Chiều thứ bảy
Lời gió Lời của gió bỗng nhiên thầm quá Yêu thật rồi! vẫn giã biệt anh Trời càng xanh, mây bay càng nhanh Thấm thoắt đã nhiều cành thay lá Con đường sóng tan vào mấy ngả Cảm ơn đời! vẫn nghĩ về nhau Nỗi buồn nào cũng chứa niềm đau Đậu êm ái trong đâu đó mắt Lửa cháy hết, tro tàn chưa tắt Hồn cuối thu bóng hắt sang đông Sợi tơ hồng thiếu lá trầu không Thuyền độc mộc xuôi dòng thác đổ... Giơ bàn tay thời gian lỗ chỗ Nắm đời khô vò vỗ lót lòng Em đèo bòng anh cũng chẳng mong Mục đích sống là không chà đạp! Đã biết vậy sao còn muốn gặp Gieo hoài thương, mãi nhớ làm gì Tình là chi, tình là chi? Có như lời gió thầm thì đêm say... Hô Bảo Nghĩa 09102008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2008 01:47:39 bởi Hô Bảo Nghĩa >
chuông danh dự Đổi nuông chiều lấy lạnh lùng Các thêm ít gió thổi tung bụi lòng Cộc đầu ngoảnh mặt là xong Mặc ai khéo vẽ bẻ cong nắng tàn Vào chùa quét lá đa đoan Ra đường vét lưới trái ngang giang hồ Mái nhà thành phố nhấp nhô Sông quê chở những giọng hò về đâu Chói chang nhắm mắt thật lâu Hồi chuông danh dự ngân sâu tâm hồn Gió tai réo rắt bồn chồn Năm chờ tháng đợi tủi hờn là bao Sinh ra mà kém người nào Mà buồn mà hận mà gào ước mơ Còn không danh dự cứng đờ? Chiều nghe chuông đổ nhà thờ quặn đau! Hô bảo Nghĩa 11102008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2008 16:41:12 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Tình vỡ
Tầm tã về mưa rã cánh hồng
Gió cuối thu về hiu hắt song
Nắng đã khuất ngày mây lận đận
Mưa đã chìm đêm gió buốt lòng
Tình về ngủ thiếp sâu dòng nước
Trăng cúi đầu mơ dưới đáy sông
Kẻ ở người đi đời viễn xứ
Giọt tình vừa vỡ lệ cay nồng Lam Hồng Minh Tình biệt Trăng cúi đầu mơ dưới đáy sông
Tình ơi nước mắt chảy thành dòng Tan bầy tiên cá đêm vàng óng Mỏi cánh thần ưng mộng trắng trong Sáo nhớ vi vu trời trách móc Đàn thương khoan nhặt núi đèo bòng Buồn vui không giống buồn vui nữa Từ biệt nhau rồi, xa ước mong! Hô Bảo Nghĩa 12102008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2008 08:42:10 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Tình vỡ Tầm tã về mưa rã cánh hồng
Gió cuối thu về hiu hắt song
Nắng đã khuất ngày mây lận đận
Mưa đã chìm đêm gió buốt lòng
Tình về ngủ thiếp sâu dòng nước
Trăng cúi đầu mơ dưới đáy sông
Kẻ ở người đi đời viễn xứ
Giọt tình vừa vỡ lệ cay nồng Lam Hồng Minh Tình mưa Tầm tã về mưa rã cánh hồng Giọt nào là giọt ở bên trong Con đường trơn ướt nhờ trơ vắng? Bếp lửa ran khô bởi mặn nồng? Sũng dạ, xịu lòng không lướt thướt Sém mày, bỏng mặt vẫn chong chong Còn duyên sẽ thấy duyên lần cuối? Thắm lại bờ môi một nét cong! Tình gió Gió cuối thu về hiu hắt song Mùa sang thẳng tắp, chẳng đi vòng Vô tình lá ngọc đâm sầm mặt Hữu ý cành vàng quất nhói hông Rét mướt vẫn còn chăn áo đắp Lạnh lùng thì hết nghĩa tình đong Chơ vơ đứng giữa chiều thu ngợp Cầm ảo tay ai để sưởi lòng Tình chiều Nắng đã khuất ngày mây lận đận Mùa còn chìm tháng, lá long đong Bờ hoang lay lắt, sông vờ sóng Thuyền mộc loay hoay, mái lạc dòng Ngọn cỏ ẩm sương, chiều bạc bạc Thơ tình ướt lệ, mắt trong trong Ngẩn ngơ vèo tuột vào không khí Tím nghẹn hoàng hôn khói bập bồng Tình dỗi Mưa đã chìm đêm gió buốt lòng Đã nhiều lạnh lẽo của mùa đông Tình ơi, đông giá đe ghê ghớm! Trời ạ, xuân hồng dỗi nhẹ không Vẫn biết đam mê thì lắm tội Còn hay say đắm phải nhiều công Đôi khi nhẫn cỏ và hoa dại Khiến mọi chân thành hóa viển vông! Tình lặng Tình về ngủ thiếp sâu dòng nước Mơ tắt vùi tan lịm giấc không Tìm đến kiếp sau, lầm kiếp trước Lánh vào tình thẳng, lạc tình cong Cô đơn nâng cấp thành cô độc Bất nhã vượt khung hóa bất đồng Mới biết dễ yêu thì dễ ghét Nhưng mà thầm quá lại đau lòng. Tình biệt Trăng cúi đầu mơ dưới đáy sông Tình ơi nước mắt chảy thành dòng Tan bầy tiên cá đêm vàng óng Mỏi cánh thần ưng mộng trắng trong Sáo nhớ vi vu trời trách móc Đàn thương khoan nhặt núi đèo bòng Buồn vui không giống buồn vui nữa Từ biệt nhau rồi, xa ước mong! Tình ảo Kẻ ở người đi đời viễn xứ Hoa thơm bướm lượn, cuộc lòng vòng Hương tình đắm đuối xuyên bờ bến Dáng mộng u hoài sững biển sông Da diết trao nhau toàn luyến nhớ Rộn ràng gửi bậu những chờ mong Ngày qua ngày lại đầy hy vọng Đường ảo mơ nên hiện thực hồng. Tình không Giọt tình vừa vỡ lệ cay nồng Nghèn nghẹn suốt đời đánh mất không Lửa cháy bập bùng, tro ngỡ nhẹ Nước trôi ào ạt, lũ ngờ thông Sao khuya đâu biết mây lơ đãng Đêm vắng nào hay gió phập phồng Một nửa sẻ lòng cho một nửa Cũng là ước vọng thuở tình không! Hô Bảo Nghĩa 13102008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2008 18:44:34 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Đêm đêm yêu em Đêm nay yêu em, em không hay Buồn hiu mây bay gieo heo may Tâm tư mơ màng tương tư này Đêm nay ai cùng, cùng ai say Chìm mơ hôn mơ, nồng miên man Ngày cô đơn nên đêm ăn gian Tình tang âm đàn ngân vô vàn Đêm nay không trăng nên bình an? Ai tan hoang lòng đau lòng ai Mưa rơi nhưng mưa không hề sai Buồn giăng sương về tươi hoa cài Nhâm nhi vô hình tình phôi phai Hàng đêm xanh xao lời yêu đương Du dương thơ duyên hằng tơ vương Bàn tay vươn hoài phương thiên đường Nguyên hương an lành cho em thương Yêu em phơi đêm, đêm ra đêm Mong em đôi khi thành mong đêm Đêm nay yêu em dài thâu đêm Chờ em đâu ngờ xuân tàn đêm! Hô Bảo Nghĩa 14102008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2008 18:40:43 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Trái tim kiêu Khi đón lá bay, ngợp buổi chiều Ai ngờ hứng được trái tim kiêu Đắm trong hương sắc bao là mắt Trôi giữa thanh âm lắm vẻ kiều Đánh bóng men xanh hồn điệp điệp Vẽ ngời nước tím mộng chiều chiều Tô son điểm phấn nhoè ngây dại Kín gió che sương ửng mỹ miều Chợp mắt chau mày trưa yêủ điệu Tay vờn chân lượn tối hoang liêu Vỗ về ôm ấp… chao! trân quý! Ve vuốt nâng niu… ôi! mến yêu! Tim đẹp giờ hồng căng nhịp máu Hồn vàng đến lúc thả mơ diều Gió cuồng biển gọi phồng buồm đỏ Em bỏ đi rồi, thoả tím kiêu! Hô Bảo Nghĩa 14102008
Trích đoạn: Hô Bảo Nghĩa
Đêm đêm yêu em
Đêm nay yêu em, em không hay
Buồn hiu mây bay gieo heo may
Tâm tư mơ màng tương tư này
Đêm nay ai cùng, cùng ai say
Chìm mơ hôn mơ, nồng miên man
Ngày cô đơn nên đêm ăn gian
Tình tang âm đàn ngân vô vàn
Đêm nay không trăng nên bình an?
Ai tan hoang lòng đau lòng ai
Mưa rơi nhưng mưa không hề sai
Buồn giăng sương về tươi hoa cài
Nhâm nhi vô hình tình phôi phai
Hàng đêm xanh xao lời yêu đương
Du dương thơ duyên hằng tơ vương
Bàn tay vươn hoài phương thiên đường
Nguyên hương an lành cho em thương
Yêu em phơi đêm, đêm ra đêm
Mong em đôi khi thành mong đêm
Đêm nay yêu em dài thâu đêm
Chờ em đâu ngờ xuân tàn đêm!
Hô Bảo Nghĩa
14102008
Vẳng lời trong đêm
Nghe lời đêm yêu em...yêu em...
Tan vầng mây hương trăng dịu êm
Yêu về đây cành gió ghé thềm
Môi nồng thơm hương thu bên hiên
Vẳng lời trong đêm, yêu miên man...
Anh về đây từ thềm mây hoang
Đêm dừng chân hứng giọt trăng vàng
Đêm còn yêu, tình nhau thênh thang...
Tiếng đàn đêm nay khuya long lanh
Tình người đêm nay sương mong manh
Nhẹ như làn tơ liễu buông mành
Tình yêu ơi... đẹp như trong tranh
Tình mãi về đây nghe đêm yêu
Rừng đã vào thu... ta còn yêu
Vẳng trong lời đêm gọi nhau yêu
Trăm năm là đây giọt tình yêu...
Lam Hồng Minh
Nghĩa ơi.... những bài thơ đường tuyệt vời của nghĩa cho Lam khất lại từ từ Nghĩa há, Nghĩa đi nhanh quá Lam chạy hụt hơi ....
Trích đoạn: Hô Bảo Nghĩa
Trái tim kiêu
Khi đón lá bay, ngợp buổi chiều
Ai ngờ hứng được trái tim kiêu
Đắm trong hương sắc bao là mắt
Trôi giữa thanh âm lắm vẻ kiều
Đánh bóng men xanh hồn điệp điệp
Vẽ ngời nước tím mộng chiều chiều
Tô son điểm phấn nhoè ngây dại
Kín gió che sương ửng mỹ miều
Chợp mắt chau mày trưa yêủ điệu
Tay vờn chân lượn tối hoang liêu
Vỗ về ôm ấp… chao! trân quý!
Ve vuốt nâng niu… ôi! mến yêu!
Tim đẹp giờ hồng căng nhịp máu
Hồn vàng đến lúc thả mơ diều
Gió cuồng biển gọi phồng buồm đỏ
Em bỏ đi rồi, thoả tím kiêu!
Hô Bảo Nghĩa
14102008
Trái Tim thi sĩ
Có phải anh là thi sĩ kiêu ?
Sao không gởi lá vào tím chiều
Cho thu mắt biếc long lanh ướt
Để biết tim mình vẫn còn yêu...
Có phải em yêu người thi sĩ
Người đã cho em trái tim si
Trái tim vẫn nói em kiêu lắm
Yêu anh ngần ấy tim đã lì....
Có phải mình đã gói si mê
Vào những bài thơ dưới trăng thề
Ảo huyền vần chữ say mê đắm
Lung linh nến chảy giọt phu thê...
Có phải tình mê thơ trầm bổng
Ướp trăng vàng tô đậm môi hồng
Có phải mình yêu tình thi sĩ
Hay là yêu giấc mộng cuồng ngông !
Lam Hồng Minh
Sao sao Sao em hoài nhớ tôi Sao em như nói lời Lời mây hay lời gió Sao trời sao chơi vơi Sao một ngôi sao sáng Sao hai ngôi sáng sao Sao sao tình phiêu lãng Sao lấp lánh trời sao Sao lòng sao thiết tha Sao đàn sao nở hoa Sao sao còn diễn mãi Sao sao trầm đồng ca Ngày không cho sao qua Sao bị người xóa nhòa Đêm sao về xao động Ngỡ ngàng sao sao sa Sao em và sao tôi Sao sao đứng hai nơi Ngân hà vô bờ bến Sao không thành sao đôi Hô Bảo Nghĩa 1910200
Tình xa
Tình xa làm nỗi nhớ cong Niềm thương cứ phải đi vòng quanh tim Chiếc lá mùa đông! Đứng im! Khoan rụng xuống, đợi thu tìm thấy ta! Ngân nga, da diết tình xa Hương khuya trong đêm, trong mưa nức nở Nghe tiếng nụ hôn rơi vỡ Xa nhau này dễ biết nhớ, biết quên Gục vào vai một cái tên Gỡ bàn tay một cái tên đau rát Tổn thương rõ ràng có thật Mờ đôi chân dung, đường nét mông lung Đã dâng được đến tận cùng Tình cảm mặn nồng mà chùng đến thế Oan cho cả hai hướng rẽ Nỗi nhớ mỗi ngày xâu xé hồn tim Mưa chia lối cỏ ngập chìm Heo may trói chân im lìm ngã xuống Chẳng còn gặp nhau luống cuống Chuông gió âm u, chiều chuộng một mình Một mùa thu tan lặng thinh Ngọn lửa lạnh đã rung rinh đêm vắng Café mùi thơm mùi đắng Rượu cô đơn, buồn ngả trắng vào lòng Tình xa làm nỗi nhớ cong Niềm thương cứ phải đi vòng quanh tim Chiếc lá mùa đông! Đứng im! Khoan rụng xuống, đợi thu tìm thấy em! Hô Bảo Nghĩa 19102008
Lá rụng Đường quành thương lá chao lạc lối Bối rối bên nơi chẳng đợi chờ Bây giờ sắc lá như làn khói Thổi mong manh thành gió ngẩn ngơ Bồng bễnh thu tan từng ngày cuối Chập chờn đông lộ những hững hờ Giữa tháng mười giăng đôi biên giới Lá rụng bên nào cũng bơ vơ Ai gieo chiếc lá theo heo hút Mãi mãi cô đơn chút mơ hồ Khát vọng tươi xanh, rờn dạ Bụt Chạm lòng tự ái đến ngàn thu Mưa dai nhờ giọt, mưa là thế! Buồn nở phồng nên bong bóng to Chiếc lá cuối cùng rơi không khẽ Ngang trời tiếng hét dựng cành khô! Hô Bảo Nghĩa 22102008
TÔI BẢO TÔI..! Tôi bảo tôi – đừng có khờ Dòng đời xuôi mãi ai chờ đợi ai Tôi bảo tôi – đừng có sai Chở tình kết nối …tha nhân cuộc đời Tôi bảo tôi – hãy xa rời Đa đoan nặng gánh …thân côi muộn phiền Tôi bảo tôi – sống êm đềm Chòng chành chi sóng …ngày đêm khóc thầm Tôi bảo tôi – đừng xa xăm Nhìn ngay bên cạnh ….mẹ cha đang sầu Tôi bảo tôi – hãy gật đầu Nên duyên chồng vợ …mặc dầu chẳng thương Tôi bảo tôi – đừng vấn vương Đừng thương ,đừng nhớ …lươn ươn cuộc đời
Chân Trời Tím..sg22/10/08
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/40316/42D7E582736344AA9D48CDDF0C49599A.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2008 01:41:34 bởi CTT >
TÔI BẢO TÔI..! Tôi bảo tôi – đừng có khờ Dòng đời xuôi mãi ai chờ đợi ai Tôi bảo tôi – đừng có sai Chở tình kết nối …tha nhân cuộc đời Tôi bảo tôi – hãy xa rời Đa đoan nặng gánh …thân côi muộn phiền Tôi bảo tôi – sống êm đềm Chòng chành chi sóng …ngày đêm khóc thầm Tôi bảo tôi – đừng xa xăm Nhìn ngay bên cạnh ….mẹ cha đang sầu Tôi bảo tôi – hãy gật đầu Nên duyên chồng vợ …mặc dầu chẳng thương Tôi bảo tôi – đừng vấn vương Đừng thương ,đừng nhớ …lươn ươn cuộc đời
Chân Trời Tím..sg22/10/08
Em bảo tôi Em bảo tôi - ừ tôi khờ Nhưng ai xuôi mãi ai hờ hững ai Em bảo tôi - ừ tôi sai Tình tình kết nối, tình hai ba tình Tôi đi về phía bình minh Mặt trời mỗi sáng mang hình trái tim Ở đâu nghĩa cả tôi tìm Ở đâu sóng gợn khó dìm được đi Lá me còn đậu trên mi Thì xa xăm nữa vẫn gì… em ơi! Tôi mong em lúc nghẹn lời Tôi mơ em lúc rã rời mộng mơ Bốn mùa mặc áo chơ vơ Còn mùa nào nữa để vờ nên duyên Hô bảo Nghĩa 23102008 Hi, CTT! Lâu quá mới thấy sang chơi, Cám ơn bài thơ của tím nhé!
Em bảo em...
Em bảo em, cứ làm thơ...
Chở trăng lên núi mà mơ thiên đường
Em bảo em vẫn còn thương
Tội tình chi vậy... oán hờn người ta !
Bình yên hứng giọt trăng ngà
Tình em vẫn một dù xa hay gần
Yêu là không biết phân vân
Nghĩ về nhau đã trọn phần con tim !
Tình em sóng giạt không chìm
Mang trong kí ức vần tìm câu thơ
Em bảo em, chớ thờ ơ
Có khi mưa nắng phai mờ thời gian
Em tô hạt nắng chiều vàng
Sau cơn mưa đã sang ngang nỗi buồn
Chân mây gió núi tình vương
Bốn mùa vẫn vậy... vô thường là đây !
Lâu quá mới trở lại thăm anh HBN , chắc là không có giận hả anh ? xin lỗi đi nha .... Anh làm thơ nhiều quá LHM theo không kịp nà...
Lam Hồng Minh
Tình vỡ
Tầm tã về mưa rã cánh hồng
Gió cuối thu về hiu hắt song
Nắng đã khuất ngày mây lận đận
Mưa đã chìm đêm gió buốt lòng
Tình về ngủ thiếp sâu dòng nước
Trăng cúi đầu mơ dưới đáy sông
Kẻ ở người đi đời viễn xứ
Giọt tình vừa vỡ lệ cay nồng Lam Hồng Minh Tình biệt Trăng cúi đầu mơ dưới đáy sông
Tình ơi nước mắt chảy thành dòng Tan bầy tiên cá đêm vàng óng Mỏi cánh thần ưng mộng trắng trong Sáo nhớ vi vu trời trách móc Đàn thương khoan nhặt núi đèo bòng Buồn vui không giống buồn vui nữa Từ biệt nhau rồi, xa ước mong! Hô Bảo Nghĩa 12102008 Tình Xa
Tình ơi nước mắt chảy thành dòng
Người ở người về xa bến sông
Đau thương rời rã dòng nước đục
Đắng nhớ từng cơn suối thác trong
Gió cắt làn môi Đông tuyết giá
Mưa về ủ dột nắng đèo bòng
Tình xa mưa nắng màng chi nữa
Về ở nơi đâu... thôi hết mong!
Lam Hồng Minh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: