Chiều thứ bảy
Thư đêm Nơi những chiếc lá vàng rơi Nơi lòng em đang chơi vơi... Nơi mưa thu đang mệt mỏi Thời gian đứng lại, rối bời… Định ở lại với mùa thu Định nhường cuộc đời cho lá Định thay cơn mưa tầm tã Mà đông kéo tuột anh đi Tình si buồn bã mà chi Đời cũng nên đi tới tận cùng Đường trần khúc khuỷu không hề trách Dù có thê lương, có não nùng Dù có chông gai, có bão bùng Nam hùng, nữ kiệt vẫn tình chung Trai thanh, gái tú mê hồn đắm Anh lấm, em lem dẫu ngại ngùng Bao dung mở mắt thẹn thùng Ngoài kia xanh lên nhiều lắm Ngoài kia như đi vạn dặm Như bay trên thảm yêu thương Gọi tên em tinh mơ sương Giật mình, anh nhìn thấy cỏ Đời anh chỉ còn một nửa! Chỉ còn một nửa bơ vơ Bơ vơ một mảnh dạt dào Đường thu khuất nẻo lối vào mênh mông Đặc trời là những hư không Những hư không trước mùa đông cuộc đời Ngoảnh đi ngoảnh lại mấy lời Quay lên quay xuống vẫn lời yêu em Chúc thư cũng đã phong tem Đề tên, địa chỉ là đêm mịt mùng Chân trời trước mặt chẳng dừng Bao giờ đến được chỗ ngừng nhớ em… Hô Bảo Nghĩa 31102008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2008 01:24:04 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Trăng ướt
Trăng ướt rồi ư
Bởi được yêu?
Còng tim
oằn nợ
bước liêu xiêu
Trái trời
trở gió
xanh lõm bõm
Rơi đất
hoàng hôn
tím sũng chiều
Day dứt
mùi cay
ngọt
lưỡi đầu
Chùm hôn cựa quậy suốt đêm thâu
Dòng đa tình vẫn ươm lênh láng
Trót phải lòng thôi
chẳng thấm sầu!
Lạnh
trở về bên
trăng đấy ư?
Quàng đông ôm giá
có ngần ngừ
Bao ngày lủi thủi
hoang
đêm vắng
Đã ngấy cô đơn
mộng
mệt nhừ
Thương quãng đường mây ướt gió duyên
Tay trời chưa dắt được lên thuyền
Sao đời vẫn ngỡ trăng khô ráo
In dáng mỹ nhân thả tóc huyền?
Trăng quyện làn sương sấy trọn đêm
Tham lam thầm ý muốn cong thêm
Hay là
trăng cũng ganh đua đấy
Muốn được tròn vai
đẹp giống em?
Ai biết trăng đêm ướt thế nào
Ban ngày đếm được triệu vì sao
Riêng anh lẫn mãi bao hòn lệ
Trong mắt em yêu cứ chực trào.
Hô Bảo Nghĩa
11112008
Mưa lũ Gió ngâu Trong cơn mưa anh nhớ tên em Nhớ những ngày tuổi hồng nhật hạ Em thương lắm, tiếng lòng giục giã Khỏa sóng đời gian khó anh qua Trong mưa sa, gió trắng mái nhà Phố thành sông, người không thành cá Tiến hay lùi đều dang dở cả Giữa nước trời, vạn kiếp loay hoay Là thiên thần có cánh em bay Em không sợ Thủy tinh làm ướt Nơi khô ráo đàn ngân, nắng lướt Thơm phức hương, hoa thẹn, nguyệt nhường Em vô tình quyến rũ Sơn vương Say đắm quá mà quên nhiệm vụ Đê sông Hồng rung rinh sóng lũ Hà nội chìm không trách em đâu Năm cửa ô giặc rút hơi lâu Anh thất trận em buồn không nhỉ Có so sánh Sơn tinh trị thủy Hay chỉ cười sóng sánh mắt đen Anh cũng cười ướt lạnh cơn ghen Hà nội phố thử lòng yêu quý Rồi cũng khô những ngày vô lý Để thấy đời có lý bên nhau Gió hôm nay anh gọi gió ngâu Là gió nối hai đầu mong ngóng Chiếc cầu duyên chẳng bao giờ đóng Bởi ngày nào dòng nhớ cũng song đôi Hô Bảo Nghĩa 11112008
Tháp cổ Trời đang thi công Tình trăng mối gió Vữa và bê tông Bằng hương hoa đó Thảm cỏ ướt sương Hồn nương tháp cổ Vấp ổ gà mây loang lổ Xóc trái tim đầy, đỏ rỡ đêm thiêu Kết dính muôn chiều Thương yêu đắp mãi Phình đại lâu đài tình ái Nơi tiếng em cười bao tái tê tan Khi thì nóng ran Lúc lại lạnh buốt Lá non âm thầm chau chuốt Công sức cây đời dễ tuột như không Vĩ đại mênh mông Nào trông nào đợi Biển gọi dã tràng chẳng vội Ai cũng có phần bóng tối trời cho Một chiếc lá nho Thập thò huyền diệu Trời điệu đà tô hàm tiếu Vẽ nét duyên thầm phản chiếu nên em Chiếc giầy lọ lem Khát thèm cổ tích Cố ních cho vừa lòng thích Khi ước mơ nhầm, nhúc nhích thêm đau Lối cũ hoa cau Trắng phau tràng hạt Mặn nhạt cơm đời gõ bát Tiếng mõ chùa và tiếng hát Như nhau? Ta trốn đã lâu Từ câu gọi mẹ Nhỏ bé bên Người lặng lẽ Ta cố gồng mình lớn để yêu em! Tháp cổ nhá nhem Màu đêm tích tụ Quyến rũ tâm hồn gió cũ Quẩn quanh tìm, tìm cỏ lú Tìm quên! Hô Bảo Nghĩa 13112008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2008 03:29:48 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Chiều thứ bảy . . . Rải gót chân trên phố phường xa lạ
Thuở nào quen - ngày nào đà yêu nhau
Dòng sông lăn tăn, gợn sóng nhỏ thì thầm
Chiều nắng nhẹ . . . gom mây bay Hạ tím Nơi phố này người vui Xuân trẩy Hội
Áo hoa màu - hương sắc quyện tóc thơm
Giờ này bây giờ - thổn thức nhịp trong tim
Mơ song hành, ước đôi chim tung cánh Trời vào đêm - phố tấp nập thứ bảy
Đèn dập dìu trai gái hẹn hò nhau
Sao bỗng nhớ hình dáng ấy chưa quen
Sao khát khao lời thơ trang tiềm thức aB
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/46664/7E420F1CE6BA4C0BA9DFA7AC4C46D9F3.gif[/image]
damotlanyeunhau Em đã về Em đã về, đi ngang qua ngõ Gió sầu đông chừng lạnh hơn xưa Anh giấu lòng, phục chờ như hổ Lửa râm ran đỏ lá bàng thưa Nhớ em lắm, mà chưa dám gọi Sợ em lầm anh của ngày xưa Là một thuở hoang tàn nát tối Lẻ loi buồn em tủi dưới mưa Anh bây giờ thật thà em ạ Hết đầu môi chót lưỡi say sưa Ngấm cay đắng quặn lòng, quăn dạ Đã nhừ đòn ảo giác hơn thua Buồn thui thủi khô và đơn lẻ Như cành bàng treo tẻ vầng trăng Anh cố đợi mơ về lặng lẽ Nôn nao mong âu yếm muộn màng Đời vấp ngã giam anh khắp nẻo Những đêm dài nhỏ giọt thời gian Ôi! Ánh mắt không còn trong trẻo biệt giam anh gió lộng mây ngàn Em đứng đó và nghiêng qua ngõ Lòng bao dung ai nhận bây giờ Đường độc đạo xa mờ bóng hổ Can đảm đi sau can đảm phục chờ. Em đã về nơi người ta đón Mừng cho em quai nón đẹp màu Cứ như thể chưa từng thương tổn Vì yên lành anh muốn chẳng nhận nhau! Hô bảo Nghĩa 20112008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2008 16:11:14 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Mèo Mèo thường nũng nịu ở bên người Mèo ứ ừ rên giọng thiệt mùi Mèo nhảy vỡ đồ không nỡ giận Mèo cào xước mặt vẫn đành vui Mèo đen mèo trắng hoang trời hỡi Mèo mỉu mèo miu mướt mộng ơi Mèo nghịch đào hoa chơi số đỏ Mèo non hóa hổ khổ chưa đời! Hô Bảo Nghĩa 18102008
Anh & Nàng. . .
Một đêm bình thản ngồi bên nhau
Kể chuyện say sưa chuyện chiếc cầu
Vì sao giữa đời nhịp cầu gãy
Mưa sa tả tơi hoa đẫm nhàu
Anh muốn thật lòng ôm lấy em
Ôm bờ vai gầy suối tóc ngoan
Đưa em xuống thuyền trôi lướt sóng
Ngắm Thuỷ Cung đàn tuyệt sắc đêm
Cô Bé em ơi! nhỏ thật khờ
Nét bút tinh khôi giữa trời thơ
Con mèo con chó thường cãi vã
Nhưng thật tâm lòng thương lắm cơ
Thời gian nhịp trôi trôi rất khẽ
Mặt trời ló dạng đỉnh sơn khê
Bé ơi ngủ ngoan xuân mùa ấm
Đóa hồng xinh xắn tặng riêng em
Hoa màu trắng trong - như ngày xưa
Nàng thơ áo trắng tuổi học trò
Muôn đời em nhé - người yêu nhỏ
Đôi gót chân trần chạm hồn thơ aB
Bức thư tình trên biển Gửi tình yêu vào chai, Thả biển. Cuộc lênh đênh liệu đến được nơi? Bến bốn phương mờ ảo xa xôi Bờ tám hướng chập chờn xao xuyến Ngày mong đợi xanh trùm bóng biển Đêm bồng bềnh trồi sụt sóng tung Vỗ mênh mông âm nước mông lung Đại dương bấm phím đàn gió cát Choàng lưới tím, biển chao dào dạt Mắc bao nhiêu khao khát đáy sâu Giữa trùng khơi bồng bễnh một câu Tình vấp sóng ngả nghiêng cánh trắng Trải năm tháng dập duềnh phiêu lãng Một câu yêu còn mãi lềnh bềnh Những đêm buồn thứ bảy chênh vênh Hải đăng tắt, trăng thì hay khuyết * Mây kiểm duyệt hồn thư vọng nguyệt Chạm vào bờ, biển khuyết hơn trăng? Tình trong chai nhẫn nại hóa băng Chữ rét cóng co lời nồng ấm. Bạt trùng sóng xô bờ vẫn chậm Bọt thần sầu ai dám vớt lên? Chai thư tình khi bị bỏ quên Trôi như thể là tim biển cả Tìm vô vọng bến đời ròng rã Sứ mệnh buồn trĩu nặng ước mơ Ánh ngàn đêm lóng lánh nhấp nhô Cuộc đời hỡi, sao mà hữu hạn! Tình từ đó trở thành vô hạn Vật vờ trôi cho đến bây giờ. Hô Bảo Nghĩa 24112008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2008 23:35:53 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Nắng đẹp Hôm nay nắng đẹp hơn đời Đè vào khúc ruột rối bời mưu sinh Những con đường sống lặng thinh Làm ngơ như thể chẳng tình nghĩa chi Hôm nay nắng đẹp phân kỳ Bên thì óng ánh, bên thì óng sao Em yêu anh cũng thế nào Từ khi nắng đẹp hắt vào ước mơ Hôm nay nắng gió ngẩn ngơ Trời ơi, hãy cứ giả vờ tình em! Hô Bảo Nghĩa 24112008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2008 23:48:15 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Nỗi nhớ trông trăng Sáng đã đến mức này Liệu trăng còn ấm ức? Ánh trăng trĩu bờ vai Mà dịu dàng thổn thức Ánh trăng nép vồng ngực Rạo rực cùng trái tim Tơ vương không phải tìm Quấn đầy trong trăng đó Chẳng nệ mờ hay tỏ Nhớ em, anh ngắm trăng Những hôm trăng vắng anh Đêm dẫu buồn vẫn đẹp Khung trời ghen là hẹp Khép chừa anh thật lâu Ngày tình cờ có nhau Âm thầm nghe thổn thức Đêm gió mùa đông bắc Rắc lạnh sắc trăng sầu Tình tình cờ có nhau Chung niềm vui nho nhỏ Nỗi nhớ chụm mái đầu Sầu riêng chừng rũ bỏ Lời trên mây đã ngỏ Chờ gió thổi tung bay Nhớ nhau đến mức này Có mờ trăng không nhỉ! Hô Bảo Nghĩa 11122008
THỔN THỨC
Hay là em chọn sự chia ly?
Hay là mỗi hướng một người đi?
Dầu sao anh cũng không thể khác
Mà em đang tiếc tuổi xuân thì.
Hay là cứ thế, chuyện chúng mình
Vòng vo, lắt léo, với lặng thinh
Em không đợi nổi ngày mai đến
Đêm sầu tàn úa cả bình minh.
Mà biết cuộc đời muôn lối rẽ
Người ngoài không ngớt những khen chê
Mà biết cuộc đời rồi cũng sẽ
Đắng cay nghiệt ngã với ê chề.
Anh ơi nếu mình không chung bước
Thì em sẽ khóc suốt một thời
Nhưng nếu chúng mình cùng hẹn ước
Chắc gì em cũng sẽ nguôi vơi?
Thì đành chớp mắt biết vậy thôi
Tháng năm rồi cũng tròn cũng méo
Cũng rộng, cũng dài và sứt sẹo
Tình yêu thiếu khuyết chẳng mong đầy!
Phù vân là những đám mây bay
Lòng em rồi cũng còn trôi mãi… Thạch Thảo Từ em… Có thể em chọn cuộc chia ly Để rồi mỗi hướng mỗi người đi Nhưng tình yêu ạ, anh luôn giữ Thạch thảo xanh tươi mảnh xuân thì Có thể vô tình xước tim nhau Ảo đây mà thật đấy nỗi đau Ngang trái quệt nhàu đôi nước mắt Thử thách tình duyên đến bạch đầu Điều ước đã đành xa mãi mãi Niềm mơ còn lại, vẫn là em Kỷ niệm đã đành buông rơi vãi Tê tái trong đêm những yếu mềm Lối rẽ bất ngờ thường bối rối Con đường phải chọn dẫu cô đơn Bao nhiêu ý tứ cho lời cuối Gói thành lặng lẽ, dễ đau hơn? Từ em, anh thấm tiếng van lơn Bình minh nở từ đêm thổn thức Từ sương, từ hương ngào ngạt ngực Tim đã chung tim, sẻ sẽ đầy! Buồn trên đỉnh núi vẫn mong bay Khi nào anh ở bên em mãi? Hô bảo Nghĩa 29112008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2008 00:29:32 bởi Hô Bảo Nghĩa >
Âm đêm Đêm thật khuya rồi, ngát dạ hương Hồn âm trôi nổi, gió muôn phương Mong bình minh đến dâng ngày mới Chờ mặt trời lên hiến ánh dương Như đã chết từ trăm vạn kiếp Ngỡ vừa sinh bởi bốn ngàn gương Dân tộc thân hình cong Tổ Quốc Lẽ nào đứng mãi thế tiền phương? Thân hình Tổ quốc cong dân tộc Thế đứng tiền phương chắc quật cường Hô bảo Nghĩa 30112008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2008 02:24:13 bởi Hô Bảo Nghĩa >
LỜI BIỂN HÁT... LỜI ANH Giữa tiếng sóng biển đêm rầm rì Em chợt nghe tiếng thầm thì của anh Thả muộn phiền trôi nhanh theo làn nước Còn lại tiếng cười có được từ anh Những đợt sóng đánh tung toé vào thành Em cúi nhặt con ốc nhỏ mong manh Vẫn tiếng cười em có được từ anh Hạnh phúc tràn về như con sóng dữ Anh ơi anh gió mây đang tình tự Biển hát lời ru vỗ về ghềnh đá Lời anh nói thiết tha dạt dào quá Như cát mềm mịn màng dưới chân ngoan Lời biển hát...Lời anh...Đêm biển cạn Nhật Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 09:42:21 bởi Nhật Hạ >
Đừng nhặt giông mà bão,
thơ Lam Hồng Minh
Lời ca lênh đênh nỗi nhớ,
thơ Hồ Bảo Nghĩa
Thơ dạt dào cảm xúc.
vivilan - duyphitho xin chào!
Chào anh HBN,
Có một người khách đến nhà LHM mang cho Minh những dòng cảm xúc này, Minh muốn mang qua đây để chia xẻ với anh. Cũng đã lâu rồi Minh không có ghé thăm anh sau cái trận mưa ĐƯỜNG cát hôm ấy. Minh thăm anh và đọc thơ một tí nha. Chúc anh vui... Thăm Anh
Lâu rồi không ghé thăm nhau
Quên chưa anh nhỉ nhạt màu nắng xưa ?
Những con đường sống lưa thưa
Không nhau như gió đã lùa thu mơ
Thăm anh một ngày sương mờ
Bên em lạnh lắm nắng chờ sau lưng
Khói mây lấp khoảng lưng chừng
Thấy anh núp bóng mưa phùn lặng thinh
Thăm anh ray rứt nghĩa tình
Làm sao quên được bình minh hôm nào
Trời xanh lam nắng mây cao
Hôm nay nắng thấp ngọt ngào vẫn đây
Thăm anh vài giọt thơ mây
Lênh đênh nỗi nhớ ngập đầy sương rơi
Lời ca một thuở tuyệt vời
Về đây nghe lại hương đời như xưa
Lam Hồng Minh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: