghĩa
TÌNH TA
Đường tình sao vẫn chỉ mình ta
Ờ gió, ờ mưa, ờ thuận hòa
Im lặng ta mang lời của gió
Rộn ràng người hứng lệ trong hoa
Ấm lên chưa nhỉ mà đông giá
Tiệc rượu còn đây đã ngà ngà
Dang dở để tình luôn được đẹp?
Ở lòng hoa khép thắm tình ta!!!
Hô Bảo Nghĩa
Hồng hoa
Những muốn cùng anh đắm mộng hoa
Lâng bay nhẹ vút giữa rừng hoa
Dẫu thương nén gửi hờn thân gió
Dẫu nhớ chôn lòng tủi phận Hoa
Dãi nắng tàn phai đời yếu liễu
Dầm mưa rã nát kiếp hồng hoa
Xin đừng nắng gió thêm đau đớn
Khắc khoải từng đêm nhạt sắc hoa!!!
hoahn
Trăng hoa
Trăng tròn trăng có tỏ tình hoa
Gió mãi đùa rung lay dáng hoa
Hương thắm sao nhầm tâm với nhụy
Lá màu lại lẫn sắc và hoa
Để cho sâu cắn đau lòng bướm
Bỏ mặc ong châm héo dạ hoa
Vằng vặc đêm rằm soi sáng suốt
Thế mà chẳng thấu ruột trăng hoa
Hô Bảo Nghia
27082008
Tình dưng
Mưa thu tắt lửa mắt anh hùng
Một bước non sông vụt phía lưng
Lá trúc đã đành che mặt lạnh
Cành hồng có thể đỡ lòng rưng?
Thân trôi lặng lẽ vào mây ướt
Hồn gục âm thầm xuống đất sưng
Nguyệt quế buông rồi không luyến tiếc
Còn chăng tê tái ngượng tình dưng
Hô Bảo Nghĩa
04092008
Thu tới
Tóc dài trong gió quấn chiều vàng
Thu dịu dàng mang thương nhớ sang
Thuở ấy ân tình nghiêng biển cả
Bây giờ xa vắng lệch hoang đàng
Nhẹ nhàng duyên mới tôn hồn trúc
Man mác đường xưa toả dạ lan
Năm tháng hương huyền đan suối tóc
Thôi thì hạnh phúc ngọt mơ màng
Hô Bảo Nghĩa
21082008
Trung thu
Trung thu trăng sáng dạt tan mây
Chức Nữ, Ngưu Lang tình vẫn đầy
Tháng bảy mưa ngâu mà thiếu đủ
Rằm mười xá tội lại mê say
Mon men chân sáo quen đường cũ
Bẽn lẽn hoa vàng nhoẻn má hây
Gặp một ngày vui, buồn cũng hát
Mong người một thuở, vỗ thêm tay!…
Hô Bảo Nghĩa
28082008
Song song
Hoa còn mong bướm nữa hay không?
Bướm đã tìm hoa tự thuở hồng
Chân cứng đá mềm xuyên rách núi
Hơi đầy nước vợi vượt cong sông
Nắng mưa che đậy tâm hồn vỡ
Hôm sớm khêu gầy ước vọng bong
Sang đến kiếp sau tình khác chứ
Hay là vẫn thế, vẫn song song?
Hô Bảo Nghĩa
23082008
Mắt thu
Bây giờ có rất nhiều thu
Hương tràn xuống phố đó là thu
Đi quanh mấy bước đều thu cả
Vể quẩn vài mơ, thu đấy ư?
Niu níu áo hoa đòi kỷ niệm
Chùng chùng khăn nắng nhắc ngày xưa
Tìm đâu ra chỗ mà đi trốn
Thoát được tầm tên của mắt thu?
Hô Bảo Nghĩa
03092008
Trong mưa thu
Hôm nay mưa chút dịu dàng thu
Ngỡ mắt người yêu lệ lãng du
Hạt nước bay đầy trời ướt nhớ
Lá cành rụng khắp ngả tương tư
Lời xanh chắp cánh lang thang sáng
Ý đỏ tung cờ lẽo đẽo trưa
Dẫu có lạc chiều đều bạn cả
Đêm về khuya trắng, mộng như xưa
Hô Bảo Nghĩa
31082008
Ước nguyện tròn trăng
Về đây trăng hỡi, sáng tròn nào!
Gió thổi ta cùng say với nhau
Văng vẳng trong hương hồn nghĩa cũ
Chập chờn bên sắc mộng tình đầu
Sông ân lấp lánh khơi dòng ngọc
Biển ái mênh mang kết chuỗi châu
Ảo vọng bồng bềnh thơm suối tóc
Cứ tròn trăng sáng, lại mong cầu…
Hô Bảo Nghĩa
07092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2008 13:32:23 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Thu cúc
Thẫm xuống hoàng hôn, tóc lật buồn
Mắt huyền bơi giữa sóng vàng tuôn
Dáng người thiếu nữ xanh thu cúc
Hương sắc làm anh vấp sững luôn
Nắng tỏa hoa đời em đã mang
Tâm hồn sen ngọc chớm mơ màng
Anh còn đứng lịm bên đường gió
Mắt lặng bơi về tuổi sáng trăng
Trả lại đời anh những áng mơ
Loang loang dòng lụa óng vân mờ
Gói đầy nốt nhạc ngân nga mãi
Nỗi nhớ rung lên bật tiếng thơ
Ao ước đi em, mạnh dạn vào
Để đời hiện Bụt, vụt lên cao
Bụt cười một cái, bao hoa nở
Cho mắt yêu thương lại dạt dào
Em thắm, con đường cũng đỏ au
Chiều nay dễ lạc, biết vì đâu
Dõi theo chiếc lá mầu ngơ ngẩn
Chẳng kịp cùng em, ngốc bạc đầu!
Hô Bảo Nghĩa
11092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:05:29 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Cô bé thầm thì
Em đang lang thang trong tim tôi,
Cô bé mộng mơ ơi!
Em thấy chưa, lỗ thủng
Hình hoa và trăng soi…
Lang thang trong tim tôi
Cô bé nghịch ngợm ơi!
Đừng chạm thành tim vội
Buốt tay mềm mất thôi
Lang thang trong tim tôi
Cô bé ảo hình ơi!
Xin em đừng giận dỗi
Dận tim tôi tơi bời
Đâu đây trong thu bay
Lời thầm thì thật say
Sánh như là dòng mật
Óng nắng vàng hôm nay
Sương thu đang rơi êm
Hơi lạnh đang đầy đêm
Nhưng tôi tin, tim sẽ
Ấm dần vì có em
Lang thang trong tim tôi!
Cô bé thầm thì ơi!
Mùa thu đang tô thắm
Niềm ao ước của tôi…
Hô Bảo Nghĩa
12092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:05:59 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Vờ trăng
Vờ không thấy
Ta vờ không thấy
Trăng quá đầy
Trăng chảy mênh mang
Phủ trắng đêm
tìm nhớ
trăng loang
Còn ta gục
lết lê
Ta trốn
Đêm rằm
nhưng
đời luôn mười bốn
Không thể đầy
vì thiếu gì đây
Chút tơ mây
ngang mảnh trời này
Chút lưỡi gió
dọc luồng không khí
Vờ không thấy
buông mành tâm trí
Ánh trăng thừa
bỏ bị cô đơn
Quảy trên vai
buồn khổ
tủi hờn
Đến giữa sông Ngân hà
đổ xuống
Vục ánh sao
khát khao ta uống
Rửa ngọt ngào
rửa đắng
rửa cay
Khoả bóng trăng
bóp vỡ trong tay
Quay lưng lại
vờ như chẳng thấy
Trăng sáng đấy hay trăng khóc đấy
Vì tiếng vờ lạnh lẽo hay sao?
Ôi trăng rằm
mắt ở trên cao
Soi cái gì vào ta không biết!
Hô Bảo Nghĩa
trung thu 2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:06:29 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Nước mắt của em
Anh là trai thức đêm… làm nhiệm vụ
Em ngọc ngà con gái, thức mà chi!
Rồi sáng mai đi làm, hay dạo phố
Mắt bồ câu cay quá, hoá ti hi…
Rồi nắng gió khiến em rơi nước mắt
Bao kẻ nhầm cô bé khóc tình si
Anh thương quá, cũng thầm thì an ủi
Có ngờ đâu em giấu… nụ cười hì!
Anh là trai vẫn thức đêm… chăn chuột
Chuột và anh xa xót tiếc hồng nhan
Rồi dần quen, quen uống cạn cả …can
Toàn nước mắt em rơi vì…thiếu ngủ
Nhưng anh biết trong cay xè ấy, có
Những giọt dài, nước mắt thật em rơi
Khóc vì yêu hay khóc buồn đời
Cô đơn thức cùng anh hòa tiếng nấc.
Trên phố ảo, tất cả đều ảo hết?
Đàn nick khuya, say ảo, phóng thia lia
Kìa, nick em đang nhay nháy anh kìa
Anh xao xuyến hôn lầm vô mặt máy…
Hô Bảo Nghĩa
15092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:06:56 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Think & wait
Con đường em đi qua
Dốc chiều nghiêng điệu đà
Sau lưng là nắng ấm
Với hình anh rất xa
Nâng niu tình hoang mơ
Anh và em mong chờ
Buông tay mà không biết
Để buồn xước câu thơ
Nay xa rồi em ơi
Cất cho anh những lời
Những ngày mưa vuốt tóc
Những ngày nắng hôn môi
Trên đêm trường trao nhau
Biết bao nhiêu sắc màu
Sáng ra, thành đen trắng
Vỡ lòng giấc thương đau
Đã bao giờ em think
Đẹp ước mơ tình mình
Như bây giờ anh wait
Phết vàng
cho lá…
Rơi!
Lá vẫn còn đương xanh
Đã vội vàng đứt cành
Nên bây giờ anh phết
Thu vàng hết… cho
Em!
Hô Bảo Nghĩa
16092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:07:26 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Sao Khuya
Tôi mơ em đứng cạnh tôi
Bên nhau như đã lâu rồi
Sao khuya từ thời thơ ấu
Lập loè đom đóm chơi vơi
Ai như em đấy phải không
Giang tay vun sóng tan lòng
Mơ hồ u hoài câu hát
Buồn dài quanh gió ven sông
Mơ em, em có mơ không
Hồng đuôi mi mắt hoen nồng
Tôi dâng vô vàn say đắm
Cùng tình tôi đứng, tôi trông
Đêm nay cũng giống bao đêm
Sao khuya vẫn sáng âm thầm
Muôn phương soi về lối cũ
Bầu trời treo những dư âm
Trèo lên con sóng ngăn dòng
Buông mình trôi vào biển cả
Máu tim rã rời muối xả
Trở về trong trắng như không…
Bay lên ôm ánh sao khuya
Thương yêu ve vuốt tôi mà
Hút hồn tôi vào tít tắp
Trở thành một chấm sao khuya
Hô Bảo Nghĩa
19092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:08:12 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Mãi về sau...
Ngày xưa sao đứng cạnh sao
Bỗng dưng vì đâu mưa mãi
Vói tay tìm nhau không tới
Dường như giông bão sóng gào
Là em bên cạnh dòng sông
Ước mơ xuôi ngược trên dòng
Ai như anh về gõ cửa
Anh còn nhớ em phải không ?
Giấc mơ hôm nào còn đây
Em đem cất giấu bao ngày
Sợ mưa đầy trời mưa ướt
Sợ thu về gió heo mây
Đêm nay anh về dưới trăng
Sao lớn sao nhỏ chị Hằng
Sao khuya chờ sao mai sáng
Sao nào.. sao hết của anh
Một dòng sông phủ anh vàng
Mộng về ca hát reo vang
Cùng anh so giây cung phím
Cùng anh dạo lại khúc đàn
Sao khuya lập loè đom đóm
Gọi nhau như thuở ngọt ngào
Dư âm hòa tan trong gió
Đêm này và mãi về sau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2008 06:56:45 bởi Lam Hồng Minh >
Chào Lam Hồng Minh, cảm ơn Lam Hồng Minh & và những bài thơ của Minh rất nhiều!
Hắn
Rời chỗ hoàng hôn thấm đậm buồn
Gom thừa nhặt thiếu ép vào khuôn
Đúc sao nên khối tình nguyên vẹn
Để đủ phiêu lưu một khởi nguồn
Hắn vẫn đi theo hướng mặt trời
Ngược dòng nắng chói trĩu vai người
Nhấp nhô bên cạnh bao thân kiếp
Lẽo đẽo sau lưng mấy cuộc đời
Để đón bình minh đến mỗi ngày
Bằng niềm háo hức nắng mê say
Hắn đi vuông góc, lòng luôn thẳng
Hắn hứng xiên khoai, mắt chẳng cay?
Đầu hướng Đông Tây xoay lật đật
Chân soài Nam Bắc bước loay hoay
Ở trên quả đất tròn quay ấy
Theo hướng mặt trời mỏi lắm thay!
Hắn đã bao giờ tới được em?
Thảo nguyên xanh mướt, cỏ ru êm
Giấc mơ tô đẹp từ đêm cặn
Nỗi nhớ dâng hương tận sáng mềm
Thẳng cánh cò bay đồng rộng nắng
Chùng chân dê nhảy núi cao thềm
Mặt trời dễ mọc nơi cùng cuối?
Hắn lạc em rồi, xa mãi thêm!
Hô Bảo Nghĩa
23092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:09:12 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: