Chiều thứ bảy
Chống bão
Mưa mang tin bão báo đầy trời
Vạn vật im chờ, nghe tiếng rơi
May rủi vẫn rình bên số phận
Dữ hiền còn kín giữa trùng khơi
Bờ kìm dào dạt, bờ không xoáy?
Biển khuấy quay cuồng, biển chẳng ngơi
Nhủ dạ bình tâm yên tĩnh tại
Thơ hồng ngẫm nốt một vần tưoi.
Hô Bảo Nghĩa
25092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:01:31 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Tình mưa
Tình xa trong ngày mưa
Tình buồn chao nghiêng ngả
Say!
Nhưng tình không ngã
Mưa chẳng làm
tình phai
Mây
lòng trĩu mưa bay
Trời
rung mình rơi lá
Ập bờ vai nỗi nhớ
Tình vỡ giữa mưa êm
Tình ngỡ xuyên qua em
Tưởng rằng vơi buồn bã
Lơi lả hạt mưa mềm
Ướt làm nhòe hết cả
Mưa đông
lạnh buốt giá
Mưa hạ
lộng gió giông
Mưa xuân
dậy men nồng
Riêng thu
mưa
tình giấu?
Tình âm thầm thẩm thấu
Vào sâu thẳm tâm hồn
Nhưng kín chẳng lâu hơn
Mùa thu làm lộ hết!
Nỗi buồn hoài in vết
Trên từng giọt mưa thu
Tình phải lòng cái chết
Từ khi em tạ từ
Hô Bảo Nghĩa
26092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:01:01 bởi Hô Bảo Nghĩa >
CHIỀU THU
Lại một mùa thu lạt bóng hồng
Mùa thu lá rụng đến bên song
Ngày sang vơ vẩn lơi câu gọi
Buổi tận lơ thơ thẳm tấc lòng
Nhạn đã bay qua trời xao gió
Người chưa về kịp sóng chao sông
Sao ta chợt nhớ chiều cô quạnh
Bóng lẻ trông xa giọt lệ nồng…
Tuesday, August 12, 2008
Đuyên Hồng
Tù nhân đêm tối
Gặp buổi bình minh chợt ló hồng
Đời tù đêm tối lắc, lay song
Thèm thuồng ánh sáng, day mờ mắt
Khao khát tự do, vặn quặn lòng
Lỡ bước đành chìm bên đất nước
Lầm dòng phải thẹn giữa non sông
Đếm giờ hối - hận, khoanh đen ngực
Chờ lúc ngày sang, ngả nhạt - nồng
Hô Bảo Nghĩa
27092008
Tình thiếu nữ
Giọt sương làm đẹp cánh hoa hồng
Thiếu nữ cùng trăng sáng dưới song
Gối thắm má thầm, thương trộn nhớ
Tình đầu lệ vỡ, dạ tan lòng
Bóng câu lấp ló treo đầu núi
Mộng biển mơ hồ vỗ cuối sông
Dợm bước trở lui hoài nấn ná
Chữ tình chữ hiếu mãi hoen nồng
Hô Bảo Nghĩa
27092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:02:07 bởi Hô Bảo Nghĩa >
CHIỀU THU
Lại một mùa thu lạt bóng hồng
Mùa thu lá rụng đến bên song
Ngày sang vơ vẩn lơi câu gọi
Buổi tận lơ thơ thẳm tấc lòng
Nhạn đã bay qua trời xao gió
Người chưa về kịp sóng chao sông
Sao ta chợt nhớ chiều cô quạnh
Bóng lẻ trông xa giọt lệ nồng…
Tuesday, August 12, 2008
Đuyên Hồng
Tù nhân đêm tối Gặp buổi bình minh chợt ló hồng Đời tù đêm tối lắc lay song Thèm thuồng ánh sáng day mờ mắt Khao khát tự do vặn quặn lòng Lỡ bước đành chìm bên đất nước Lầm dòng phải thẹn giữa non sông Đếm giờ hối - hận khoanh đen ngực Chờ lúc ngày sang ngả nhạt - nồng Hô Bảo Nghĩa 27092008 Tình thiếu nữ Giọt sương làm đẹp cánh hoa hồng Thiếu nữ cùng trăng sáng dưới song Gối thắm má thầm thương trộn nhớ Tình đầu lệ vỡ dạ tan lòng Bóng câu lấp ló treo đầu núi Mộng biển mơ hồ vỗ cuối sông Dợm bước trở lui hoài nấn ná Chữ tình chữ hiếu mãi hoen nồng Hô Bảo Nghĩa 27092008 Tình vỡ
Tầm tã về mưa rã cánh hồng
Gió cuối thu về hiu hắt song
Nắng đã khuất ngày mây lận đận
Mưa đã chìm đêm gió buốt lòng
Tình về ngủ thiếp sâu dòng nước
Trăng cúi đầu mơ dưới đáy sông
Kẻ ở người đi đời viễn xứ
Giọt tình vừa vỡ lệ cay nồng
Hôm qua thấy HBN ghé nhà LHM và đem mấy bài thơ cũ của Minh về nhà làm kỷ niệm, LHM không nghĩ là HBN có vay nợ của minh đâu, xin bạn yên tâm đừng trả nợ cũng không sao, chúc bạn cuối tuần vui....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2008 00:10:48 bởi Lam Hồng Minh >
Mơ chiều
Mượt mà em đó
Má ló đồng tiền
Nụ cười thiệt nhỏ
Bõ lời cầu duyên
*
Nhẹ nhàng em đó
Hoa gió đầy rồi
Tím vàng trắng đỏ
Bõ một đời ai
*
Sượt ngang tóc mai
Vô vàn lá nhỏ
Bỡ ngỡ khuy cài
Ngày nông nổi gió
*
Ngọt ngào em đó
Rót lịm lịm chiều
Thu lòng nức nở
Bõ tình tình yêu
*
Ly cà phê đá
Leng keng mắt em
Nắng mềm tơi quá
Lung linh rắc thềm
*
Em là thu êm
Ngập chiều ao ước
Em là hương đêm
Bõ lòng tôi khóc
Hô Bảo Nghĩa
28092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 04:03:03 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Hà Nội
(Tặng Hô Bảo Nghĩa)
Nếu anh vẫn còn thương Hà Nội
Hãy trở về khi lá đương xanh?
Trời chiều thu loanh quanh bối rối
Màu phôi pha xa cuối ngọn cành
Chờ đến đông lá bàng sẽ đổ
Phố trầm ngâm xao lãng hàng mi
Cây sấu già kiêu kỳ dáng cổ
Áo dày lên, hơi ấm ít đi
Nếu anh về, thu hường không nhỉ
Thấm gì đâu, sau những nắng mưa
Anh có dám nhìn vào năn nỉ
Mắt lá răm ngầm lắm ngày xưa
Đêm sông Hồng sao khuya lấp lánh
Anh còn theo mây trắng nữa không
Cầu Long Biên hai đầu quang gánh
Nối được chưa, cau thắm trầu nồng
Anh không về, Hồ Tây vẫn gió
Cỏ Tháp Rùa vẫn giữa Việt Nam
Có nàng Kiều trong hoa sữa đó
Đường Nguyễn Du đi mãi chưa nhàm.
Hô Bảo Nghĩa
29092008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 03:59:27 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Ước về Hà Nội
Nghe anh nói anh người Hà Nội
Một thuở nào Nam Bắc chiến tranh
Em người Nam lòng còn bối rối
Quê hương mình chưa biết ngọn ngành
Ao ước một lần thăm phố cổ
Khi trở về sông núi quê hương
Bên vai anh nghe chiều mưa đổ
Đưa nhau về thăm hết phố phường
Em miền Nam không có mùa thu
Mưa và nắng hai mùa sông nước
Ước làm sao nghe mùi hoa sữa
Đường phố dài ngan ngát đậm hương
Xin theo anh lần ra Hà Nội
Dài sông Hồng chờ lúc trăng lên
Cầu Long Biên thương về nguồn cội
Tình Bắc Nam hoan khúc bồng bềnh
Đưa nhau về Hồ Tây mơ mộng
Quán Đồng xanh thơm nắng Việt Nam
Bờ Hoàng Kiếm kinh đô truyền thống
Như nghìn xưa kinh sử đá vàng
Lam Hồng Minh
Bài thơ này anh HBN viết để tặng cho chính mình đó huh ? nghe là lạ vui vui...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2008 23:54:48 bởi Lam Hồng Minh >
Hà Nội 2
Ngày tháng mười luôn thấp thoáng đông
Hương rời tháng chín toả thơm đồng
Ngoại ô thành phố đang loang rộng
Chái bếp nhà quê đã bóng hồng
Bỗng chốc Thủ đô nhiều chất giọng
Thình lình Hà Nội lắm bờ sông
Đi trên phố mới không còn lạ
Ngoảnh lại trời thu chưa hết ngông
Trận gió hôm nào tan nắng hạ
Cơn mưa ngày nọ loãng tình nồng
Lập đông đến sớm ai ngơ ngác?
Ai giữ hình ai trong mắt trong
Hồ nước cuối thu màu đổi khác
Đường làng cạnh gió ngả chia dòng
Nửa bay sang bến mưa hiu hắt
Nửa ngoặt theo bờ nắng đá ong
Kẻ chợ bây giờ ham bán đắt
Kinh kỳ một thuở ngỡ cho không
Người đi trên phố Tràng An đấy
Thanh lịch cùng em, có thoả lòng?
Hô Bảo Nghĩa
02102008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2008 03:56:23 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Bom tình Anh hạ thấp bản thân Đất rất gần, rất gần Anh vươn mình trỗi dậy Mây và trời quanh chân Như én bạc ngày xuân Thả bom tình xuống đất Rúng động cuộc hành quân Dòng đời đang tiến bước Anh ôm niềm ao ước Mong bom nổ trúng em Mặc người ta đứng thèm Chúng mình thành đôi lứa Nếu bom mà trượt nữa Thì xin được hoá thân Làm vị thần ái tình Bom tình toàn nhân loại Chiếc cung tên thần thoại Cho vào bảo tàng thôi Thời tên lửa đến rồi Tình dùng bom để nổ Đang yêu nhau đau khổ Sẽ nhanh được kết đôi Và em của anh ơi Cũng sớm thành đôi lứa Trong tình người chan chứa Em sẽ mãi an lành Không còn nghĩ về anh Buồn rơi mòn hết tuổi Và hôm nay đắm đuối Mây như cũng ngừng trôi Anh đã quyết định rồi Tim chỉ toàn lẽ phải Bầu trời đang mê mải Pha thuốc nổ tình yêu Nằng nặng trong hơi chiều Bom tình treo lơ lửng Hô Bảo Nghĩa 03102008
Đón đông Em hãy đợi, anh gom thu vào đã Kẻo loang tràn chiếm hết chỗ mùa đông Thời gian bớt đi mùa lạnh giá Nhưng đời thì hẫng hụt bên trong Giờ đã xong, đợi thêm được không? Anh xoá nốt mấy dòng tin nhắn vội Đêm ảo vọng Trăng say Sao giận dỗi Mộng và mơ theo khói duỗi hai nơi Hãy đợi anh khỏa nốt chút chơi vơi Anh không muốn khơi thêm xao xuyến nữa Khi nấn ná, khi dùng dằng từ giã Mắt hoen nhoà, xa xót lắm, tim anh! Buổi ban đầu nắng gió đã mong manh Thì đổ vỡ cũng chỉ đành luyến tiếc Anh biết chắc từ bây giờ biền biệt Chẳng lúc nào em xoá nhớ giúp anh... Thôi em về nơi ấy ngày xanh Anh gắng giữ bình tâm niềm vui gió Một mùa đông đang chờ bên cửa sổ Ngoài và trong, hai phía lạnh song song Hô bảo Nghĩa 04102008
Những mùa đông buốt tim yêu
Em ép góc mùa thu dồn vào tim
Giữ hoài hơi ấm mỗi lần tìm
Chắt chiu hơi thở thời gian đọng
Làm hạnh phúc đời chất chứa bên trong
Mình đợi nhau một đời vẫn chưa xong
Em ôm chữ vào lòng ghi tin nhắn
Chiều mơ hồ... chiều đi xa vắng
Trăng vẫn về say trăng ngả vào lòng...
Em đợi anh hồn thả lên áng mây
Màu hồng lam đêm đã đầy nên không thấy
Vạt áo hồng vờn bay nhung nhớ
Trăng ghé bờ vai soi đôi mắt dịu dàng
Nhớ đi anh...Muôn nghìn trùng xa vắng
Nhớ em hoài lời sương khói bay bay
Đành vỡ mộng đành ôm luyến tiếc
Từ thuở nào... từ lúc mới xa nhau...
Bao lâu nữa... và còn bao lâu nữa
Chẳng bao giờ quên được đâu anh
Những mùa đông về trực chờ cánh cửa
Nghe buốt tim yêu treo lơ lững trên cành....
Lam Hồng Minh
Sân chùa Em chẳng yêu đâu, đừng mơ nhé Chỉ giả vờ thôi để mắt cay Anh chẳng yêu đâu, đừng vội xé Mồng tơi ngăn cách bấy lâu nay Rồi tình như gió, vẫn bay đi Tóc ở trên vai có ích gì Duyên phận chia hai, đôi ngã rẽ Chợt cùng hướng đến cửa quy y Áo nâu thay được màu muôn sắc? Chay nhạt thăng bằng trí vạn tri Yêu khắp nhân gian nhờ thất vọng Thất tình mà thất nốt sân si Không yêu được một thì yêu cả Thế giới hoà yên trong cõi ni Đầu trọc xoa đầu, không thấy trọc Người giờ gói kệ, buộc từ bi * Đường chùa gió thổi lá lăn lăn Thu cuối làn hương thơm quyện lan Hai áo nâu rồi, chia chủ khách Mắt còn thấy mắt buổi tình tan? Sân chùa vằng vặc trăng thanh khiết Bát ngát hồn dâng vũ trụ quan Quên hết hay quên không thể hết Cuối trời vụt tối ánh sao băng! Hô Bảo Nghĩa 07102008
Hà Nội mùa hoa sữa
Hà Nội tháng mười thơm hoa sữa
Hạt nắng vàng còn lại lưa thưa
Chiều Hà thành thu rơi trong gió
Anh giận ai thấp thoáng sân chùa ?
Hà Nội giờ này thu nghiêng ngửa
Lá vàng rơi theo những hạt mưa
Em bên anh âm thầm soi bóng
Len lén nhìn anh cuốn gió mùa
Nhặt cành hoa sữa thoáng hương thơm
Muốn cài lên áo hạt nắng vàng
Hôn hoa nhè nhẹ màu tinh khiết
Hôn những giọt buồn sẽ hòa tan
Cùng anh đi khắp trời Hà Nội
Thu hát nắng vàng quên giọt mưa
Bao nhiêu mưa nắng mùi hoa sữa
Vẫn còn thơm mãi cuộc tình xưa....
Lam Hồng Minh
Hờn ghen Em chẳng cần cao cả Dù chẳng muốn ghen đâu Nhưng có những đêm sầu Anh làm sao biết được Chiếc lá rơi vì khóc Không phải vì màu xanh Em thiếu vắng tình anh Chỉ buồn mà không tiếc Bởi vì em hiểu hết Anh khao khát tình yêu Trong lá đổ muôn chiều Anh dại khờ không biết Em biết cười tạm biệt Mỗi lần anh đi xa Em biết giấu lệ nhoà Cho anh tròn hứng khởi Em đón một ngày mới Chẳng lẽ bằng ghen tuông? Nhưng ý nghĩ chạnh buồn Là nghĩ về anh đó Khi thu vàng nắng tỏ Khi đông gió nắng treo Em và xuân vẫn theo Nắng thiêu anh ngày hạ! Hô Bảo Nghĩa 08102008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2008 04:26:22 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Trích đoạn: Lam Hồng Minh
Hà Nội mùa hoa sữa
Hà Nội tháng mười thơm hoa sữa
Hạt nắng vàng còn lại lưa thưa
Chiều Hà thành thu rơi trong gió
Anh giận ai thấp thoáng sân chùa ?
Hà Nội giờ này thu nghiêng ngửa
Lá vàng rơi theo những hạt mưa
Em bên anh âm thầm soi bóng
Len lén nhìn anh cuốn gió mùa
Nhặt cành hoa sữa thoáng hương thơm
Muốn cài lên áo hạt nắng vàng
Hôn hoa nhè nhẹ màu tinh khiết
Hôn những giọt buồn sẽ hòa tan
Cùng anh đi khắp trời Hà Nội
Thu hát nắng vàng quên giọt mưa
Bao nhiêu mưa nắng mùi hoa sữa
Vẫn còn thơm mãi cuộc tình xưa....
Lam Hồng Minh
Hương tháng mười Đã tháng mười! hoa sữa lại hương Sao heo may rơi nồng nàn đến vậy? Em ngây ngất, anh bồi hồi lắm đấy Vị ngọt ngào thơm mãi đường khuya Hương tình yêu là hương sẻ chia Khi năm tháng trở về dữ dội Giọt nước mắt má em nóng hổi Lòng anh lau bối rối một đời Từng nốt hương lên bản nhạc không lời Phím đàn xa em gõ từ phương ấy Đây hương thầm bao lâu nay che đậy Vỡ oà em nức nở tỏ tình Đây chúng mình yêu nhau trong hương trinh Đêm quá vắng để chứa nhiều thương nhớ Anh cứ ngỡ đang ôm em xiết vỡ Nhưng chỉ là hương hoa sữa em ơi! Hương tháng mười, hay em buông lơi? Hô Bảo Nghĩa 08102008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2008 01:14:05 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: